chương 32: chúng tôi là LYKN, không phải quân cờ.
buổi chiều ngày comeback, cả nhóm bước ra khỏi tòa nhà công ty bằng cửa chính.
không phải vì lịch trình.
không phải vì truyền thông mời.
mà vì est đã chủ động tổ chức một buổi phỏng vấn độc quyền, được phát trực tiếp trên toàn quốc qua một kênh trung lập.
không pr, không dàn dựng.
chỉ có năm chiếc ghế và một dòng chữ lớn phía sau:
"chúng tôi là lykn – không phải quân cờ."
người dẫn chương trình nhìn qua lần lượt từng người.
nut gác chân, hong đan tay căng thẳng. lego thì không ngừng liếc về phía est đang ngồi sau hậu trường. william đặt tay lên đùi lego, vỗ nhẹ – như một cái neo giữ tâm trí cậu lại. tui cười nhạt, mắt không rời camera.
"câu hỏi đầu tiên: vì sao các bạn lại chọn xuất hiện theo cách này?"
william ngẩng đầu:
"Vì nếu chúng tôi không lên tiếng, không ai lên tiếng cho chúng tôi."
"ý các bạn là... công ty không bảo vệ các bạn?" – phóng viên dò xét.
nut bật cười. một tiếng cười không giấu được khinh bỉ.
"công ty không chỉ không bảo vệ – mà còn dùng chúng tôi để diễn trò. tạo xung đột, dựng scandal, tung tin giả. chia rẽ chúng tôi."
"các bạn có bằng chứng?"
est bước ra. bình tĩnh. mặc vest đen. trên tay là tập tài liệu dày cộp.
"chúng tôi có lịch gửi tin giả từ bộ phận pr nội bộ.
có hợp đồng gài bẫy media ép các thành viên trả lời phỏng vấn riêng.
có cả chi phí công ty chi cho các tài khoản giả trên mạng xã hội."
không khí trong phòng trở nên dồn nén. người dẫn chương trình cứng họng.
"vậy... nếu điều các bạn nói là thật, các bạn nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra với mình sau hôm nay?"
hong ngước nhìn thẳng vào ống kính:
"chúng tôi không đoán nữa."
"chúng tôi chọn chiến đấu."
khi buổi phỏng vấn kết thúc, mạng xã hội bùng nổ. từ #lykn_speakthetruth đến #protectlego, #nuthongforever – hàng loạt hashtag leo top trong vòng 1 tiếng.
phản ứng từ khán giả chia làm ba luồng:
ủng hộ tuyệt đối: những người tin nhóm, theo dõi từ những ngày đầu.
trung lập nghi ngờ: chờ thêm bằng chứng cụ thể từ hai phía.
công kích cá nhân: fan cuồng của công ty, hoặc anti-fan lâu năm.
est không lên tiếng thêm. william bảo nhóm tập trung tập luyện, không được đọc bình luận.
nhưng hong... không ngủ được đêm đó.
~
lúc 2h sáng, nut mở cửa phòng nghỉ, thấy em đang ngồi thẫn thờ với điện thoại trên tay.
"lại đọc hả?"
"họ nói em nên rời nhóm cho yên chuyện..."
"hong." – nut kéo em lại gần, siết chặt – "tụi mình đã qua địa ngục rồi. không có chuyện nhỏ bé này lại để tụi nó đẩy em xuống nữa."
"anh tin em thật à?"
"anh tin em. và tụi nhỏ cũng tin."
rồi nut cúi xuống. lần này không nhẹ nhàng.
là một nụ hôn kéo dài, sâu, và dữ dội như những lời chưa thể nói hết.
lưỡi chạm nhau giữa vị đắng giận và ngọt của tin tưởng.
ngón tay anh lần qua gáy em, ép em sát hơn, như thể sợ em lại tan biến khỏi anh lần nữa.
khi môi rời nhau, em thở hổn hển.
nut nói khẽ:
"nếu bọn nó dám đụng vào em nữa, anh giết hết."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro