Chọn tôi, hay là chọn hắn ta?

Tác giả: 我家kaz天下第一

———

1.
Kazuma, người kế vị đầu tiên của nhà Horikawa hiện tại đang vì tình thế của công ty mà phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi. Cũng không phải là có quá nhiều phiền toái, không phải là tìm ông chủ ra mặt, chẳng qua lần này vừa vặn lại quá đúng lúc.

Cha Horikawa qua đời vì một tai nạn xe cộ ngoài ý muốn, những người hỗ trợ công ty thì rút vốn, em gái còn đang học đại học... Tất cả những điều này đều ập lên người Kazuma, một người thừa kế chỉ vừa mới được 21 tuổi. Việc rút vốn không phải là một chuyện gì lớn lao, nhưng việc rút vốn của nhà đầu tư lớn nhất lại kéo theo các nhà đầu tư khác cũng rút vốn, hoạt động của công ty phải tạm thời dừng lại vì thiếu tiền, nếu không tìm được nhà đầu tư, e rằng họ sẽ phải sớm phá sản.

2.
Kazuma tựa lưng vào ghế xe, khuyên tai màu bạc tỏa sáng lấp lánh dưới ánh chiều tà, hàng mi cong cong nhẹ rung lên, cậu khe khẽ thở dài.

Nhớ lại cuộc trò chuyện 3 tuần trước:

"Kazuma, con là một đứa trẻ ngoan. Nhưng mà Mika đã có hôn ước rồi, bất kể như thế nào nó cũng sẽ phải kết hôn."

"Kazuma, dì xin con đừng làm chậm trễ Mika nữa được không?"

"Kazuma, chúng ta có thể đầu tư thêm 20 triệu cho công ty của con, nhưng xin con đừng tìm Mika nữa."

"Con cũng không muốn làm trễ nải tương lai của Mika mà, đúng không? Con vì nó cân nhắc một chút đi, nếu những tin tức của con và nó lộ ra, con có biết rằng những phóng viên dư luận đó sẽ viết cái gì không?"

.
.

Trầm mặc một lúc lâu...

"Được"

Đây coi như là lần thứ ba mình "lòng dạ độc ác", đi không một lời từ biệt, chỉ buông lại một câu "Chia tay đi, tôi vốn không hề yêu anh" rồi quay đầu rời đi, để lại một người sững sờ cùng âm thanh của một chiếc ly thủy tinh rơi xuống, vỡ tan. Nếu không phải vì chuyện gia đình và công ty, mình hiện tại đã ở Mỹ tiếp tục du học, cũng sẽ không gặp lại người đó nữa.

Kazuma nhìn mảnh giấy bị vò nát trên ghế xe, không biết tại sao, những dòng chữ in đậm màu đen vẫn lộ ra, những con chữ màu đen to lớn sáng loáng in cái tên mà trong tim cậu không muốn nhắc đến thêm một lần nào nữa:
Nhà đầu tư lớn nhất: gia tộc Hashizume, Mika
Rút vốn

3.
Mika ngồi trên ghế sofa của tầng cao nhất xuyên qua cửa kính trong suốt sát đất ngắm nhìn toàn bộ cảnh hoàng hôn của Tokyo.

Mika, 1 tuần trước vừa mới kế nhiệm vị trí tổng tài trong công ty của gia tộc Hashizume, việc làm đầu tiên chính là rút vốn ở chỗ công ty của Kazuma. Cũng không phải là để trả thù, thật ra ngay cả chính hắn cũng không biết phải nghĩ như thế nào. Chỉ là hắn không ngờ tới, hắn làm nhà đầu tư lớn nhất, sau khi hắn rút vốn nhà Kazuma đã xảy ra chuyện, các nhà đầu tư liên tiếp rút vốn, mà Kazuma gần đây cũng vì chuyện này mà phải đôn đáo khắp nơi.

Nếu như nói tại sao lại rút vốn, thì chỉ có một nguyên nhân rất đơn giản: Hắn muốn gặp Kazuma.

Đúng như hắn dự đoán, quả thật là hôm nay Kazuma đã đến tìm hắn.

4.
"Cho nên, hy vọng ngài sẽ suy nghĩ một chút về kế hoạch tiếp tục đầu tư." Tóc xoăn nhẹ rũ xuống, Kazuma cúi thấp đầu, con ngươi xinh đẹp nhìn vào góc bàn trà màu đỏ.

"Tại sao?" Lời nói lạnh lùng vô cảm đó đã đánh trúng trái tim Kazuma, "Tại sao tôi lại phải tiếp tục đầu tư?" Mika ngồi ở phía đối diện, tựa lưng vào ghế sofa, hai chân duỗi thẳng, nhìn từ bên ngoài giống hệt như một vị vua, mang đầy cảm giác áp bức.

"Tôi có thể cho ngài thêm 52% cổ phần của công ty." Giọng Kazuma trầm trầm, nhưng vẫn kiên định như cũ.

Kazuma bắt đầu có chút hối hận vì hôm nay đã đến tìm Mika, phải nói rằng cậu không có biện pháp nào để đối mặt với người mà cậu không thể yêu. Cậu không ngừng làm tổn thương Mika, ba lần không từ mà biệt chỉ để lại một câu "chia tay". Vậy mà lần nào Mika cũng là người tìm đến mình và tiếp tục ở bên cạnh mình. Mặc dù đây không phải là lỗi của cậu, là do mẹ Mika đã yêu cầu cậu, ép cậu phải chia tay, nhưng cậu chưa bao giờ nói điều này trước mặt Mika.

"52% cổ phần, trở thành cổ đông lớn nhất sao?" Mika nhếch miệng cười khẩy, "Em nghĩ là tôi muốn cái này à, Kazuma?"

"Nếu như ngài còn có yêu cầu gì, đều có thể thương lượng." Kazuma cố kìm nén giọng nói có chút nghẹn ngào.

"Em dùng cái gì để bắt tôi tiếp tục đầu tư? Ném cho tôi thân phận bạn trai cũ ba lần sao?" Mika đứng ở trước mặt Kazuma, "Tại sao lại không ngẩng đầu lên nhìn tôi, Kazuma? Em chán ghét tôi đến vậy à? Có phải là nếu không có chuyện đầu tư này, căn bản là em sẽ không tới gặp tôi, đúng không?"

Kazuma không lên tiếng, vẫn cúi đầu.

Mika cảm thấy tức giận, đưa tay ra nắm lấy cằm Kazuma, nâng mặt cậu mạnh bạo hôn lên.

Một nụ hôn giận dữ thấm ướt cả không gian giữa hai người, đầu lưỡi Mika cướp lấy chút không khí ít ỏi trong khoang miệng chật hẹp của cậu, hung hăng tấn công phía bên trong. Hắn dùng tay phải giữ lấy đầu Kazuma, còn tay trái thì lơ đãng vuốt ve dái tai nhạy cảm của cậu. Không biết đã qua bao lâu, Kazuma đẩy Mika ra, để lại một bóng lưng hoảng hốt trốn chạy.

Mika nhìn theo bóng lưng Kazuma rời đi, cảm thấy một trận đau nhói nơi ngực trái, hắn ngồi ở trên ghế sofa thất thần nhìn vào cánh cửa nơi Kazuma vừa mới chạy đi.

Tôi thật sự khiến em chán ghét như vậy hả?

Tình yêu trước đây đều là giả sao, Kazuma?

5.
Kazuma ngồi ở ghế lái nhắm mắt lại nhớ về nụ hôn mang sự không cam lòng cùng tức giận đó, từng chút từng chút một hồi tưởng lại 7 năm qua. Thật đúng là ngu xuẩn, rõ ràng biết rằng chẳng thể ở bên nhau, nhưng họ đều yêu đối phương rất sâu đậm.

Tanaka Yoko, trưởng nữ nhà Tanaka, vị hôn thê của Mika.

"Hai người, rất xứng đôi, rất phù hợp." Thanh âm của Kazuma mơ màng, giống như là không cam lòng, lại càng giống như là đang tự thuyết phục bản thân mình.

Một giọt nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, Kazuma mở đôi mắt từng là cả một biển sao lấp lánh, bây giờ cũng đã bị sương mù bao phủ. Cậu lắc lắc đầu, giống như là đang ép nước mắt trở về.

Còn một nhà đầu tư nữa:
Nhà đầu tư lớn thứ hai
Gia tộc Sakurai
Hanamichi Sakurai
27 tuổi

6.
Đúng như cái tên, Hanamichi Sakurai, tổng tài của gia tộc Sakurai, được xem là một người trẻ tuổi có triển vọng, cũng là hoa thật, một tay ăn chơi có tiếng ở Tokyo, số lần xuất hiện ở các quán bar nhiều không đếm xuể. Đương nhiên, dáng dấp cũng rất tuyệt, một người đàn ông đẹp trai với khí chất của một tay chơi, vênh váo, kiêu ngạo. Mặc một bộ vest đen nghiêm chỉnh, tay đeo đồng hồ màu bạc cùng với mái tóc nâu xoăn nhẹ, thân cao 1m85, phù hợp với gu thẩm mỹ ngày nay.

(*) Tên nhân vật này trong bản gốc là 樱井花道, có chữ 花, trong tiếng Trung nghĩa là "hoa", dịch tên ra tiếng Nhật là Hanamichi Sakurai, "Hana" là hoa, sau đó tác giả còn miêu tả nhân vật này là "hoa hoa công tử", nghĩa là mấy chàng công tử nhà giàu thích ăn chơi, nên mới có câu "cũng là hoa thật" nhé.

"Cậu chính là Kazuma Horikawa sao?" Người đàn ông với đôi mắt màu nâu phía đối diện cười một tiếng, "Mời ngồi."

"Cảm ơn, xin hỏi ngài có hứng thú tiếp tục đầu tư cho chúng tôi không?" Kazuma ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, nam nhân phía đối diện bắt chéo chân, nhìn vào bản hợp đồng, khóe miệng nhếch lên một chút.

"Ừ, hợp đồng rất không tệ, nhưng ngược lại tôi càng quan tâm hơn đến việc liệu công ty có thể hoạt động bình thường được hay không cùng với việc xử lý các mối quan hệ công chúng, dẫu sao một công ty sắp phá sản muốn vực dậy một lần nữa cũng rất khó." Sakurai buông hợp đồng xuống, đứng dậy rót hai ly rượu đỏ ở tủ rượu phía sau.

"Cảm ơn, nhưng tôi không uống rượu." Kazuma từ chối, "Tôi có thể đảm bảo công ty sẽ hoạt động bình thường."

"Ngu ngốc" Sakurai cúi người xuống ghé sát tai Kazuma nói nhỏ, "Muốn tôi đầu tư thì nhất định phải khiến tôi vui vẻ a, bảo bối."

Kazuma kinh ngạc một chút, vẫn là cầm lấy ly rượu nhấp một ngụm.

"Tối nay bồi tôi đi dự một cái party thì thế nào?" Hanamichi Sakurai ngồi xuống bên cạnh Kazuma, "Nếu cậu đi, ngày mai tôi sẽ đầu tư cho cậu."

Nếu ngày mai vẫn không tìm được nhà đầu tư, công ty sẽ thật sự phá sản mất.

"... Được" Kazuma nhìn vào ly rượu nhẹ nhàng nói.

"Nhưng mà có điều kiện" Hanamichi Sakurai mỉm cười, ở bên tai Kazuma nhẹ nhàng thổi một hơi, "Cậu sẽ lấy thân phận bạn trai của tôi mà xuất hiện."

"..." Kazuma trầm mặc một chút, giống như là đang suy tư, cân nhắc thiệt hơn.

"Chẳng qua chỉ là một đêm mà thôi" Hanamichi Sakurai cười một tiếng, "Dĩ nhiên, nếu cậu không muốn cũng không sao, chỉ là hợp đồng sẽ phải xem xét lại một chút."

"Tôi đồng ý" Kazuma cắn môi, như thể đã chuẩn bị kỹ càng, "Cũng chỉ có một đêm nay thôi."

"Dĩ nhiên" Sakurai chạm ly rượu với Kazuma, "Nếu như có cơ hội, tôi sẽ rất vui lòng khi được trải nghiệm ở trên giường."

m thanh ly rượu va chạm trong veo, hai người đều nhấp một ngụm cuối cùng.

7.
"Nếu như bất đắc dĩ, thì cũng không sao đâu."

Kazuma tự nhủ với chính bản thân mình "Chỉ là đi dự party, "bị ngủ" một lần mà thôi, có thể cứu được cả công ty thì cũng đáng."

Kazuma nhìn vào gương soi một cái.

Bộ vest đen gọn gàng tôn lên làn da vốn đã trắng giờ lại càng nõn nà của Kazuma, chiếc quần âu thẳng tắp dài đến cổ chân, để lộ ra mắt cá chân mảnh khảnh của cậu, cậu đeo một chiếc cà vạt màu đen, trước khi đi ra ngoài còn xịt một chút nước hoa Dior.

Chỉ có thể hy vọng lần này sẽ thắng trận.

Kazuma lật điện thoại nhìn vị trí mà Hanamichi Sakurai vừa mới gửi đến, là quán bar nổi tiếng nhất trung tâm thành phố "ROKU NANA".

8.
Đồng hồ hiển thị 7:30

Coi như là kim chủ của mình đi, Kazuma tự giễu cười một tiếng. Chỉ hy vọng là Mika không biết chuyện này, không hy vọng hắn biết mình lại vì tiền mà cùng một người đàn ông khác, một tay ăn chơi, lên giường. Mặc dù không dám kỳ vọng hai người bọn họ có thể hảo tụ hảo tán, nhưng ít nhất là sẽ không có thêm xáo trộn cùng hiểu lầm gì nữa.

Kazuma mở cửa chiếc Pagani Huayra của mình, lao vun vút như bay ở trên phố.

Kazuma mặc dù mới bước vào cái vòng này nhưng cậu cũng hiểu rằng, nếu không có xe xịn không có trang bị tốt, thì sẽ phải ở trong cái vòng này lăn lộn kiếm ăn, nếu muốn nắm quyền chủ động, thì phải có bệ đỡ.

Đây là chiếc xe Kazuma thích nhất mà cũng là chiếc đắt tiền nhất, coi như là bệ đỡ để tiến vào cái vòng này đi.

Đương nhiên, nguồn gốc của chiếc xe rất đơn giản. Món quà sinh nhật lần thứ 18 của Kazuma, cũng là món quà sinh nhật lần thứ 20 của người kia. Chỉ khác ở chỗ xe của Kazuma là màu xanh đậm của biển cả, còn của hắn là màu đỏ tươi kinh điển nhất, đầy vẻ phô trương.

9.
Nói là một cái party, nhưng thực chất đây lại là một nơi để đám con nhà giàu tụ họp. Gia tộc Hashizume, Sakurai, Inoue, Ikehara, Murashita, Nakahara, Tsushima, Noda, Ito, Karasawa, Kurokawa và còn có Tanaka thuộc tầng lớp thượng lưu của Tokyo. (12 gia tộc đứng đầu)

Mika đã từng mời Kazuma cùng đi với hắn, nhưng Kazuma không thích loại party hò hét ầm ĩ này nên cũng không tham gia.

Thời điểm Kazuma đến đó cũng đã là 7:37, trên đường đi Hanamichi Sakurai cũng gọi điện thoại tới hỏi, dù sao cũng đang là giờ cao điểm buổi tối, trên đường cũng kẹt xe trầm trọng.

Kazuma vội vàng tìm một chỗ để đậu xe, lúc xuống xe nhìn lên trên lầu thì thấy một người đàn ông mặc vest trắng thắt cà vạt hoa đứng từ trên lầu chỗ cửa kính trong suốt sát đất nhìn xuống dưới.

Hanamichi Sakurai mỉm cười, hướng xuống dưới lầu vẫy vẫy tay.

Kazuma liền vội vàng tiến vào quán bar.

Là do cậu đi quá nhanh hay là do không chú ý đến, trong bãi xe cách đó 3 mét, một chiếc Pagani Huayra màu đỏ tươi đang lặng lẽ đậu ở đó.

10.
Vài phút trước...

"Nè nè" Ichi Ikehara đang ngồi ở bàn lật xem điện thoại mở miệng nói, "Sao tiểu kiều thê nhà mày còn chưa tới nữa?"

Người thừa kế thứ hai của gia tộc Ikehara, Ichi Ikehara, người mặc vest màu xanh lá sẫm ngồi bên cạnh là Ikeharano, anh trai của Ichi Ikehara.

"Kẹt xe mà" Hanamichi Sakurai trừng mắt nhìn, "Chờ một chút đi, mới vừa gọi điện thoại rồi."

"Này, tốc độ thay đổi người của mày của nhanh quá đấy, không phải mấy ngày trước vẫn là Yukina sao?" Ichi Ikehara nói tiếp một câu, "Khi nào Mika của chúng ta có thể đem bạn trai nhỏ nhà nó đến cho nhìn một chút thì tốt rồi."

Mika ngồi bắt chéo chân trên ghế sofa đối diện thẳng với cửa của gian phòng riêng, cầm ly lên nhấp một ngụm rượu đỏ, "Trước đây đã gọi em ấy đến, em ấy không muốn đến cũng không thích cái loại party ồn ào này... Huống chi tụi tao cũng đã chia tay rồi."

"Mika à, mày chính là quá cưng chiều cậu ta." Hiko Inoue vừa mới bước vào phòng đã nói, "Cưng chiều nên cậu ta đối với mày lên mũi lên mặt, đến bây giờ cũng không phải là đã vứt bỏ mày ba bốn lần rồi hả? Lần đó tao không nói với mày thì mày liền không có biện pháp với cậu ta, sớm muộn gì cậu ta cũng sẽ quay trở lại tìm mày. Mày lần đó còn không phải là chạy như điên đi tìm người ta à?"

"Ài, Mika, hôm nay Tanaka Shunsuke không tới, cho nên tao mới nói đó, có khi nào là do bạn trai nhỏ nhà mày bị cô công chúa mỏng manh nhà nó đuổi đi không?" Murashita hỏi, "Nói không chừng là do mày có hôn ước cho nên người ta mới ngày ngày bỏ rơi mày."

"... Không biết... Tao cũng hy vọng, tốt nhất là như vậy... Ít ra nếu như vậy thì em ấy vẫn yêu tao." Mika nhắm mắt, ngẩng đầu lên trần nhà.

"Thôi thôi, không nói nữa." Hiko Inoue chuyển đề tài.

Một đám người bọn họ, không ai là không biết Mika thích cậu bạn trai nhỏ kia nhiều như thế nào. Đến nỗi người kia rốt cuộc đối với Mika là loại tình cảm gì, bọn họ cũng đã từng tranh luận nhiều lần.

"Tao nói nè, không phải là mày bức ép người ta đó chứ, Sakurai?" Ikeharano híp mắt một cái, nhìn ly rượu nói, "Người ta không muốn đến cho nên mới đến muộn."

"Alo alo, tao là loại hình tượng này à?" Sakurai làm bộ tức giận bĩu môi một cái, bước đến bên cạnh Mika ngồi xuống, khoác cánh tay lên vai hắn, "Tao cũng chỉ nói có một câu thôi là em ấy đồng ý rồi. Lần sau giao bạn trai nhỏ nhà mày cho tao, tao đảm bảo cậu ta tình nguyện đến tham gia."

"Quên đi" Mika đẩy cánh tay của Sakurai đang khoác trên người mình, "Cũng không phải là cùng một người, không phải cùng một tính cách, hơn nữa có thể cũng không có sau này nữa."

"Đừng có nói như vậy." Sakurai đứng dậy đi tới cửa sổ nhìn xuống, sau đó miệng khẽ mỉm cười, "Để cho tụi mày nhìn cậu bạn trai nhỏ rất không tồi này một chút."

Nói xong hắn nâng cánh tay lên hướng xuống dưới lầu vẫy vẫy.

11.
"Xin lỗi" Lúc Kazuma đi tới thang máy, cũng vừa đúng lúc Sakurai đến đón cậu, "Trên đường kẹt xe quá."

"Không có gì" Sakurai nhấn nút lên lầu, "Xe của cậu được quá đó, Pagani à?"

"Khá tốt" Nội tâm Kazuma âm thầm vui vẻ một chút, quả nhiên là không khác lắm so với cậu nghĩ, "Là món quà cha tôi tặng vào lễ trưởng thành, đó là chiếc mà tôi thích nhất."

"Trước đây tôi đã thấy qua một chiếc, quả thật chiếc xe này rất tốt, hơn nữa tốc độ cũng rất là nhanh." Sakurai xoay đầu lại nhìn vào đôi mắt của Kazuma.

Kazuma khẽ mỉm cười chớp mắt mấy cái, "Làm sao vậy?"

"Không có ai từng nói rằng đôi mắt của cậu rất đẹp à?" Sakurai cười một tiếng, vòng tay ôm lấy eo Kazuma. Kazuma theo bản năng muốn đẩy ra, nhưng Sakurai đã vùi đầu vào cổ Kazuma, nhẹ nhàng thổi một hơi, "Đi thôi, bạn trai nhỏ yêu dấu của tôi, nên đến gặp bạn bè của tôi rồi."

12.
Mika đã quên mất biểu tình của hắn lúc nhìn thấy Sakurai ôm eo Kazuma đi vào phòng.

Khi cánh cửa phòng mở ra, Kazuma nở một nụ cười hoàn mỹ, nhưng lúc nhìn thấy người đàn ông mặc vest đen đang bắt chéo chân ngồi trên cái ghế sofa ở phía đối diện, tất cả đều hóa thành hư vô.

"Này này, đây chính là bạn trai nhỏ! Thật sự rất đẹp nha, xin chào! Tôi là Ichi Ikehara!" Ichi Ikehara nhỏ tuổi nhất nhưng lại hoạt bát nhất dẫn đầu xông lên nắm lấy tay Kazuma, "Đó là anh trai của tôi, tên là Ikeharano."

"Xin chào, tôi là Kazuma." Kazuma cưỡng ép bản thân quay đầu lại, nhìn vào người đàn ông mặc bộ vest xanh lá sẫm tay cầm ly rượu đỏ đang ra hiệu với mình. Nhưng ánh mắt vẫn không tự chủ được bất giác liếc về phía người đàn ông tay cầm ly rượu đỏ vẫn luôn nhìn chằm chằm vào mình.

"Giới thiệu cho em một chút nhé bảo bối." Sakurai ngay trước mặt mọi người thổi nhẹ vào tai Kazuma, Kazuma nhạy cảm trong nháy mắt liền đỏ mặt.

Mika cảm thấy mình đã bóp nát ly rượu, cảm giác các khớp ngón tay đều nứt toác ra. Mika không biết rằng hốc mắt của mình đã đỏ hoe, tựa như qua một lúc nữa nước mắt sẽ chảy xuống.

"... Còn có vị này nữa, kẻ si tình của chúng ta, đại thiếu gia Mika Hashizume." Hanamichi Sakurai cũng không nhận ra sự khác thường của Mika, chỉ cười hì hì giới thiệu hắn.

"Ngưỡng... Ngưỡng mộ đã lâu... Xin chào." Giọng của Kazuma càng ngày càng nhỏ, dường như đang cố gắng kìm nén đến nghẹn ngào, "Tôi là Hori..."

"Tôi đi đến phòng vệ sinh một chút." Kazuma còn chưa nói hết câu, Mika dã cắt ngang lời của cậu rồi đi thẳng ra ngoài.

"Nè nè, làm sao thế?" Sakurai buông bàn tay đang ôm eo Kazuma ra, bước ra cửa kêu một câu, "Nhanh trở lại nhé."

"Aidaaa, ai kêu mày kích thích chi." Murashita nói, "Nó vừa mới chia tay với người mà nó đã thích lâu như vậy, mày lại dẫn bạn trai nhỏ tới, mày nghĩ coi nó sẽ khó chịu như thế nào. Cũng may lần này không đưa mấy anh em đi mua say, khéo lại phải đỡ vào trong bệnh viện."

"Bệnh viện cái gì cơ? Cái gì mà phải đỡ vào trong bệnh viện?" Kazuma đột nhiên xoay đầu lại nhìn Murashita hơi vội vàng hỏi.

"Chỉ... Chỉ là, nó uống quá nhiều rượu, sinh bệnh dạ dày, buổi tối liền bị đưa đến bệnh viện." Murashita bị câu hỏi này dọa hết hồn, "Sao vậy?"

"Mika..."

13.
"Phốc" Nước lạnh như băng vỗ lên trên mặt, Mika một lần lại một lần lấy nước vỗ lên mặt mình, cứ như tất thảy mọi chuyện vừa xảy ra đều là giả.

Bị lừa dối, bị phản bội... Đủ thứ cảm xúc căm tức tát thẳng vào mặt Mika, hóa ra lý do chia tay là vì em thích Hanamichi Sakurai à.

Đợi đến khi Mika trở về, trò chơi cũng đã bắt đầu. Cũng không có gì mới mẻ, trước tiên là chơi cò quay Nga (Russian Roulette), sau đó lại chơi hút giấy.

Kazuma luôn giữ khoảng cách với Mika, chỉ đi theo sau Hanamichi Sakurai, mà Mika dường như cũng phóng túng bản thân mình đắm chìm trong trò chơi này, giống như là muốn quên đi điều gì phiền não, từ đầu đến cuối cũng không nhìn Kazuma lấy một cái.

Mà Kazuma, từ đầu đến cuối ánh mắt cậu đều không rời khỏi Mika. Áo vest đen của hắn tùy ý ném sang một bên, áo sơ mi trắng cũng hờ hững cởi bỏ hai nút trên cùng, chiếc cà vạt cũng xô lệch nghiêng ngả. Có vẻ như hắn rất nhập tâm vào cái trò chơi cò quay Nga này, số lần thua không nhiều, mỗi lần thua đều mạnh mẽ uống.

Kazuma không nhìn thấy, mỗi lần bàn xoay của Mika hướng về phía Kazuma đều là một lần hắn vừa vặn sẽ không để cho Kazuma thua, bởi vì tửu lượng của Kazuma rất kém, lại còn không biết uống rượu, đứa nhỏ 21 tuổi vừa mới vào đời này vẫn không hiểu được những thứ như vậy.

Khi Mika uống xong ly rượu thứ năm, Kazuma đột nhiên đứng lên, cách bàn kéo cánh tay của Mika, "Đủ rồi, đừng uống nữa". Sau đó lại nhẹ nhàng áp vào tai của Mika nói: "Đừng cản cho em nữa."

Ngay sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Kazuma cầm ly rượu lên, uống cạn ly này đến ly khác.

"Trò chơi tiếp theo".

Khi Kazuma uống cạn ly cuối cùng, Mika sững sờ một chút, sau đó hắn nở một nụ cười không dễ bị nhìn ra.

"Tôi biết rồi..."

14.
Hanamichi Sakurai cũng sửng sốt một chút, nhưng lập tức đã trở lại bình thường, "Nào nào nào, chơi hút bài poker thôi."

Trò chơi vô cùng đơn giản, miệng đối miệng hút lá bài, bài ai rớt, người đó liền tự phạt ba ly. Dẫu sao mọi người đều cho rằng Sakurai và Kazuma là tình nhân, đến phiên hai người bọn họ liền nhốn nháo hết cả lên. Lúc Hanamichi Sakurai hút lá bài quay qua đối mặt với Kazuma, Kazuma hơi lùi lại một bước, sau đó như thể đã hạ quyết tâm, nhắm hai mắt lại, lúc chuẩn bị hôn lên thì một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai.

"Xin lỗi, miệng của bạn trai nhỏ nhà tao, ngoại trừ tao ra thì không một ai được chạm vào."

Mika tùy ý kéo cà vạt lên một cái, đi đến bên người Kazuma nói: "Giới thiệu một chút, Kazuma Hashizume, tiểu kiều thê nhà tao."

Sau đó Kazuma nhìn Mika, tựa như là đang chờ đợi một điều gì đó, Mika chỉ cười một tiếng, "Bà xã nóng nảy đủ rồi, đến lúc phải quay lại dỗ dành thôi."

15.
Warning: Có một chút dirty talk dùng để tán tỉnh, ve vãn
Hành lang quán bar -> xe -> garage -> giường

"Mika" Kazuma bị Mika kéo từ trong gian phòng riêng ra ngoài, cậu mím chặt môi rồi rút tay ra khỏi tay Mika, "Anh không nên..."

Trong khoảnh khắc tiếp theo, mùi vị của rượu mạnh Brandy hòa trộn với hương vị của Whisky tràn ngập trong khoang miệng Kazuma. Mika đem Kazuma chặn trên tường, đầu lưỡi cạy mở hàm răng của Kazuma, quanh quẩn nơi răng nanh của cậu.

Năm 16 tuổi hắn đã từng nói: "Răng nanh của em trai không phải dùng để cắn người, răng nanh là dùng để cho anh trai liếm!"

Mika giữ gáy của Kazuma đẩy về phía trước một cái, có vẻ như hắn không hài lòng vì cậu không có một chút hành động nào cả, hắn ngừng việc tiếp tục hôn sâu, khóe miệng tách nhau ra để lại một sợi chỉ bạc. Mika ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt ngập tràn ánh sao của Kazuma, nhẹ nhàng nói: "Nhắm mắt lại, Kaz, cảm nhận nó đi."

Cảm nhận rõ đi, cảm nhận được tình yêu của tôi dành cho em thấm sâu vào cả linh hồn.

Bọn họ triền miên trụy lạc trên hành lang của bữa tiệc, đầu lưỡi của hắn lướt nhẹ như để phác thảo lại hình dáng đôi môi của cậu. Men theo đường quai hàm rõ ràng hướng lên trên, cuối cùng rơi vào giữa đôi môi. Tiếng nước giữa môi lưỡi đan xen nhau nỉ non lại ấm áp, nó như một liều thuốc kích tình đánh mạnh vào dây thần kinh của mỗi người. Đầu lưỡi giao tranh, khao khát liều mạng hút lấy đối phương, cảm nhận hơi ấm đã bao đêm ngày nhớ nhung.

"Tôi yêu em, Kaz, tôi yêu em." Mika ghé vào tai Kazuma nỉ non, "Đừng vứt bỏ tôi nữa."

"Ca ca" Kazuma mở đôi mắt đã phủ một tầng sương mù, nhìn vào người đàn ông mình yêu sâu đậm nhất,

"Chúng ta làm đi."

16. Trong xe cũng không được thoải mái lắm.
Mô hình của Pagani không lớn, hơn nữa không gian cũng không cao lắm, nhưng làm tình trong chiếc Pagani màu đỏ tươi, sa vào thế giới trụy lạc trác táng, khoảng cách cơ thể gần như là con số âm cùng với những lời thủ thỉ triền miên không dứt mới chính là niềm an ủi mà hai tâm hồn cô đơn này đang cần.

"Trên người em đều là mùi hương Cologne của hắn ta."

Đầu lưỡi của Mika liếm dọc xuống cổ Kazuma lưu lại chất nhờn trong suốt óng ánh, tựa như hắn phải đem toàn bộ hương nước hoa Cologne trên người Kazuma lau đi, cơ thể của cậu chỉ có thể nhuốm bằng hơi thở của chính hắn. Đầu lưỡi hắn lướt qua đầu vú đã hơi đứng lên, sau đó nhẹ nhàng mút vào khẽ cắn, tay trái thì nhào nặn hạt châu màu hồng còn lại, trêu chọc khiến người dưới thân không khỏi run rẩy.

Đôi chân thon dài trắng nõn của Kazuma vòng qua eo Mika, thân thể không tự chủ được cọ vào eo của hắn.

"Nhưng anh biết mà, em chỉ yêu hương Dior của anh." Thanh âm của Kazuma mơ hồ, tinh tế uyển chuyển, giống như một con hồ ly dụ người, cậu chớp chớp đôi mắt ngây thơ vô tội.

Áo vest của Kazuma đã sớm bị ném ra băng ghế sau, cúc áo sơ mi trắng đều bị Mika xé toạc, quần âu chỉnh tề cũng bị tụt xuống đến mắt cá chân.

Mika cười một cái rồi nói: "Kaz, tim em đập nhanh quá rồi đó."

Kazuma vừa định há miệng phản bác một câu, thanh âm phát ra trong nháy mắt liền biến thành tiếng rên rỉ thở dốc. Mika cách chiếc quần lót mỏng manh nhẹ ngậm lấy tính khí của Kazuma, theo vết liếm ướt hướng lên trên, dùng răng kéo vật che đậy cuối cùng trên người Kazuma xuống. Tính khí nóng bỏng dựng đứng tiếp xúc với không khí hơi lạnh làm Kazuma run lên một cái, theo bản năng muốn rụt chân liền bị Mika đè lại.

"Mika, em..." Thanh âm nức nở của Kazuma bị cắt ngang, "Chờ..."

Không nghe lời Kazuma nói, Mika cúi đầu ngậm vào tính khí đã đứng thẳng. Khoang miệng ấm áp bao bọc lấy tính khí, đầu lưỡi trơn bóng nhẹ nhàng liếm từ chỗ linh khẩu, Kazuma vô thức muốn đẩy Mika ra lại bị hắn kéo trở về, hắn trừng phạt cắn nhẹ vào quy đầu vô cùng mẫn cảm của cậu. Cảm giác đau đớn và tê dại do răng cửa va vào tính khí cùng với khoái cảm da thịt dọc theo tủy sống trực tiếp truyền đến da đầu. Mika đã quá quen thuộc với điểm nhạy cảm của Kazuma, ngón tay cũng không tiếc sức chăm sóc kỹ hai túi tinh, không ngừng vân vê liên tục. Khoái cảm như điện giật đánh thẳng vào cơ thể, ngón tay Kazuma co rút, hai chân cũng càng dùng sức kẹp chặt Mika. Tiếng thở dốc sau cùng của Kazuma cũng mang theo tiếng khóc nức nở, hai tay bấu chặt vào bả vai của Mika. Mika cúi người hút sâu vào cổ họng, sự sung sướng vì quy đầu nhạy cảm bị đè ép xông thẳng đến não bộ, Kazuma cũng bị bức đến khoái cảm tột cùng thở hổn hển thét chói tai, cuối cùng tất cả đều bắn vào miệng Mika.

Sung sướng quá mức khiến Kazuma mềm nhũn cả người, ánh mắt cũng mất đi tiêu cự, đôi mắt to sáng ngời mang theo một tầng sương mù, khóe mắt hơi ửng đỏ. Mika ngậm tinh dịch cùng Kazuma hôn lưỡi, dòng nước trắng đục chảy ra giữa môi hai người, cuối cùng Mika hôn lên khóe miệng của Kazuma, mang chất nhờn liếm qua tai cậu nói: "Kaz is such a delicious boy, you know?"

Kazuma lấy lại tinh thần, đôi mắt mờ sương nhìn người đàn ông bên cạnh mình, "FUCK ME".

17.
Rõ ràng trêu chọc không phải là một chủ ý hay cho lắm.

Chờ đến lúc Mika đậu xe vào gara trong biệt thự riêng của Kazuma, Kazuma liền rõ ràng cảm nhận được loại cảm giác này. Kể từ khi Mika ném chiếc quần của cậu xuống băng ghế sau rồi muốn kéo cậu vào nhà, cậu lại một lần nữa sâu sắc cảm nhận được nó.

"Mika" Kazuma ôm Mika, ở trên người Mika làm nũng, "Không muốn đi vào như vậy đâu."

Từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng bị oan ức, trong công việc, là một tên lưu manh cứng đầu, Mika-kun lúc xuống tay cũng không hề mềm lòng, vậy mà với người bạn trai Kazuma được ngàn ngàn người sủng ái hắn lại phải chịu hết tủi thân về mình. Mỗi một lần bị chơi đùa xong đều là phát điên chạy đi dỗ người ta, dỗ dành rồi lại dỗ dành. Lần này, hắn phải đòi lại toàn bộ.

Mika mở cửa xe, ôm Kazuma từ trong xe ra ngoài. Chân Kazuma không có mang giày và vớ bước lên sàn nhà hơi lạnh, bất giác run lên một chút. Mika đè Kazuma vào cửa xe. Nút áo bị cởi hết, chỉ mặc chiếc áo sơ mi ướt đẫm tinh dịch này khiến làn da ấm áp của Kazuma chạm vào chiếc xe lạnh ngắt.

"Không thích như vậy sao, Kaz." Mika ôm Kazuma từ phía sau, tiến đến lỗ tai của Kazuma và liếm lên vành tai cậu, "Tôi ở chỗ này em có phải hay không sẽ cho tất cả mọi người nhìn thấy? Các tiêu đề của tin tức ngày mai sẽ không phải là dáng vẻ nghênh đón của con trai cả Kazuma nhà Horikawa đó chứ?"

"Không muốn ở chỗ này, Mika." Cơ thể Kazuma vốn đã trải qua một lần cao trào nên hết sức nhạy cảm, thân thể kích thích bị đè lên trên cửa xe lạnh băng khiến đầu vú của cậu lại một lần nữa hơi cứng lên, tính khí phía trước chảy ra chất lỏng trong suốt cọ xát vào cửa xe thô ráp.

"Được rồi" Mika nhanh nhẹn nói, nhưng nếu Kazuma xoay đầu lại, cậu sẽ bị ánh mắt chiếm hữu của Mika làm cho khiếp sợ.

"Ba ba" Bầu không khí an tĩnh đột nhiên lại phát ra hai tiếng vang rõ ràng.

"Mika" Giọng nói của Kazuma trở nên nức nở, thậm chí điều càng tệ hơn là tính khí của cậu vì bị Mika đánh mông hai cái lại bắt đầu cứng lên, đập vào cửa xe, không ngừng mang lại khoái cảm.

"Đứa trẻ không nghe lời sẽ bị đánh mông đó, Kaz." Mika cũng không vội vàng làm tình, hai tay hắn nhào nắn thịt mềm bị đánh đến đỏ lên, cảm giác tê dại từ sống lưng Kazuma xông thẳng đến da đầu, "Kaz kiên cường đâu rồi, không phải là như thế này Kaz sẽ càng vui vẻ hơn chứ?"

Tay của Mika dọc theo làn da trắng nõn hướng đến nơi đã ướt át đưa vào, ở nơi đó cắm vào rút ra, "Kaz, Sakurai có như vậy đối với em không?"

"Hả?..." Kazuma vẫn còn trong trạng thái mông lung mơ hồ, "Mika, em không..."

"Không sao đâu Kaz, tôi sẽ tha thứ cho em mà." Mika dịu dàng cười đáp, "Kaz nên đi mượn tiền đi, là do tôi không đầu tư nên Kaz không có biện pháp nào khác phải đi tìm Sakurai, cùng hắn lên giường, làm bạn trai hắn. Thật ra thì tôi có thể hiểu, dù sao cũng là vì công ty, vì tiền mà, cho dù có lên giường cũng không thành vấn đề."

Kazuma đơ ra hai giây, sau đó đột nhiên cảm thấy là có lẽ Mika đã hiểu lầm rằng mình đã bị chơi qua, vừa định giải thích, Mika chợt cầm lấy tính khí đã đứng thẳng của Kazuma.

"Em cho là tôi sẽ nói như vậy sao, Kaz?" Mika bóp quy đầu nhạy cảm một cái, khiến người dưới thân hắn run rẩy, "Em là Kaz của tôi, bất kể là ở đâu thì cũng là của tôi, nếu em cùng thằng đàn ông khác lên giường, Kaz, tôi sẽ bịt miệng em sau đó ở trên giường trực tiếp chịch chết em."

"Không có không có, Mika" Kazuma điên cuồng lắc đầu, cảm giác muốn bắn nhưng lại bắn không được khiến cậu tê dại, "Em không có lên giường của hắn Mika, ca ca, không muốn... không muốn mà..."

"Kaz" Mika buông tính khí ra, ở trước mặt cậu nhẹ nhàng chơi đùa, "Nếu em mỗi ngày đều ở dưới thân tôi kêu một tiếng như vậy, em muốn tôi làm gì tôi cũng sẽ nguyện ý... Ngay cả khi em không yêu tôi, tôi cũng bằng lòng." Mika gảy nhẹ linh khẩu của Kazuma, khoái cảm ngập tràn từ bụng dưới xông thẳng lên đầu, "Ngày mai tôi sẽ đầu tư cho em, Kaz, tôi chỉ cần em ở bên tôi."

"Em yêu anh Mika" Kazuma nức nở kêu lên, "Em yêu anh". Giây tiếp theo, thân thể cậu run lên một trận, nhưng cũng không có bắn ra tinh dịch trắng đục, ngược lại đã bị Mika dùng cà vạt cột thành một cái nơ.

Nhìn thấy tính khí cương cứng có chút tím bầm, Kazuma chớp chớp mắt, xoay đầu lại nhìn Mika, Mika ác ý cười một cái, "Cho tôi nhìn phía sau một chút xem nào, Kaz."

"Sẽ hỏng mất, ca ca, không muốn đâu" Nước mắt của Kazuma theo khóe mắt chảy xuống, đọng lại một chút trên hàng lông mi dài.

Mika dùng một ngón tay chen vào hậu huyệt của Kazuma, dường như là rất ngạc nhiên nói: "Chặt quá đi mất, ở bên trong rất nóng, Kaz."

Kazuma da mặt mỏng trong nháy mắt đã đỏ tới mang tai, theo động tác đưa đẩy của Mika mà cơ thể lắc lư, Mika thuận lợi chen vào ngón tay thứ hai, ở trong vách thịt của Kazuma tìm kiếm nơi khiến cậu say mê muốn chết.

"Kazuma!" Một giọng nữ đột nhiên vang lên, "Anh đã trở về sao?"

Kazuma lập tức co chặt hậu huyệt, quay đầu hồi hộp nhìn Mika. Mika chỉ lãnh đạm cười một tiếng, "Là Michi à?"

"Đừng động mà, cầu xin ca ca" Kazuma chớp đôi mắt to vô tội khẩn cầu hắn. Bây giờ trên người cậu một chút quần áo cũng không có, nửa người trên chỉ mặc một chiếc áo sơ mi đã thấm ướt, toàn bộ nút áo cũng đã cởi ra, có thể được coi là trần truồng đứng ở trong gara không đóng cửa trong chính nhà mình.

Cô gái không nghe thấy tiếng đáp lại, tiếp tục gọi một tiếng "Kazuma!"

Lúc này, Mika đột nhiên ấn mạnh vào một điểm nhô ra bên trong vách thịt. "Ưm... không... ha..." Kazuma vô thức kêu lên một tiếng, nhưng ngay lập tức bịt miệng lại, nước mắt chực trào ra. Cậu nhóc lần đầu tiên được sung sướng sao lại có thể trải qua cảm giác kích thích như vậy. Mika tàn nhẫn gãi mạnh vào nơi nhạy cảm đó, Kazuma liều mạng cắn chặt môi không chịu phát ra tiếng động. Mika cảm nhận được thịt non bên trong dũng đạo co rút từng đợt, như là đang tuyệt vọng siết chặt lấy hắn, giống như càng muốn nhiều hơn nữa, giây kế tiếp, một dòng chất lỏng ướt át chảy ra tay Mika, từ hậu huyệt nhỏ giọt xuống đất.

Dường như cô gái đã rời đi.

"Kaz, cái này cũng có thể sao?" Mika đem chất nhờn sờ lên mặt Kazuma, "Cao trào từ mặt sau, Kaz thật sự là một đứa trẻ tuyệt vời đó."

"Ha..." Thân thể lại một lần nữa cao trào của Kazuma mềm nhũn ra, lại bị Mika bắt lấy.

"Tại sao lại không kêu lên thành tiếng chứ?" Mika hôn lên chiếc cổ thanh mảnh của Kazuma, "Để cho bọn họ nhìn xem em bị tôi thượng như thế nào không được à? Để họ thấy khuôn mặt xinh đẹp đến như vậy của em ửng hồng thế nào dưới thân tôi, khóc lóc cầu xin tôi đi vào không được sao?"

Kazuma quay đầu lại nhìn Mika, "Ca ca, em muốn anh".

"Tiến vào, em chỉ cần một mình anh thôi."

18.
Kazuma dùng tốc độ ánh sáng chạy vào nhà, cũng không biết sức lực từ đâu ra, có lẽ là không muốn bị người khác nhìn thấy bản thân khỏa thân chạy trước cửa nhà của chính mình. Mà người anh trai đã cởi quần của mình, chỉ cho mình giữ lại một cái áo sơ mi đi vào cửa, lúc này lại còn ở phía sau thong thả từ từ mà đi.

Tại sao? Anh ấy không có hứng thú làm tình với mình à?

Không, là vì quá có hứng thú, cho nên phải từ từ mà lĩnh hội.

19.
"Ca ca tiến vào đi mà." Kazuma ngoan ngoãn đúng lúc nhìn Mika.

Thật trùng hợp, đúng lúc Mika nâng mông Kazuma lên chuẩn bị hung hăng thao tới, điện thoại reo lên.

Mika vẫn nhấc máy, sau đó dùng ánh mắt rất kỳ lạ nhìn Kazuma, "Yoko, làm sao vậy?"

Yoko? Tanaka Yoko?! Hai cái tên này lập tức lướt qua tâm trí Kazuma, muộn thế này rồi cô ta còn muốn làm cái gì nữa?

"Đến đón em hả?" Giọng điệu của Mika làm Kazuma nghe ra rằng hắn đang dỗ dành Tanaka Yoko, "Em đang ở đâu, anh tìm tài xế đến đón em được không?"

Cô nàng hình như đang ở quán bar, âm thanh hết sức ầm ĩ, nhưng Kazuma vẫn nghe thấy một câu kia, "Mika ca ca, anh đến đón em".

Mika vẫn cầm điện thoại cùng người phụ nữ phiền phức này nói chuyện, vì dù sao cũng là người bên mẹ của hắn, cũng không tiện xé rách mặt.

Đột nhiên, Mika cảm thấy có một bàn chân hơi lạnh lướt qua tính khí của mình. Kazuma đem hai chân vòng qua eo Mika, giống như đang nằm ngửa làm vậy để đứng lên, ngồi ở trên đùi Mika, bụng của Kazuma cảm nhận được nhiệt độ từ cái vật thô to kia của Mika, cậu nhẹ nhàng hôn lên miệng Mika, sau đó theo khóe miệng liếm đến tai, ở trước điện thoại khẽ nói:

"Mika"

Bên kia đầu dây cô nàng nghe ra được đây không phải giọng của Mika, nhất thời dừng lại.

Mika nheo mắt, nhìn động tác của Kazuma.

Bụng Kazuma đỉnh vào tính khí đã cứng rắn của Mika, ở đầu dây bên này dùng thanh âm khiêu khích nói: "Chịch chết em đi, Mika ca ca."

Một giây kế tiếp, chờ Kazuma kịp phản ứng, cậu đã bị đè xuống giường, điện thoại của Mika đã sớm bị ném xuống đất.

Không kịp phản ứng, hậu huyệt liền bị tính khí thô to hung hăng đâm vào, côn thịt tàn ác xé mở lối đi, nghiền thẳng vào trong.

"Mika... ca ca" Kazuma hét lên một tiếng, còn sót lại đều là tiếng thở hổn hển, "A... ha... ca ca, tuyệt quá".

"Kêu ca ca là phạm quy đó, Kaz" Mika cúi đầu hôn Kazuma, hạ thể không ngừng đâm vào điểm nhạy cảm.

Mika gỡ chân Kazuma ra, càng dùng sức đâm mạnh hơn, mỗi lần đều là cắm vào toàn bộ rồi lại rút ra, dữ dội vô cùng. Chất lỏng trong vách thịt của Kazuma bị tính khí ép chảy ra ngoài, theo bắp đùi chảy xuống, cậu lớn tiếng rên rỉ, sắp sửa bắn ra.

Mika vẫn tiếp tục đâm rút, tất cả chất lỏng nóng hổi đều trút vào trong hậu huyệt của Kazuma, có một ít còn theo khe hở từ chân chảy xuống.

"Mika... again, please"

"With pleasure"

End.

———

Mọi người đọc zui zẻ nhaaaaa chiếc fic khá dài đầu tiên mà mình edit mong mn sẽ thích hehe

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro