🔞𝐄𝐍𝐃𝐎𝐓𝐀𝐊𝐈𝐈 - 𝐂𝐫𝐢𝐦𝐬𝐨𝐧 𝐃𝐞𝐬𝐢𝐫𝐞🔞
⚠️🔞CẢNH BÁO NỘI DUNG KHÔNG PHÙ HỢP VỚI NGƯỜI DƯỚI 18 TUỔI🔞⚠️ Cân nhắc trước khi đọc
𝐄𝐍𝐃𝐎𝐓𝐀𝐊𝐈𝐈 - 𝐂𝐫𝐢𝐦𝐬𝐨𝐧 𝐃𝐞𝐬𝐢𝐫𝐞
Cp: Endo Yamato x Takiishi Chika (not switch)
Thể loại: R18, Omegaverse, Angst, Obsessive Love
Cốt truyện: Takiishi vốn là vị thần mà Endo luôn tôn thờ. Nhưng rồi cho đến một ngày, Takiishi chẳng còn hứng thú với hắn nữa và nói với hắn rằng cậu chỉ xem hắn là tay sai - có cũng được, không có cũng không sao. Và rồi, con mãnh thú trong người Endo thức dậy, mang theo khát vọng chiếm hữu Takiishi mà giam cậu lại, không để cậu thoát ra khỏi vòng tay của mình. Dù cho cậu có tìm bao nhiêu cách trốn thoát đi chăng nữa cũng không thành công.
--------------
Ánh đèn đỏ hắt lên bức tường lạnh lẽo, tạo nên những mảng sáng tối chập chờn trên làn da ướt đẫm mồ hôi.
Takiishi chống một tay lên mặt kính mờ hơi nước, hơi thở gấp gáp vì cơn sốt của Omega ngày càng nặng hơn. Cậu cố lấy lại nhịp thở bình tĩnh, nhưng Alpha sau lưng lại không cho cậu cơ hội đó.
Tên Alpha đó - Endo - tựa cằm lên vai cậu, hơi thở nóng bỏng phả lên làn da nhạy cảm. Một bàn tay rắn chắc trượt dọc theo eo cậu, cảm nhận từng cơn run nhẹ nơi cơ thể trần trụi và nhỏ hơn trong vòng tay mình.
"Anh đã bảo em đừng trốn rồi mà, Chika."
Giọng hắn trầm thấp, nhưng lại như một mệnh lệnh không thể chống lại.
Takiishi nghiến răng, tay siết chặt thành nắm đấm. "Tôi không trốn, chỉ là--"
"Chỉ là không muốn đối mặt với anh?" Endo cười khẽ, nhưng nụ cười đó chẳng hề có chút dịu dàng nào. Hắn nghiêng đầu, đôi mắt xanh ánh lên tia nhìn sâu thẳm, như muốn nuốt chửng lấy cậu.
"Anh đã luôn kiên nhẫn với em, nhưng em thì sao?"
Cậu như thể bị đóng băng khi bàn tay hắn giữ lấy cổ tay cậu, siết nhẹ nhưng không thô bạo.
"Chika, em luôn tìm cách chạy trốn. Nhưng đến bao giờ em mới hiểu rằng anh sẽ không bao giờ để em đi?"
Hắn đặt một nụ hôn lên gáy cậu, chậm rãi nhưng đầy chiếm hữu. Cậu nhắm mắt, trái tim đập mạnh trong lồng ngực. Cậu biết, đêm nay sẽ không có lối thoát nào cho mình.
Bàn tay rắn chắc của hắn kéo cậu lại gần, ép lưng cậu phải tựa vào lồng ngực hắn. Nhịp tim hắn chậm rãi nhưng nặng nề, như một sự áp chế vô hình lên cơ thể đang run rẩy của cậu.
"Em không cần cố gắng chống cự như thế," giọng hắn trầm thấp, hơi khàn đi vì dục vọng bị đè nén.
Cậu nghiến răng, bàn tay cố bám chặt vào mặt kính trơn trượt, nhưng vì nó đã quá ướt, cậu đã suýt mấy lần té ngã. Bàn tay nhỏ bé đặt lên bàn tay đầy hình xăm đang đặt trên eo mình, cố gỡ chúng. "Bỏ ra.."
Một nụ cười nhẹ lướt qua khóe môi người đàn ông to lớn kia, hắn áp môi gần tai của cậu, phả ra những hơi thở nóng rực như lửa và những lời thì thầm: "
Takiishi hít sâu, nhưng vẫn không thể kìm được cơn run rẩy bần bật, cố gắng tìm một lời đáp trả, nhưng hơi thở của Endo kề sát bên tai cậu, làm rối loạn hết mọi suy nghĩ.
"Lần này, anh sẽ không để em thoát nữa đâu, Chika. Chúng ta sẽ cùng nhau chìm vào vũng bùn này, mãi mãi"
Hắn cúi xuống, cắn nhẹ vào gáy cậu—một dấu hiệu cảnh báo hơn là một sự trấn an. Takiishi cứng người, hơi thở nghẹn lại trong cổ họng.
Cơn sốt đang khiến cậu dần lả đi, có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào, mà Alpha phía sau lại chẳng có ý định buông tha cho cậu.
Và rồi, khi cậu vẫn đang trong cơn mê man vì chóng mắt, Endo đã bắt đầu di chuyển
"Ahh--"
"Thả lỏng ra."
Takiishi khẽ rùng mình khi cảm nhận được thứ đó của hắn đã dần đi vào bên trong cậu, cảm giác nóng như lửa đốt và đau đớn như bị xé toạc ra thành từng mảnh
Hơi thở của Endo chậm rãi nhưng đầy nguy hiểm, bàn tay hắn trượt dọc theo eo cậu, giữ chặt lấy hông để ngăn cậu thoát ra. Mỗi cử động của hắn đều có chủ đích, từng chút một kéo cậu chìm sâu hơn vào cảm giác bị chiếm giữ.
Cậu cắn môi, hơi thở đứt quãng. "Anh… đừng…"
Nhưng hắn chỉ cười khẽ, giọng nói trầm thấp như một lời thì thầm ám ảnh.
"Quá muộn rồi."
Hắn siết chặt vòng tay, cơ thể cậu bị ép chặt vào mặt kính lạnh, trái ngược hoàn toàn với hơi nóng bao trùm lấy cậu từ phía sau. Hắn không cho cậu cơ hội phản kháng.
Hắn tiếp tục di chuyển, từng nhịp điềm tĩnh nhưng đầy chắc chắn, từng chút một khắc sâu dấu ấn của mình lên người cậu. Takiishi có thể cảm nhận được sự kìm nén đạo trong từng động tác của hắn, như thể hắn chưa bộc phát hết, như thể hắn vẫn đang cho cậu một chiếc phao cứu sinh cuối cùng trước khi giống bão ập đến
Hơi thở của Takiishi dần gấp gáp hơn, việc phải chịu đựng cơn đau thấu tận xương tận thịt và sự ám ảnh của con dã thú phía sau, từng đợt run rẩy không thể kiểm soát. Mùi hương của Alpha bao trùm lấy cậu, khiến suy nghĩ trong đầu trở nên hỗn loạn.
"Endo…"
Tên hắn bật ra khỏi môi cậu, như một lời van xin. Nhưng lại không hề biết mình đã mắc phải một sai lầm chết người, việc gọi tên hắn chẳng khác nào thức tỉnh con dã thú bên trong hắn
Nhịp điệu của hắn dần trở nên dồn dập, tốc độ tăng dần, mạnh dần. Như thế đang ép con mồi của mình phải ghi nhớ lấy, từng động tác đều mang theo sự chiếm hữu tuyệt đối. Hơi nóng từ người hắn áp chặt lên lưng cậu, khiến từng mảng da thịt ửng đỏ vì cọ xát.
Bàn tay hắn trượt lên ngực và đùi Takiishi, kéo cậu tựa vào hắn nhiều hơn. Hắn hôn lên hình xăm bên vai trái của cậu - hắn cũng có một cái - đó là dấu ấn tình yêu của cả hai. Như để minh chứng rằng cho dù cậu có chạy trốn khỏi hắn, thứ này sẽ luôn khơi dậy kí ức về hắn cho cậu
"Chika…" Hắn gọi tên cậu, nhưng lần này lại mang theo một sự dịu dàng hiếm hoi. Có thể gọi đó là cách hắn thao túng tâm lí của cậu, khiến cậu phải lệ thuộc vào hắn
Endo nghiêng đầu, đặt một nụ hôn lên gáy cậu, nơi mà một Omega tỏa ra mùi hương mê hoặc.
Phía Takiishi, dù đau đớn và tuyệt vọng, chỉ có thể phát ra những âm thanh đầy mê muội
Một cơn gió nhẹ lùa qua khe cửa sổ hé mở, nhưng chẳng thể nào xua đi hơi nóng đang bao trùm trong căn phòng ngập ánh đèn đỏ.
Tiếng rên rỉ của Takiishi đã hòa lẫn với âm thanh ẩm ướt và tiếng cọ xát giữa hai cơ thể. Hơi nóng từ người phía sau phả lên gáy khiến cậu vô thức nghiêng đầu, để lộ phần cổ trắng ngần đã ửng đỏ vì sự càn quét của hắn
Bàn tay hắn vẫn nắm lấy eo cậu, kéo nó về phía sau để chiều dài của mình đi vào thật sâu bên trong cậu. Như một vòng lặp tuần hoàn, hắn chẳng màn đến ai đó đang đau đớn và khổ sở nhường nào
Endo xoay người Takiishi lại, hắn cũng đổi chổ để mình tựa lưng vào thành kính của phòng tắm, bên dưới vẫn tiếp tục chuyển động.
Cả cơ thể cậu run rẩy, hai tay vô thức bám lấy bờ vai rộng của hắn như một điểm tựa duy nhất giữa cơn sóng mãnh liệt, dù biết cơn sóng đó sẽ nhấn chìm và giết chết cậu
Hắn đưa tay lên lau đi những giọt lệ trên khóe mắt và má của Takiishi, đặt lên má cậu một nụ hôn nhẹ nhàng, rồi lướt môi lên trán, lên chóp mũi, trước khi cuối cùng khóa chặt môi cậu trong một nụ hôn sâu.
"Dịu dàng" đến mức khiến cậu cảm thấy nghẹt thở.
"Đừng khóc, Chika." Giọng hắn khàn đi, từng lời nói như một lời dỗ dành. Nhưng nhịp điệu của hắn chẳng hề chậm lại.
Sự dịu dàng trên đầu ngón tay hắn chẳng liên quan gì đến những gì hắn đang làm với cậu lúc này.
"Endo--.. dừng lại.. n-nếu anh... hức-- tôi sẽ có..." Takiishi giương đôi mắt ngấn lệ nhìn hắn, lắp bắp nói
Endo cúi xuống, trán hắn chạm nhẹ vào trán cậu, đôi mắt xanh ánh lên một tia nhìn sâu thẳm.
“Em sẽ có gì?”
Cậu cắn môi, đôi mắt ươn ướt đầy do dự. Cậu biết rõ cơ thể Omega của mình đang ở trạng thái nguy hiểm và nhạy cảm nhất, nếu tiếp tục thế này… cậu có thể sẽ...
Nhưng hắn nhất quyết không để cậu trốn tránh.
Hắn giữ lấy gương mặt cậu, ngón tay thô ráp lướt qua làn da ửng đỏ. “Em đang lo lắng sao?”
Takiishi run lên, bàn tay bấu chặt lấy vai hắn, khẽ gật đầu.
“ngh… Nếu anh không dừng lại… tôi sẽ…”
Câu nói nghẹn lại nơi cổ họng khi hắn lại cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi đang run rẩy của cậu.
“Vậy thì… hãy có nó đi.”
Đó không phải một lời khẩn cầu, nó như một mệnh lệnh của Chúa Trời ban xuống cho Takiishi
Cậu mở to mắt, cơ thể cậu run lên khi từng lời của Endo thấm sâu vào tâm trí. Hắn không hề do dự, không một chút dao động - chỉ có sự chắc chắn đến đáng sợ.
Cậu muốn phản kháng, muốn đẩy hắn ra, nhưng cơ thể lại chẳng nghe theo lý trí. Bàn tay hắn giữ lấy eo cậu, ôm chặt cậu như thể sợ cậu biến mất. Hắn không ngừng tàn phá bên trong cậu, hắn chẳng thể kìm được dục vọng của mình
“Anh điên rồi…” Cậu thì thào, giọng nói lạc đi trong hơi thở dồn dập.
Endo khẽ cười, nhưng trong đôi mắt xanh của hắn chẳng hề có chút gì gọi là lý trí.
“Nếu vì em, vậy thì cứ để anh điên.”
Hắn tiếp tục, nhịp điệu càng lúc càng mạnh mẽ, không cho cậu cơ hội phản kháng. Cơn sóng cảm xúc cuốn lấy cậu, kéo cậu chìm sâu vào vòng tay hắn mà không cách nào thoát ra.
Hắn mở rộng hai cánh mông của người con trai tóc đỏ vàng, cố đẩy hết chiều dài của mình vào. "Hắn" cọ xát với điểm P của cậu, rồi từ đó cứ thế mà thúc mạnh vào trong những cú tiếp theo, khiến cậu chỉ có thể giật bắn mình, rên rỉ rồi khóc nức nở
Dưới ánh đèn đỏ rực, hai cơ thể quấn lấy nhau, hơi thở hòa quyện, không còn phân biệt đâu là chiếm hữu, đâu là khao khát - chỉ còn lại một mối dây ràng buộc không thể nào tháo gỡ.
"không được, Endo..." Takiishi mở miệng buông những lời van xin, nhưng giờ cậu chỉ có thể thốt ra những âm thanh đầy ái muội
Cậu không muốn, cậu không thể có thai được
Endo nhìn cậu, ánh mắt hắn lóe lên tia giận dữ và thỏa mãn khi nghe thấy lời van xin yếu ớt đó.
“Không được?” Hắn nhắc lại, giọng khàn đi vì dục vọng bị đè nén.
Takiishi run rẩy, cố gắng thở đều, nhưng từng chuyển động của Endo khiến cậu chẳng thể nào tập trung suy nghĩ được gì nữa. Bàn tay cậu bấu chặt lấy vai hắn, cơ thể nhỏ bé run lên từng hồi.
“Endo, tôi không thể… không thể có thai được…” Giọng cậu lạc đi, lẫn trong những hơi thở đứt quãng.
Endo trầm ngâm nhìn cậu, hắn đang cân nhắc về những hành động tiếp theo của mình. Như con dã thú đang cân nhắc khi nhìn con mồi đang thoi thóp. Vì điều này chứa ẩn nhiều nguy hiểm, hoặc là ăn, hoặc là không ăn
Rồi hắn mỉm cười. Một nụ cười dịu dàng đến đáng sợ.
“Chika” Hắn cúi xuống, đặt một nụ hôn lên trán cậu. “Em nghĩ mình có quyền lựa chọn sao?”
Bàn tay hắn siết chặt eo cậu hơn, như thể muốn khắc sâu sự tồn tại của mình lên từng tấc da thịt cậu.
"Em sinh hay không sinh… đều là do anh quyết định."
Hắn tiếp tục, không chậm lại dù chỉ một nhịp.
Trái tim của Takiishi như ngừng đập trong giây lát.
Cậu muốn nói gì đó, muốn phản kháng, nhưng những gì Endo đang làm khiến từng lời định thốt ra chỉ hóa thành những lời nói yếu ớt, những tiếng nấc đau đớn, như một người sắp chết đuối giữa đại dương dục vọng
“Endo…” Cậu lắp bắp, đôi mắt óng ánh những giọt lệ “Đừng… tôi xin anh…”
Nhưng Endo chỉ mỉm cười, một nụ cười dịu dàng nhưng lại tràn ngập sự điên cuồng.
“Suỵt… Đừng chống cự nữa, Chika.”
Hắn cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi cậu, như một lời an ủi giả dối.
Dưới ánh đèn đỏ chập chờn, giữa hơi thở dồn dập và những chuyển động không thể dừng lại - Takiishi nhận ra mình đã hoàn toàn rơi vào nanh vuốt của Endo Yamato
Và dù có cầu xin bao nhiêu lần, hắn cũng sẽ không buông tha cậu. Cậu không còn sức để chống cự nữa, chỉ có thể nức nở van nài hắn buông tha cho cậu
Hắn nhìn cậu, đôi mắt xanh sâu thẳm ánh lên sự khó đoán. Hắn ghét nhìn thấy cậu khóc, nhưng lại yêu cái cách cậu yếu ớt gọi tên hắn như thể hắn là người duy nhất cậu có thể bám víu vào.
Bàn tay hắn vuốt ve gương mặt cậu, nhan sắc của một người mà cho dù có khiến hắn phải hành hạ cả cơ thể nhưng cũng không nỡ đụng vào.
"Chika” giọng hắn, vừa dịu dàng vừa tàn nhẫn.
“Em biết mà, đúng không?"
Hắn hôn lên mi mắt cậu, rồi trượt xuống môi, khóa chặt mọi lời van xin.
Bên dưới ánh đèn đỏ, Endo không còn là một con người nữa.
Hắn là một con mãnh thú—một kẻ săn mồi đã giam giữ con mồi của mình trong nanh vuốt, không để lại bất kỳ con đường trốn thoát nào.
Cuộc ân ái nóng bỏng của họ dần đi đến hồi kết
Nhịp điệu của Endo dần trở nên gấp gáp, từng chuyển động mang theo sự chiếm hữu tuyệt đối. Căn phòng chìm trong hơi thở đứt quãng của cả hai, mùi hương Alpha lấn át mọi giác quan, kéo họ chìm sâu hơn vào vòng tay hắn.
Takiishi run rẩy bấu chặt lấy hắn, cơ thể cậu căng lên theo từng nhịp cuối cùng. Nước mắt vẫn vương trên khóe mắt, nhưng cậu đã chẳng còn sức để van xin nữa.
Endo cúi xuống, hôn lên môi cậu một lần nữa - sâu và mãnh liệt, như muốn khắc sâu sự tồn tại của hắn trong cậu. Bàn tay hắn ghì chặt lấy eo cậu, hơi thở gấp gáp hơn khi gần chạm đến giới hạn cuối cùng.
Endo đã bắt đầu thấy cảm giác quen thuộc đang dần đi đến, trong khi đó, Takiishi thì khóc lớn, cầu xin hắn dừng lại. Cái bụng nhỏ nhấp nhô lên xuống, thứ nóng hổi của hắn như muốn đốt cháy dạ dày của cậu
Một nhịp nữa - và rồi tất cả vỡ òa.
Takiishi rên lớn, rồi ưỡn cong người, để cho đàn con cháu của Endo lấp đầy bên trong mình. Cậu có thể nghe những âm thanh lách tách của tinh trùng nhỏ xuống sàn nhà của phòng tắm ẩm nước
Hơi nóng bao trùm lấy cả hai, từng đợt run rẩy lan tỏa khắp cơ thể. Cậu siết chặt bàn tay, đầu óc cậu trống rỗng trong vài giây ngắn ngủi đó, nhưng đối với cậu nó như thể cả một khoảng không vô tận
Endo thở phào, vuốt tóc mình, tay còn lại vẫn ôm lấy cậu, không để cậu rời khỏi vòng tay mình dù chỉ một chút. Hắn tựa trán vào trán cậu, hơi thở vẫn chưa ổn định, nhưng đôi mắt xanh tràn ngập sự thỏa mãn và độc chiếm.
“Giờ thì, Chika…” Hắn thì thầm, giọng nói trầm thấp vang lên ngay bên tai cậu. "Em đã thuộc về tôi, mang trong mình dòng máu của tôi"
“Em không còn đường trốn nữa đâu.”
Takiishi cảm thấy bụng mình trướng lên, nó nóng rát, như kiểu một dòng sữa vừa được đun sôi của ai đó đổ vào trong. Nhưng việc vệ sinh mới là khó, mà có lẽ chắc chẳng ai quan tâm nữa
Endo lại cúi xuống, hôn và cưng nựng cậu như một báu vật, như thể chưa có chuyện gì
Cậu thở dốc, toàn thân cậu rã rời sau cơn quấn quýt điên cuồng của cả hai.. cậu cắn môi, muốn nói gì đó, nhưng giọng nói nghẹn lại trong cổ họng khi Endo cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu.
Khác với những gì hắn vừa làm trước đó, giờ đây từng cử chỉ của hắn lại dịu dàng đến lạ thường. Bàn tay to lớn vuốt nhẹ mái tóc ướt mồ hôi của cậu, môi hắn lướt qua gò má, rồi đến mí mắt còn vương nước.
“Em mệt lắm rồi, phải không?” Giọng hắn trầm thấp, mang theo chút dịu dàng hiếm hoi. Lần này, cậu không thể phân biệt được thật giả nữa
Takiishi không trả lời, chỉ khẽ rúc vào lồng ngực hắn như một phản xạ vô thức.
Endo mỉm cười, chẳng buồn vệ sinh mà bế cậu về phòng, đặt cậu trên giường và kéo chăn đắp lên người cậu, giữ cậu gọn trong vòng tay mình như thể đang bảo vệ một báu vật quý giá. Hơi thở hắn vẫn còn nặng nề, nhưng ánh mắt hắn lúc này lại chỉ tràn đầy sự thỏa mãn và cưng chiều.
Hắn cúi xuống, đặt một nụ hôn lên đỉnh đầu cậu.
“Ngủ đi, Chika”
Dù trong lòng hắn biết rõ - đây mới chỉ là khởi đầu của những "rắc rối" sau này
Takiishi mệt mỏi nhìn tên Alpha vừa hành mình một trận thừa sống thiếu chết. Nhưng bây giờ cậu đã hoàn toàn kiệt sức, chẳng thể nghĩ thêm gì nữa
Rồi cậu nhắm mắt, thiếp đi. Mặc cho cơn ác mộng vẫn còn đó mà chưa dứt, nhưng cũng mong rằng cơn ác mộng này sẽ sớm kết thúc
"Như anh đã nói rồi đấy, chúng ta sẽ cùng nhau chìm vào vũng bùn này, mãi mãi, Chika à..."
𝙴𝙽𝙳.
@TLN.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro