Đau khổ năm ấy tựa như địa ngục trần gian.

Seungri-Đau khổ năm ấy tựa như địa ngục trần gian.

Tôi yêu em, ngay bây giờ và cả sau này

Đừng buông lời yêu dễ dàng như vậy, vì tôi biết trái tim anh vẫn chưa đập nhịp, lí trí anh vẫn chưa mong muốn câu trả lời này.

--------

Người biết không ? Nếu năm ấy người không vì cô gái ấy mà bỏ rơi tôi, chắc bây giờ tôi đã gật đầu lời tỏ tình của người.

Tôi biết người chỉ là người mua sắc dục hương, người chỉ yêu tôi vì cái nhan sắc này. Liệu khi tôi già đi, theo năm tháng nhan sắc tàn phai. Lúc ấy người còn yêu tôi sao ?

Năm ấy,nếu không phải vì tôi lẳng lơ trái tim, tôi cũng chẳng bận tâm đi theo người làm gì.

Làm thế nào để người hoàn toàn yêu tôi ? Làm sao để người thật sự là của tôi ? Khi người chỉ biết thương sắc ghét tình, khi người còn chẳng biết tình là chi, khi người chỉ yêu tôi bằng đôi mắt bụi bậm.

Tôi yêu người, yêu người rất nhiều mặc cho người chẳng là gì của tôi. Tôi thương người, chỉ biết thương và yêu người, nhưng hình như chỉ thế chẳng làm người ở bên tôi. Tôi yêu thương người, nhưng mặc cho tôi thương yêu thế nào thì người cũng dần lạc mất khỏi cuộc đời tôi.

Nỗi đau này, đau đớn này chẳng khác gì địa ngục trần gian.

Làm sao để tôi có thể thoát khỏi địa ngục nỗi đau khi chính tôi tự nhốt tôi. Chẳng biết, chẳng thể giữ người.

Vì trong lòng người duy nhất bóng hình cô ta, vì cô ta cho người một cảm giác đặt biệc mà tôi chẳng thể. Vì người chẳng thấy ấm áp mặc cho tôi có cố đến đâu đi nữa.

Tình yêu người tựa như gió thổi mây trôi, tựa như cơn mưa lướt ngang bầu trời. Nổi đau người gây ra tựa như sét đánh ngang lòng ngực tôi, tựa như con dao sắc nhọn đâm thủng trái tim tôi.

Liệu khi tôi yêu người thêm lần nữa, yêu người nhiều hơn nữa, yêu người cho đến đâu đi nữa.. thì người sẽ ở bên tôi sao ?

Làm sao tôi có thể diễn tả cảm xúc bây giờ, làm thế nào để tôi có thể nói cho người rằng tôi hận và ghét người như thế nào ?

Dù có bao nhiêu hận thù, ghét đắng đi nữa.. điều đó cũng chẳng ngăn được việc suốt từng ấy năm tôi luôn yêu thương gửi nhớ người.

Người không hề biết tôi đau đớn như thế nào khi người chìm say giấc cùng người khác, một chút thôi người nào biết tôi luôn bị dày vò trong kí ức, người chẳng màn biết rằng suốt từng ấy năm tôi luôn cố nhặt từng mảnh vỡ của bản thân.

Trái tim người vừa vặn bằng một chìa khoá để phá vỡ tấm lòng tôi. Ngày buồn tháng nhớ năm thương gửi đến người, đến bao giờ người mới chịu hiểu cho tôi ?

------

Bắt đầu đặt văn bản với tựa truyện hong liên quan gì nguyên cái truyện :))

-------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro