Chương 16 - Chỉ huy sứ Giang

【Hách Tiêu】: Tôi nhanh nhất bốn ngày có thể tới nơi.

Nếu không ngủ không nghỉ mà chạy, Hách Tiêu nhanh lắm cũng chỉ rút ngắn được ba ngày thôi.

【Vệ Kinh Chập】: Sáu ngày.

【Bạch Trì Miên】: Hai ngày sau.

Một tin nhắn thả xuống, kéo theo hai "con cá" đang ẩn mình xuất hiện.

Còn một người nửa ngày không động tĩnh, đoán chừng là không có tín hiệu.

Giang Lăng Thụy cũng không chờ lâu, người tới nhanh nhất là Bạch Trì Miên, dị biến giả cấp năm, chủng loài sói tuyết, biến dị thuộc hệ thủy băng, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.

Nhớ lại thông tin mới xem, anh cũng phần nào có kế hoạch đối phó trong lòng.

【Giang Lăng Thụy】: Được, lần này thú triều tới đột ngột, không chắc có tiếp tục có những đợt nhỏ hoặc bất ngờ khác không. Tình hình hiện chưa rõ, không thích hợp di chuyển vội. Hai dị biến giả bậc năm của B22 sẽ tới tối nay. Hai ngày này tôi sẽ dẫn Thiển Thiển vào nơi trú ẩn tại Hiệp hội.

【Hách Tiêu】: Ồ, người của Hiệp hội hả? Em cẩn thận trốn đi nhé, anh sẽ cố gắng tới nhanh, Thiển Thiển đợi anh nhé~~~

Khi nhóm được lập xong, Giang Lăng Thụy bật chia sẻ tài liệu, mọi người đều biết hắn là trợ thủ không có năng lực chiến đấu.

Nhưng có thể trong thời gian ngắn nắm được những thông tin này cùng mệnh lệnh điều động cho thấy vị trí của anh trong Hiệp hội cũng không thấp.

【Trần Thiển】: Được, các anh chú ý an toàn.

Vừa mới kết thúc trao đổi chưa lâu thì cửa phòng có người gõ.

Người đến chính là Trương Kỳ, mặt mũi lấm lem.

"Chỉ huy sứ Giang, cô Trần, xin lỗi đã để các vị đợi lâu. Ủa? Cửa sổ sao lại hỏng thế?"

Trong Hiệp hội Dị Biến giả có phân cấp rõ ràng: 5 vị chủ tịch, 12 phó chủ tịch, mỗi khu vực 5 trưởng khu, 12 phó trưởng khu và 24 chỉ huy sứ chiến tranh, chỉ huy tác chiến. Dưới nữa mới là thị trưởng, phó thị trưởng, thanh tra...

Chỉ huy sứ có vị trí đặc biệt, quyền lực rất lớn trong thời chiến, có thể vượt cấp trưởng khu, tự đưa ra quyết sách chiến tranh. Có thể điều động dị biến giả cấp A trở xuống trong thành phố: bảo vệ giả, trợ thủ giả, cũng như ra lệnh điều động sát thú giả.

Quyền lực lớn thì ràng buộc cũng nhiều, nếu sau chiến tranh các dữ liệu đánh giá  phát hiện hành động của họ khiến tổn thất chiến tranh tăng lên sẽ bị đưa ra tòa án quân sự của Hiệp hội.

Giang Lăng Thụy là một trong số ít chỉ huy sứ thuộc hệ hỗ trợ, không cần tham chiến nên ít người biết tên anh.

Lúc này Trần Thiển vẫn chưa hiểu rõ hệ thống vị trí trong Hiệp hội nên nghe đến "chỉ huy sứ" chỉ thấy sắc thái khác Trương Kỳ một chút, không ngờ người bạn ghép của mình lại giỏi đến vậy.

"Không sao, không cố ý làm vỡ, cậu bên đó xong chưa?" Giang Lăng Thụy và cô không trả lời, ra hiệu cho Trương Kỳ ngồi xuống nghỉ chút.

Trương Kỳ rót nước uống, hơi lo lắng, chưa từng tiếp xúc người có địa vị cao như vậy, hồi ở thành phố cấp A cũng chỉ dám đứng nhìn từ xa những dị biến giả cấp cao được chỉ huy sứ dẫn đầu, ai cũng nghe lời sắp xếp.

Không tập trung hỏi chuyện cửa kính nữa, hắn vội hỏi: "Chỉ huy sứ Giang, xin hỏi người dị biến cấp cao vừa rồi là do ngài điều tới sao?"

Người đó chạy quá nhanh, chẳng ai kịp nhìn rõ là ai ra tay.

Hắn mới phân xong việc dọn dẹp sau chiến đấu, vội vã đến. Việc ký kết điều khoản với chỉ huy sứ là việc trọng yếu ảnh hưởng đến toàn bộ bố trí phòng bị và chiến đấu sau này.

Giang Lăng Thụy khẽ nhíu mày, trả lời nhẹ nhàng: "Ừ, cậu ấy có nhiệm vụ đặc biệt, chưa tiện xuất hiện. Cậu yên tâm lo an ổn dân chúng và bảo vệ, sửa nhanh cái phòng thủ lại."

Anh cố ý giấu đi sức mạnh đặc biệt của Trần Thiển, không muốn Hiệp hội biết vì dù biết cũng không có lợi gì.

Nếu sau này cô muốn lộ sức mạnh thì chuyện khác, giờ Trương Kỳ đã hỏi, cũng đồng nghĩa với việc Thiển Thiển trước kia cố ý không để lộ, vậy anh quyết định giữ bí mật.

Chức vụ Trương Kỳ thấp hơn Giang Lăng Thụy nhiều nên không dám hỏi sâu, đành đổi chủ đề:

"Chỉ huy sứ, vì thân phận đặc biệt của ngài nên ngài và cô Trần cần ký hai bản hợp đồng bổ sung, ngài chắc cũng biết rồi."

Giang Lăng Thụy gật đầu, nhìn thấy đối phương đẩy tấm bảng toàn tức tới.

Thấy vẻ tò mò của Trần Thiển, anh lần lượt giải thích từng điều cho cô.

Nội dung chính là một số quy định bảo mật và hành vi cá nhân bị cấm sau kết khế, hai bản hợp đồng có khác biệt.

Điều quan trọng nhất là khi đứng giữa sinh mạng của kết khế chủ và mạng sống cả thành phố, người kết khế phải vượt qua bản năng, ưu tiên bảo vệ dân chúng, đó là trách nhiệm của chỉ huy sứ!

Hợp đồng này có gắn năng lượng trói buộc, không phải chỉ ký tên cho xong.

Nếu không phải gặp ngay thú triều này, Giang Lăng Thụy đã định từ chức luôn rồi.

Anh không phải là" Thánh Mẫu ", có thể nghe thì hơi lạnh lùng nhưng anh đã quyết định sẽ đưa ra lựa chọn ấy.

Bản năng của người kết khế căn bản không thể chối bỏ.

Chỉ là nếu giờ từ chức, anh sẽ không thể dẫn Thiển Thiển vào hầm trú ẩn ngầm của Hiệp hội, nơi trú ẩn bình thường không đủ an toàn, không thể bảo đảm an toàn cho kết khế chủ.

sau khi nghe xong lời giải thích của anh, Trần Thiển trầm ngâm suy nghĩ, rồi nhìn Giang Lăng Thụy nghiêm túc hỏi:

"Anh thích làm... chỉ huy sứ chứ?"

Câu hỏi khiến Giang Lăng Thụy trầm ngâm.

Thích sao?

Có lẽ là thích.

Không có sức mạnh chiến đấu, chỉ là trợ thủ, nhưng không muốn đứng dưới người khác.

Anh thích cảm giác làm chủ trận chiến, nắm rõ năng lực từng người, sắp xếp họ vào vị trí phù hợp nhất để phát huy tối đa, anh biết khi nào nên dùng bảo vệ giả, trợ thủ, sát thú giả, dùng bao nhiêu, dùng ra sao, từng bước tính toán, đi một bước tính trăm bước.

Mỗi chiến thắng, tổn thất được giảm đến mức thấp nhất, những người còn sống được bảo vệ trong vòng tay anh, những thành phố vẫn tồn tại nguyên vẹn, mỗi tất đất của con người được mở rộng, những khe hở bị san lấp và niêm phong.

Tất cả khiến tâm hồn anh rung động.

Anh thích cảm giác ấy, cảm giác làm chủ chiến thắng như vậy.

Nếu không phải vừa nãy Trần Thiển ra tay trước và thắng lợi áp đảo, thì anh đã định sau khi an bài ổn thỏa cho cô, anh sẽ bắt đầu tập hợp mọi người tổ chức phản công.

Đối mặt với cả thành phố, anh đã lựa chọn.

Lựa chọn ở bên cạnh Trần Thiển, ưu tiên an nguy của cô trước tiên.

Nếu khi đó đã ký hợp đồng, vậy anh đã vi phạm rồi.

Anh không muốn lừa dối kết khế chủ, sau khi suy nghĩ kỹ, anh tả lời một cách kiên định và dứt khoát:

"Thích."

"Vậy thì... chúng ta ký thôi!" Trần Thiển không muốn anh phải từ bỏ sự nghiệp mà anh yêu thích vì mình.

Làm người như thế nào thì nên gánh vác trách nhiệm tương ứng của người đó.

Bản năng là điều rất khó cưỡng, nên chữ ký nay cô sẵn sàng ký cùng anh.

"Thiển Thiển..." Giang Lăng Thụy cau mày, anh không muốn nghĩ tới việc bản thân có khả năng  sẽ lựa chọn bỏ rơi cô.

Trần Thiển mỉm cười có phần tự tin và đắc ý, lại có chút tinh nghịch:

"Tin em đi, em rất mạnh!"

Trái tim của Giang Lăng Thụy lập tức mềm nhũn. Đúng, kết khế chủ của anh rất mạnh, mạnh tới mức có thể giúp anh đưa ra lựa chọn đó.

Trong ánh mắt tin tưởng ấy, anh cũng đã hạ quyết tâm tin tưởng kết khế chủ của mình.

"Được."

Sau khi cả hai người ký xong, Trương Kỳ mới lên tiếng:

"Mời hai vị đừng nói gì trong thời gian tiếp theo, chỉ cần khi tôi hỏi thì hãy đặt tay vào tinh hạch và hấp thu năng lượng là được, mỗi người một viên. Trước tiên là cô Trần."

Nói xong, hắn lấy ra hai hộp vật liệu đặc biệt vừa được gửi đến mấy ngày trước, mở một hộp, bên trong là một viên tinh hạch phát ra ánh sáng màu vàng.

Quá xa xỉ, lại tinh hạch cấp sáu.

Sau đó, Trương Kỳ đọc hợp đồng bằng giọng nói, âm thanh dần dần truyền vào tinh hạch:

"Xin hỏi hai vị có đồng ý với các điều khoản được nêu trên không?"

Trần Thiển đặt tay lên viên tinh hạch, viên tinh hạch nhanh chóng bị cô hấp thu, cơ thể không có gì bất thường nhưng cô không dám xem nhẹ sức mạnh của nó.

Sau khi hai người hoàn thành ký kết, Trương Kỳ mới thở phào:

"Chỉ huy sứ Giang, nếu sau này ngài muốn từ chức, chỉ cần nộp đơn thì hiệp hội sẽ cấp cho ngài đá giải trừ. Còn hợp đồng bảo mật của cô Trần là vĩnh viễn, lúc trước ngài cũng đã ký, hợp đồng đó không thể giải trừ."

Giang Lăng Thụy đã biết từ trước, đối phương chỉ đang làm thủ tục thông báo mà thôi.

Thực ra anh biết cách giải trừ, chỉ cần cấp bậc vượt qua cấp bậc tinh hạch của hợp đồng là có thể phá bỏ, nhưng vẫn phải chịu phản phệ.

Hiện trên thế giới chỉ có ba dị biến giả cấp bảy, nên cách giải này với người bình thường chẳng khác gì không có.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro