Tiền truyện: Trăng Khuyết Trên Vai Gươm

Khi đó, chiến tranh chưa bắt đầu. Cổng Hắc Thủy vẫn còn yên giấc. Và Obito – một chàng samurai trẻ tuổi, bốc đồng, luôn đến muộn trong mọi buổi tập – đã lần đầu chạm gươm với Kakashi, thiếu niên thiên tài mang ánh mắt lạnh như tuyết đầu mùa.

Hai người họ không hợp nhau.

Obito luôn nói quá nhiều, làm quá ít, và chiến đấu bằng bản năng. Trong khi Kakashi là mẫu người biết chính xác mình cần ra đòn ở đâu, khi nào, với lực mạnh bao nhiêu – không một chút thừa thãi, không một lần sai lệch.

Lần đầu chạm kiếm, Kakashi đánh rơi thanh katana khỏi tay Obito chỉ sau ba chiêu. Nhưng điều khiến y chú ý không phải là chiến thắng dễ dàng ấy, mà là câu nói khẽ của Obito sau đó, khi y lượm lại thanh kiếm gãy:

"Tớ sẽ thắng. Không phải vì giỏi hơn, mà vì không muốn để cậu chiến đấu một mình."

Kể từ hôm ấy, Obito cứ bám lấy Kakashi như cái gai trong mắt. Trong khi mọi người sợ và tránh xa Kakashi – kẻ mang gương mặt lạnh và không bao giờ cười – thì Obito cứ hay rủ rê y ăn trộm bánh nếp, lén trèo lên mái đền để ngắm trăng, hay ngồi sau đồi thở dài về những điều chẳng ai hiểu:

"Cậu có bao giờ nghĩ... chúng ta sinh ra để giết chứ không để sống không?"

Kakashi không trả lời. Nhưng một lần, khi Obito ngủ gật giữa trạm canh đêm, Kakashi lặng lẽ đắp thêm áo choàng lên vai anh, rồi nhìn trăng khuyết giữa trời.

Ánh mắt ấy – ai đó đã từng thấy – không phải của kẻ máu lạnh.

Năm mười sáu tuổi, họ được giao nhiệm vụ canh giữ biên giới phía Bắc, nơi lời đồn về yêu quái đã bắt đầu rộ lên. Cả hai chạm trán một sinh vật lạ – mang hình người, nhưng giọng nói là tiếng gió gào, bước chân không để lại dấu vết trên tuyết.

Trong lúc chiến đấu, anh bị thương nặng. Máu loang đỏ nền tuyết trắng.

Kakashi đã chém đứt cánh tay con yêu quái, nhưng bị nó cắn trúng vai – và từ đó, cơ thể y bắt đầu xuất hiện triệu chứng kỳ lạ. Những đêm trăng, mắt hắn trở nên đỏ, tay run, và y mơ những giấc mộng không thuộc về mình.

Y giấu nhẹm điều đó.

Chỉ có Obito nghi ngờ, nhưng không nói ra.

Một đêm nọ, giữa rừng, khi Kakashi ngồi một mình đọc cuốn sách cũ, Obito đến, không hỏi han gì, chỉ đưa cho y một gói bánh nếp:

"Nếu một ngày cậu biến mất...
Tớ sẽ không đi tìm.
Vì tớ biết, dù có hóa thành quỷ, cậu vẫn sẽ không hại tớ."

Kakashi không nhìn cậu. Nhưng cuốn sách trên tay y ngừng lật trang.

Không ai biết, đó là lần cuối cùng họ còn bên nhau trong hình hài con người.

Một tuần sau, khi doanh trại bị tập kích bởi đám yêu quái ẩn thân, Kakashi biến mất giữa biển lửa. Chỉ còn lại mặt nạ và một mảnh vải bị nguyền chú.

Từ đó, Obito bắt đầu hành trình đi tìm cái bóng mang hình dáng Kakashi, qua hàng chục năm và trăm trận chiến, cho đến ngày họ gặp lại nhau... nhưng không còn là người.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro