Phần 2 - Chương 24: Bắn vào trong cơ thể

Sao mọi chuyện lại trở nên đáng sợ như vậy?

Hứa Kiều nằm trên giường, hai chân bị Trùng tộc đang đè trên người gác lên vai. Đùi non trắng nõn khắp nơi là dấu ngón tay in hằn.

Hậu huyệt đang khó khăn phun ra nuốt vào dương vật to lớn của đối phương. Cái nơi cậu rất ít chạm tới đó, nay lại bị cắm đến tràn đầy.

Nhìn xuống có thể thấy cái bụng bị địt đến phồng lên khi dương vật đối phương tiến vào cơ thể cậu.

Cậu còn hoài nghi ruột bị đối phương đâm rách. Mông đã bị va chạm đến tê dại. Phía dưới cơ thể chảy ra chất lỏng làm cậu sợ hãi, nhão nhão dính dính khiến cậu không phân biệt được đó là chất nhầy trên người Trùng tộc hay là chất lỏng nào khác.

Dương vật trong cơ thể va chạm càng lúc càng tàn nhẫn. Cảm giác khoái cảm xa lạ truyền đến trong cơ thể, thế mà lại làm cậu cảm thấy thoải mái. Hứa Kiều cảm giác chính mình sắp hỏng rồi.

"Hu hu...Cầu xin anh chậm một chút... Sẽ chết..." Hứa Kiều khóc lóc xin tha Trùng tộc trên người.

Trùng mẫu bị địt đến mê loạn, trên người tỏa ra hơi thở thơm ngọt. Giọng nói mềm mại như nước đường.

Mẹ hắn đang cầu xin hắn.

Đôi mắt hưng phấn của Thích Từ liền biến thành màu đen hoàn toàn. Trên mặt bắt đầu hiện lên hoa văn. Tốc độ thọc vào rút ra cũng bắt đầu nhanh hơn.

Vào lúc này, để không dọa sợ mẹ hắn, Trùng tộc cao cấp không biến thành hình dáng trùng trưởng thành.

"Mẹ đang nói gì đáng yêu thế, mẹ sao có thể chết được?"

"Mẹ sinh ra chính là để nuốt trọn thứ này của tôi."

"Mới như vậy đã khóc, lúc sinh con thì nên làm sao bây giờ."

"Mẹ quá mềm yếu, nếu như bị bọn chúng biết được, chắc chắn sẽ bắt nạt mẹ tàn nhẫn hơn."

Nghe được hai chữ "sinh con", Hứa Kiều trở nên càng thêm hoảng sợ. Cậu không dám tưởng tượng cảnh tượng chính mình sinh ra Trùng tộc. Tưởng tượng đến trứng trùng sẽ lưu lại trong bụng, cậu sợ hãi đến sắc mặt trắng bệch.

Hứa Kiều sợ hãi, vừa lắc đầu vừa nói: "Không sinh được... Không sinh được..."

Cậu càng sợ hãi, mùi hương độc quyền của Trùng mẫu trên người lại càng thêm nồng đậm.

Đó là đang tuyên bố tín hiệu giao phối với Trùng đực.

Trùng mẫu khi gặp sợ hãi tột độ, sẽ tỏa ra hơi thở cho phép Trùng đực giao phối. Lúc này, cho dù là Trùng tộc cấp thấp cũng có thể tiếp xúc Trùng mẫu, gieo tinh trùng trong cơ thể người này.

Đó là bản năng mãnh liệt muốn sinh hạ hậu duệ trong cơ thể Trùng mẫu đang quấy phá.

Hứa Kiều bị đâm cho run rẩy cả người. Cậu không biết loài biến dị trên người tại sao lại đột nhiên tăng tốc độ.

Trong tình huống cơ thể mất đi cân bằng, cậu chỉ đành bắt lấy cánh tay Thích Từ, làm cánh tay đối phương hằn lên từng vệt máu.

Hậu huyệt bị cắm đến mềm nhũn, khoái cảm không ngừng xâm nhập. Hứa Kiều bị địt đến mất phương hướng, chỉ có thể cầu xin Trùng tộc đang không ngừng thọc vào rút ra trên người cậu.

"Hu hu hu...Cầu xin anh..."

Trùng mẫu khóc đến mức mặt mũi tèm lem, hàng lông mi ướt đẫm, cả gương mặt cũng vì nước mắt mà trở lên lấm lem. Cậu nấc liên tục, hơi thở run rẩy. Đôi môi bị hôn đến sưng đỏ khẽ hé mở để lộ hàm răng bên trong.

Thích Từ cúi gập người, hôn nước mắt trên lông mi Hứa Kiều. Ánh mắt dần dần hưng phấn, nhưng lại hết sức dịu dàng mà nói: "Mẹ khóc đáng yêu quá."

Hắn nói như vậy, nhưng động tác ở eo lại càng thêm hung ác. Hai cơ thể va đập vào nhau rung động bạch bạch.

Điểm mẫn cảm của hậu huyệt bị va chạm từng đợt, phát ra tiếng òm ọp òm ọp. Hậu huyệt vừa mềm vừa nóng bị địt đến sưng tấy, cho dù như vậy vẫn tham lam mà phun ra nuốt vào dương vật thô như cánh tay người lớn của Trùng tộc.

Tốc độ thọc vào rút ra quá nhanh làm bụng nhỏ Hứa Kiều co rút từng cơn. Cậu cảm giác chính mình dường như sắp bắn tinh.

Rất nhanh, cảm giác muốn đi tiểu trở nên càng ngày càng mãnh liệt. Cậu ngẩng cổ khóc lóc phát ra một tiếng rên rỉ, thân thể run rẩy bắn ra.

Sau khi bắn tinh, hậu huyệt vừa ấm áp vừa sền sệt, không ngừng quấn quanh lấy dương vật Trùng tộc, làm dương vật dính đầy thứ chất lỏng nhão dính.

Đại não Hứa Kiều trống rỗng, nằm ngửa trên giường, hai bắp đùi run rẩy kịch liệt, há miệng thở dốc.

Cậu cư nhiên bị địt đến bắn tinh, bị một con Trùng tộc địt cho bắn tinh, mà còn rất thoải mái.

Cho dù trong lòng đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng khi chuyện này xảy ra, cậu vẫn không khỏi cảm thấy sợ hãi.

"Thật đáng sợ...Hu hu..."

Hứa Kiều ôm mặt khóc thút thít, dùng tay lau nước mắt liên tục.

Trùng mẫu chỉ có thể nói ra lời sợ hãi khi đói, bởi vì không thể cung cấp đủ dinh dưỡng cho trứng Trùng tộc.

Cho nên khi Hứa Kiều khóc lóc nói ra hai chữ "đáng sợ", Thích Từ theo bản năng cảm thấy đối phương đói bụng.

"Mẹ đói bụng sao?"

"Mẹ có thể ăn cơ thể của tôi."

Thích Từ đã tính toán cắt một cánh tay của mình cho Hứa Kiều ăn. Dù sao tứ chi của bọn chúng sẽ mọc lại rất nhanh. Cho mẹ ăn, hắn rất vui lòng và rất vinh hạnh.

Nếu mẹ ăn tứ chi của hắn, đã chứng tỏ mẹ sẽ nguyện ý yêu thương con của bọn chúng. Thích Từ vui vẻ mà khoe ra đôi cánh phía sau.

Đôi cánh bướm màu sắc rực rỡ hoa mỹ mở ra, còn lớn hơn hai cánh cửa sổ, đẹp đến mức làm người ta không rời nổi mắt.

Hứa Kiều mở to mắt ngơ ngác, đến khóc cũng quên mất.

Con Trùng tộc này tại sao lại bảo mình ăn nó? Chúng ghê tởm như vậy, cậu làm sao mà ăn được.

"Không ăn thứ này đâu..."

Ai ngờ Thích Từ vừa nghe xong lời Hứa Kiều, trên mặt đầu tiên là sững sờ, sau đó lộ ra biểu cảm khó tin. Hắn tủi thân đặt đầu lên ngực Hứa Kiều, ngước mắt hỏi: "Là tôi không ăn được sao? Mẹ không thích tôi?"

Khi Trùng tộc giao phối với Trùng mẫu, nếu Trùng mẫu đói bụng, Trùng đực sẽ cắt tứ chi của mình cho Trùng mẫu ăn.

Nếu bị từ chối, điều đó chỉ có thể chứng minh Trùng mẫu không thích Trùng đực này, thậm chí sẽ không nuôi dưỡng con của đối phương.

Tuy rằng đã sớm biết người xinh đẹp trước mắt không phải nhân loại, mà là Trùng tộc xâm lược Trái Đất, nhưng khi nhìn thấy đối phương lộ ra biểu cảm tủi thân như vậy, Hứa Kiều vẫn mềm lòng.

Cho dù hiện tại cậu bị cưỡng hiếp xâm nhập vào cơ thể, cho dù cậu rất sợ hãi và không thích đối phương.
Nhưng tận sâu trong lòng vẫn không tự chủ được mà nảy sinh cảm xúc thương hại, muốn đi an ủi Trùng tộc này.

Đây là tình mẫu tử sâu xa của Hứa Kiều dành cho Trùng tộc.

"Không phải, tôi không có chán ghét anh..."

"Vậy mẹ tại sao không ăn tôi?"

"Tôi không đói."

Thích Từ nhận ra mình không bị chán ghét, đôi cánh phía sau vui vẻ mà vỗ vài cái. Hắn há mồm cắn đầu vú Hứa Kiều, dùng sức hút hút rồi nói: "Vậy chúng ta tiếp tục giao phối đi."

Dương vật trong cơ thể đột nhiên thọc và rút ra nhanh chóng. Hứa Kiều còn chưa nói xong một câu hoàn chỉnh, liền phát ra một tiếng rên rỉ cao vút.

"A......"

Thích Từ bóp eo Hứa Kiều, để lại dấu vết tím bầm trên eo. Hắn hung hăng mà va chạm vào sâu bên trong cơ thể.

Bởi vì được mẹ thích, bởi vì cảm thấy mẹ nguyện ý sinh hạ con của bọn chúng, nên hắn vô cùng hưng phấn và vui vẻ.

Hậu huyệt mẹ ấm áp như vậy và hút chặt lấy cơ quan sinh sản của hắn, hút đến nỗi hắn sắp bắn tinh.

"Tôi muốn bắn vào trong cơ thể mẹ, mẹ sẽ mang thai con của chúng tôi đúng không?"

Hứa Kiều làm sao có thể nghe lọt lời đối phương nói. Cậu đã bị địt đến đại não mất đi năng lực suy nghĩ.

Tinh dịch nóng bỏng của Trùng tộc phóng vào trong cơ thể Hứa Kiều. Trùng đực bắn tinh quá dài và quá nhiều. Tinh dịch đặc sệt làm bụng Hứa Kiều nhanh chóng căng phồng lên, căng đến mức cậu muốn nôn.

"Khó chịu quá... Dừng lại..." Ngay khi Hứa Kiều cho rằng chính mình sẽ chết trên giường, Trùng tộc kết thúc bắn tinh.

Cái bụng bị căng đến như là mang thai mười tháng. Trùng tộc mới rút ra cơ quan sinh sản. Dương vật màu đỏ tím rút ra khỏi hậu huyệt sưng đỏ, phát ra tiếng "bặc".

Hậu huyệt vốn dĩ khép kín, vì bị xâm nhập quá mức nên căng ra thành cái lỗ tròn lớn bằng đồng xu. Sau khi dương vật rời đi lỗ thịt, nó vẫn co rút từng cơn.

Nhìn thấy tinh dịch không chảy ra khỏi hậu huyệt, Thích Từ cúi người hôn môi Hứa Kiều, thỏa mãn cười nói: "Mẹ đã ngoan ngoãn nuốt hết tinh dịch rồi."

Lúc này, sau vài phút bắn tinh của Trùng tộc, đầu óc Hứa Kiều trở nên hỗn độn, mở to mắt nhìn chằm chằm nóc nhà ngẩn người.

Nhưng Trùng tộc sau khi đã bắn tinh vẫn chưa thỏa mãn, bóp eo Hứa Kiều chậm rãi cắm vào cái hậu huyệt vừa ướt vừa mềm kia.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro