Sự dịu dàng đôi khi không nằm trong lời nói

🌤️ Có những khoảnh khắc... em mong mình đừng rung động.
Nhưng người ấy chỉ cần cúi xuống một lần — là tim em quỳ xuống trước.
Pichetpong
—————————-
Tuần đó, cả nhóm có bài thuyết trình môn Đại cương. Hong đến thư viện hơi trễ một chút — Nut đã ngồi sẵn, tay chống cằm, ly americano đá bên cạnh đã vơi gần hết.

– Anh tới sớm ghê?

– Ừ, tiện ghé luôn.

Hong đặt hộp kem vani socola xuống bàn, khều nhẹ tay Nut.

– Cho anh á. Trả lại ly cà phê hôm bữa.

Nut nhìn hộp kem, rồi nhìn cậu. Im một lát, anh đáp:

– Người ta cảm lạnh vì ăn kem mùa mưa đấy.

– Nhưng người ta cũng cười vì được nhận kem mùa mưa mà.

Nut cười nhẹ. Nụ cười đó thoảng qua thôi, nhưng Hong thấy lòng mình sáng hẳn lên như mặt trời ló khỏi mây xám.

Lúc chuẩn bị về, Hong bước tới cửa thư viện thì khựng lại.
Một bên dây giày cậu đã tuột từ lúc nào.

– Chết rồi...

Chưa kịp cúi xuống, Nut đã bước tới, im lặng ngồi hẳn xuống.
Anh cẩn thận cột lại dây giày cho Hong. Ngón tay gọn gàng, động tác thuần thục. Không nói gì.

– Anh làm gì vậy?

– Cột dây.

– Em tự làm được mà.

Nut ngẩng lên, mắt nhìn thẳng vào Hong:

– Nhưng em đâu có làm.

Giọng trầm, nhẹ — mà khiến Hong thấy cả người đỏ bừng.

Tối, Nut nhắn:

-Kem ngon.

-Lần sau ăn gì nữa? - Hong hỏi lại

- Gì cũng được. Miễn là em không tự đi mà quên cột dây.

Hong ôm điện thoại, đập mặt xuống gối hét không ra tiếng.
Lạnh lùng cái gì?! Lạnh lùng mà cúi xuống buộc dây giày cho người ta??

Đoạn chat nhóm – Americano Phục Kích Nut

Tui:
ALOOO! Nut quỳ xuống buộc dây giày cho Hong???
Lego:
P'Nut sống kiểu: "Không phải không quan tâm, chỉ là ít nói thôi..."
William:
Tao nói mà. Kiểu này là luỵ trước chứ còn gì?
Hong:
Tụi bây nói ít thôi =)))
Tui:
Ủa ai đỏ mặt cả buổi trong thư viện hôm nay vậy?
—————————-
🌨️Anh không giỏi thể hiện tình cảm bằng lời nói.
Nhưng nếu dây giày em lỏng, anh sẽ cúi xuống buộc lại.
Vì anh muốn em an toàn — kể cả khi em không nhìn thấy.
Thanat

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro