Phiên ngoại 4: Mang thai · Tiết sữa
editor: snowie
"Heo nhỏ, thân thể của nàng động tình a."
Bạch Mã Đan Tăng dán sát thổi nhẹ vào lỗ tai La Chu, bàn tay to lớn dùng sức đưa đẩy bầu vú phát trướng từ dưới lên trên, vậy mà bóp ra một giọt chất lỏng màu trắng vàng. Đầu ngón tay mềm mại đón lấy giọt chất lỏng kia, đưa đến chóp mũi hô hấp không ổn định của nàng,
"Ngửi kỹ xem, có phải mùi sữa thơm ngọt ngào hay không đây?"
"Chán ghét."
Khuôn mặt La Chu hiện lên đỏ bừng say lòng người, trên trán hiện lên một đường hoa văn sọc dọc màu đỏ thẫm, hờn dỗi liếc Ma Quỷ Pháp vương một cái, giơ tay cạy mở ngón tay của hắn ra, khiến hắn nở một nụ cười nhẹ nhu hòa và sủng nịch.
"Heo nhỏ ngoan, nào, mở hai chân ra, để Thích Ca Thát Tu giải tỏa dục vọng cho nàng."
Thấy Thích Ca Thát Tu đã xoa bóp xong hai chân phù thũng của heo nhỏ, Bạch Mã Đan Tăng liền tách rộng đôi chân mềm mại của nàng sang hai bên, làm lộ ra hoa âm kiều mỵ không chút che đậy.
Toàn bộ hoa âm của La Chu đã bị khiêu khích đến mức xuân thủy tràn lan, mật dịch chảy tứ phía. Cánh hoa cùng tiểu hoa đế phấn sắc lây dính những giọt sương mật xuân tình thơm ngát óng ánh, tựa như một đóa hoa sen mới nở, mềm mại thơm ngon, hấp dẫn người tới ngắt.
Thích Ca Thát Tu nuốt nuốt nước miếng, hai tay ôm lấy cặp mông nửa nhấc cao của nàng, không chút do dự cúi đầu xuống. Mười ngón tay véo nhẹ bờ mông trơn mềm, đầu lưỡi thô to ẩm ướt nóng bỏng đặt ở hoa âm liếm từ trước ra sau, lại từ đằng sau liếm ra đằng trước, tới tới lui lui liên tục dùng sức liếm láp vài chục lần, để cho nước miếng thay thế toàn bộ mật dịch chảy khắp hoa âm xong, mới ngậm lấy hoa đế hồng nộn bên trong hoa âm dùng sức liếm láp, nhẹ nhàng gặm cắn. Ngón tay sờ đến hậu huy*t đang khép chặt của nàng, không ngừng vẽ những vòng tròn, đợi tới khi cơ huy*t thả lỏng thì từ từ chậm rãi đâm vào, êm ái xoay tròn đưa đẩy.
"A —— a a ——"
La Chu xụi lơ tựa vào trong vòng tay Bạch Mã Đan Tăng, hai gò má ửng lên một tầng mây mù, hai mắt mê ly rực rỡ, rên rỉ liên tục, một luồng điện tê dại khó tả phóng từ hạ bộ lên đến toàn thân. Hai chân nhịn không nổi mà run rẩy, vừa lưu luyến vừa bất lực tiếp nhận yêu thương cuồng mãnh dữ dội triền miên của Mãnh thú. Hai bầu vú đẫy đà trướng đến mức vừa đau lại tê, như thể có thứ gì đó muốn trào ra khỏi cơ thể. Không cần Ma Quỷ pháp vương tăng thêm lực đạo xoa nắn, nhũ hoa liền tự mình tiết ra hai giọt chất lỏng màu trắng vàng loãng.
"Pháp vương —— khó chịu —— ngực —— ngực khó chịu ——"
Hai tay nàng bắt lấy cánh tay của Bạch Mã Đan Tăng, mong mỏi có thể được tiến thêm một bước thoả mãn.
"Ngoan, lập tức sẽ không khó chịu."
Bạch Mã Đan Tăng liếm lỗ tai nàng, nhẹ giọng an ủi. Tính tính thời gian, heo nhỏ đã mang thai được hơn bảy tháng, thời gian điều dưỡng an thai cũng đủ dài rồi. Giương mắt nhìn thấy Đa Cát đã xoa bóp bụng heo xong, đang ngây người nhìn chằm chằm vào thứ chất lỏng màu trắng vàng treo lơ lưng trên đầu nhũ, không khỏi mỉm cười một cái.
"Đa Cát, có muốn uống một ngụm không?" Hắn cười tà ác, giọng nói ấm áp từ tính ẩn chứa sự ma mị khó tả,
"Nào, lại đây, ta cho phép ngươi dùng sức hút, heo nhỏ cũng tới thời điểm sinh sữa rồi."
Hắn dùng hai tay ra sức bóp lấy đôi gò bồng đào đầy đặn của La Chu, khiến hai viên nhũ châu vểnh cao, chất lỏng màu trắng vàng lơ lửng trên đó uốn lượn chảy xuống, thu hút ánh mắt thèm thuồng của Đa Cát.
Chợt nghe thấy Pháp Vương cho phép, đôi đồng tử màu rám nắng lập loè ánh sáng vàng sẫm đột nhiên co rút lại, phát ra một thứ ánh sáng kinh hỉ không dám tin. Trước đây khi mát xa cơ thể heo, khi giải tỏa dục vọng cho nàng, Pháp Vương không cho phép bọn hắn hút liếm nhũ phong của nàng, sợ rằng kích thích quá lớn sẽ làm cho heo sớm tiết sữa, tổn hại thân thể. Bất kể thế nào cũng không ngờ rằng hôm nay khi Vương không ở đây, Pháp vương thế mà lại bỏ lệnh cấm.
Đa Cát cẩn thận từng li từng tí quỳ gối bên cạnh La Chu, nghiêng người về phía trước, chuẩn xác ngậm lấy nhũ châu trên đỉnh bên trái giống như một con đại bàng, dùng lực mút mạnh. Hương sữa ấm áp tỏ khắp giữa môi và lưỡi, gợi lên những ký ức tuổi thơ xa xăm, khiến hắn không thể kìm nén, càng tăng thêm lực đạo mút vào. Trong chốc lát, một thứ chất lỏng ngọt ngào và ấm áp bị hút ra, cuốn theo linh khí nhàn nhạt, cùng nhau trượt vào trong cổ họng, thơm ngọt đến tận sâu thẳm trong linh hồn. Trong cổ mơ hồ phát ra âm thanh nuốt nghẹn vì sung sướng, hắn một tay chống ở trên đệm lót, tay còn lại xoa xoa vuốt ve cao bụng cao ngất của nàng, há to miệng, tiếp tục dùng sức mút, như muốn nuốt trọn bầu vú vào bụng.
Một luồng hơi nóng lạ lùng quỷ dị trào lên từ bầu ngực đầy đặn và căng trướng, mang đến cho La Chu một cảm giác thoải mái và tê dại khó nói nên lời. Nàng nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ thích ý, quên mất rụt rè mà nũng nịu yêu cầu với nam nhân của nàng:
"Bên phải —— bên phải còn muốn hút —— "
"Liền theo ý của heo nhỏ."
Bạch Mã Đan Tăng cắn một ngụm lên vành tai nàng, giải phóng bàn tay trái đang bóp vú trái, nâng cánh tay phải của nàng lên vai trái vòng qua cổ, tay phải hắn dùng sức đẩy bầu vú phải từ dưới lên trên, ép buộc nhũ hoa phải vểnh cao hơn. Hắn cúi đầu ngậm lấy hạt châu trên đỉnh núi, cùng với Đa Cát dùng sức mút mạnh. Khi dòng sữa ngọt lành tràn đầy miệng, chảy xuống cổ họng, khi nuốt xuống, hắn không khỏi phát ra tiếng thở dài thỏa mãn từ tận đáy lòng. Hắn càng không ngừng hút lấy sữa do tươi heo nhỏ tiết ra, hấp thụ linh khí bên trong nguồn sữa, bên trong mắt phượng đỏ tím khép hờ lấp lánh ánh sáng tốt lành rực sỡ lượn vòng lưu chuyển. Ngón trỏ trái đút vào cái miệng đang hé mở của nàng, mò mẫm sờ soạng cái lưỡi trơn bóng thơm tho, thỉnh thoảng bắt chước động tác ái ân đẩy tới đẩy lui trong miệng nàng, kéo ra từng sợi chỉ bạc nuốt không trôi.
"Ưm ưm —— thật thoải mái ——"
La Chu mút lấy ngón trỏ của Ma Quỷ pháp vương đang đùa bỡn đầu lưỡi của chính mình, thất thần mơ hồ lẩm bẩm. Đôi gò bồng đảo đầy đặn bị bàn tay nam nhân nhào nặn một cách mạnh mẽ, dùng môi lưỡi hút ra sữa tươi, hạ thân mềm mại cũng bị nam nhân dùng môi lưỡi và tay tùy ý dâm ô. Dưới sự vuốt ve gợi tình như vậy, chỉ trong chốc lát, nàng liền ngậm chặt ngón tay đang rút sáp trong miệng, nức nở run rẩy đạt tới cao trào.
Thích Ca Thát Tu nuốt hết chất lỏng ngọt ngào mà La Chu phun ra vào trong bụng, dùng ngón tay ở bên trong tràng đạo thít chặt của nàng đưa đẩy vài lần, lúc này mới bất đắc dĩ ngẩng đầu lên. Bởi vì heo nhỏ mang thai, nên hắn không thể xuất ra tất cả thủ đoạn làm cho nàng điên cuồng mê loạn vì hắn, sợ nàng trong cơn kích thích điên cuồng mà tổn thương thân thể. Cũng may bọn hắn đều là những nam nhân đã từng tu luyện song tu Phật giáo, Bon giáo và Mật Tông, khả năng khống chế dục vọng mạnh hơn nam nhân bình thường gấp nhiều lần, lúc này mới dám mặc kệ mà âu yếm vuốt ve nữ nhân mình yêu.
Bạch Mã Đan Tăng và Đa Cát lúc này cũng đã hút cạn giọt sữa cuối cùng từ hai vú La Chu, lưu luyến không rời phun ra nhũ châu. Bầu vú bị hút hết sữa cũng không hề teo lại và chảy xệ như nữ nhân cho con bú bình thường khác, bầu ngực hơi co lại nhưng vẫn đẫy đà no đủ như cũ, trên bầu ngực trắng hồng và mềm mại vẫn là hình bán cầu lộn ngược hoàn hảo. Hai viên nhũ châu xinh đẹp ưỡn lên đỏ chói, quầng vú và một phần nhũ châu dính đầy nước miếng trong suốt, nhìn xem mà dâm mỹ và diêm dúa.
"Liệt đội trưởng, sữa tươi của tỷ tỷ cũng giống như mật dịch, đều ẩn chứa linh khí phong phú dồi dào."
Đa Cát ái muội xích lại gần Thích Ca Thát Tu, nheo lại mắt ha ha cười nói. Cuối cùng lại cúi đầu trước hai cái nhũ hoa của La Chu, "chùn chụt" liên tục hút mút một ngụm, sau đó liếm môi, cảm khái nói,
"Giá mà vẫn có thể tiếp tục bú hút dòng sữa ngọt ngào của tỷ tỷ thì tốt quá."
"Cái này có gì mà khó, chờ khi đứa nhỏ cai sữa rồi, không cho heo nhỏ hồi sữa là được."
Bạch Mã Đan Tăng mỉm cười, liếc nhìn heo nhỏ đang khẽ dựa vào trong lòng hắn. Con ngươi hắc diệu thạch to tròn liễm diễm sương mù, vẻ mặt lưu luyến mờ mịt, rõ ràng vẫn chưa thoát khỏi cơn khoái hoạt cực hạn. Hắn yêu thương mút chặt cánh môi của nàng, duỗi lưỡi thăm dò vào trong miệng nàng, tinh tế liếm vài cái, rồi ôn nhu nói với nàng,
"Heo nhỏ, nàng đã uống rất nhiều chén sữa vú do ta tỉ mỉ tinh luyện ra, hiện tại chẳng phải là lúc nàng nên trả lại cho ta rồi sao?"
"Ừm——" La Chu mơ màng trầm trầm phát ra một tiếng đáp ứng khiến nàng ngày sau phải hối hận tới phát điên.
Đôi mắt của Thích Ca Thát Tu và Đa Cát nhất thời sáng lên không chỉ hơn một hai phút. Nghĩ tới sau này khi giao hoan với nữ nhân mình yêu, bọn hắn có thể nuốt ăn mật dịch liên hoa của nàng, lại còn có thể hút trọn dòng sữa ngọt lành của nàng, máu dê toàn thân toàn sôi trào lên.
"Ngao ── "
Ngay khi bọn hắn đang mơ màng về ngày tháng tuyệt vời sau này, một tiếng kêu gào trầm muộn đột ngột vang lên, một đầu ngao xám bạc vụt vào nội thất. Chi trước của nó phủ thấp, đôi mắt hình tam giác lam sắc nhìn qua tràn đầy đè nén và ủy khuất, trong cổ phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp, rất là không vui.
"Ngân Nghê, ngươi không phải là bồi cạnh Vương ── "
Thích Ca Thát Tu còn chưa kịp dứt lời, một thanh trường đao Ô Kim bỗng dưng bay tới, hắn cùng Đa Cát cuống quít vội vàng tránh sang hai bên. Ánh sáng Ô Kim lạnh lẽo 'vèo' một tiếng xuyên qua khe hở giữa hai người họ, ngay lập tức cắm vào vào sàn gỗ lim vân vàng phía ngoài đệm lót.
Hai người nhìn trường đao Ô Kim vẫn còn đang lắc lư nhẹ, sau khi thầm hô lên một tiếng "Nguy hiểm thật", không hẹn mà cùng nhìn về phía cửa nội thất.
Tấm rèm cửa nhung sáng màu làm từ da dê bị nam nhân cao lớn đứng ở cửa xé xuống, siết thật chặt trong tay, một đôi mắt ưng nâu sẫm sát khí đằng đằng lăng trì nhìn bọn hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro