Chương 20

  Lộ ra khuôn mặt đẹp đến kinh tâm động phách, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Một thân quần áo trắng phấp phới trong gió, cả người nhìn qua quyến rũ nhưng không dung tục khó nói nên lời.
"Sao hả? Ta thế này chắc không ai nhận ra được phải không?"
"Bọn họ không phải đang tìm kiếm thiên nữ sao? Lão tử ta liền giả mạo một phen! Ta muốn khiến cho Tử Vân môn bọn hắn long trời lở đất, báo mối thù ngày hôm qua."
Trong đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Vô Thương loé lên vẻ tàn nhẫn.
"Nhân tiện, lão tử cũng muốn xem xem rốt cuộc ai là thiên nữ." Trong đôi mắt hắn loé lên chút mưu mô.
"Tính đi tính lại vẫn rất có lợi cho ma giáo chúng ta, giết nàng cũng là một ý hay. Tóm lại là phải khiến cho thiên nữ của bọn họ không được yên ổn." Nguyệt Vô Thương tươi cười vô cùng sáng lạn.
"Vương, việc này rất mạo hiểm! Ngài là thánh chủ của chúng ta, sao có thể mạo hiểm?......Nhỡ đâu bị bọn họ phát hiện thì sẽ không xong đâu."
Lan Đào hơi nhíu mày.
Nguyệt Vô Thương nheo mắt cười:"Yên tâm, đám lỗ mũi trâu kia của Tử Vân môn miễn cưỡng lắm mới có thể đấu lại ta một trận, những người khác...... Hừ, bổn tọa nếu muốn đi, bọn họ có thể ngăn được ta sao?",
Hắn lại cúi đầu nhìn lướt qua cái lều nhỏ của Tề Bảo Nhi, khóe môi lộ ra nụ cười xấu xa.
Chậm rãi tiêu sái bước đến, mở cái ba lô khiến cho hắn vạn phần tò mò ra.
Nheo mắt nhìn mấy thứ bên trong.
Ôi, tất cả những thứ này, đại bộ phận là hắn chưa từng thấy qua, vậy thì không khách khí nữa!
Hắn sờ soạng trên người, lấy ra một cái túi nhỏ xấu xí.
Chọn lựa lấy mấy thứ trong ba lô của Tề Bảo Nhi.
Hắn đem nào là kính viễn vọng, la bàn, cốc giữ ấm, bật lửa, bút bi, kẹo cao su, mấy thứ khác nữa rồi ném toàn bộ vào trong cái túi nhỏ của mình.
Hắn lại thấy ở bên trong có một cái hộp nhỏ nặng nặng, làm từ thuỷ tinh trong suốt.
Bên trong có một vài viên gì đó tròn tròn, màu sắc rực rỡ.
Đổ tất cả ra, cái này — chẳng lẽ là thuốc?
Quên đi, nha đầu này mang nhiều thứ như vậy cũng không dễ dàng gì, thôi cứ để lại cho nàng cái bình này vậy.
Thuốc này dù sao cũng không thể tùy tiện uống ......
Hai thuộc hạ kia của hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn chủ thượng luôn luôn cao quý, không vướng bụi trần, giờ phút này lại giống một tên thổ phỉ càn quét

  ba lô của người ta.....
Gió bắt đầu thổi mạnh –  

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro