Thế giới 2: Chương 42

Edit: Trầm Lăng

Chương 5: Bị bắn tinh vào trong lúc đang ngủ/ đồng ý cung cấp dịch vụ tình dục hàng ngày

Nguyễn Kiều ngủ rất say, ngay cả khi bị người ta cởi quần xi líp ra cũng không biết.

Hạ thân của em trắng nõn đáng yêu cùng quy đầu mang màu hồng nhạt xinh xắn, sau khi đẩy dương vật ra sẽ nhìn thấy hột le nho nhỏ đang chu ra cùng rãnh mật đạo hơi hé mở.

Nếu có đủ ánh sáng, Nhạn Hoài hoàn toàn có thể nhìn thấy chúng một cách rõ ràng cụ thể.

Vì lẽ đó, gã lấy một bình phun sương ra, xịt một chút lên chóp mũi Nguyễn Kiều.

Nguyễn Kiều không hề hay biết nên hít vào rất nhiều, em lập tức rơi vào giấc ngủ sâu.

Em thậm chí còn vô thức xoay người lại, đổi tư thế từ nằm thẳng sang nằm nghiêng, vùi non nửa khuôn mặt vào gối, mái tóc mềm mại rủ xuống mặt cổ và xõa tung trên gối đầu.

Ngay cả sợ tóc cũng mang đến cho người xem cảm giác mong manh yếu đuối, dễ bắt nạt.

Đèn trong phòng được bật lên.

Dường như đã nhận ra điều khác lạ, Nguyễn Kiều khẽ nhíu mày một cái đầy bất lực, bờ mi thoáng rung lên trông mới đáng thương làm sao.

Rồi lông mi đen láy lại cụp xuống, hai mắt nhằm nghiền.

Vì đang nằm nghiêng nên mông em quay ra ngoài giường, giữa hai chân vô tình hé ra một khe hở nhỏ.

Đủ để nhét hai ngón tay vào.

Bím nhỏ mũm mĩm nằm ngoan giữa hai chân tạo thành hình chữ m cực kỳ gợi cảm. Da thịt nơi này rất trắng, nhưng càng vào gần rãnh thịt thì càng chuyển sang màu hồng nhạt.

Nhạn Hoài không lập tức tiến vào nơi này, thay vào đó gã dùng hai tay vạch hai cánh mông Nguyễn Kiều sang hai bên.

Người thì rõ mảnh mai, eo cũng vừa mềm vừa nhỏ.

Thế mà mông lại béo múp, vừa tròn vừa cong.

Da dẻ bóng loáng nhẵn nhụi, vừa chạm tay vào là không muốn buông ra.

Mông đít trắng ngần úp vào nhau trông mới đĩ làm sao, sau khi tách chúng ra có thể nhìn thấy một mắt huyệt được giấu kỹ bên dưới với nếp uốn hồng hào và cửa vào khít chặt, nhưng nhìn màu sắc kiểu gì cũng thấy nó là một chiếc đít đã trải sự đời thân kinh bách chiến.

Dù sao ngay cả khuỷu tay của Nguyễn Kiều cũng mang màu hồng nhạt, thế mà nơi này lại hồng đậm đến dâm dục.

Nếu nói nơi này chưa bị ai đút vào giã như giã gạo, Nhạn Hoài còn lâu mới tin.

Gã áp đầu ngón tay lên nếp uốn, day day móc vào bên trong.

Chỉ chốc lát sau, gã đã cảm nhận được hậu huyệt bắt đầu co thắt lại.

—— quả nhiên.

Nhạn Hoài rút ngón tay ra, lấy bút đánh dấu một dấu lên mông Nguyễn Kiều tại nơi vừa tìm được.

Sau đó gã bóp lấy hai má Nguyễn Kiều, mạnh mẽ xoay đầu Nguyễn Kiều lại.

Rõ là đi bán dâm, thế mà còn dám nói không phải.

Hai cái lỗ đã bị người địt quen rồi, đang ngủ cũng biết đáp lại, thế mà em còn dám nói dối, tính lừa ai đây?

Thật ra lúc này gã hoàn toàn có thể bắt bé đĩ thích giả ngu này tỉnh lại, kế đó ngoan ngoãn phục vụ gã.

Nhưng Nhạn Hoài vẫn nín nhịn.

Vì rạng sáng nay Nguyễn Kiều mới đi ngủ nên lúc gã đến nhận phục vụ đã không tiến vào phía dưới.

Trong chuyện này, gã có thể nhượng bộ một chút.

Đêm nay bé đĩ nhỏ đã ăn mặc quê mùa còn dám ra ngoài bán bướm này cũng được phép ngủ.

Chuyện phục vụ cứ để lại cho khách hàng tự làm đi.

Nhạn Hoài dùng ngón tay bóp khớp hàm Nguyễn Kiều khiến em buộc phải há miệng ra, đôi môi hồng hào banh thành hình chữ o tròn, lộ ra mấy chiếc răng trắng noãn.

Lúc trời mới chập sáng, gã đã được nếm thử mùi vị bên trong; ăn ngon nhớ mùi, đêm nay gã nóng nòng muốn thử lại.

Đầu lưỡi gã liếm quanh nướu răng, tiếp đó vói vào bên trong.

Lần hôn môi sáng nay gã đã ăn rất nhiều nước miếng của Nguyễn Kiều.

Tối nay gã "có qua có lại", dùng đầu lưỡi liếm vòm miệng trên của Nguyễn Kiều rồi gãi nhẹ lên niêm mạc hồng hào. Lông mày Nguyễn Kiều nhíu chặt lại, cố gắng phát ra tiếng rên rỉ hức hức.

Trong lúc ngủ, em vẫn cảm nhận được cơn ngứa ngáy khó chịu trong vòm miệng, em không nhịn được muốn đẩy vật đó ra nhưng chiếc lưỡi mềm mại lại vô lực nằm im trong khoang miệng. Cuối cùng nó bị một cái lưỡi dày dài khác quấn lấy, buộc nuốt lấy chất dịch của gã đàn ông kia.

Nước dịch chảy xuôi theo hai chiếc lưỡi đan vào nhau, lướt qua khoang miệng, trượt xuống cổ họng khiến thực quản mềm mại phải chật vật nuốt lấy. Dù Nguyễn Kiều đã chìm vào giấc ngủ sâu, em vẫn phải nuốt chúng xuống. Tiếng nức nở đầy ái muội của em bị át bơi tiếng nuốt nước mơ hồ, em đang nghẹn ngào nuốt từng ngụm từng ngụm nhưng vẫn còn nhiều lắm, thậm chí vì lưỡi của em bị móc lấy nên chính khoang miệng của em cũng bị ép tiết ra rất nhiều nước miếng. Em còn đang ngửa mặt lên nên không nuốt kịp, một lượng nhỏ nước dịch rỉ ra khỏi khóe môi, chảy xuống hai gò má và lăn xuống chiếc cổ trắng ngần thon thả.

Khóe mắt Nguyễn Kiều đã đẫm nước mắt.

Có lẽ nếu không phải vì em đang ngủ, chắc em sẽ thốt ra nhiều tiếng rên rỉ khiến người ta suy nghĩ miên man và bất định lắm đây.

Tay còn lại của Nhạn Hoài chạm vào thân dưới của Nguyễn Kiều.

Quả nhiên nơi đó đã sũng nước.

Mới chỉ bị mút đầu lưỡi mà bên dưới đã ướt rồi, ngay cả hoa huyệt cũng nở bung ra chờ được cắm vào.

Nhạn Hoài vừa suy nghĩ vừa cong ngón trỏ và ngón giữa từ tốn len vào.

Tuy gã đã tưởng tượng ra rất nhiều cảnh tượng mất kiểm soát, nhưng độ ấm trong âm đạo và sự co bóp nhẹ nhàng của môi lồn vẫn khiến Nhạn Hoài tê cả não.

Con đại bằng của gã không khỏi sưng to đến đau đớn, gã muốn địt vào ngay lập tức.

Nhạn Hoài rút ngón tay ra, gã nghĩ gã đúng là cái đồ chưa trải sự đời.

Loại lưu oanh[1] nam xinh đẹp như thế này, bên dưới đâu cần phải mở rộng.

Em cứ ra vẻ mình không biết gì cả, tay cầm túi quần áo phụ nữ lại nói là mua cho bạn gái.

Rõ ràng là mua cho mình mặc, mượn chân quắp eo khách hàng khóc rên hu hu a a để nhận tiền làm bạn gái một đêm của khách.

Dù bị gậy sắt cắm vào cũng chảy cả nước ra.

Gậy thịt dưới thân Nhạn Hoài cửng lên đầy bừng bừng phấn khởi, gã tiến từng tấc một vào trong cơ thể Nguyễn Kiều.

Xoang mũi Nguyễn Kiều phát ra từng âm thanh hưm hưm run rẩy, em chưa tỉnh lại, vẫn còn đang chìm sâu vào cơn mê man, song lại cảm giác được hạ thân bị nhét đầy một cách từ tốn, âm đạo bị trụ thịt chắc nịch nong dần ra, quy đầu được đẩy sâu vào đến tận miệng cổ tử cung.

Em thậm chí còn cảm nhận được hình dáng của trụ thịt nóng hổi và quy đầu đang ép sát lên cổ tử cung.

Nhạn Hoài dùng tư thế quan hệ nằm nghiêng, một tay nắm lấy hai má Nguyễn Kiều vẫn đang say giấc nống, tay còn lại móc lấy huyệt sau của Nguyễn Kiều.

Các ngón tay của Nhạn Hoài thô to, gã cắm các ngón tay vào đến tận gốc, kế đó mới tách hai ngón tay banh rộng hậu huyệt của Nguyễn Kiều ra. Luồng không khí lạnh lập tức tràn vào trong trực tràng mềm mại khiến các cơ vòng của Nguyễn Kiều khẽ run bắn lên.

Ngay sau đó một dòng nước nhỏ trào ra khỏi trực tràng.

Nguyễn Kiều thấy nóng quá.

Thân dưới vang lên tiếng nước dính sệt, gậy thịt thô dài ra vào liên tục trong âm đạo em, tần suất không quá nhanh nhưng nhát nào nhát ấy mạnh mẽ trúng đích, đụ hạt nhạy cảm trong bím em nhũn cả ra. Ngay cả tuyến tiền liệt ở lỗ đít cũng bị các ngón tay day ấn liên tục.

Khi đối phương phát hiện vị trí tuyến tiền liệt của em trùng hợp nằm ở vị trí giáp giữa thành âm đạo và vách trực tràng, gã sẽ luôn dùng lực thúc quy đầu vào nó một cách hung hăng, đồng thời dùng ngón tay ấn mạnh ép tuyền tiền liệt lún xuống mới thôi.

Không bao lâu sau bắp đùi em đã ướt sũng, chẳng thể phân rõ là mồ hôi hay là nước dâm vương vãi do bị địt nữa, mùi hương ngọt ngấy lượn lờ quanh chóp mũi Nhạn Hoài. Đáp lại lời mời 'thích bỏ xừ còn bày đặt'[2] ấy, Nhạn Hoài ép hông xuống thúc mạnh vào sâu.

Quy đầu đập cổ tử cung Nguyễn Kiều rung lên, thậm chí còn khiến cái miệng nhỏ non mềm ấy giãn ra một chút, tử cung run rẩy như bị người nắm vần vò trong lòng bàn tay, không thể chịu nổi phải phun nước tùm lum.

Dòng nước ấm xô lên quy đầu hơi cong của Nhạn Hoài khiến lỗ tiểu của Nhạn Hoài mở ra đột ngột, bắn tinh dịch ra không thể kiểm soát được. Chúng nã thẳng vào cánh cửa khép hờ ấy mà bắn phụt phụt, từng luồng tinh dịch trắng đục văng sâu vào thành trong tử cung đã bủn rủn, làm hậu huyệt cũng phải siết chặt mấy ngón tay lại, co rút rồi phun nước.

Bụng bắp chân Nguyễn Kiều hơi run rẩy, khóe mắt lăn ra mấy giọt nước mắt.

Sắc mặt em như bị nhuộm bởi màu hồng đậm.

Nhạn Hoài thả lỏng bàn tay đang giữ chặt em ra, gã thở gấp mấy hơi rồi nhắm hai mắt lại, thoáng thất thần vì khoái cảm được xả tinh.

Gã không cởi quần áo ra mà chỉ vạch thắt lưng quần xuống một chút và xắn tay áo lên khuỷu tay.

Cổ áo xộc xệch vô tình để lộ ra xương quai xanh rắn rỏi cùng làn da màu mật ong.

Mồ hôi chảy dọc xuống xương quai xanh, trượt khỏi lồng ngực cứng rắn với đường cong săn chắc, hòa cùng lớp mồ hôi thấm ra từ từng khối cơ bụng gợi cảm.

Nhạn Hoài hít sâu một hơi, vẫn giữ nguyên tư thế cắm vào bên trong cơ thể Nguyễn Kiều, gã cúi người ôm lấy Nguyễn Kiều.

Gã thấy xuất tinh rất thoải mái.

Ôm Nguyễn Kiều vào lòng thì... cực kỳ thoải mái.

Nguyễn Kiều bị một cảm giác khó tả đánh thức.

Khi mở mắt ra, hai bầu má em ửng đỏ bất thường, khóe miệng có hơi đau nhức.

Mà đập vào mắt em là bộ ngực rộng lớn mà rắn chắc vẫn còn khoác bộ đồ hành động màu đen, mà nhân vật làm em sợ mấy ngày qua – Nhạn Hoài – lại đang nhắm hai mắt lại, yên lặng ngủ trên giường em.

Nguyễn Kiều đưa tay đẩy đối phương ra nhưng không đẩy được, ngược lại còn bị Nhạn Hoài bắt lấy tay, gã mở mắt ra lặng lẽ nhìn em.

Nguyễn Kiều rất khó chịu.

Bởi vì Nhạn Hoài cứng rồi.

Tinh dịch trong tử cung còn chưa được ép ra ngoài, căn bệnh hoa si do bị bắn vào trong làm thân thể em nóng bừng lên, huống chi còn một con chim thịt to bự đang rúc vào âm đạo của em.

Không chỉ vậy, sau khi Nhạn Hoài tỉnh lại, bàn tay vốn đang đặt lên trên mông Nguyễn Kiều được dời xuống, kế đó gã co ngón tay lại len vào trong hậu huyệt của Nguyễn Kiều.

Đít nhỏ dẻo dai mút chặt lấy ngón tay gã, khi mới cắm vào thì vẫn khít chặt, nhưng sau khi ngón tay của Nhạn Hoài hơi moi móc gãi đến nơi quen thuộc kia thì, Nguyễn Kiều bỗng rên hưm một tiếng, eo hông run bắn, em không nhịn được phải nắm lấy cổ áo Nhạn Hoài.

Nước mắt em chảy dài, ngón tay run đến nỗi không giữ chặt được cổ áo.

"Anh... tại sao anh lại ở trong nhà tôi... hức a!"

Ngón tay trong mông đâm mạnh mấy cái, lỗ đít đỏ au phun ra nuốt vào ngón tay thô ráp, ngay cả thịt đùi cũng biến thành màu hồng sẫm.

Hai cánh đùi khép chặt vào nhau chỉ biết run rẩy.

Nhạn Hoài nắm lấy cổ tay Nguyễn Kiều nâng lên bên môi, gã vươn lưỡi ra liếm cổ tay Nguyễn Kiều một cái.

"Em đã bán cho anh rồi."

Nhạn Hoài nói một cách nghiêm túc, không cho phép phản biện.

"Em nhận tiền rồi thì phải cung cấp dịch vụ cho anh."

Giọng điệu nói chuyện của gã như thể nếu Nguyễn Kiều dám không phục vụ, gã sẽ gọi điện đến đường dây nóng để tố giác Nguyễn Kiều lừa đảo người dùng ngay vậy...

Nhưng bản chất gã là sát thủ.

Nên nghe vào tai Nguyễn Kiều là, nếu không nghe lời ——

Sẽ bị giết chết.

Nguyễn Kiều ối một tiếng, cặp mông đang ngậm lấy ngón tay cùng dương vật gã khẽ run bắn.

Nhạn Hoài bị em kẹp chặt đến bật hừ một tiếng, gã xoay người nắm lấy đùi Nguyễn Kiều, rút trụ thịt ra một chút, sau đó thúc mạnh vào đầy dữ tợn.

Nhạn Hoài ngồi quỳ hai chân trên giường, Nguyễn Kiều nằm ngửa đối diện với gã.

Vì bị túm đùi địt lút cán vào chỗ sâu bên trong đột ngột, đầu Nguyễn Kiều nhất thời choáng váng, song dục vọng khó nhịn của em lại được thỏa mãn chút chút.

Mặt mũi em đỏ bừng, em chật vật thở hổn hển mấy cái.

Vì đèn trong phòng quá chói nên em nâng cổ tay lên che hai mắt của mình lại.

Trông như thể em bị đụ xấu hổ đến nỗi không dám nhìn thẳng người ta vậy.

Chỉ chừa lại cho người ta đôi môi đang hé mở cùng bộ áo ngủ sắc tình màu ngọc lan vắt vẻo trên người.

Bụng em mềm mại, rốn em đáng yêu.

Vì lúc này em đang bị nâng đùi địt nên mồ hôi trên mặt Nhạn Hoài rơi xuống bụng Nguyễn Kiều.

Lạ lùng làm sao Nguyễn Kiều lại cảm nhận được cơn khoái cảm tê dại lan ra từ bụng.

Phải thừa nhận là dáng vẻ của Nhạn Hoài rất tuấn tú, mà trông gã cũng hào phóng lắm cơ.

Hơn nữa... chẳng mấy chốc Nhạn Hoài sẽ logout thôi...

Thế là Nguyễn Kiều đỏ mặt đáp.

"Ừ thì, hưm... em, em hiểu rồi..."

"Sẽ... Hức hức..."

"Sẽ, sẽ cung cấp dịch vụ mỗi ngày ạ ... ưm a..."

===

[1] Lưu oanh (流莺/chim oanh lưu lạc): tên một bài thơ của Lý Thương Ẩn. Bài này tác giả mượn vật ngụ tình, phản ánh cuộc sống lưu lạc không gặp vận, không chốn nương thân, cuộc sống "mười năm ở chốn kinh thành đói và rét" (thập niên kinh sư hàn thả ngạ – Phàn Nam giáp tập tự) của tác giả. (nguồn: thivien[.]net). Ngày nay được bạn trẻ TQ dùng làm từ lóng chỉ trai gái mại dâm.

[2] Nguyên văn 欲拒还迎 (dục cự còn nghênh): "dục cự" là trông như muốn chối từ; "còn nghênh" là chào đón, chào mời => ỡm ờ giả vờ từ chối nhưng thực ra rất thích thú.

Editor: không hiểu sao mà chương này mình edit rất tệ luôn, câu cú ngang phè phè, sửa lên sửa xuống vẫn trúc trắc.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro