Chương 4
Ngày hôm sau, Vân gia ba người cùng ăn xong điểm tâm mới chậm rãi đi tới Mộc Lâm Thành quảng trường.
Mặc dù canh giờ còn sớm nhưng quảng trường đã đầy người. Nhiều là hài tử, thiếu niên thiếu nữ cùng thân nhân.
Ba người tùy tiện tìm một chỗ liền đứng đấy lấy linh quả ra nhai răng rắc. Một nhà động tác liền mạch ưu nhã lưu loát giống hệt nhau khiến cho không ít người ghé mắt.
Vân Huyên tỏ vẻ nàng gia chính là như vậy tùy hứng, ai bảo nàng cha là luyện đan sư tu vi cao, nương nàng là cái vượt cấp chiến đấu đâu, cho nên tùy hứng một chút cũng không phương.
Lúc lâu sau khi quảng trường mọi người đến đông đủ, từ phía xa bay tới ngũ đạo quang ảnh, phía trên đài cao xuất hiện ngũ bóng người gồm tam nam hai nàng. Nam anh tuấn , nữ xinh đẹp , năm người xuất hiện làm ồn ào quảng trường nháy mắt yên tĩnh.
Trong năm người, một vị nam tử trung niên bước lên trước nói" Nếu mọi người đã đến đông đủ, vậy bắt đầu trắc linh căn đi, mọi người xếp hàng lần lượt tiến lên trắc." Uy nghiêm giọng nói truyền vào trong tai mỗi người.
Lời nam tử trung niên vừa dứt, phía sau hai vị nam tử đã xuất ra hai viên trong suốt cầu, hai vị nữ tử tay cầm giấy bút đứng bên cạnh.
Đợi mọi người sắp xếp xong, trung niên nam tử liền nói" Hai người đầu tiên."
Phía trước hai hài tử rụt rè đi lên đài cao, nam hài tử nhỏ tuổi bị nữ hài tử nắm chặt tay đi lên.
" Các ngươi đặt tay lên quả cầu này liền hảo!" Nam tử nâng cầu ôn hòa nói.
Hai hài tử nghe lời mỗi người đặt tay lên một quả. Nháy mắt quả cầu của nữ hài tử hiện lên tứ sắc quang mang, nam hài là tam sắc quang mang.
Nâng cầu nam tử gật đầu nói " Hai ngươi tên gì?"
" Thưa tiên trưởng, ta tên Dung Ngọc Mai." Nữ hài tử rõ ràng rạch mạch đáp.
Bên cạnh nam hài làm theo " Thưa tiên trưởng, ta tên Dung Ngọc Lân "
" Ân, hai người các ngươi đứng phía sau ta." Nam tử cười ôn hòa nói.
Hai tỷ đệ ngoan ngoãn đứng phía sau nam tử.
Vân Huyên cảm thấy này cảnh khá quen thuộc nhưng nghĩ không ra liền vứt sau đầu tiếp tục xem.
Bởi vì mở đầu tốt cho nên đằng sau các đứa trẻ đa số đều có linh căn. Mặc dù hài tử rất nhiều nhưng vì mọi người phối hợp lên rất nhanh đã trắc xong linh căn. Tổng cộng 458 danh hài tử từ 5 đến 18 tuổi có linh căn, phần lớn là tứ linh căn, ngũ linh căn chiếm 2,5/4, tam linh căn chiếm 1/4, song linh căn cùng đơn linh căn thì chỉ có hơn 50 người.
Vân Huyên đứng trong đám hài tử nhìn phía xa cha nương cách không đánh thanh tạm biệt.
" Hảo, trắc linh căn kết thúc, tiếp theo các ngươi phải trải qua một hồi thí luyện mới có thể chính thức gia nhập tông môn, bây giờ lên thuyền đứng ta mang các ngươi đến thí luyện điểm." Nam tử trung niên uy nghiêm nói, sau đó lấy ra một chiếc thuyền nhỏ vứt xuống.
Thuyền nhỏ nháy mắt biến thành lớn, các hài tử ngoan ngoãn bò đi lên.
Đợi đến lúc tất cả đều lên thuyền, nam tử mới nhảy người lên thuyền, từ trong túi trữ vật lấy ra một viên hạ phẩm linh thạch đặt vào hốc đầu thuyền, chiếc thuyền từ từ bay lên.
Vân Huyên nhìn từ từ nhỏ dần thân ảnh, trong lòng kiên định nghĩ, nàng nhất định phải tu luyện thật tốt, mới có thể cùng thân nhân sóng vai.
Thuyền bay thật lâu sau mới hạ xuống ở một khoảng đất trống rộng lớn, xung quanh đã có một đám một đám hài tử đứng đó.
Đợi cho tất cả hài tử xuống thuyền, nam tử không nói lời nào liền điều khiển thuyền rời đi.
Vân Huyên quan sát xung quanh một đám hài tử, này đám hài tử chắc là từ các thành khác, thế gia đệ tử hoặc từ nơi khác có linh căn hài tử bị mang đến.
Trong lúc Vân Huyên chuẩn bị tìm một chỗ đứng thì một giọng nói không mấy hài hòa vang lên.
" Hừ, này tiểu tiện chủng vậy mà còn sống a, tưởng uống no một bụng nước nằm giường luôn rồi"
Vân Huyên theo giọng nói nhìn lại liền thấy một tiểu cô nương dung mạo tinh xảo, một thân hồng phấn la quần càng thêm ngọc tuyết đáng yêu. Nhưng mà trên khuôn mặt kiêu ngạo chính là đánh mất mấy phân xinh đẹp. Xung quanh tiểu cô nương là một đám hài tử vây quanh, tất cả đang nhìn về phía một tiểu cô nương 7, 8 tuổi gầy yếu tái nhợt, thân mặc hoàng y váy dài sạch sẽ nhưng đã bị tẩy đến trắng bệch.
Chỉ thấy cái kia gầy yếu cô nương mắt lạnh nhàn nhạt nhìn đám kia hài tử một cái liền xoay mặt làm ngơ.
" Hừ, Mạc Y Sương ngươi tưởng ngươi sẽ gia nhập được tông môn liền có thể làm ngơ ta sao? Mở tưởng, ngươi này chỉ ngũ linh căn phế vật chỉ có thể làm tạp dịch đệ tử mà thôi!" La quần nữ hài khắc nghiệt nói.
Vân Huyên khi nghe thấy ' Mạc Y Sương' ba chữ đã bị lôi ngoài khét trong sống. Ôi trời, này không phải tên nữ chủ của quyển tiểu thuyết nàng đọc trước khi ra tai nạn máy bay hay sao? Này quyển tiểu thuyết là trợ lý mua cho nàng đọc giết thời gian, này quyển tiểu thuyết kể về hiện đại kim bài nữ đặc công trong một lần làm nhiệm vụ hi sinh, xuyên không đến trên người Mạc Y Sương _ Mạc gia chủ một vị thiếp đầu tiên sinh ra. Nguyên thân Mạc Y Sương cha không đau, nương mất sớm, từ nhỏ đến lớn bị bắt nạt, tính tình nhút nhát nín nhịn. Lần này lại bị đẩy xuống hồ, mặc dù mùa xuân nhưng hồ nước vẫn rất lạnh cho lên liền chết đuối, tiếp đón chính là kim bài nữ đặc công xuyên đến. Nữ chủ xuyên đến tỉnh dậy khi là trước ngày Thiên Huyền Tông thu nhận đệ tử, lên may mắn không bị bỏ lại gia tộc mà được mang theo thí luyện gia nhập tông môn. Bởi vì là ngũ linh căn cho lên chỉ có thể ở Thiên Huyền Tông là tạp dịch đệ tử, nhưng nữ chủ là nữ chủ sao, không gian vòng ngọc của mẫu thân nữ chủ để lại đã bị nữ chủ vô tình lấy máu nhận chủ. Mặc dù có không gian nhưng tu vi tăng lên chỉ so với cái khác ngũ linh căn nhanh chút. Nhưng nữ chủ kiên cường bất khuất chăm chỉ khổ tu, sau đó ở phường thị may mắn bắt được một viên cực phẩm Tẩy Linh Đan, tẩy đi linh căn thành biến dị băng linh căn. Từ đây một đường thăng cấp, vả mặt , thu tiên thú, vượt hiểm cảnh thu linh bảo, vừa tu tiên thuận tiện nói một hồi yêu đương. Đây là một quyển viết khá tốt tu tiên văn, đặc biệt bên trong có cái cùng nàng cùng tên n hào nữ xứng.
Cho nên nói, nàng xuyên thành nữ xứng?
Vân Huyên rất bình tĩnh tiếp nhận sự thật này. Trong sách nữ xứng Vân Huyên là một cái kỳ ba, là tứ linh căn, cha mẹ cũng là tán tu nhưng không lợi hại như cha mẹ hiện tại của nàng lại còn quan hệ tình cảm không tốt cho lắm, ca ca tỷ tỷ cũng có nhưng nghe miêu tả tính cách khá mờ nhạt. Nữ xứng Vân Huyên sau khi vào tông môn tu luyện thì là ngoại môn đệ tử, bởi vì làm nhiệm vụ lên không thời gian tu luyện thành ra tu vi tiến rất chậm. Trong một lần làm tông môn nhiệm vụ gặp nữ chủ, thấy nữ chủ linh căn nhiều hơn mình mà tu vi lại cao hơn lên nảy sinh ghen ghét. Từ đó một đường tìm đường chết không lối về. Cuối cùng hậu quả là bị giết trong một cái bí cảnh nào đó, xác yêu thú ăn.
Chậc, nếu nàng đã tới đây chuyện như trên chắc chắn không thể xảy ra. Nàng không như trong sách là tứ linh căn, cha mẹ yêu thương nàng , nàng còn muốn tu tiên vấn đỉnh đại đạo, ai rảnh mà đi cùng nữ chủ tìm tra a. Nếu có thể kết thiện duyên thì không tồi, tránh kết ác duyên là cần thiết.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro