Chương 6: Kỳ động dục của Bạch Sam

Edit by Náppu

*

Chương 6: Kỳ động dục của Bạch Sam

Nơi này không giống với căn cứ của Tiêu Tầm, không phải bất luận kẻ nào nhìn thấy cậu đều sẽ xem như không khí, Lục An Hòa bọc kín áo blouse trắng mới tìm được cơ hội trốn đi.

Lại qua một tuần, thương thế trên người Lục An Hòa đã lành đến bảy tám phần, thậm chí có thể giúp Giản Húc dọn dẹp một ít đồ vật, thiếu niên thân thể cường tráng, hoạt bát lại hay nói nhiều, đối được đáp được làm Lục An Hòa rất có hảo cảm.

Người duy nhất không có bất luận lời hồi đáp nào lại chính là Bạch Sam, thái độ của hắn vẫn lạnh nhạt như cũ, thế cho nên Lục An Hòa còn hoài nghi buổi tối hôm đó chỉ là cậu đang mộng du, cái gì cũng không phát sinh.

Lục An Hòa nắm chặt hết thảy cơ hội chứng minh giá trị bản thân, trên thực tế điều kiện ở căn cứ này tốt hơn nhiều so với nơi của Tiêu Tầm, không chỉ có hoàn cảnh tốt, vật tư cũng rất sung túc, thậm chí thường thường có rau dưa cùng thịt tươi mới. Chẳng qua người trong căn cứ vẫn lấy đồ hộp cùng dịch dinh dưỡng là chính.

Cậu ở nhà kính phía sau căn cứ tìm được rất nhiều loại nguyên liệu nấu ăn, nhờ vào cách phân biệt từng loại nguyên liệu để nấu nướng, được mọi người trong căn cứ nhất trí tán thưởng, ngoại trừ Bạch Sam ngoài mặt không cảm kích, hảo cảm của những người khác với cậu đã tăng lên một bậc.

Bởi vì sau khi mạt thế, súp kem nấm, phô mai hấp thịt thăn đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người lâu lắm rồi.

Hơn nữa cậu cẩn thận tránh đi vấn đề cơ mật, phạm vi có thể tự do hoạt động cũng càng lúc càng lớn, nhưng đợi lâu rồi cậu cũng có chút hoài nghi.

—— Căn cứ này xây dựng cũng thật sự quá tốt.

Một nửa căn cứ được xây khảm sâu trong vách đá, hiển nhiên trải qua dụng tâm thiết kế, không chỉ có thể chống đỡ thảm họa tự nhiên, lúc tang thi đến cũng là địa hình dễ thủ khó công, hơn nữa cây cối rậm rạp, còn có thể ẩn nấp.

Cảm giác nơi này căn bản không giống nhà xưởng bỏ hoang Tiêu Tầm lấy làm căn cứ lâm thời, mà càng như là... Trước khi mạt thế đến đã xây xong.

Lục An Hòa một trận sởn tóc gáy.

Lấy thân phận hiện tại của cậu, chỉ có thể tận lực không biểu hiện ra khác thường, cho dù đoán ra cái gì cũng không sao, cậu chỉ cần nỗ lực sống sót ở chỗ này là được.

Trải qua một đêm kia ở phòng kiểm tra, tin tức tố hỗn loạn của của Bạch Sam đã giảm bớt không ít, lúc căn cứ kiểm tra sức khoẻ định kỳ còn có người nhanh nhạy phát hiện, so với mọi người, các chỉ số của Bạch Sam đều cân bằng không ít. Bất quá cũng không ai đưa ra nghi vấn, chỉ cảm thấy Bạch Sam chính là Bạch Sam, đến năng lực chống đỡ bản năng của Alpha cũng mạnh mẽ hơn người khác. 

Lục An Hòa đang ở trong nhà kính nghiên cứu khoai tây.

Đây là một loại thực vật rất dễ nuôi, đặt rễ cây trong nước là có thể nảy mầm, hơn nữa phương thức nấu nướng rất nhiều, làm thế nào vị cũng không tồi, cậu từ phòng thí nghiệm cách vách thuận tay nhổ hai cành rau mùi tây, suy nghĩ buổi tối hôm nay có nên hầm chút khoai tây nghiền không.

Kỳ quái chính là, cậu hai ngày nay chưa từng nhìn thấy Bạch Sam, hắn như là bỗng nhiên biên mất khỏi căn cứ.

Cậu hỏi Giản Húc đang hỗ trợ trong nhà kính, thiếu niên tóc nâu không biết vì sao mặt đỏ lên, lắp bắp nói: “Cái kia... Cậu cũng biết.”

“Cái gì?” Lục An Hòa kỳ quái nói.

Giản Húc nhỏ giọng nói: “Có thể là kỳ động dục.”

Lục An Hòa ngẩn ra.

Cậu cũng không xa lạ với kỳ động dục, bình thường kỳ động dục của Alpha hai đến ba tháng một lần, thời gian tùy người mà khác nhau, lúc trước ở trong căn cứ của Tiêu Tầm, mỗi lần Tiêu Tầm khóa cậu vào nhà nhỏ nơi xa trong căn cứ, cậu liền rõ ràng người này sắp đến kỳ động dục.

“Kỳ động dục các cậu giải quyết thế nào?” Lục An Hòa hiếu kỳ nói.

“Thì... Ách, tôi quên mất cậu là Beta,” Giản Húc thấy cậu hoàn toàn không lảng tránh đề tài này, “Bình thường đều dùng thuốc ức chế, nhưng căn cứ không có biện pháp phát minh thêm, cho nên rất khan hiếm, có đôi khi sẽ dùng thuốc trấn định thay thế, nhưng nhiều Alpha có hương vị tin tức tố tương đối cường đại chưa từng dùng, tỷ như Bạch Sam.”

“Cho nên chúng tôi chuyên dùng ‘Phòng bình tĩnh’, nếu cảm thấy sắp mất khống chế thì có thể tiến vào ‘Phòng bình tĩnh’, cách căn cứ không xa, nếu lại không thể khống chế thì rời khỏi căn cứ, tránh cho tạo thành uy hiếp với người bên trong.” Giản Húc giải thích.

“Vậy cậu ở nơi nào giải quyết?” Lục An Hòa hiếu kỳ hỏi.

Mặt Giản Húc chợt đỏ lên, một lát sau mới thanh thanh giọng nói: “Tôi tháng trước mới vừa thành niên rồi phân hóa, còn chưa có trải qua kỳ động dục.”

Trong lòng Lục An Hòa kinh ngạc, cậu không nghĩ thiếu niên Alpha mới chừng đó tuổi, nhịn không được ngồi xuống cái giá bên cạnh, xoa xoa tóc nâu mềm mại của Giản Húc, nhìn bộ dáng hắn quẫn bách, đã nhiều ngày trôi qua khó được cười ra tiếng.

Vòng đeo tay trí năng của cậu bỗng nhiên sáng ngời —— Đây là công cụ liên lạc được phát cho mỗi cá nhân trong căn cứ, chỉ có công năng định vị đơn giản, Lục An Hòa tốn chút thời gian mới hiểu được cách dùng.

Bạch Sam cho cậu một cái định vị.

Hắn chưa từng làm như vậy, nhưng Lục An Hòa mơ hồ có thể đoán ra ý của hắn.

—— là muốn cậu đến nơi đó sao?

Lục An Hòa ném khoai tây cùng rau mùi tây vào trong rổ của Giản Húc: “Đợi chút nữa thử nghiền khoai tây ra, tôi đi ra ngoài một chuyến.”

Giản Húc ứng thanh, tiếp tục đào khoai tây.

Một nửa căn cứ là núi, cậu vòng nửa ngày mới tìm được vị trí của Bạch Sam, nơi này cách căn cứ rất xa, cơ hồ thông tới sau núi. Cậu vẫn luôn đi dọc theo thông đạo thuần một màu trắng, xuyên qua vài cánh cửa.

Cậu vốn không thể tiến vào nơi này, nhưng Bạch Sam cho cậu quyền hạn tạm thời.

Cửa điện tử ở trước mặt cậu lại lần nữa mở ra.

Lục An Hòa suýt nữa bị hương vị tin tức tố ập vào trước mặt dọa sợ té ngã, hơi thở nồng đậm tràn ngập mỗi một góc phòng, cậu ý thức được không ổn, khủng bố áp bách đến từ gen làm mỗi một lỗ chân lông của cậu đều mở ra.

Cậu xoay người, lập tức muốn rời đi.

“Rắc”

Cửa phía sau trước khi cậu kịp đi ra ngoài đã khép lại.

Lục An Hòa nôn nóng kéo cửa, nhưng làm thế nào cũng mở không ra. Trong phòng một mảnh yên tĩnh, cậu lúc này mới nhìn quanh bốn phía, muốn tìm kiếm lối ra khác, trong phòng rất tối, cậu thấy rõ mặt đất hỗn độn.

Lục An Hòa cả kinh nói không ra lời, phòng bị phá hoại đến kinh người, giống như có mấy chục con mãnh thú chạy ngang qua, tường bông cách âm bị xé rách mấy chục centimet, bọt biển rơi đầy đất, xích treo bao cát bị kéo đứt, gối đầu cùng chăn rách tả tơi, nơi nơi đều bay đầy lông.

Trong phòng an tĩnh đến đáng sợ.

Lục An Hòa lại cảm thấy giống như có người ở sau lưng đang nhìn mình.

Loại cảm giác phảng phất như bị động vật ăn thịt theo dõi này làm cậu lông tơ dựng ngược, lòng bàn tay một mảnh ẩm ướt.

Giây tiếp theo cậu bị tin tức tố mãnh liệt bao lấy.

Còn chưa kịp thét chói tai ra tiếng, bàn tay thô ráp của Bạch Sam đã che đậy miệng mũi cậu, đè ép xuống tiếng kêu sợ hãi. Tư thế bị ôm lấy như này, làm thân thể hai người kề sát.

Lục An Hòa có thể rõ ràng nghe thấy tiếng thở dốc cực kỳ thô nặng của Bạch Sam.

Mồ hôi của Alpha nóng bỏng chứa đầy tin tức tố, xuyên thấu qua tầng vải mỏng truyền tới, Bạch Sam ôm cậu vẫn không nhúc nhích, Lục An Hòa đoán không ra hắn đã mất đi lý trí hay chưa.

Một lát sau, Lục An Hòa thử thăm dò gọi: “... Bác sĩ Bạch?”

Alpha hơi hơi giật giật.

Còn ý thức.

Lục An Hòa nhẹ nhàng thở ra.

Không đợi khẩu khí của cậu giảm nhẹ, Bạch Sam đã duỗi tay cởi quần áo cậu.

Alpha vào kỳ động dục phá lệ táo bạo, cởi vài lần không ra, dứt khoát xé rách vải dệt, hắn xé rách không theo quy luật nào, quần áo trên người Lục An Hòa nháy mắt bị xé thành mảnh nhỏ, tan tác rơi rớt treo trên người.

Lục An Hòa buồn bực đến mặt đều đỏ, giãy giụa kêu lên: “Bác sĩ Bạch... Anh tỉnh táo một chút!”

-Hết chương 6-

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro