Chương 256: Đêm động phòng hoa chúc (2, H)
Editor: snowie
Cơn mưa ban đêm đột nhiên tới mà cũng đột nhiên đi. Tiếng mưa ầm ầm cũng dần nhỏ lại, biến mất, chỉ sót lại tiếng khóc thút thít như muốn tắt thở phảng phất phía trong lều trại.
"Tỷ tỷ, tỷ đừng khóc nữa có được không? Tỷ khóc khiến trái tim của ta đau đớn tột cùng."
Đa Cát vén bím tóc của nàng sang hai bên. Đầu dán tại tấm vải lông, La Chu nhìn thấy đôi mắt to màu rám nắng sưng tấy của hắn, toàn bộ đều ửng hồng giống con thỏ nhỏ. Con ngươi bị nước mắt gột rửa giờ phút này càng ánh lên trong suốt sáng ngời, tinh thuần không chút sát thương, lưu chuyển nhè nhẹ trong con ngươi là từng đợt tâm loạn đau lòng không ngừng nghỉ. Cánh môi dầy dặn hơi hơi chu lên, làm cho khuôn mặt đáng yêu tràn ra vài phần bất đắc dĩ cùng khờ thuần hồn nhiên, như thể tiểu hài đồng chịu uỷ khuất cùng ngược đãi.
La Chu nhịn không được lại khóc một trận như muốn tắt thở, thực sự muốn chọc mù hai con mắt của mình, hoặc là dùng khăn chụp khuôn mặt nam đồng lừa gạt trước mắt này lại. Nếu không phải trong cơ thể còn chứa cây cự vật nóng bỏng cứng nhắc nửa ngày cũng không xụi lơ nhắc nhở, nàng thiếu chút lại mắc mưu, coi tên ngụy đồng này thành một tiểu hài đồng khờ thuần thực sự bị ủy khuất.
Trừ bỏ khóc thút thít, không thèm nhìn hắn ra, nàng cũng không biết bản thân nên phải làm gì bây giờ? Khóc, khóc mãi hai mắt sẽ đau, cổ họng cũng sẽ không thoải mái, khóc lóc mãi cũng không ổn. Từ lúc cảm nhận thấy từng giọt nhiệt lệ nhỏ trên da thịt, nỗi bi thống, phẫn nộ cùng tuyệt vọng vì bị lừa gạt liền loạn thành một khối, nhưng hiện tại nó lại theo tiếng kêu khóc chảy xuống sạch sẽ. Trong lòng trống rỗng, trong đầu trống không mờ mịt. Nàng và Đa Cát bây giờ không thể quay lại khoảng thời gian tỷ tỷ đệ đệ mà đơn độc ở chung với nhau được nữa, chẳng lẽ nàng thật sự muốn gả cho một tên nguỵ đồng nhỏ hơn mình ba tuổi, lại từng lừa gạt nàng, không để ý tới nguyện vọng của nàng mà cứ thế mạnh mẽ xâm chiếm? Nếu không lấy, hai người bọn họ ở cùng một chỗ liên tiếp tiếp xúc thân mật như vậy tính là cái gì? Hai con thú vật ư?
Không biết là bởi vì Đa Cát tuy rằng lừa nàng, nhưng vẫn giống Trát Tây Lãng Thố đối xử với nàng rất tốt, hay còn là bởi vì Đa Cát là người duy nhất mà nàng dám giao phó lòng tin cùng tình cảm, là người đồng bệnh tương liên nàng muốn chiếu cố chăm sóc cả đời, hoặc là hai người đều có chung hoàn cảnh, tóm lại, sau khi khóc lớn một phen, nỗi uất hận của nàng đối với hắn liền bất đắc dĩ nghẹn khuất, phai nhạt đi rất nhiều.
"Tỷ tỷ, tỷ muốn thất hứa, không gả cho ta, cũng sẽ không cùng ta sống nương tựa lẫn nhau, nhẫn tâm vứt bỏ ta hay sao?"
Cánh môi ủy khuất run run lập tức mím lại thành một đường thẳng cương trực quật cường, mắt to màu rám nắng phiếm hồng nháy mắt không nhìn nàng nữa, bên trong tràn ngập sự ảm đạm cùng bi oán thê lương vì bị vứt bỏ. Hơi nước sương mù chậm rãi ngưng kết, hai giọt nước mắt trong suốt không tiếng động rớt xuống, tiếp theo lại thêm hai giọt nữa, một viên đuổi theo một viên, giống như hạt châu thủy tinh bị cắt đứt, không ngừng mà chảy dọc xuống sống mũi cao thẳng, uốn lượn theo hai gò má tiếp xúc với tấm vải lông, nháy mắt thấm ướt một mảng lớn.
"Ta ──"
La Chu trong khoảnh khắc muốn phát điên. Người bị lừa là nàng! Người bị xâm phạm là nàng! Người chịu đau là nàng! Người chịu ủy khuất là nàng! Kẻ nên oán nên hận là nàng! Là nàng! Là nàng! Là nàng được không! Vì sao qua lời lên án của con mắt màu rám nắng vô hại ủy khuất bi thương ảm đạm kia, nàng lại rành mạch nhìn thấy bản thân trở thành kẻ tiểu nhân nói không giữ lời, thành kẻ phụ lòng, bạc tình bạc nghĩa, thành kẻ ruồng chồng bỏ đệ, thành một kẻ tội nhân?
"Tỷ tỷ, ta biết bản thân mình vừa bẩn lại vừa xấu, kiếp luân hồi này trừ bỏ người mẹ mà ta yêu nhất trên đời ra, sẽ không có ai yêu thương ta cả."
Đối diện với sự lên án của nam đồng khụt khịt, hắn lộ ra vẻ tươi cười lấy lòng nhợt nhạt hèn mọn đến cực điểm,
"Tỷ tỷ, ta thật sự vô cùng thích vô cùng thích tỷ, ta không cầu tỷ yêu ta, thích ta, chỉ cầu tỷ gả cho ta, không cần vứt bỏ ta là được. Tỷ tỷ, ta sẽ vĩnh viễn đối xử tốt với tỷ, sau này nếu tỷ thích nam nhân khác, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản, vẫn sẽ luôn vĩnh viễn đối với tỷ thực tốt."
"Ta ──"
Tâm lại bắt đầu đau đớn tựa kim châm, bất quá lúc này đây là vì vẻ tươi cười lấy lòng hèn mọn đó, là vì cặp mắt rưng rưng cầu xin kia. Cho tới tận bây giờ —— cho tới tận bây giờ chưa từng có một ai tha thiết cần nàng đến như vậy. Ở trong lòng Đa Cát, nàng có thực sự quan trọng đến thế? Trọng tâm nhất là hắn cam tâm tình nguyện bỏ qua tôn nghiêm vốn có, hạ thấp bản thân để lấy lòng nàng, cầu xin nàng? !
"Tỷ tỷ, tỷ đáp ứng ta có được không?"
Tựa hồ nhìn ra phản ứng xiêu lòng cùng không thể tin của nàng, Đa Cát đem hai gò má nhẹ nhàng cọ cọ với hai má của nàng, dùng nhiệt lệ rơi không ngừng mà lau lấy da thịt non mềm của nàng,
"Tỷ tỷ, ta không cần cũng không thích những tên a huynh nhẫn tâm vô tình kia, ta chỉ muốn tỷ, chỉ thích tỷ, chỉ vĩnh viễn đối tốt với một người duy nhất là tỷ. Không có tỷ, ta cũng không biết bản thân còn sống để làm gì nữa. Tỷ tỷ, tỷ liền đáp ứng ta, gả cho ta có được không?"
Hai má cọ xát với nhau, liền biến thành cánh môi dày dặn ma sát với đóa hoa viên môi non mềm, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp đường nét hoa môi tinh tế, thanh âm nỉ non trầm thấp ôn nhu mà sủng nịch, lại mang theo ma lực mê tâm say lòng người vang lên,
"Tỷ tỷ, tỷ cười, ta cùng tỷ cười, tỷ khóc, ta cùng tỷ khóc, tỷ muốn tức giận , ta sẽ thay tỷ đánh, thay tỷ cắn hắn. Tỷ tỷ, gả cho ta đi?"
Hơi thở ánh nắng cỏ xanh nóng ấm của thiếu niên mị hoặc xung quanh nhào vào miệng mũi của La Chu, đánh về phía khuôn mặt của nàng, nung chảy nghi hoặc cùng lý trí vốn không nhiều lắm, buộc chặt khiến thân thể không tự chủ nổi mà mềm nhũn. Thì ra trên đời này thật sự có một người sẽ cần nàng đến như thế, coi nàng như xương sườn không thể dứt bỏ. Từng lớp phòng bị vắt ngang ở trong lòng bởi lời thủ thỉ sủng nịch cùng ôn nhu liếm láp mà dần sụp đổ, trong lòng nổi lên một tia thỏa mãn cùng vui sướng không thể hiểu nổi. Giờ khắc này đây nàng đã quên Đa Cát từng lừa gạt nàng, từng mãnh liệt xâm chiếm nàng, cũng đã quên Đa Cát nhỏ hơn nàng ba tuổi, miệng mơ mơ màng màng "Ừm" một tiếng, cuối cùng đem bản thân bán sạch sẽ.
"La Chu, tỷ tỷ của ta, thê tử của ta."
Đa Cát hôn cánh môi của nàng, thấp giọng gọi tên nàng. Nước mắt từ trong hốc mắt lẳng lặng chảy xuống, chảy tới cánh môi tướng thiếp thân mật của hai người, tiến vào khe hở, mặn nóng mà chua xót, trong khoảnh khắc thấm sau vào lòng của nàng.
"Đa—— Đa Cát ——"
Nàng cuối cùng cũng gọi tên hắn một lần nữa, thanh âm do mới khóc nên khàn khàn khó nghe, lại khiến Đa Cát cảm thấy là tiếng oanh tước kêu to êm tai nhất trên đời.
"Ưm, ta đây."
Hắn dùng chóp mũi cọ xát mũi của nàng, ám ách lưỡng lự. Cái lưỡi nương theo đôi môi của nàng xâm nhập vào cái miệng nhỏ nhắn thơm mùi trà xanh ngọt ngào, chậm rãi liếm hút, gây gổ xích mích với cái lưỡi thơm mềm ở bên trong.
Tay trái nương theo sườn sáp nhập tới ngực, đem thân trên của nàng hơi nâng lên, thay phiên niết xoa hai luồng vú no đủ nhẵn nhụi lại mềm mại co dãn. Tay phải họa vòng vuốt ve thắt lưng của nàng, không ngừng trượt, vòng qua khe hở, tại cái đùi trắng mịn mềm mại vuốt ve, ngón tay thô ráp thỉnh thoảng lại chạm đến hoa âm đẫy đà như đào.
Hai tay lớn dài ấm áp của Đa Cát niết La Chu có chút bị thương, nhưng lại mang đến khoái cảm thoải mái khó nói nổi nên lời. Một trận tê dại từ ngực, từ giữa hai chân thản nhiên sinh ra, đánh tới đỉnh đầu của nàng. Nàng tinh tường cảm giác cự vật thô ráp khảm bên trong cơ thể tựa hồ càng thêm thô to, càng thêm nóng rực, đem tia đau nhói vốn có ở hoa tâm biến thành ngứa ngáy, làm cho thân thể càng thêm mềm mại vô lực.
"Ân —— Hức hức ——" Cổ họng nàng ê a, cái lưỡi thơm tho động tình phối hợp cùng với đầu lưỡi của Đa Cát lộn xộn chơi đùa.
Trong lòng Đa Cát mừng như điên, cuốn lấy đầu lưỡi của nàng quay cuồng kịch liệt hút cắn. Bàn tay niết vú cũng tăng thêm lực đạo, ngón tay xoa nắn núm vú cũng thay phiên xoa bóp vặn vẹo, đảo mắt đã khiêu khích khiến hai khối hạt châu mềm mại gắng gượng ngẩng dậy. Bàn tay to lớn vuốt ve từ đùi đến hoa tâm sưng tấy, ngón tay nhẹ nhàng vạch mở cánh hoa lớn bên ngoài, tìm thấy hoa đế vừa mềm vừa tròn ẩn nấp ở phía trong.
Điện giật tê dại kích thích từ hạ thân tràn lan tới khắp cơ thể, toàn bộ không gian giữa hai chân đều ấm áp dễ chịu, cảm giác nóng như lửa đốt lan tới lòng bàn chân. Thân thể không thể ức chế nổi mà run rẩy, hai mông vô thức lắc lư qua lại.
"Tỷ tỷ, bên trong liên hoa nộn thịt của tỷ ra thật nhiều mật nha."
Đa Cát rút đầu lưỡi ra khỏi miệng nàng, hàm trụ lỗ tai của nàng khẽ cắn không ngớt, cười đến vô tà hồn nhiên,
"Có phải hay không cho dù hiện tại ta có đâm vào, tỷ tỷ và ta cũng sẽ không đau đi?"
Cười hỏi đồng thời, ngón giữa vươn ra nhẹ nhàng đánh vòng vuốt ve ở cửa hoa huy*t, đầu ngón tay thăm dò rồi từ từ đưa vào bên trong.
"Ưm —— trứng thối, không cần —— làm ——"
Mỗi một chỗ trên thân thể đều từng bị quái vật tinh hồn chòng ghẹo qua, chịu không nổi bị kích thích cùng khiêu khích. Ngón tay thô ráp tàn sát bừa bãi trên người nàng của Đa Cát như thể mang theo lửa đốt, từng chỗ bị vuốt ve phỏng cả lên, thoải mái khiến nàng quả thực muốn hừ ngâm rên rỉ. Tựa như lời nói của Đa Cát, dũng đạo bị đâm chọc đã tiết ra một cỗ dịch mật dinh dính, bắt đầu khát vọng cự vật thô ráp nóng bỏng đang ngủ đông bên trong điên cuồng luận động. Chết tiệt, thân thể dâm đãng! Chết tiệt, Ma Quỷ pháp vương a a! Nàng ở trong lòng vô lực rít gào.
"Không, ta thích sờ tỷ tỷ."
Ngón giữa cẩn thận đâm vào lỗ huy*t mềm mại, bên trong so với ruột dê còn nhỏ hẹp mềm mại cùng ấm áp hơn, làm cho hắn càng muốn yêu thương đau thương nàng. Rõ ràng đã tận mắt chứng kiến các tinh hồn dùng đầu lưỡi cực đại đâm vào rút ra chọc ghẹo nơi này, hắn vẫn kìm lòng không dám thả lỏng phóng nhanh động tác, sợ sẽ khiến nàng bị đau giống như lúc nãy. Ngón tay cái dùng sức xoa nắn hoa đế mẫn cảm ẩn nấp ở trong, khiến nó bành trướng sưng tấy như ngón út trẻ con, ngón giữa đặt trong hoa huy*t nóng ấm trơn mềm không thể tả nổi nhẹ nhàng mà chọc ngoáy, xoay tròn ma sát, tìm kiếm điểm mẫn cảm cực lạc ở bên trong. Môi hắn kề bên tai nàng thổi thổi nhiệt khí,
"Tỷ tỷ, thoải mái sao?"
Dòng điện tê dại mãnh liệt lan toả tới khắp tứ chi cơ thể, hai tay La Chu giữ chặt vải lông dưới thân, khó chịu bắt đầu đưa đẩy, hai gò má nhiễm áng mây tình hồng, vầng trán nổi lên hoa văn phi sắc như ẩn như hiện, đôi môi đỏ tươi hơi chu tiết ra từng tiếng kêu ma mị thành thực:
"Th—— thoải mái —— Đa —— Đa Cát ── a ân —— "
Đa Cát lại đem ngón trỏ sáp nhập vào lỗ huy*t, hai ngón tay thon dài, lời lẽ dễ hiểu, liền khuấy đảo một dòng dịch trơn nhầy chảy ra. Liên hoa mị thịt siết chặt dương v*t của hắn không ngừng tiết ra mật dịch nóng bỏng, chủ động quấn quít mấp máy co rút, lại không ngừng đè nén ép mút quy đầu, gây cho hắn khoái cảm phệ hồn không gì sánh kịp. Tốc độ ngón tay ra vào không khỏi càng lúc càng nhanh, khi cảm giác thấy hoa huy*t của nữ nhân bắt đầu co rút kịch liệt hắn lại nhanh chóng rút ra.
"Tỷ tỷ, tỷ nói muốn ta, nói muốn ta có được không?"
Đầu lưỡi của hắn như thể sắp chui vào lỗ tai của nàng, dùng sức thăm dò, nóng bỏng mà triền miên van cầu. Cánh tay đặt ở dưới nách gắt gao ôm giữ, hai bàn tay mỗi cái bao lấy một bầu vú đẫy đà co giãn dùng lực niết nhu, nhũ thịt trắng mịn mềm mại tình hồng cao ngất, cùng với bàn tay thân thể nâu đồng tạo nên khung cảnh thị giác đối lập.
Bị nhấc bổng lên cao, hạ thân phía dưới trở nên hư không cực đại, khiến La Chu kịch liệt mà run rẩy, bên trong dũng đạo ngứa ngáy đói khát vô cùng,
"Muốn! Ta muốn Đa Cát!"
Nàng khàn khàn mị kêu, không chờ Đa Cát đáp lại, thịt mông phấn nộn trơn mềm núng nính đã tự động hướng về phía trước, khao khát cự vật bất động yên lặng bên trong cơ thể luận động.
"Tỷ tỷ, ta thích ngươi thích ngươi thích ngươi."
Đa Cát hưng phấn mà điên cuồng gào thét liên tiếp, thắt lưng phối hợp với chuyển động của nàng, cuối cùng cũng bắt đầu đưa đẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro