Chương 350 - 355: Lập kế hoạch
Chương 350: Lập kế hoạch
"Ngươi muốn đi đâu?" Nàng không kìm lòng được hỏi một câu. Chính nàng nghe thấy cũng nghe ra ý lưu luyến không rời trong đó.
Mắt Nguyệt Vô Thương lóe sáng, duỗi tay ôm lấy bả vai Tề Lạc Nhi: "Tiểu Bảo Nhi, nàng không nỡ để ta đi?"
"Có quỷ mới không nỡ!" Tề Lạc Nhi đạp hắn một cước.
"Ha ha, Tiểu Bảo Nhi rõ ràng đỏ mặt. Yên tâm, qua mấy ngày ta sẽ tới thăm nàng, sẽ không bỏ mặc nàng."
Nguyệt Vô Thương vỗ vỗ đầu nàng. Cười vang, ào một tiếng nhảy xuống nước, lập tức không thấy bóng dáng.
Trong lòng Tề Lạc Nhi trầm xuống, rầu rĩ không rõ tư vị.
Lại chỉ còn mình mình! Ài, lúc hắn ở trước mặt, ghét bỏ hắn luôn không đứng đắn đùa giỡn nàng, nhưng giờ hắn thực rời đi, nàng lại cảm thấy rất thất lạc...
Có lẽ mình ở đây quá cô đơn rồi, nên mới vô hình sinh ra tâm lý ỷ lại ở hắn ...
Nàng thở dài buồn bã, quay về trong động.
Nàng lại không biết, khi nàng vừa đi vào Thiên Kỳ động, trên một đại thụ bên hồ bỗng nhiên một con hạc giấy lục sắc bay bên, nhất phi trùng thiên, đảo mắt liền không thấy.
Trong chánh điện Tường Vân điện, Lăng Hư Tử mặt trầm như nước, sắc mặt bát đại trưởng lão cổ quái, trên mặt Vân Họa không lộ ra cảm xúc, hai mắt nhìn hạc giấy lục sắc kia, từ trong miệng hạc giấy thốt ra mỗi chữ mỗi câu đối thoại giữa Tề Lạc Nhi và Nguyệt Vô Thương ở bên hồ, một chữ không thiếu...
Rầm! Một góc bàn bị Lăng Hư Tử một chưởng đập tan: "Nguyệt Vô Thương hắn quả nhiên niệm niệm không quên Thiên nữ phái chúng ta! Cư nhiên tìm được chỗ hổng! Rốt cuộc hắn đi vào thế nào?"
Vân Họa lạnh lùng nói: "Sư huynh, huynh an bài truyền âm hạc tại Thiên Ky động lúc nào?"
Mặt Lăng Hư Tử cứng ngắc lại, lập tức nói ra: "Sư đệ, dù nay Thiên nữ là đồ đệ của ngươi, nhưng an nguy của nàng liên quan đến tồn vong của Tử Vân môn ta, ta tự nhiên phải lưu ý nhiều hơn, ta sợ nàng một mình tại đó sẽ có chuyện ngoài ý muốn, cho nên mới an bài truyền âm hạc quan sát hành tung của nàng..."
.
Chương 351: Lập kế hoạch 2
Thấy thần sắc Vân Họa không hài lòng, vội vàng bổ sung: "Truyền âm hạc ở bên ngoài, sẽ không vào động."
Vân Họa không tỏ ý kiến, nhưng là sắc mặt càng thêm âm trầm.
Lúc nghe được câu nói của Tề Lạc Nhi "Ta thích sư phụ, ta muốn gả cho sư phụ", trong đại điện lập tức như bị sét đánh.
Tập thể hóa đá!
Ánh mắt đồng loạt tập trung trên người Vân Họa.
Vân Họa đang uống trà, một miệng trà suýt nữa phun ra. Nhất thời quẫn bách.
Hắn thật không nghĩ đồ đệ lại có một phần cảm tình với mình như vậy!
Hắn tu tâm nghìn năm, đã sớm xem nhẹ chuyện tình cảm nam nữ, một lần động tâm duy nhất cũng là ngàn năm trước...
Lăng Hư Tử biến sắc, hoảng hốt đứng bật dậy!
Nha đầu kia yêu sư phụ của mình? !
Nàng nói là thật hay giả?
Là yêu thật, hay vì chọc giận Nguyệt Vô Thương?
Nếu là vế sau, còn có thể bỏ qua, nếu là vế trước, đây chẳng phải là loạn luân? !
Không khỏi nhìn qua Vân Họa: "Sư đệ, ngươi..."
Vân Họa thản nhiên nói: "Nàng chẳng qua chỉ là một hài tử, lại đến dị giới, còn chưa hiểu quy củ thế giới này, ta sẽ để nàng cắt đứt những suy nghĩ đó."
Lăng Hư Tử khẽ gật đầu, tính cách Vân Họa hắn tự rõ ràng.
Tuy nói người tu tiên có thể kết hôn sinh con, nhưng Vân Họa lại thủy chung thanh tu, thanh tâm quả dục.
Nếu nói có chuyện có thể khiến hắn động tâm, cũng chỉ có người kia.
Đáng tiếc người đó đã sớm hồn phi phách tán, biến mất khỏi thế gian này, sẽ không bao giờ trở về nữa...
Hắn đột nhiên nhớ ra: "Sư đệ, ta nghe nói Tề Lạc Nhi có được một cây đao, rất giống... Tru Ma đao của vân sư muội?"
Vân Họa buông mắt, thản nhiên nói: "Ừm, là đứa nhỏ Vân Viễn vô tình lấy được, thật là giống Tru Ma đao..."
.
Chương 352: Lập kế hoạch 3
Lăng Hư Tử kinh ngạc, hai mắt mở lớn: "Làm sao có thể như vậy? Cây đao kia không phải theo di thể Vân sư muội tan thành mây khói sao?"
Vân Họa lắc đầu: "Cho nên ta cũng không dám xác định, có điều khí tức cây đao kia —— rất giống Vân sư muội đấy."
Lăng Hư Tử sững sờ, nhìn qua Vân Họa, thần sắc có chút quái dị: "Nếu thật là Tru Ma đao của Vân sư muội, vậy thật kỳ quái, cây đao đó là năm xưa Vân sư muội dùng máu trong tim nung, chỉ nghe lệnh một mình nàng, hôm nay làm sao sẽ nhận Tề Lạc Nhi làm chủ? Chẳng lẽ —— nàng là Vân sư muội chuyển thế?"
Lại lắc đầu: "Không thể nào, năm đó Vân sư muội cùng Yêu quân đồng quy vu tận, đã hồn phi phách tán, sao hồn phách có thể chuyển thế?
Lại nhìn qua Vân Họa, thấy sắc mặt hắn hơi tái nhợt, trong lòng không khỏi thở dài.
Năm đó Vân sư muội chết đã tạo nên tổn thương sâu sắc đến Vân Họa?
Tuy tính cách Vân Họa vẫn trầm mặc, nhưng không lạnh lẽo, không tiếp nhận một ai như hiện tại.
Sau chuyện Vân sư muội, Vân Họa liền nhốt mình trong tĩnh thất trọn một năm.
Một năm sau đi ra, liền lại khôi phục như thường.
Chẳng qua là thiếu đi rất nhiều nhân khí, càng thêm cao cao tại thượng khó lại gần như bây giờ...
Hôm nay Tề Lạc Nhi này xuất hiện, với Vân Họa mà nói, đến cùng là tốt hay xấu?
Hết lần này tới lần khác nàng lại là đồ đệ của Vân Họa, mình cũng không tốt nhiều lời.
Thầy trò loạn luân tự nhiên là đại nghịch bất đạo, nhưng nếu Tề Lạc Nhi thật sự là Vân sư muội chuyển thế, vậy thì lại là chuyện khác...
Huống chi nàng là Thiên Nữ, quyết không thể để người trong Ma giáo cướp đi!
Nhưng Nguyệt Vô Thương tựa hồ có hứng thú với nha đầu kia. Tình thế khó xử, khiến người cực kì đau đầu.
May mắn nhìn qua ngữ khí nha đầu tựa hồ không có cảm tình gì với Nguyệt Vô Thương, hẳn sẽ không đến mức bị hắn lừa đi.
.
Chương 353: Lập kế hoạch 4
Chỉ có điều, Nguyệt Vô Thương thủ đoạn đa đoan, vừa có vẻ ngoài lại vừa ngọt miệng, nói không chừng sẽ có một ngày đả động lòng nha đầu kia...
Này không thể không phòng!
Có lẽ, nếu thành toàn hôn sự của nàng cùng Vân Họa, ngược lại sẽ có lợi cho Tử Vân môn...
Trong một thoáng, đủ loại ý niệm ùn ùn kéo đến trong đầu Lăng Hư Tử...
"Chưởng môn, Ma đầu Nguyệt Vô Thương có thể sẽ lại đến, chúng ta có cần mai phục trước Thiên Ky động, một lần tóm gọn hắn không?"
"Đúng vậy, đúng vậy, đó là một cơ hội tuyệt hảo."
"Cơ hội này chúng ta nhất định không thể bỏ qua!"
"Bình thường chúng ta muốn giết hắn lại tìm không ra nơi ở của hắn, hiện tại lại có cơ hội nghìn năm một thuở này..."
Bát đại trưởng lão rốt cuộc không giữ được kiên nhẫn, nhao nhao nói ra quan điểm của mình.
Trong lòng Lăng Hư Tử lòng khẽ động, có lẽ đây là cơ hội tốt trừ bỏ Nguyệt Vô Thương...
Nhìn Vân Họa nói: "Sư đệ, ngươi thấy thế nào?"
Vân Họa nhíu mày, Nguyệt Vô Thương hóa thân ngàn vạn, chỉ sợ không dễ dàng trừ bỏ như vậy.
Rồi lại nói, có tiểu đồ đệ ở đây, chỉ sợ sẽ có tổn thương lầm đến...
Trong nháy mắt lại qua năm ngày, trong năm ngày này Nguyệt Vô Thương một lần cũng không xuất hiện qua.
Tề Lạc Nhi một mình tu luyện trong Thiên Ky động đến nhàm chán.
Nàng lại một mình bắt mấy con cá, ăn mặn mấy bữa.
Cũng không biết tại sao, luôn không sao mỹ vị được như lần nướng cá trước.
Nhàm chán, chỉ có thể luyện công.
Trong mấy ngày này, linh lực của nàng lại đột nhiên tăng mạnh, thị lực cũng tăng kinh người.
Lúc bắt cá đã không cần bơi, nhìn ở đâu có cá, tay chỉ một cái, một đạo bạch quang bắn qua.
Con cá kia lập tức chết nổi lềnh bềnh trên mặt nước, nàng chỉ cần vớt lên là được.
Cô đơn, lạnh lẽo, nhàm chán, quạnh quẽ, từng giây từng phút gặm nuốt lấy Tề Lạc Nhi.
Thật nhàm chán! Thời gian bế quan này bao giờ mới đến cuối đây?
.
Chương 354: Lập kế hoạch 5
Một sáng sớm, Tề Lạc Nhi luyện công một hồi, liền chạy đến bên bờ hồ.
Nhìn mặt nước sóng biếc gợn lăn tăn, ngáp một cái, trong hoảng hốt như nhìn thấy Nguyệt Vô Thương từ đáy hồ xông ra...
Lại nháy mắt, Nguyệt Vô Thương lại không thấy! Thì ra chỉ là ảo giác của mình mà thôi!
Nguyệt Vô Thương đại ma đầu đã nói sẽ tới thăm nàng, thế mà mấy ngày cũng không hiện thân, không phải đã xảy ra chuyện gì chứ?
Không biết tại sao, trong lòng Tề Lạc Nhi mơ hồ lo lắng thay hắn.
"Lạc Nhi, ngươi đang làm cái gì?" Âm thanh đột nhiên dọa Tề Lạc Nhi giật bắn.
Cuống quít quay đầu lại, chỉ thấy Vân Họa đứng cách đó không xa, vẻ mặt thản nhiên, một thân bạch y còn trắng hơn tuyết, kéo rủ xuống tại cỏ xanh, ánh mặt trời chiếu xuống, càng phát ra vắng lạnh xuất trần.
"Sư phụ!" Tề Lạc Nhi ủy khuất mà nhếch miệng, sư phụ đem ném mình ở đây hơn mười ngày, cuối cùng đã nhớ tới nàng rồi?
"Lạc Nhi, thư ta đưa cho ngươi xem thế nào rồi?" Giọng Vân Họa vẫn thanh đạm như nước.
Tề Lạc Nhi có chút tự hào gật đầu: "Ta xem hơn phân nửa rồi, cũng tu luyện một ít, sư phụ, ta luyện cho người xem?"
Vân Họa khẽ gật đầu: "Cũng tốt."
Tề Lạc Nhi liền mang pháp thuật mấy ngày nay tu luyện ra biểu diễn một lượt.
Vân Họa âm thầm gật đầu, tiểu đồ đệ thiên phú rất cao, đủ thông minh! Tương xứng với Vân sư muội năm đó...
Nghĩ tới đây, trong lòng buồn bã, chỉ hy vọng tiểu đồ đệ chớ đi vào con đường cũ của Vân sư muội.
Chợt nhớ tới lời hạc giấy truyền lại, trong lòng cả kinh. Vội vàng lắc đầu.
Mình và nàng là thầy trò, nàng tuổi còn nhỏ còn có thể bỏ qua, mình lại tuyệt đối không thể động tà niệm này...
"Lạc Nhi, hôm nay vi sư truyền cho ngươi một loại đao pháp, ngươi có bằng lòng học không?"
"Đao pháp? Được, được chứ sư phụ, ta vừa vặn có một thanh trừ Ma đao, học đao pháp cũng không tệ." Tề Lạc Nhi cực kì hưng phấn.
.
Chương 355: Lập kế hoạch 6
Vậy ngươi xem cho kỹ, ta làm trước một lần, ngươi lại chậm rãi học.
Hắn phi thân lên, bay xuống ở trên mặt hồ.
Ánh dương ánh lên càng lộ vẻ bạch y thắng tuyết, quanh thân mang một vầng sáng nhàn nhạt.
Phản chiếu ở trong nước, đẹp tựa như ảo mộng, trong lòng Tề Lạc Nhi khẽ loạn.
Vân Họa theo gió mà động, trên mặt nước lại như giẫm trên đất bằng.
Bạch y phiêu diêu, tóc đen như thác, rồi lại thủy chung không nổi lên một gợn sóng; nhanh như du long, nhẹ như kinh hồng, như tiên nhân cử thiên phi lâm. (thì vốn là tiên mak, vkl cả tác giả ^^)
Tay hắn vừa nhấc, hồ nước ngưng tụ thành một ngấn nước, bay đến trong tay của hắn, dần dần biến ảo ra hình dáng một cây đao.
Thượng chỉ thiên, hạ chỉ địa. Đúng lúc đó,cả hồ nước đều đình chỉ lưu động, gợn sóng cũng ngưng kết thành hình.
Rồi ngay lúc hắn phi thiên nhảy lên, dâng lên kinh đào cực lớn.
Đao khí chỉ một cái, tức khắc phi hoa toái ngọc.
(*hoa tan ngọc vỡ, thường chỉ cảnh tuyết hoặc thác nước.)
Quanh thân như bao phủ ánh sáng của đao quang...
Tề Lạc Nhi nhìn đến há hốc mồm, nàng không phải chưa thấy qua ai dùng đao, lại chưa từng thấy ai múa đao ý họa tình thơ đến vậy.
Như thơ như mộng, lại vẫn lăng lệ báo đạo vô cùng, tựa hồ ngay cả nước chảy cũng bị hắn một đao chém đôi...
"Sư phụ, đây là đao pháp gì?"
Mắt Tề Lạc Nhi tràn đầy hưng phấn.
Đao pháp này nàng mơ hồ cảm thấy quen thuộc, lại không nói ra được quen thuộc ở đâu.
Vân Họa nhìn nàng một cái, thản nhiên nói: "Tên đao pháp ra sao không quan trọng, quan trọng là ... Ngươi có thể luyện được là tốt rồi."
"A, được rồi. Ta nhất định sẽ luyện tốt nó."
Tề Lạc Nhi tự đi luyện tập.
Ngày hôm nay, Vân Họa một mực phụng bồi nàng, nhìn nàng dùng chuôi đao đỏ lệ Trừ Ma đao này khổ luyện đao pháp, đôi khi chỉ điểm vài chỗ.
Tề Lạc Nhi rất thông minh, không đến một ngày, nàng đã luyện đao pháp ra hình ra dáng...
Bạch y hồng ảnh huy vũ, Vân Họa nhìn đến thất thần.
Trước mắt như lại chứng kiến bạch y thiếu nữ năm đó: "Vân Họa ca ca, ta mới luyện một loại đao pháp, huynh xem một chút được không?"
"Vân Họa ca ca, huynh đặt tên cho đao pháp của muội đi?"
Hai mắt thiếu nữ sáng ngời như sao, đôi má ửng đỏ như mỹ ngọc, làm cho người ta không chuyển dời mắt.
"Trừ Ma Đao pháp? Không tốt, không tốt! Hơi thái quá rồi, Vân Họa ca ca lại nghĩ tên khác đi."
Bạch y thiếu nữ rất không hài lòng với tên hắn đặt, kéo tay áo hắn không thuận không buông.
.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro