Chapter 25

Dạo đây Taehyung nhận khá nhiều báo cáo ồn ào về khu đất trống gần căn hộ mà hắn mới tậu tuần trước. Họ nói rằng thường xuyên nghe thấy tiếng ồn ở đó mà hắn thì chẳng hay biết gì, nói cách khác là cóc quan tâm đến, hoặc do lịch trình bận rộn khiến hắn không thể trở về. Nhưng hôm nay, sau chuỗi concert với bản album BE, hắn cuối cùng cũng được hưởng thụ một ngày nghỉ ngơi hoàn chỉnh cho đến lúc nghe thấy âm thanh khó chịu phát ra từ bên ngoài.

Boom

Hắn vẫn đang say giấc thì bị đánh thức bởi một tiếng động lớn bên ngoài. Khó chịu, hắn sử dụng chiếc gối để bịt chặt tai lại nhằm chặn tiếng ồn. Bây giờ mới có 7h sáng và kẻ điên nào đang sửa chữa thứ gì đó, song hắn gắng không quan tâm đến. Hắn chỉ muốn ngủ với niềm tin rằng tiếng âm thanh ấy sẽ biến mất.

Boom

Âm thanh tiếp tục được lặp lại một lần nữa và hắn phát điên. Trên thực tế, Taehyung đang nghĩ tới sự việc mà bản báo cáo cập nhập về khu đất của mình. Cảm thấy bản thân đã có chút tỉnh táo, hắn lặng lẽ rời khỏi phòng trong sự bực bội, bước xuống căn hộ và thầm nhủ hắn nhất định phải bắt được tên đột nhập khốn nạn nào dám phá giấc ngủ của hắn lúc mới 7h sáng.

Tiến đến khu đất sau toà, hắn vẫn thận trọng và nhìn thấy ai đó đang lảng vảng với vài dụng cụ. Cho tới khi tầm nhìn của hắn dần quen với ánh sáng bên ngoài thì hắn mới nhận ra người đó là ai và tức khắc cơn giận cũng theo đó mà biến mất. Nhưng hắn tò mò muốn xem Jisoo đã làm gì với một cái xẻng và một bao tải trông có vẻ đáng ngờ vào khoảng thời gian sớm như vậy. Có vẻ cô vừa giết ai đó và chuẩn bị chôn xác của họ...dưới nhà của hắn!

"Jisoo?"

"Tae...Taehyung!"

Cô hét lên vì ngạc nhiên mà đánh rơi cái xẻng đang cầm trên tay, tâm trạng lập tức trở nên lo lắng.

"Câ...cậu tỉnh rồi sao? Mình nghĩ rằng cậu vẫn đang ngủ?"

Hắn khó hiểu nhìn cô trước khi chuyển về phía bao tải trước mặt.

"Cái gì vậy?"

"Ồ, không có gì"

Cô trả lời.

"Cô giết người rồi giấu xác vào bao tải à?"

Đôi mắt cô mở to.

"Kh...không. Mình không giết ai cả"

"Vậy thì nó là gì?"

Hắn hỏi, tiếp tục chỉ tay về phía bao tải.

"Đó là...."

Jisoo ngập ngừng đầy xấu hổ.

Bực bội và tò mò. Taehyung tiến đến gần cô và giật lấy bao tải mà cô đang cầm trên tay. Sau khi mở nó ra, hắn tỏ vẻ bối rối.

"Đó là hạt giống...và phân bón"

Jisoo cuối cùng đành thừa nhận.

"Tôi biết, nhưng cô định sử dụng nó cho mục đích gì cho khu đất của tôi?"

"Mi...mình muốn trồng chúng ở đây. Bởi cậu luôn phàn nàn rằng cậu phải đến siêu thị mỗi khi nấu ăn...vì vậy mình nghĩ mình có thể làm cho cậu một khu vườn để cậu không phải ra đường quá thường xuyên...dù sao cậu cũng là người nổi tiếng mà"

Jisoo giải thích, gắng tránh ánh nhìn của hắn bằng cách ngó lơ ra chỗ khác.

Hắn nhíu mày khó hiểu, thậm chí còn nhìn cô với vẻ không tin tưởng, bộ cô không phải người nổi tiếng sao? Song tâm trạng hắn lại cảm thấy rất thoải mái khi biết rằng cô đã lo lắng cho hắn rất nhiều. Mà, điều mà hắn vẫn không hiểu rằng tại sao cô lại giấu hắn và mang tất cả những thứ này đến đây vào sáng sớm như vậy. Cô có thể làm việc đó vào ban trưa và hắn cũng sẽ giúp cô, vậy tại sao cô lại giấu giếm như vậy?

Như thể cô có thể đọc được suy nghĩ trong đầu hắn, Jisoo líu ríu nói.

"Cậu biết đấy...mình muốn tạo một bất ngờ cho sinh nhật của cậu"

Đúng, đây là món quà cho hắn. Cô đã nghe linh hồn Taehyung kể về sinh nhật của anh ấy vào tháng mười hai và băn khoăn không biết nên tặng quà gì cho hắn. Thực tình thì cô không nghĩ hắn sẽ yêu thích hoặc ngạc nhiên trước những món đồ hiệu đắt tiền hay các vé du lịch của những khách sạn nổi tiếng, thay vào đó, Jisoo tự nhủ tại sao bản thân không tặng cho hắn một khu vườn?

Hắn đã đề cập đến điều đó với cô một vài lần, rằng hắn xuất thân từ con nhà nông, song sau khi nổi tiếng, hắn không có hứng thú với việc đi siêu thị hay ra đường khi quá nhiều fan hâm mộ của hắn quanh quẩn ở đó. Chính vì vậy, Jisoo nghĩ rằng nếu hắn có một khu vườn thì điều này không còn trở thành vấn đề nữa. Bởi thế, cô đã nảy ra ý tưởng. Tuy nhiên, một hạt giống phải mất từ một đến một tháng rưỡi để phát triển, nên từ giờ cho tới sinh nhật của hắn, khu vườn vừa kịp trở nên vô cùng bắt mắt. Còn giờ e rằng điều này không thể xảy ra khi mà đã bị hắn phát hiện.

"Sinh nhật?"

Taehyung lẩm bẩm. Hắn hoàn toàn quên mất ngày sinh nhật của mình, nhưng cô đã nhắc hắn nhớ lại. Hắn nhìn chằm chằm vào cái bao lớn và cái xẻng, nghĩ rằng chắc cô phải vất vả lắm mới lôi được nó vào đây. Hắn cau mày.

"Cô muốn làm việc này một mình sao?"

Jisoo gật đầu và Taehyung thở dài. Mặc dù tất cả đều khá cảm động, nhưng hắn không thực sự xúc động khi cô không chịu nghĩ về bản thân mình. Xây dựng một khu vườn từ đầu đến cuối rất mệt mỏi đối với một người, nhất là con gái. Không chần chừ, hắn nhặt chiếc bao và đi ra sân sau.

"Taehyung à?"

Cô gọi hắn.

"Nếu tôi nhớ không nhầm thì dưới hầm xe có một cái xẻng, hãy sử dụng nó, chúng ta còn rất nhiều việc phải làm"

Hắn ra lệnh cho cô.

"Gì! Nhưng khu vườn là của cậu, cậu không cần giúp mình"

Taehyung đứng lại và nhìn cô chằm chằm.

"Đó là simh nhật của tôi phải không?"

Hắn hỏi và cô gật đầu, liền nói tiếp.

"Tôi ước tôi có thể giúp cô việc này. Vậy nên hãy mau chóng lấy cái xẻng còn lại trước khi tôi đổi ý"

Bỏ qua "lời đe doạ" từ hắn, Jisoo mỉm cười và nhanh chóng đi lấy cái xẻng và một vài thứ khác mà cô tìm thấy. Cô phải thừa nhận rằng cô rất phấn khích. Ai lại nghĩ rằng cô ấy thực sự sắp trồng một khu vườn cùng Kim Taehyung?

Làm vườn chưa bao giờ là công việc dễ dàng, và khi hắn nói điều đó, tức là hắn đã chuẩn bị sẵn mọi thứ ngay từ đầu. Việc đầu tiên là phải đào khu đất của hắn lên cho đến khi đất tơi xốp rồi chia đều. Họ đã bắt đầu liên tục trong suốt bốn giờ và Jisoo vẫn phải lần lượt cuốc từng tất đất. Họ thậm chí còn chưa đổ phân bon và e rằng việc này tốn khá nhiều thời gian.

Song, Jisoo không hề bận tâm đến chân tay mình, thậm chí còn cảm thấy rất vui khi cùng hắn làm việc này. Giống như hắn, cô cũng dính đầy bụi bẩn trên mặt. Đối với idol xuất thân từ một gia đình quyền thế danh giá thì đây là lần đầu tiên Jisoo tự mình làm những việc như vậy, nhưng cô không bao giờ nghĩ đến việc những ngón tay của mình bị bám đầy đất bẩn như những tên ngốc giàu có khác.

"Nhìn cô có vẻ thích thú với công việc làm vườn?"

Taehyung nói, thu hút sự chú ý từ cô. Jisoo dừng lại, nhìn hắn và lau một ít bụi bẩn trên mặt.

"Vâng. Đây là lần đầu tiên của mình nên mình rất phấn khích..."

Jisoo cười khúc khích.

"À"

Hắn ngạc nhiên.

"Vậy còn Taehyung? Cậu thì sao?"

Cô hỏi lại hắn.

"Bà tôi thường làm vườn khi bà còn sống và tôi rất thích ngắm bà"

Hắn nhớ lại những ngày tháng tươi đẹp đó ở vùng quê Daegu, ít nhiều thì Kim Taehyung cũng đã có xúc cảm.

"Trưa rồi, chúng ta nên nghỉ ngơi và ăn gì chứ?"

Jisoo đổi chủ đề, cô đặt chiếc xẻng xuống.

"Hay đấy"

Hắn cười với cô và quay trở lại toà căn hộ của mình. Song, đôi khi Jisoo có chút vụng về và vì vậy, cô đã tự mình vấp phải chiếc xẻng dưới đất.

Đáng lẽ cô đã có thể lấy lại thăng bằng, nhưng Taehyung đã bắt được cô. Hắn vòng tay qua eo cô để giữ. Do chuyển động đột ngột cô lại mất thăng bằng và cả hai ngã ngửa ra sau. Hắn vẫn ôm cô vào ngực và cô có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của hắn phả vào gáy cô, nơi đó cảm giác ngứa ran. Cô nhận thấy rằng hắn đang dựa vào cô gần hơn và ngay sau đó hắn đặt cằm lên vai trái của cô. Cô không thể nhìn thấy mặt hắn vì cô quá xấu hổ. Tuy nhiên, cô có thể tưởng tượng rằng hắn đang cười phía sau cô.

"Cô thật vụng về, Jisoo"

Taehyung thì thầm vào gáy cô và nó nghe rất quyến rũ một cách kỳ lạ. Cô rùng mình khi cảm nhận được hơi thở ấm áp của hắn phả về phía sau và đôi môi hắn như tiến lại gần hơn. Trời ơi cảm giác thoả mãn đến mức cô phải kìm nén tiếng rên rỉ. Sẽ rất xấu hổ nếu cô ấy làm điều đó trong tư thế ấy.

"Tae...Taehyung..."

Cô cố gắng thoát ra. Hơi thở của cô thất thường, giống như lần trước cơ thể cô phản ứng với hắn và cảm thấy râm ran trong người. Gắng thoát khỏi sự kìm kẹp của hắn song thất bại, hắn càng vòng tay ôm chặt cô hơn mỗi khi cô dãy dụa.

"Tae...Taehyung à..."

Jisoo cầu xin.

"Vâng? Tôi đây thưa tiểu thư!"

Hắn cười toe toét, thích thú nhìn cô càng ngày càng xấu hổ. Thật tốt khi biết đó là cách cô phản ứng với hắn. Thậm chí hắn còn muốn nhiều hơn như thế.

"Câ...cậu có thể buông mình ra được không?"

Cô nói một cách lo lắng.

"À"

Hắn lầm bầm, nhưng vẫn ôm chặt cơ thể cô như cũ và cô tự hỏi liệu hắn có chịu buông cô ra không. Hắn có vẻ thích tư thế này với cô, song, thật xấu hổ để thừa nhận rằng, cô cũng thích. Nhưng điều đó sớm kết thúc và Taehyung buộc phải buông cô ra khi họ nghe thấy bởi hai giọng nói quen thuộc.

"A anh Taehyung, chị Jisoo?"

Mina chào cô, vẫn còn bối rối trước cảnh tượng của họ. Suho đứng cạnh cô ấy và bất ngờ.

Hai người họ đã đến thăm để nói điều gì đó với hắn, nhưng không có ai mở cửa, nên hai người đành trở về. Tuy nhiên, khi họ đang chuẩn bị rời đi thì nghe thấy tiếng động dường như phát ra từ sân sau. Suho và Mina quyết định đến đó và thực sự ngạc nhiên khi thấy cảnh tượng. Taehyung vòng tay ôm cô, cằm đặt lên vai cô và thì thầm điều gì đó khiến Jisoo đỏ mặt. Có vẻ như họ đang làm phiền một điều gì đó rất ... thân mật.

"Suho? Mina?" Taehyung nhíu mày nhìn họ như thể không có chuyện gì xảy ra trong khi Jisoo đang tự đào mồ chôn mình bằng chiếc xẻng.

"Hai người đang làm gì vậy?"

Mina hỏi sau một hồi im lặng.

Vì Jisoo vẫn còn quá xấu hổ, Taehyung đã trả lời.

"Chúng tôi đã làm vườn."

"Làm vườn? Ôm nhau cũng nằm trong định nghĩa của "làm vườn" sao?"

Suho hỏi.

"Jisoo ngã"

Taehyung đáp lại, và hắn hỏi thêm.

"Vậy tại sao hai người lại đi với nhau?"

Mina và Suho cùng đưa mắt nhìn nhau rồi mỉm cười, đó có thể là bí mật. Song, hắn hoàn toàn phán đoán ra rằng đó là bí mật gì và tin chắc Jisoo cũng biết điều đó. Nhưng hắn không muốn để cô phải nhìn bọn họ cùng nụ cười buồn trên môi.

"À ừm thì...chúng em muốn mời hai người đến dự bữa tiệc thịt nướng đêm nay. Những người khác cũng sẽ đến"

Mina e thẹn nói.

"Cảm ơn, tôi không muốn đến"

Taehyung càu nhàu từ chối.

Và khi Jisoo nhìn thấy vẻ thất vọng trên gương mặt của Suho và Mina, cô đã nắm lấy tay hắn để cố gắng thay đổi ý định.

"Nào, Taehyung à. Mình không nghĩ nó tệ đâu"

Jisoo cầu xin.

"Làm ơn đi?"

Taehyung nhíu mày. Nếu hắn có một điểm yếu thì nhất định đó là Jisoo. Làm sao hắn có thể nói không khi cô nhìn hắn cầu xin và trên má cô có chút ửng đỏ?

"... Được rồi"

Taehyung cuối cùng đành gắt gỏng đồng ý và khi hắn nhìn thấy tia vui mừng trong mắt Jisoo, hắn nghĩ rằng điều này xem chừng cũng không tệ.

"Cảm ơn hai người"

Mina cúi đầu lịch sự trong khi Suho mỉm cười rồi nói với cô.

"Xem chừng em với Taehyung cũng dần thân thiết hơn rồi đấy"

"Tôi đồng ý rồi, anh còn nhì nhằng ở đây làm gì"

Taehyung bực bội hỏi Suho sau khi nhìn thấy những vệt hồng trên mặt Jisoo. Không, hắn không muốn ghen. Nhưng sự thật thì hắn chẳng tài nào dám thừa nhận điều đó.

"Thôi được rồi, hẹn gặp lại sau...."

Mina gắng thay đổi sự căng thẳng giữa hai người, cô kéo tay Suho và cúi đầu lần cuối trước khi bước ra ngoài.

"...Và chúng em xin lỗi vì đã đến làm phiền hai người mà không báo trước"

"Không sao đâu Mina à"

Jisoo mỉm cười dịu dàng

Sau khi họ rời đi, Taehyung liền cảm thấy vui vẻ khi cuối cùng cũng có chút không gian riêng tư cùng cô. Nhưng với bữa tiệc tối nay, hắn không mấy hứng thú trước đám đông nhộn nhịp đó, e rằng đó sẽ trở thành buổi tối khá dài.
__________________________________

Rapmon và J-Hope cảm thấy khó hiểu khi Jin cứ cười khúc khích suốt. Chính Rapmon cũng nhận ra rằng đây không phải là lần đầu tiên họ theo dõi Jisoo, và từ khi nào mà ba người họ dần trở thành kẻ bám đuôi nhỉ?

"Chúng ta không nên theo dõi em ấy, ít nhất hãy để họ có chút không gian riêng"

Rapmon lẩm bẩm.

"Rapmon nói đúng, bọn trẻ cần phải có không gian riêng"

J-Hope đồng tình.

"Mấy đứa chẳng hiểu gì cả, anh thực sự hạnh phúc khi Taehyung nhà ta sắp có bạn gái đấy"

Jin càu nhàu.

"Haiz, anh ấy vẫn khao khát đưa Taehyung và Jisoo đến với nhau"

J-Hope thở dài.

"Chúng ta nên mặc anh ấy và cùng tham dự vào bữa tiệc thịt nướng nào"

Rapmon vỗ vai J-Hope rồi kéo anh về phía mọi người, bỏ mặc Jin đang tủm tỉm một góc. Họ mới tham gia bữa tiệc được năm phút và Taehyung đã chuẩn bị rời đi. Hầu như tất cả mọi người đều khiến hắn thấy khó chịu. Trong năm phút đó, Jimin luôn vỗ lên vai hắn, còn Rosé thì liên tục hỏi hắn có suy nghĩ gì về Jisoo, đã thế hắn còn phải chịu đựng cái ánh nhìn chết chóc đến từ phía chủ tịch Yang. Hắn sắp phát điên trước cái ánh nhìn tán tỉnh đến từ các cô gái Twice cùng nụ cười toe toét của họ khiến hắn sởn gai ốc. IKON và GOT7 thì tranh nhau ăn những miếng thịt trên bàn, và tên Jinyong khốn kiếp kia lại đang ngồi gần Jisoo quá mức cho phép của hắn.

Có vẻ như chỉ có Suga và Jennie là chưa làm hắn thấy khó chịu. Bởi vì Suga đang ngủ và Jennie không làm gì cả. Tuy nhiên, Suho và Mina cũng nằm trong số đó bởi hắn không thấy họ xuất hiện ở đây dù rằng họ chính là chủ nhân của bữa tiệc.

Rốt cuộc thì hắn cũng được ngồi cạnh Jisoo, nhưng thật tồi tệ là Jinyong và Tzuyu lại ngồi đối diện hắn mặc cho hắn cố tình phớt lờ hai người. Tzuyu thì có thể bỏ qua, nhưng thằng chó Jinyong làm hắn bực mình ghê gớm.

Một lúc sau, Suho và Mina cuối cùng cũng xuất hiện cùng nhau. Hắn phải nhấn mạnh điều đó sau thời gian ba tiếng chờ đợi họ. Taehyung nhận thấy rằng hai người đó có vẻ vô cùng thân thiết với nhau và bất chợt hắn tự hỏi liệu hai người định làm gì với bữa tiệc này?

"Này anh Suho, tại sao anh mời mọi người tới đây vậy?"

Jihyo hỏi.

"Anh có điều muốn nói với mọi người"

Suho bật cười.

"Nhưng trước đó hãy ăn thật no đi đã, được không?"

Ngay sau lời thông báo của anh, mọi người trộn thịt với nước sốt cay đến mức Taehyung gần như phát ốm và họ nướng thịt. Sự thật thì Taehyung không thích ăn cay, nhưng Jisoo đã nướng cho hắn và hắn buộc phải ăn nó.

"Mình đã tưới ít nước sốt nhất có thể...vì mình biết cậu không thích ăn cay"

Cô nói, đặt đĩa thịt trước mặt hắn và hắn vui vẻ nhận lấy nó.

"Cảm ơn"

Đột nhiên không khí trở nên cực kỳ yên tĩnh và Taehyung thậm chí có thể nghe thấy Jin đánh rơi đũa của mình. Sau đó, hắn nhận thấy rằng mọi người đang nhìn chằm chằm vào mình, Jisoo dường như cũng không bỏ lỡ.

"Cái gì ?!"

Taehyung bực bội hỏi.

Vì mọi người nhận thấy sự tức giận của hắn, họ quyết định không nói gì, tiếp tục ăn và làm như thể họ vừa không nhìn thấy Kim Taehyung vừa mỉm cười và nói "cảm ơn" với Kim Jisoo. Hầu hết họ đều tự đặt cho mình một vài câu hỏi, đặc biệt là Bambam và Jackson. Nhưng họ biết rằng bây giờ mà hỏi hắn về điều này thì chết chắc. Vì vậy, họ im lặng và đợi cơ hội hỏi Jisoo sau.

Taehyung cảm thấy thoải mái hơn khi mọi người phớt lờ hắn và tiếp tục sự nghiệp ăn uống của mình. Nhưng khi vừa đưa miếng thịt lên miệng thì Suho liền tuyên bố.

"Tôi muốn cảm ơn mọi người vì đã đến đây"

"Hãy nói cho tụi em biết tại sao đi"

Các thành viên EXO hò reo ầm ĩ.

Suho cười hạnh phúc và Mina đứng dậy bên cạnh anh, hơi đỏ mặt và khi hắn trông thấy điều đó, Taehyung biết nó là gì. Câu hỏi đặt ra là, làm thế nào để Jisoo có thể vượt qua cơn sốc này ở đây.

"Chà, tôi đoán rằng mọi người đang rất tò mò vì lý do của tôi"

Suho nói và những người còn lại chờ đợi.

"Vậy...Mina và tôi quyết định sẽ đính hôn sau 3 năm tìm hiểu nhau"

Sự im lặng bao trùm cả nhà hàng khi mọi người đón nhận tin tức. Ngay sau đó, những tràng pháo tay, cổ vũ tràn ngập khán phòng và tất cả mọi người đều đứng dậy chúc mừng cặp đôi. Họ đều chúc hai người những điều tốt đẹp nhất và cười nói rôm rả. Taehyung không tập trung vào điều đó, bởi Jisoo, hắn lo lắng về tâm trạng của cô. Nhưng cô dường như vẫn làm rất tốt.

Giống như những người khác, cô vỗ tay. Giống như những người khác, cô mỉm cười. Giống như những người khác, cô đứng dậy và chúc mừng cặp đôi. Trông cô không hề buồn. Trông cô có vẻ bất ngờ với tin tức này, vì vậy Taehyung nghĩ rằng có lẽ cô không sao và có lẽ cô đã quên Suho. Hắn không phải lo lắng về việc điều này sẽ làm tổn thương cô.

Có vẻ mọi thứ vẫn ổn, hắn chuyển sự chú ý của mình về Suho và Mina. Họ trông vô cùng hạnh phúc trước muôn vàn tiếng hò reo, và hắn biết hắn không nên trụ ở đây lâu hơn. Hắn quay lại để nói với cô, song cô đã không còn ở bên cạnh hắn. Hắn nhìn quanh và cho rằng cô có thể ở chốn nào đó gần đây.

Nhưng Jisoo không còn ở đó nữa, cô đã thực sự rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro