TG10 - Chương 230
Lam Mân gần như bị chọc giận ngay lập tức.
Hắn túm chặt lấy Nguyễn Kiều Kiều, xách bổng cô lên, một tay giữ chặt cổ tay, ép hai tay cô lên tường. Cả người hắn tỏa ra khí thế mạnh mẽ, áp chế cô hoàn toàn bằng tư thế đầy uy quyền.
"... Nguyễn Kiều Kiều, cô có phải đã quên thân phận làm vợ của mình rồi không?"
Nguyễn Kiều Kiều chẳng hề bị khí thế của Lam Mân làm cho sợ hãi, ngược lại vẫn thẳng thắn đối đầu, không chịu lép vế:
"Anh còn quên cả bổn phận làm chồng của mình, dựa vào đâu mà ra lệnh cho tôi phải tuân theo suy nghĩ của anh?"
Nhưng trong cơn giận dữ, Lam Mân làm gì còn nghe lọt tai lời Nguyễn Kiều Kiều nói. Hắn không thể chấp nhận việc bị Nguyễn Kiều Kiều thẳng thừng từ chối.
Trong lòng Lam Mân, hắn là kẻ nắm giữ quyền lực tối cao, còn người được gọi là vợ này chẳng khác nào thủ hạ. Với thân phận người đứng đầu, hắn có quyền ra lệnh, nói một là một, không ai được phép cãi lại. Ấy vậy mà người phụ nữ này lại dám từ chối hắn.
Lam Mân nhanh chóng tra cứu tất cả số liệu và tài liệu về việc giao hợp. Một tay hắn kiềm chế cơ thể người phụ nữ, tay kia giơ lên, trên tay liền có thêm một con dao găm. Hắn rạch chiếc váy trên người cô làm đôi, ngay sau đó giật mạnh sang hai bên. Cơ thể trắng nõn, mê người của người phụ nữ lập tức phơi bày dưới ánh mắt đầy tính xâm lược của hắn.
Lam Mân cứ như đang bước vào một cuộc chiến không tiếng súng. Đối thủ của hắn là Diệp Khuyết - người không có mặt ở đây, và hắn không muốn thua.
Hắn dồn hết tinh thần lực vào cuộc giao hợp nguyên thủy này, muốn làm người phụ nữ này đạt được sự thỏa mãn tình dục ở mức độ kịch liệt nhất.
"A... ưm..."
Nguyễn Kiều Kiều cao giọng ngẩng cổ, ngón tay vô thức nắm chặt tóc người đàn ông.
Lam Mân vùi đầu vào bầu ngực kiều diễm của cô. Khuôn mặt tuấn tú, lạnh lùng thường ngày chìm vào nhũ thịt mềm mại. Đôi môi mỏng thường dùng để ra lệnh nay hé mở, bao trọn đầu vú đỏ bừng của cô vào khoang miệng. Hắn liếm mút, cắn nhẹ đầu vú mẫn cảm của cô, cảm nhận đầu vú cô trong miệng hắn càng lúc càng cứng. Đồng thời, hắn cũng cảm thấy bộ phận sinh dục dưới háng mình càng lúc càng cương cứng, sưng đau. Hắn càng đắm chìm vào đó, dường như không kìm được sự nôn nóng, không thể kiềm chế được dục vọng sinh lý.
Hai chân Nguyễn Kiều Kiều quấn quanh eo Lam Mân. Hắn đã sớm buông lỏng sự kiềm chế, còn cánh tay cô cũng quấn quanh cổ và vai hắn.
"Lên giường đi!"
Cô dùng giọng điệu kiêu căng ra lệnh với Lam Mân. Nếu là ngày thường, điều này chắc chắn sẽ khiến hắn cực kỳ không vui. Nhưng hiện tại, mặc dù hắn đã nắm vững lý thuyết nhưng thao tác cụ thể thì đây vẫn là lần đầu tiên. Về mặt kinh nghiệm, hắn đích thực không bằng người phụ nữ này.
Nghĩ đến việc cô đã cùng Diệp Khuyết trải qua quá trình giao hợp, trong lòng Lam Mân dâng lên một cảm giác ghen tị khó chịu. Cảm giác đau tức, khó chịu trong lồng ngực này hòa lẫn với xúc động sinh lý, làm tình dục của hắn càng thêm dâng trào.
Hắn bế Nguyễn Kiều Kiều đi đến mép giường, cơ thể hai người ngã xuống tấm nệm mềm mại.
"Cởi quần áo ra!" Nguyễn Kiều Kiều tiếp tục dùng giọng kiêu căng ra lệnh.
Lam Mân cố nén cảm giác không thoải mái khi bị người khác ra lệnh, chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành trải nghiệm giao hợp. Điều này khiến động tác của hắn hơi có chút nôn nóng, mạnh mẽ kéo bung chiếc áo khoác chế phục khiến mấy chiếc cúc áo kim loại bật ra, rơi xuống gầm giường phát ra tiếng kêu thanh thúy.
Cuối cùng, hai người gần như trần truồng gặp nhau, dùng sức ôm lấy nhau. Da thịt cô trắng nõn, mềm mại như mỡ đông, khi vuốt ve lên thì ấm áp và mượt mà như lụa, khiến người ta yêu thích không muốn rời.
Sự tiếp xúc và cọ xát da thịt ở diện tích lớn nhất mang đến cảm giác khác thường, làm Lam Mân nhận thấy bộ phận sinh dục của mình cương cứng đến đau, cùng với một loại dục vọng khó có thể kìm nén đang bốc lên từ bụng dưới.
Hắn gần như quên mất ý định ban đầu là muốn phân cao thấp với Diệp Khuyết về năng lực tình dục, hoàn toàn lạc lối trong trải nghiệm cảm giác ngây ngất mà sự kích thích sinh lý chưa từng có này mang lại.
Lam Mân không kìm được xúc động, cúi đầu hôn môi cô. Hắn vùi mặt vào cơ thể mềm mại, tỏa hương của người phụ nữ, nơi có đôi vú trắng căng tròn. Vì quá kích động, thân hình cường tráng của hắn khẽ run rẩy.
Nguyễn Kiều Kiều mở rộng hai chân, để lộ cửa động bí ẩn trước mặt hắn. Cô dùng ngón tay sờ vào âm đạo tinh tế, dùng hai ngón tay bẻ ra, chỉ dẫn cho hắn lối đi.
Đầu ngón tay thon thả, trắng nõn của cô xoa nắn âm vật hơi nhô lên màu hồng nhạt phía trên âm đạo, dùng giọng điệu của một người dạy dỗ nói với Lam Mân:
"Trừ bộ ngực và bên trong cơ thể, chỗ này cũng là điểm mẫn cảm của nữ giới."
Lòng bàn tay cô xoa bóp âm vật vài cái, khuôn mặt liền ửng đỏ, đôi mắt trong sáng nhuốm sương mù mê man. Đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, dường như bị mê hoặc bởi điều gì đó. Âm đạo hồng nhạt kia cũng chảy ra chút dịch lỏng trong suốt. Lam Mân nín thở, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào lối vào nữ thể khít khao kia. Âm đạo non mềm như cánh hoa dính sương đang nở rộ về phía hắn, phô bày cấu tạo bí ẩn bên trong cơ thể nữ giới.
Hô hấp của Lam Mân cứng lại, chỉ cảm thấy toàn bộ máu trong cơ thể dồn về một bộ phận.
Nguyễn Kiều Kiều cũng có chút vội vàng, cô thúc giục:
"Vào đi!"
Lúc này, Lam Mân không cần bất kỳ chỉ dẫn nào cũng biết phải làm thế nào. Hắn dùng hai tay chống đỡ hai bên cơ thể Nguyễn Kiều Kiều, cầm dương vật đặt vào cửa động bí ẩn kia. Chỉ cần nhẹ nhàng cọ xát bộ phận sinh dục là có thể cảm nhận được cảm giác sung sướng truyền đến từ những sợi dây thần kinh.
"A..."
Tiếng thở dốc của người đàn ông và tiếng rên yêu kiều của người phụ nữ hòa quyện vào nhau.
Lam Mân khẽ run rẩy, chậm rãi cắm dương vật vào âm đạo của Nguyễn Kiều Kiều. Vừa mới xâm nhập một tấc, hắn đã cảm nhận được cảm giác bị đường đi ướt nóng, khít khao siết chặt bao bọc. Hắn vừa định nhấn một cái, lao thẳng vào sâu bên trong thì đột nhiên một âm thanh điện tử lạnh băng vang lên.
Hắn nhíu mày, vừa định tắt hệ thống liên lạc thì đột nhiên nghe thấy tên của vị khách đến thăm: Tướng quân Gia Tư.
Cả người Lam Mân như bị đóng băng, cứng đờ như đá. Nguyễn Kiều Kiều kinh ngạc nhìn người đàn ông cứng đờ như bị hóa đá, không còn vẻ bình tĩnh thong dong thường ngày. Hắn có chút bối rối mà rút ra, xoay người xuống giường.
Hắn cứ lảng tránh ánh mắt cô, nhặt chiếc áo khoác chế phục rơi dưới gầm giường, không nói một lời đã vội vàng rời khỏi phòng ngủ.
Lúc này, Nguyễn Kiều Kiều thật sự cảm thấy đậu má nó!
Phải biết từ khi bước vào thế giới này, cô ăn không ngon, ngủ không yên. Thế giới khoa học viễn tưởng tương lai này thoạt nhìn có vẻ nguy nga lộng lẫy, nhưng thật sự có chút mất đi tính người.
Đến đây đã lâu, cô cũng chỉ ngủ với Diệp Khuyết một lần. Vừa rồi cùng Lam Mân làm màn dạo đầu lâu đến thế, cô bị kích thích đến ngứa ngáy khó nhịn. Vừa định ăn uống thỏa thích để giải cơn thèm thì miếng thịt đến miệng lại chạy mất. Giờ phút này, cô càng thêm khát khao khó nhịn.
"Hệ thống, nhanh chóng báo cáo vị trí, người đàn ông nào gần tao nhất và hợp khẩu vị với tao nhất!"
Nguyễn Kiều Kiều đã quẳng ông chồng tiện nghi nửa đường bỏ đi kia ra sau đầu.
Giờ cô mà không cắm cho hắn một cái sừng to tổ chảng thì thật có lỗi với sự thành toàn của hắn!
Nguyễn Kiều Kiều ba lần bảy lượt kéo chiếc váy bị Lam Mân dùng dao găm xé rách thành giẻ lau xuống, nhanh nhất có thể mặc vào một chiếc váy dài, khoác thêm áo choàng ẩn thân. Cô phải đi tìm trai lạ giải khát thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro