C:1
Lãnh nguyệt như tâm là một nữ quỷ tu, nàng phiêu bạt mấy ngàn năm, cảnh vật xung quanh nhìn đã phát ngán. Vốn cứ nghĩ cả đời này nàng chỉ có vậy, ko nghĩ là linh hồn lại bị hút vào một thân thể gầy gò ốm yếu nữ ăn xin.
--------------------
Như Tâm ngồi im một góc tại một con hẻm nhỏ chật chội, một tay cầm bát , tay kia tung bắt những đồng tiền ít ỏi. Nàng xuyên đến đây được ba ngày, cũng đã thích ứng được thân phận này. Nhưng cũng không khỏi thở dài. Nếu nàng không mất đi pháp lực thì nàng cũng không lâm vào hoàn cảnh này rồi.
Thở dài lại thở dài, như Tâm vô lực dựa vào tường nhắm mắt đi ngủ, mặc kệ cái bụng đang kêu gào.
Màn đêm buông xuống, tiếng chim vang lên một hồi, Như Tâm mở to hai mắt, phát hiện trước mặt mình là hai thân ảnh to lớn.
" không sai, thực có ý tứ" nam tử đứng đầu thấy nàng cảnh giác nhìn, liền gật đầu tán thưởng, trong màn đêm u tối,lam mâu của hắn như phát sáng khiến nàng không khói giật mình, ánh mắt thực đẹp.
Nam hài phía sau, từ lúc đến đã nhìn chằm chằm nàng đánh giá. Sư muội của hắn đây sao, thực gầy sau này nhất định phải bồi bổ cho tốt a~.
Như Tâm bị hai người nhìn đến nổi da gà, cho nàng xin đi, nửa đêm tỉnh mà thấy hai người đang nhìn chằm chằm, ngươi có sợ không, có sợ không hả, khụ! Thật ra nàng sợ là do ánh mắt của nam nhân lam mâu quá mức quỷ dị, chịu không nổi, nàng đành mở miệng.
" các ngươi là ai?"
Nam hài đằng sau thấy nàng mở miệng, cười hì hì nói: " sư muội, chúng ta là người tốt a~ , chúng ta tới đây để tìm muội nha"
" tìm ta làm gì" nàng lại không có bảo vật gì.
Nhận thấy ánh mắt của nàng, Nhu Tịch hơi cúi mặt,tâm loạn. Có phải hắn quá lộ liễu không, nàng có phải đang cảm thấy sợ hãi?
Mặc kệ nhị đệ tử đang rối giắm đằng sau, nam tử lam mâu cúi xuống, ẳm Như Tâm vào lòng,nói
" từ giờ ta sẽ là sư phụ ngươi, Nhu Tịch trở về" sau đó , không để Nhu Tịch hồi hồn đã phi thân đi
Tịch Nhu bên kia ngơ ngác , nhìn quanh đã không thấy sư phụ mình đâu, vội bàng hô to
" sư phụ, đợi ta "
"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro