chương 47: Nếu Touya là nữ sinh....

Chuông tan học vừa vang lên, Hikaru thu thập túi sách thật nhanh. Hôm nay ngoài trời tuyết vẫn rơi đến buổi trưa, tuy rằng không lớn, nhưng trên mặt lá vẫn đọng lại một ít nặng trĩu, nhưng nhiệt độ vẫn rất thấp, thế này... không thích hợp.

Xách theo cặp nhỏ, Hikaru vừa đi vừa ảo tưởng:

- Sai, anh nói xem, Shimizi Noriko là người thế nào?

Sai nghĩ nghĩ, lẵ đầu:

- Không biết, em định cùng cô ấy hẹn hò sao?

-Hẹn hò...? - Hikaru bước chậm lại.- Gặp rồi hãy nghĩ tới ahaha...

Hikaru ôm tâm tình mong đợi đến chỗ hẹn, nàng nhìn người đỏ mặt đang đứng bên sân bóng, cô gái Noriko kia dường như chưa tới, chẳng qua, nơi này cũng có một người khác rồi, là một nam sinh cao lớn. Hikaru thả chậm cước bộ, giống như đi dạo, một bên chờ đợi cô gái Noriko đến.

Kết quả, Hikaru đi vòng hơn nửa sân bóng đến trước chỗ hẹn, Noriko vẫn chưa xuất hiện, nàng bỏ cặp trên tay xuống đất, người cũng ngồi bệch xuống mặt cỏ. Lúc này, cậu nam sinh kia tiến lại, đỏ mặt chào nàng:

-Hikaru san, một ngày tốt lành! Thật mừng khi cậu đã đến!

Hikaru sửng sốt, trong lòng bốc lên một dự cảm xấu, quả nhiên một giây kế tiếp dự cảm đã ứng nghiệm, nam sinh kia mím môi, hướng nàng giải thích:

-Tớ là Shimizu Noriko.

-C...cậu... là Noriko? - Hikaru mở to đôi mắt, nàng đã bị sét đánh đến ngoài khét trong sống.

Người kia lại còn đỏ mặt gật đầu:

-Shindo san, từ lúc cậu nhập học, tớ đã rất mến mộ cậu, hi vọng có thể thường xuyên gặp cậu...

Hikaru cảm giác mình lại bị sét đánh, nhịn một chút, lại không nhịn được hỏi lại:

- Cái này.... tớ muốn hỏi cậu một chút, cậu là nam sinh hay là nữ sinh?

-Đáng ghét người ta là nam sinh nga!

Hikaru chưng ra một gương mặt than, nam sinh aaaaa nam sinh lại dùng tự xưng "tư", nam sinh lại tên Noriko? Tôi thích là một cô gái nhỏ đáng yêu, không phải một... yểu điệu nam! Khẩu vị tôi không nặng như vậy có được không?

Sai đứng một bên, nhìn biểu cảm của nàng, nhịn không được ngồi xổm xuống, che mệng ngăn tiếng cười phát ra, đôi vai run run.

-Shindo san, đáp án của cậu...?

Hikaru nở một nụ cười gượng đến khó coi:

-Xin lỗi, cảm ơn cậu đã thích tớ, nhưng tớ chưa nghĩ đến nói yêu đương lúc này!

-Không sao, tớ có thể chờ.

Hikaru lại cười không nổi:

-Xin lỗi, tớ...

-Shindo!

Lúc này có tiếng gọi tên nàng, Hikaru quay sang nhìn, vừa nhìn mắt liền sáng lên:

-Touya tớ ở đây!- Nói xong còn hướng Noriko chào.- Xin lỗi, bạn tớ tới tìm tớ, tớ đi trước, hẹn gặp lại.

Nói xong cũng bước vội đến trước mặt Touya Akira, vừa đến trước mặt liền nắm tay cậu nói nhỏ:

- Đi mau, đi mau!

Touya quay đầu liếc nhìn thanh niên cao to đứng bên sân cỏ, trở tay cầm tay Hikaru.

-Shindo chờ một chút! Trên tóc cậu còn vương lá cây. Để tớ lấy xuống giúp cậu.- Nói xong cũng tự nhiên đưa tay lên vỗ vỗ nhẹ trên tóc nàng, từ xa nhìn lại, thiếu niên anh tuấn mỉm cười khẽ vuốt tóc thiếu nữ, hình ảnh hài hòa ấm áp.

Vốn còn muốn nói điều gì, thấy cảnh này, Noriko nhụt chí rũ vai xuống.

Hikaru bị vuốt tóc không chút nghi ngờ, lúc sau còn hỏi lại:

- Cái gì vậy?

Touya Akira cười nhẹ:

-Đã không còn.

-Nga, đi nhanh thôi!

Akira lại như lơ đãng hỏi:

-Shundo, người kia là bày tỏ với cậu đi?

Nhớ tới cái này, Hikaru biểu tình liền vô cùng thê thảm, nàmg quay đầu nhìn thoáng qua, Noriko đã đi rồi, nàng lúc này mới như tìm được tri kỉ, vội trình bày:

-Đừng nói nữa, cậu ta rõ ràng là một nam sinh cao to, lại lấy tên gọi Shimizu Noriko, tự xưng còn dùng 'Tư', còn yêu kiều nói 'Đáng ghét', trời ạ!

Touya Akira phù một tiếng bật cười, Shindo Hikaru quay đầu trừng cậu, trừng liền trừng vào một đôi mắt doanh mãn nụ cười, lông mi dài còn dày cong vút, Shindo Hikaru nhất thời nghĩ như điện giật bắn lên sợ hãi lại cẩn thận xua tan cái suy nghĩ kia, nàng tự đáy lòng nói:

-Touya, nếu như cậu là nữ sinh thì tốt rồi! Cậu nếu như là nữ sinh...

Nàng cũng không nói tiếp. Chờ một chút, nàng đang suy nghĩ gì? !

-Nếu tớ là nữ sinh thì làm sao vậy?"

-Không, không có gì, tớ nghĩ nếu như cậu là nữ sinh, nhất định là một đại mỹ nữ, rất được hoan nghênh!

-Tớ liền coi đây là cậu khen tớ, tớ không cần được hoan nghênh, chỉ hy vọng người tớ thích cũng thích tớ thì tốt rồi.

Shindo Hikaru cứ như vậy nhìn ánh mắt của cậu, Touya Akira lúc nói lời này nhãn thần rất nghiêm túc, Shindo Hikaru luôn cảm thấy lời này hình như là nói với nàng, cẩn thận nghĩ nhịn không được tim nhảy lên một cái. Nàng mạnh mẽ quay đầu nói sang chuyện khác:

-A, được rồi, cậu tại sao lại chạy tới trường của tớ? Đêm qua lúc chơi cờ cậu cũng chưa nói a, cậu không sợ tới tớ đã về nhà?

-Tớ có một tin tức tốt muốn gặp mặt nói cho cậu và Sai biết, tớ sẽ trước nói với cậu một tiếng, ngày mai lại tới tìm cậu.

Cậu vừa nói có tin tức tốt muốn nói cho hai người biết, Shindo Hikaru và Fujiwara no Sai ánh mắt của đồng thời liền sáng:

- Là Touya danh nhân muốn tới thế giới cờ vây online chơi cờ sao?

-Ừ, bởi vì sắp tới năm mới, kỳ viện không có an bài công việc gì ông ấy, ông ấy mấy ngày này tương đối rỗi rãnh, đang học thao tác máy vi tính hạ cờ vây internet.

-Thật tốt quá Sai, chúng ta lập tức liền có cơ hội cùng danh nhân đấu cờ!

-Ừ! Hika chan giúp anh cảm ơn Touya!

Shindo Hikaru quay đầu liền đối Touya Akira nói:

-Touya, Sai nói cám ơn cậu!

-Không có gì, tớ cũng rất muốn nhanh chóng thấy Sai cùng cha đấu cờ.

Touya Akira đến tìm bọn họ, Shindo Hikaru và Fujiwara no Sai cũng rất cao hưng, bởi vì cậu là người thứ 2 biết bí mật về Sai, bọn họ có thể không hề cố kỵ cùng nhau chơi cờ. Ngày hôm nay điểm có điểm lúng ta lúng túng, cùng đi tới hội quán cờ nhà Touya chơi cờ, chờ đến nơi hạ không được bao lâu thời gian đã trễ, vốn có thể đi đến câu lạc bộ cờ vây của Haze trung học chơi, bất quá người đông phức tạp, Sai muốn chơi thật có điểm bất tiện.

Touya Akira nói:

-Nếu không tới đánh cờ miệng đi!

Fujiwara no Sai và Shindo Hikaru đồng thời nhãn tình sáng lên:

-Đánh cờ miệng?

-Sai anh và Touya tới trước đi!

-Ừ!

Bên ngoài khí trời rất lạnh, Shindo Hikaru, Fujiwara no Sai và Touya Akira ba người lại ở sân trường chậm rãi đi, trong đầu nhớ kỳ hình, còn muốn tự hỏi đường đi hướng cờ, căn bản là không cảm giác được lạnh, còn nói như vậy thật có ý tứ. Lúc Shindo Hikaru đang cố gắng tự hỏi Sai hạ ở nơi nào, đột nhiên nghe có người gọi nàng.

-... Hika chan, Hika chan, Shindo Hikaru! !

Shindo Hikaru từ trong suy tư ngẩng đầu, đã nhìn thấy Fujisaki Akari, Kimihiro, Mitani, còn có mấy thành viên câu lạc bộ cờ vây mang theo túi sách đứng ở nơi đó, tựa hồ là chuẩn bị về nhà. Thấy nàng ngẩng đầu nhìn qua Fujisaki Akari hướng nàng phất phất tay:

- Hika chan, cậu hôm nay thế nào còn chưa có về nhà a? Cậu và Touya quân đây là đang... hẹn hò sao?

Shindo Hikaru chú ý tới ánh mắt nàng kỳ quái dừng lại, theo ánh mắt của nàng nhìn xuống dưới, tay nàng và Touya Akira đang nắm cùng một chỗ? ! Shindo Hikaru nhanh chóng rụt tay lại, sau đó nói:

-Chúng tớ không có hẹn hò, chúng tớ đang đánh cờ!

Fujisaki Akari vẻ mặt hoài nghi:

-Chơi cờ? Chơi cờ thế nào?

-Đánh cờ miệng!

-Đánh cờ miệng?

Tên như ý nghĩa, Fujisaki Akari có điểm hiểu, bất quá nàng vẫn là chưa tin là được. Trách không được lúc trước dì Shindo đột nhiên hỏi nàng Hika chan có đúng hay không có người thích, nếu như người kia là Touya Akira, bọn họ ở cùng một chỗ nàng một điểm đều không kinh ngạc.

Bất quá nếu Hika chan không có ý tứ nàng cũng sẽ không nói cái gì, Fujisaki Akari cười híp mắt đối Touya Akira nói:

-Touya kun, đã lâu không gặp, chúng tớ không quấy rầy đi trước, hẹn gặp lại!

Kimihiro vốn còn muốn mời bọn họ cùng đi, nghe Fujisaki Akari vừa nói như vậy cũng ý thức được cái gì, cũng chỉ là lên tiếng chào, thấy Mitani vẻ mặt không vui đứng tại chỗ không đi, Fujisaki Akari và Kimihiro không hẹn mà cùng tiến lên đem cậu ta tha đi.

Chờ bọn họ đi, Shindo Hikaru nghiêm mặt suy nghĩ hồi lâu, hình như ban đầu, để tránh né Shimizu Noriko, là nàng lôi kéo tay của Touya Akira trước... Lúc đó? Nàng quay đầu nhìn Touya Akira, Touya Akira trừng mắt nhìn, nhãn thần thoạt nhìn đặc biệt vô tội.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Touya: Ngày hôm nay thật hài lòng!

Shindo: ...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro