12. Con gái của ba say rồi
"Dì Cúc, cảm ơn dì đã quan tâm, nhưng con thực sự không có kế hoạch này. Hơn nữa, bé Hương sắp tới còn phải chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học..."
Lúc này, Hương không dám vào nhà, chỉ đứng ở cửa, rất lo lắng, lắng nghe cha nói. Nhưng ba còn chưa nói hết đã bị dì Cúc ngắt lời.
"Ồ, dì không nói xấu gì về con đâu, nhưng giờ chị gái đó đã chọn con rồi, hai người nên gặp nhau và tìm hiểu nhau một thời gian. Nếu con sợ con gái mình không vui, thì đừng nói với con bé ngay. Con có thể đợi đến sau kỳ thi tuyển sinh đại học. Nhìn xem bên ngoài có bao nhiêu cặp đôi ly hôn và tái hôn, và chẳng lẽ họ đều đợi đến khi con cái họ thi xong đại học à. Dì hiểu ý con nhưng..."
"Không, ý con không phải vậy..."
"Được rồi, được rồi, hôm nay dừng lại ở đây đi. Dì phải về nhà nấu ăn. Khi nào con quyết định thời gian gặp mặt thì báo cho dì một tiếng!" Nói xong, dì Cúc không đợi cha cô kia từ chối đã rời đi.
Hương nghe xong lời bọn họ nói đã cảm thấy bất an, thấy dì Cúc sắp đi, cô sợ hãi trốn ở bên cạnh một cái tủ cũ chất đầy đồ lặt vặt, đợi dì Cúc đi xa rồi mới rón rén đi vào trong nhà.
Cuối cùng dì ấy cũng đi. Sợ con gái đói, Luân vội vã rửa rau. Đúng lúc này, anh nghe thấy tiếng mở cửa. Luân tưởng rằng đó là dì Cúc quay lại. Anh không khỏi có chút sốt ruột. Anh định nói gì đó để đuổi dì ấy đi, nhưng không ngờ rằng người trở về lại là con gái mình. Luân cảm thấy có chút bất an. Sau một lúc, anh nói chuyện với con gái như thường lệ: "Con gái, sao hôm nay con về muộn thế?
"Dạ, ừm... Vừa rồi tan học, Lan Vy rủ con đến nhà cô ấy chơi, nên con về muộn một chút... Ba, ba vẫn chưa tắm sao, để con rửa rau, ba đi tắm đi..." Vừa nói chuyện với ba, Hương vừa cởi giày, đặt cặp xuống, vội vã ra ban công làm việc, sợ ba phát hiện ra những gì mình nghe được.
Nhìn thấy con gái như vậy, Luân chỉ âu yếm vuốt ve đầu nhỏ của cô bé. Nhưng trong lòng anh đang nghĩ, bên cạnh có một cô con gái ngoan ngoãn như vậy, sao anh còn có thể nghĩ đến chuyện kết hôn? Vì vậy, anh định tìm thời gian để nói chuyện tử tế với dì Cúc. Anh không muốn đi xem mắt.
Hương không biết cha mình đang nghĩ gì, nhưng cô vô cùng lo lắng. Cô cảm thấy vô tri và bất lực... Dù sao thì, nếu cô đi học đại học, cô sẽ phải ra ngoài sống... Và cha cô có thể sẽ không tái hôn vì cô. Nhưng cô không thể cứ trì hoãn cha mình. Có lẽ cha cô đã muốn kết hôn từ lâu, nhưng chỉ sợ cô sẽ không vui, hoặc là sợ rằng cô sẽ không có nơi nào để ở... Nghĩ đến điều này, cô càng buồn hơn, nhưng để tránh cha cô nhận ra bất cứ điều gì, cô chỉ có thể giả vờ như mình không biết gì.
Sau khi ăn cơm với cha xong, Hương rất chăm chỉ đi rửa bát, nghĩ rằng không thể để cha nhìn thấy mình có vấn đề, tránh tạo gánh nặng tâm lý cho cha. Nhưng nghĩ đến đây, cô lại cảm thấy ủy khuất, nhưng lại ngại ngùng không dám hỏi cha có phải ông sắp kết hôn không?
Mặc dù trong lòng có chút buồn bực, nhưng vẫn phải làm bài tập. Cô ngồi vào bàn học nhỏ, nghiêm túc làm bài tập. Lúc này, chú ở tầng dưới đến tìm ba cô vì có việc gấp. Hai người nói chuyện vài câu, ba cô lại vội vã ra ngoài.
"Hương ơi, ba phải ra ngoài một lát, nếu ba về muộn quá, thì con khóa cửa trước đi nha..."
"Dạ..."
Thật ra, có đôi khi nhà máy có việc đột xuất, ba sẽ ra ngoài giúp đỡ vào nửa đêm, nhưng không hiểu sao, lúc này Hương lại cảm thấy rất không thoải mái. Cô nhìn bóng lưng ba rời đi, cảm thấy ba dường như đang từ từ rời xa cô, không hiểu sao lại buồn bã.
Đúng lúc cô vẫn còn đang buồn vì những cảm xúc khó hiểu, chị Ngọc từ cửa đối diện bước tới, cầm theo một bát cơm rượu.
"Chị Ngọc..."
"Bé Hương, em làm xong bài tập chưa? Đến ăn chút cơm rượu chị vừa mới làm đi... Em có thích ăn mè không, chị rắc vào một ít cho thơm nhé." Bình thường Hương cũng hay qua phòng chị Ngọc chơi nhưng hai ngày nay cô không qua. Ngọc không khỏi cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng khi nghĩ đến việc bố chồng mình luôn kéo cô đụ bữa giờ, cô cũng mừng vì Hương không qua gặp cô. Thật ra, cô không biết Hương đã lén nhìn thấy cô đụ với bố chồng. Thay vào đó, cô nói chuyện với Hương như thường lệ và mang cho Hương một ít đồ ăn. Suy cho cùng, Hương đã mất mẹ từ khi còn nhỏ, nên Ngọc luôn cảm thấy tội nghiệp Hương.
"Dạ chị cho em xin ít mè nhé ... Cảm ơn chị!" Hương lúc đầu có chút không vui, nhưng sau khi cầm bát ăn vài miếng lại cảm thấy vô cùng cảm động.
"Ăn nhanh luôn đi nhé ... lát chị đem qua thêm một tô nữa cho ba em."
"Dạ em cảm ơn..." Hương vốn định nói chuyện với chị Ngọc thêm một lát, nhưng vừa định mở miệng thì thấy ba chồng của chị Ngọc từ đầu cầu thang bên kia đi tới. Hương không khỏi hoảng hốt, đành phải cầm bát, nhanh chóng trở về phòng.
Đặt tô cơm rượu sang một bên, cô tiếp tục làm bài tập. Vì bận rộn, cô chưa ăn nhiều, giờ có chút đói. Hương lại tiếp tục ăn, mùi thơm thoang thoảng của rượu khiến người ta say mê. Hương cảm thấy ngon đến nỗi không nhịn được mà uống hết cả canh rượu. Nhưng sau khi uống hết, cô cảm thấy nóng khắp người và hơi choáng váng.
Vuốt ve khuôn mặt nóng bừng và nhìn đôi má ửng hồng của mình trong gương, Hương cảm thấy choáng váng và vẫn còn rất nóng, vì vậy cô cầm bộ đồ ngủ vào phòng tắm rửa mặt và cơ thể trước khi đi ngủ.
Trong phòng lúc này không có ai khác, Hương cũng không kéo rèm phòng tắm xuống, ngược lại dùng vòi nước trước gương phòng tắm rửa mặt, sau đó mở máy nước nóng lấy nước nóng. Cô gái chỉ đơn giản cởi áo, hai năm nay ngực cô phát triển rất nhanh, Hương không thích mặc đồ lót khi ở nhà. Sau khi cởi áo, cặp vú hồng mềm mại to như quả bóng chuyền lập tức lộ ra. Nhìn mình không mặc áo trong gương, cô có chút ngượng ngùng, vội vàng dùng khăn ấm vắt khô lau, sau đó mặc váy ngủ cài cúc vào, chậm rãi cài cúc váy ngủ. Hương cảm thấy đầu choáng váng, đứng thêm một lúc nữa, tựa hồ muốn ngã.
Lúc này, Luân cũng từ bên ngoài trở về sau khi hoàn thành công việc. Vừa vào phòng, anh đã khóa cửa lại và phát hiện con gái mình không có trong phòng. Cha cô không khỏi có chút lo lắng, vội vàng gọi tên cô: "Hương ơi, Hương ơi ba về rồi..."
"Ba, ba ơi ~ Con đây ~ Ba ơi..." Hương lúc đầu có chút choáng, nhưng khi nghe thấy ba đã trở về, cô vui mừng trong chốc lát. Cô vội vàng vén rèm cửa bước ra ngoài, lại ngơ ngác nhìn cha cô trước mặt. "Ba ơi... Con không cài được cúc áo, ba giúp con với~"
Ba ơi, ba hãy nhặt nó lên đi, ba hãy hôn con một cái nhé~~
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro