Chương 342: Nhận sự trừng phạt (H)

editor: snowie

Tán Bố Trác Đốn ngẩng đầu khỏi ngực La Chu, sự hung ác nham hiểm lãnh khốc trong mắt ưng nâu sẫm đều tan biến, ngọn lửa dục vọng bùng cháy bên trong cũng bị dập tắt. Bàn tay xoa nắn hoa đế di chuyển lên trên, vuốt ve phần bụng dưới bị dương v*t chọc căng của La Chu, rồi đụng đến viên tròn to cứng rắn trên ngực bụng, nhẹ nhàng chậm chạp xoa theo vòng tròn.

"Đau chết cũng xứng đáng, ai bảo heo không ngoan?"

Hắn hôn những giọt nước mắt đang treo trên mi nàng, giọng nói trầm thấp hùng hậu lại mềm mại, bao hàm ý cười yếu ớt như không cười,

"Dám để lại một cuốn da dê đáng giận như vậy rồi trốn theo Côn Tang Giang Ba, nàng nhất định phải nhận sự trừng phạt của Vương."

Đôi môi nóng ẩm ở trên khuôn mặt tái nhợt của nàng hôn nhẹ, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lượn vòng chỗ ngực bụng, cầm một bầu vú tinh xảo chậm rãi xoa nhẹ.

Chết tiệt, nàng lại yên tâm quá sớm, thế nhưng quên rằng Cầm thú vương là một thùng dấm chua có thù tất báo, cũng là nam nhân tàn nhẫn nhất trong bốn nam nhân. Mùa đông năm ngoái khi hắn cường bạo nàng, một nửa là vì nàng không thuận theo, một nửa là bởi vì hắn không muốn giao nàng cho Ma Quỷ pháp vương. Sau này khi tới đón nàng hồi cung, hắn ở trên xe ngựa thô bạo chẳng phải là do ăn phải dấm chua của Ma Quỷ pháp vương cùng Mãnh thú sao. Nhưng ba nam nhân kia cũng không phải nàng chủ động trêu chọc, mà từng người đều là được hắn ngầm chấp thuận, hắn ăn dấm chua cái gì vậy? Nàng thừa nhận lần trốn thoát cuối cùng là nàng sai, nó đã làm tan nát tâm và tình của hắn, nhưng —— dùng bạo lực tình dục để trừng phạt người khác là hành vi vô cùng phi nhân tính và đáng hổ thẹn.

La Chu ra sức quay đầu tránh mưa hôn rơi xuống của Cầm thú vương, mở to đôi mắt đầy lệ lấp lánh, vành mắt hồng hồng, con ngươi to tròn như hắc diệu thạch, ủy khuất khó chịu trừng hắn. Hàm răng trắng như tuyết cắn chặt môi dưới tái nhợt, cưỡng ép mặc kệ dòng điện tê dại truyền ra từ bầu ngực và eo, quật cường cố chấp ngăn cản tiếng rên mị nhuyễn thoát ra khỏi miệng.

Dù cho oán hận trong lòng có lớn thế nào đi chăng nữa, tất cả đều sẽ tan thành mây khói dưới cái nhìn chăm chú của con ngươi linh động biết nói này. Đặc biệt là khi nhìn thấy heo ngoan bày ra bộ dáng ủy khuất đau khổ quằn quại như thế, trái tim lạnh lùng và cứng rắn lại mềm mại đến mức rối tinh rối mù, tuyệt không giống với trái tim lãnh khốc anh duệ tiếng tăm của Cổ Cách vương. Cho nên từ lúc hắn bước vào trong nội thất tới tận bây giờ, hắn luôn cố gắng chịu đựng không hôn lên đôi môi non mềm của nàng, không nhìn kĩ bộ dáng kiều mỵ đáng yêu của nàng, sợ mình một cái sơ sẩy liền không nỡ trừng phạt nàng.

"Heo ngoan, đừng trừng mắt nhìn."

Tán Bố Trác Đốn nhẹ giọng thở dài, hai tay âu yếm vuốt ve xung quanh cơ thể mềm mại đã ướt đẫm mồ hôi của nàng, thương tiếc vừa liếm vừa hôn lên cánh môi nàng,

"Ngoan, nới lỏng răng nanh ra, cắn nữa liền chảy máu."

La Chu không muốn nới lỏng răng nanh, nhưng dưới sự liếm láp kiên trì không ngừng của Cầm thú vương, răng nanh cuối cùng cũng bị cạy mở. Cái lưỡi lớn nóng bỏng ướt át chen vào trong miệng, lang thang trong miệng vô cùng ôn nhu, hoàn toàn trái ngược với dương v*t thô bạo đâm vào trong cơ thể, liếm xoát từng cái răng cùng niêm mạc miệng non mịn, tìm ra tất cả các điểm mẫn cảm. Đầu lưỡi né tránh bị cái lưỡi to lớn kia gắt gao cuốn lấy, lần lượt liếm toàn bộ khoang miệng, từ cạnh bên tới chính diện, từ trên xuống dưới. Cái lưỡi to lớn hút sạch nước miếng trong miệng nàng, rồi đem nước miếng mang theo hơi thở giống đực của nam nhân toàn bộ mớm đút vào. Nàng không có cách nào mà kháng cự, chỉ có thể nuốt xuống, đầu óc bắt đầu hỗn độn sương mù, ủy khuất cùng khó chịu lặng lẽ tiêu tan, cơ thể tê dại, ngay cả sưng tấy và trướng đau ở hạ thể cũng thuyên giảm rất nhiều.

"Heo ngoan, ta thích nàng, thực thích thực thích nàng." Hắn rút lưỡi ra khỏi miệng nàng, hút lấy bờ môi nàng, giọng nói trầm thấp ôn nhu mà sủng nịch,

"Nàng là nô thê bị bắt của ta, là Vương phi duy nhất của ta." Hai tay nâng ngực và nách dưới của nàng, ngón tay ấn xuống hai núm vú rồi nhẹ nhàng xoa nắn chà gãi.

"Sau —— sau này không cho phép vương lại —— lại thô bạo dã man với ta."

Bởi vì thích, sự quật cường của La Chu liền không thể giống trước kia, luôn kiên trì đối với sự ôn nhu thương sủng của Cầm thú vương nữa. Cánh tay trơn mềm dịu dàng vòng qua gáy Cầm thú vương, một bên thừa nhận sự nhấm nháp trên môi thân mật và màn âu yếm dâm ô núm vú của hắn, một bên thở hổn hển không ngừng và nũng nịu kể ra,

"Ta —— ta chán ghét kiểu tiến vào rất đau như vậy, nếu cứ như thế này, sau này sẽ —— sẽ không muốn cùng vương hoan ái ——"

Mặc dù tiến vào thô bạo dã man sẽ không lấy mệnh nàng hay gây ra bất cứ tổn thương nào, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ tạo ra cho nàng bóng ma tâm lý và trở ngại về việc hoan ái với Cầm thú vương, điều này sẽ gây bất lợi cho cuộc sống hôn nhân sau này của nàng.

"Chỉ cần heo ngoan không rời khỏi ta, nàng nói cái gì ta cũng đáp ứng." Tán Bố Trác Đốn hôn hôn khóe mắt vẫn còn vương lệ của nàng,

"Heo ngoan, heo ngoan của ta."

Hắn lẩm bẩm, nghiêng người đặt La Chu nằm lại trên giường, nâng hai chân nàng khoác lên khuỷu tay hắn, từ từ rút dương v*t ra khỏi cơ thể nàng một chút, sau đó chậm chạp đút vào, nhẹ nhàng chạm vào vách tường mềm mại trong đài sen, khiến cho La Chu rên lên một tiếng đau đớn yêu kiều.

Cây gậy thịt của Cầm thú vương quá thô dài và cứng rắn, vốn dĩ nữ nhân bình thường không thể dung nạp, nếu còn dùng toàn bộ sức mạnh trời sinh tiến lên rút sáp, liên hoa kiều nộn của nữ nhân nhất định sẽ bị tươi sống đảo nát đâm thủng. Giống như bây giờ, ngay cả khi hắn đang nhẹ nhàng thong thả đưa đẩy, mà không có hoàn toàn nhập vào, dương v*t phát dục quá độ cũng đã mang lại cho La Chu cảm giác đau đớn khó có thể chịu đựng được.

"Đau —— vương, đau quá ——"

La Chu nhu nhu nũng nịu kêu đau, nhưng thân thể lại mềm nhũn thả lỏng, hai chân tự giác mở rộng hơn, mặc cho Cầm thú vương ra vào. Hạ thân và bụng dưới đau nhức trướng đến lợi hại, nhưng dưới sự rút ra đút vào nhẹ nhàng và yêu thương của Cầm thú vương, một cảm giác hạnh phúc nhàn nhạt dâng lên trong lòng. Nàng không khỏi tự hào vô cùng nghĩ: Mặc kệ căn dương v*t đó có bộ dáng khủng bố đến đâu, thì nó cũng là huyết mạch của nam nhân của nàng. Làm thê tử, lý ra nên bao dung vô điều kiện, đón nhận hoan ái mà nó mang đến.

"Heo ngoan, nhịn một chút, nhịn thêm chút nữa liền hết đau."

Nhìn thấy bộ dáng làm nũng, dụ dỗ người yêu thương của heo, yêu thương trong lòng Tán Bố Trác Đốn càng tăng lên, hắn cúi đầu hôn lên đôi môi sưng tấy của nàng, ghé vào tai nàng dịu dàng dỗ dành,

"Heo ngoan, lại nhịn một hồi, ta liền cho nàng nếm trải tư vị khoái hoạt tối cao của nữ nhân."

Nói xong, một ngụm hàm trụ tiểu vành tai tròn trịa và mượt mà của nàng, một trận cắn gặm nhẹ nhàng đi qua, lại là một trận liếm láp triền miên khác. Hai tay nhào nặn hai luồng vú nhô cao, tận hưởng xúc cảm kiều đạn êm ái trơn mềm. Ngón tay bắt lấy đỉnh nhũ châu không nhanh không chậm tinh tế vê chơi, khiến cho chúng nó ở giữa ngón tay càng thêm lồi cứng trướng lớn.

Cơ thể mẫn cảm từng bị Ma Quỷ pháp vương dùng tinh hồn cùng dược vật chòng ghẹo qua chậm rãi bộc lộ ra diệu dụng độc đáo của nó. Trong liên hoa không bởi vì đau đớn mà khô khốc khô kiệt, ngược lại dưới sự kích thích vuốt ve liên tục và rút sáp nhiệt tình còn ùng ục tiết ra thuỷ dịch trơn dính tinh mịn, xé rách đau đớn dần dần biến thành khoái cảm. Cảm giác ngứa ran và ngứa ngáy dần dần len lỏi vào trong lòng La Chu, khiến nàng phát ra một tiếng rên rỉ mê người. Hai gò má lại lần nữa ửng hồng vì dục vọng, hơi thở thơm tho ấm áp dần dần gấp rút, gợn sóng trong mắt hóa thành vẻ quyến rũ, thịt mông không sợ chết hướng lên trên rất cao, nghênh hợp Cầm thú vương rút sáp.

"Heo ngoan, bắt đầu nếm được khoái hoạt sao?" Tán Bố Trác Đốn ôn nhu cười hỏi, đầu lưỡi tham lam tiến vào lỗ tai nàng xoay tròn,

"Có cần ta lại thêm một chút lực đạo hay không?"

"Ân —— a muốn —— muốn ——"

Mười ngón tay của La Chu ở gáy hắn cào ra mấy vệt đỏ nông nhợt nhạt, hơi thở gấp gáp dồn dập thở ra từ miệng mũi trở nên nóng bỏng. Mỗi một tấc vách tường bên trong dũng đạo, thịt mềm của cổ tử cung và màng bích tử cung đều bị cây cự vật nóng như bàn ủi ma sát, khoái cảm tê dại theo từng lần rút sáp đang không ngừng phát ra từng cơn, nhanh chóng lan tỏa đến mọi ngóc ngách trên cơ thể. Chất dịch sền sệt thơm ngát bôi trơn nơi hai người giao hợp, dọc theo khe mông thấm vào đệm chăn, khiến dương v*t lúc ra lúc vào phát ra tiếng nước òm ọp òm ọp vô cùng dâm mỹ.

Tán Bố Trác Đốn chậm rãi rút cây gậy thịt ra, sau khi rút ra toàn bộ lại đâm vào thật sâu, dương v*t khi rút ra tiến vào đều kề sát mị thịt hoa kính trơn mềm xinh đẹp, sự cọ xát thân mật này đối với hắn mà nói là niềm vui sướng không gì sánh kịp. Trong toàn bộ quá trình rút sáp, hắn có thể cẩn thận nhấm nháp thuỷ dịch ngọt ngào trơn trượt từ dũng đạo liên hoa của heo, cảm nhận miệng liên hoa nở rộ, cảm nhận tư vị mất hồn khi quy đầu chạm vào vách tường mềm mại của đài sen, và nhấm nháp liên hoa của heo quấn quýt si mê hút chặt cây gậy của hắn.

Vượt qua thống khổ ban đầu, cơ thể trần trụi của La Chu phơi bày ra một màu đỏ hồng kiều mỵ mê người. Dưới sự đưa đẩy càng ngày càng mãnh liệt của Cầm thú vương, thanh âm uyển chuyển yêu kiều một tiếng nối tiếp một tiếng cứ thế vang lên. Một khuôn mặt xinh đẹp choáng váng đỏ như lửa, con ngươi đen liễm diễm mê ly nửa khép, khẽ thở hổn hển, cái lưỡi phấn nộn thò ra giữa hai cánh môi như hoa hé mở, giống như đang khao khát hôn môi.

Tán Bố Trác Đốn không ngừng hôn môi cắn lên khuôn mặt nóng bỏng mềm mại của La Chu, trượt đầu lưỡi vào trong miệng nàng, cuốn lấy cái lưỡi nhỏ bé chơi đùa, khuấy động nước miếng ngọt ngào, hút vào trong bụng. Dương vật cũng bắt đầu tăng tốc đâm mạnh, đâm thẳng vào cổ tử cung đang đóng chặt và đài sen mềm mại.

Tiếng rên của La Chu bị cái lưỡi lớn chui vào trong miệng tàn phá rải rác, nàng không tự chủ được dây dưa quấn lấy cái lưỡi to kia, tham lam hút lấy nước bọt của Cầm thú vương. Côn thịt cực đại như bàn ủi cuồng mãnh nhanh chóng rút ra đụng vào, nàng cảm thấy chính mình giống như một con thuyền nhỏ đang lênh đênh ngoài biển khơi sóng gió mãnh liệt, thân thể đau đớn càng ngày càng nhẹ, lỗ chân lông trên toàn thân sung sướng nở ra không nói nổi nên lời. Khoái ý tích tụ không ngừng, cơ hồ muốn bao trùm lấy nàng. Bạch quang ở trước mắt bay lượn nổ tung, dòng điện chạy qua hàng vạn gân mạch trong cơ thể, nàng đã không thể còn phân biệt mình đang ở đâu, chỉ biết cơ thể như bị nham thạch nung chảy hoà tan, tia phóng xạ tê dại khoái cảm trong đại não bắt đầu khuếch tán.

"A —— không được —— vương —— không được —— "

Nàng cố gắng dùng sức thoát khỏi đầu lưỡi to lớn triền miên của Cầm thú vương, thịt mông dùng sức hướng lên trên, run rẩy hét lên một tiếng vui thích kêu la thanh thúy kéo dài. Dũng đạo co giật kịch liệt, dâm dịch chảy ra từng dòng từng dòng lớn, vòng eo mềm mại phong phú mà non nớt không ngừng run, thể xác và linh hồn đều tan chảy trong dung nham nóng chảy thiêu đốt. Trời đất xoay tròn, thời gian phảng phất như dừng lại.

"Heo ngoan, vương chỗ nào không được? Tiết âm tinh chính là nàng, không phải vương."

Khoé môi Tán Bố Trác Đốn cong lên, cắn một ngụm lên cái miệng gọi bậy trên giường của La Chu, sửa lại bằng một nụ cười xấu xa.

Giờ phút này, hai gò má màu đồng của hắn nhuốm một làn tình triều màu đỏ, cặp mắt ưng u ám rực lửa thiêu đốt, ngũ quan sắc bén búa bổ đao tước của hắn thiếu đi mấy phần tôn uy lãnh khốc, nhiều thêm mấy phần tà mị ái muội, càng lộ ra vẻ anh tuấn vô song. Từng viên mồ hôi từ trên trán của hắn rơi xuống, uốn lượn dọc theo cái cổ cường tráng hội tụ ở chỗ xương quai xanh tao nhã hoàn mỹ, rồi theo nhịp điệu luật động của cơ thể tuôn rơi. Lồng ngực cơ bắp vạm vỡ mồ hôi nhễ nhại, thấm ướt hai viên thù du đỏ sậm (*nói toẹt: đầu ti =))) vì dục vọng dâng trào mà cứng rắn căng trướng. Hai viên thù du đứng thẳng ướt át dưới ánh sáng dạ minh châu ở đầu giường hiện lên oánh nhuận sáng bóng, vô cùng gợi cảm và quyến rũ. Chỉ tiếc nam nhân tuyệt sắc mị hoặc như vậy lại không có người thưởng thức, cũng không ai dám làm càn thưởng thức, mà La Chu người duy nhất có tư cách lại đang lâm vào cao trào bất tỉnh, phí phạm của trời.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro