karaoto-lập dị

'cốc cốc, có con quạ, có con quạ, trên mái nhà, trên mái nhà' thằng bé ngân nga hát, mặc cho ánh mắt kì lạ của mọi người xung quanh dán chặt vào mình. otoya là một đứa trẻ lập dị.

thằng bé ngồi đấy, trên chiếc ghế dài ngoài công viên, đung đưa chân theo nhịp hát, 'cốc cốc', thằng bé ngồi hát, bài hát chẳng có ý nghĩa, tự nó sáng tác, ngân nga theo giai điệu tự do. không có lý do cụ thể nào cả, chỉ là otoya thích việc một mình ngắm trời đất rồi ậm ừ một bài hát bất kì.

otoya đã từng thử bắt chuyện với bạn bè cùng tuổi, nhưng chẳng ai thèm để ý đến thằng bé, từng câu nói của otoya cứ như bay về với mây gió. vì thế, thằng bé quyết định, chỉ cần một mình, thế là đủ rồi.

otoya tuy đôi khi có những hành động khó hiểu và khá khác thường, nhưng những việc đấy chẳng có gì xấu cả, suy cho cùng, là người ta tự khiến bản thân suy diễn ra đủ thứ xấu xa về thằng bé.

thằng bé mặc kệ thế giới xung quanh, tự khóa mình trong một thế giới riêng, bỏ ngoài tai những lời nói từ bên ngoài. 'cốc cốc, có con quạ...', nó tiếp tục hát, 'cậu gọi tôi à ?'. thằng bé quay sang bên cạnh, khó hiểu nhìn thân hình nhỏ bé trước mặt, nhóc kia có đôi mắt xanh đen, mái tóc...hơi kì lạ ? 'hả, gì vậy ?' otoya hỏi, thằng bé không hề quen biết tên nhóc kia,'ừm, thì cậu gọi con quạ, tôi tưởng...' karasu ngập ngừng, có lẽ nãy nó nghe nhầm, xấu hổ chết mất. không biết tại sao, nhưng otoya có thiện cảm với karasu, vì nó trông cũng kì lạ giống thằng bé chăng ?

'mày tên gì?' 'karasu, karasu tabito' à, giờ thì thằng bé biết tại sao karasu lại chạy ra đây rồi. 'mày không thấy tao lạ à ?' thằng bé hỏi vu vơ 'gì ? tôi thấy cậu được mà ?' nó thản nhiên đáp lại. đôi mắt otoya sáng lên, thằng bé nghĩ mình có thể làm bạn với karasu. 'này, nghe cho kĩ', 'ừm, cậu nói đi', thằng bé làm bộ, hắng giọng 'otoya, tao tên otoya eita'

hai kẻ lập dị gặp nhau, bỗng chốc mà thành bạn, karasu tabito và otoya eita

__________

họ cứ bảo tớ kì lạ, cho rằng tớ là đứa lập dị không nên đến gần

gì vậy ? tớ đâu có làm hại ai ?

tớ đã cố bắt chuyện với mọi người, nhưng chẳng ai nghe tớ cả

tớ dần xem nhẹ mọi thứ, nhốt mình trong thế giới riêng, ngăn cách bản thân với mọi thứ bên ngoài

tớ nghĩ

hai cậu có thể làm dịu đi sự cô đơn của tớ

...

__________

#lirien

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro