Tezcatlipoca [2]
Màu đen tuyền quý phái và lộng lẫy của chiếc áo choàng dệt gấm dạ kiêu sa thuộc sở hữu của Tezcatlipoca ôm trọn lấy nền trời tăm tối. Cả nhân loại như được gói gọn trong chiếc nôi nhẹ nhàng đung đưa giữa lòng biển cả đen kịt, tiếng thì thầm ma mị của màn đêm là bài hát ru mà Người đặc cách ban tặng lên những tạo vật mà Người đã đổ máu tạo thành.
Trong một túp lều vải cuối con đường dẫn đến phiên chợ ban sáng, nơi một chàng thanh niên với mái tóc màu oải hương đang say giấc. Một cơn gió lạnh buốt ùa vào, khiến vạt lều của chàng hé mở đôi chút, đủ để cho một luồng khí siêu nhiên len lỏi vào trong. Dòng máu ấm nóng và thuần khiết chảy đều trong huyết mạch cậu đang réo gọi hắn, mê hoặc hắn bằng khúc ca đê mê đầy cuồng si.
Một sự thôi thúc ập đến trong tim hắn, sóng sánh trong mớ hỗn độn đó là thứ cảm xúc mơ hồ khó tả. Tên con người trần tục này lại cả gan làm điêu đứng cả một vị thần? Lòng tận tụy của cậu thuở ban đầu chỉ mang đến trong hắn sự tò mò, thích thú. Người như cậu ta thật thú vị đấy chứ, hắn chẳng nhớ được lần cuối hắn gặp được một tên nào đặc biệt như thằng nhóc này. Hắn có rất nhiều những tín đồ, nhưng ngay cả bọn sùng đạo nhất của hắn cũng chẳng hành xử như cậu chiến binh trẻ tuổi kia.
Nhưng giờ đây nó đã nở rộ thành một tình cảm mà hắn chẳng thể đặt tên...
Sự tò mò vẫn còn luẩn quẩn trong hắn, tất nhiên, nhưng giờ nó đã biến thành một thứ gì đó... tăm tối hơn.
...đáng sợ hơn.
Tezcatlipoca cai quản màn đêm tăm tối và đầy xảo trá, ngay từ thuở khai sinh đã là như vậy, và sánh bước cùng với màn đêm là những thứ tâm tư thầm kín nhất của con người. Chẳng một sinh linh nào có thể che giấu được những xúc cảm đục ngầu đó trước đôi mắt sẫm màu của hoàng hôn, sự hận thù và đố kỵ trong tim họ là nguồn sống thiêng liêng độc nhất của hắn.
Ai cũng vì tư lợi của bản thân, loài người là như thế. Chính hắn đã tạo ra họ như thế.
Ngoại trừ thằng nhóc này...
Thanh âm từ cây sáo trúc mà hắn hết lòng yêu quý cũng du dương như nhịp thở chầm chậm của tên loài người này, một bản nhạc đầy day dứt hướng về phương Bắc xa xôi và lạnh giá. Một ngày nào đó liệu hắn sẽ được đón linh hồn cậu về dinh thự của hắn không?
Tiếng leng keng lanh lảnh của những chiếc lắc bạc nơi cổ chân hắn va vào nhau theo từng bước chân dõng dạc, từng làn khói đen ngòm được hắn nhả ra trong túp lều như một lời thủ thỉ, hứa hẹn phần thưởng cao quý nhất cho người chiến binh dũng cảm đang chìm trong giấc mộng ngọt ngào.
Từng đường nét thanh tú trên gương mặt bánh mật được ưu ái dưới vạt nắng ấm áp của vầng dương hiện lên thật rõ rệt, mái tóc tím thẫm tạo thành một vòng hào quang thanh thoát trên tấm chiếu dệt đay đã bạc màu. Đôi chân thon thả lộ ra dưới mảnh khố trắng mỏng tanh thướt tha làm sao, cặp mông căng mộng mà hắn chiêm ngưỡng ban sáng không may được che phủ bởi chiếc chăn cotton chấp vá đôi chỗ.
Tezcatlipoca khụy một gối, chạm bàn tay lạnh lẽo của mình vào má cậu. Cậu thanh niên ngủ say như chết, chẳng có một chút gì là phòng bị. Nếu không phải là hắn đột nhập vào mà là một kẻ có tâm đồ xấu thì sao, như tên biến thái mang quả đầu hồng đào chẳng hạn.
Những ngón tay ranh mãnh của hắn thỏa sức mân mê làn da lụa là của cậu, kéo cậu dần ra khỏi giấc chiêm bao. Rindou nhíu mày, lầm bầm gì đó trong miệng. Chợt đôi mắt tím thẫm đột ngột bật mở trừng trừng.
Hắn vội rút tay lại và lùi ra xa khi cậu thanh niên vung tay, trên tay cậu giờ đây là một con dao găm tôi luyện bằng thủy tinh núi lửa. Giấu nó dưới tấm chiếu sao, xem ra hắn đã coi thường cậu quá rồi.
Cậu vào thế thủ, ánh mắt sắc bén khiến hạ thân hắn khẽ cựa quậy trong chiếc khố gấm.
"Ngươi là ai?"
Hắn ung dung đứng dây, sự đùa cợt lấp loáng trên môi.
"Ngươi không nhận ra ta sao, ngươi làm ta tủi thân quá đấy!"
Làn khói dày đặc được bện thành từng cụm lớn bao phủ căn lều qua từng câu chữ của hắn. Vị Hung thần với mái tóc bén màu thạch thảo cùng thần thái tàn độc, cao ngạo thật lạc lõng giữa khung cảnh bình dân. Gương mặt hắn thật nổi bật với lớp sơn điểm trang đen tuyền che lấp phần sống mũi, từng hàng đá quý lấp lánh khảm dọc theo vành tai- một sự xa xỉ chỉ đặc cách dành cho giới quý tộc.
Người dân vùng Aztlan tôn thờ nhưng cũng khiếp sợ bản tính nóng nảy của hắn, như những dòng dung nham đỏ quạch nhấn chìm và thiêu rụi mọi thứ. Và cũng chính vì bản tính ấy mà một làn khói xuất hiện từ đốt tay của hắn- một con mãng xà lả lướt quấn chặt lấy vòng eo của cậu thanh niên, kéo cậu lại. Lực kéo bất chợt khiến Rindou ngã nhào vào lồng ngực vạm vỡ kia.
"Bắt được rồi nhé!"
Nét mặt hoang mang và sững sờ của cậu khiến hắn bật cười khanh khách. Tận dụng cơ hội đó, hắn áp sát mặt mình vào cậu, hơi nóng từ hắn tỏa ra thật dữ dội như một chảo dầu sôi. Cột khói nhả ra từ tốn ôm lấy gương mặt cậu, vuốt ve gò má thẹn thùng dần ửng đỏ.
Những câu chuyện thần thoại cổ xưa khi cậu lén lút đọc vào buổi đêm từ kệ sách nhà Izana, hay những bài giảng của các lão tư tế chẳng đề cập đến dung mạo Tezcatlipoca, vị thần mà cậu khờ dại đem lòng yêu mến. Không một quyển sử sách nào viết về vẻ đẹp kiêu sa của Ngài, về đôi mắt nhuốm màu bằng lăng song sinh với cậu, về nụ cười ngạo mạn và thèm thuồng hướng về chàng chiến binh được Ngài ưu ái.
"Ngài... ngài Tezcatlipoca?"
Cậu thanh niên bàng hoàng nhìn người đối diện, sự tôn kính rung rung nơi đáy mắt, bàn tay siết chặt cán dao buông lỏng dần. Cả người Ngài Tezcatlipoca loáng thoáng hương thơm của trầm hương và những chùm vả chín mọng khiến lòng cậu rạo rực.
"Ngươi đã hầu hạ ta rất tốt, rất chu đáo."
Một nụ hôn nóng rực được hắn âu yếm đặt lên vành tai đỏ au của cậu, cậu thanh niên rùng mình bẽn lẽn khi bàn tay chai sạn tinh nghịch của hắn sờ soạng khắp nơi, rồi dừng lại nơi cánh mông lộ ra từ chiếc khố mỏng.
"Và nghĩa vụ của ta là ban thưởng cho bề tôi trung thành nhất."
Hắn buông cậu ra, tiến lại chiếc ghế độc nhất trong căn lều, chễm chệ ngồi xuống. Vạt khố bằng chỉ vàng phấp phới khi hắn dang rộng chân, dương vật trắng ngà lấp loáng trước đôi mắt thèm thuồng của Rindou.
"Đến đây, Rindou. Hãy cho ta thấy ngươi tôn sùng ta đến mức nào."
Cậu chậm rãi tiến tới thân ảnh kiêu kỳ vắt vẻo trên ghế bằng đôi chân run rẩy của mình, ngã quỵ xuống chân Ngài như một lẽ tự nhiên. Những ngón tay run rẩy tháo gỡ hàng khuy bằng bạc, cơn nóng vội làm tay cậu léo ngoéo, lọng cọng.
Và kìa, phần thưởng độc nhất của cậu, dương vật Ngài Tezcatlipoca! Cậu chẳng lạ lẫm gì với cự vật của nam giới, vì trong ký túc cậu đã bao lần phải bị chèn ép trong những buồng tắm tập thể chật chội và tanh tưởi mồ hôi của các bạn đồng trang lứa. Nhưng đây là lần đầu tiên cậu được tận mắt chiêm ngưỡng kỹ càng như vậy, hơn nữa còn... có ý định làm tình với cái thứ kia nữa.
Cậu ngập ngừng cầm nó, nhè nhẹ tuốt lọng vài cái. Hơi nóng từ nó tỏa ra khiến cậu ngượng chín cả mặt, máu cũng từ đâu dồn thẳng vào hạ thân hơi cục cựa đầy hứng thú của cậu.
Nước dãi ứa ra khóe môi khi cậu bắt gặp ánh nhìn đầy thèm khát của Ngài Tezcatlipoca. Hắn ung dung ngả người về sau ghế, cự vật cũng thế mà nẩy lên sát với môi Rindou. Cậu thanh niên đưa lưỡi của mình chạm vào côn thịt kia, nhẹ nhàng như một chú mèo nhỏ ngại ngùng.
"Hm... dễ thương ghê."
Tezcatlipoca đưa tay xoa đầu cậu, luồn bàn tay trắng sứ của mình vào những lọn tóc xoăn của cậu.
"Nhưng mà như thế này thì ta sẽ không ra được đâu..."
Nhanh như chớp, bàn tay hắn xoắn lấy những sợi tóc tơ rối, ghì chặt đầu cậu rồi ấn mạnh xuống. Rindou bị cự vật thúc mạnh vào sâu trong cổ họng, sặc sụa không thành tiếng. Hàng nước mắt văng tung tóe từ khóe mi, chảy dài xuống đùi hắn.
Cậu muốn giãy giụa nhưng bàn tay tàn nhẫn kia lại không cho phép, một mực ép đầu cậu xuống sâu hơn nữa. Từng cú thúc của hắn làm cậu muốn chết đi sống lại, cậu mơ hồ cảm nhận được cổ họng đau rát của mình giãn nỡ mở đường cho côn thịt khổng lồ kia.
"Ư... tuyệt thật!"
Hông hắn thúc liên tục vào khoang miệng cậu, mải mê đuổi theo khoái cảm của riêng mình. Vị tanh tanh mằn mặn ứa ra từ hạ thân hắn thấm đẫm lưỡi cậu, từng cơn co giật của hắn như luồng điện chạy dọc đến tận sống lưng.
Đột ngột như khi bắt đầu, hắn giật đầu cậu ngược về sau. Tiếng răng rắc của khớp cổ cậu vang lên thật khô khốc trong không gian nóng ran tràn ngập mùi nhục dục. Cậu hé mở đôi mắt ầng ậc nước, gương mặt đỏ gay và từng hơi thở dốc nặng nhọc của hắn khiến cậu chú ý đến hạ thân cứng ngắc và đau nhói bị bỏ bê của mình.
Niềm tự mãn xuyên thẳng vào lồng ngực cậu, chỉ có cậu mới là người khiến vị thần mà cậu tôn sùng nhất ra nông nỗi này, vẻ mặt chìm đắm trong khoái cảm của Ngài chỉ thuộc về mình cậu.
Rindou luống cuống đưa hạ thân hắn vào lại trong khoang miệng nhưng hắn chỉ phì cười rồi đẩy cậu nhóc ra. Sao vậy, Ngài ấy chưa lên cơ mà? Chẳng nhẽ cậu làm gì sai chăng, hay kỹ thuật cậu không tốt?
"Ngươi giỏi lắm, chàng chiến binh của ta."
Vừa nói, hắn vừa kéo đầu cậu vào lòng hắn. Chỉ vỏn vẹn hai chữ của ta của hắn đã khiến cậu muốn xuất ra đến nơi. Cậu ư a rên rỉ khi cạ hạ thân căng cứng của mình vào cẳng chân săn chắc của Ngài Tezcatlipoca.
"Với lại, ta muốn ra bên trong của ngươi cơ..."
Ôi trời, đòn đánh lén bất ngờ đó hoàn toàn đủ khả năng khiến Rindou bắn ra tới nơi. Trong đầu óc mụ mị của mình, cậu tờ mờ nhớ ra lọ dầu dùng để bôi dây cung mà Sanzu để quên ở nhà cậu tháng trước. Cậu là một chiến binh cự ly gần nên chẳng bao giờ đả động đến cung nỏ, nên lọ dầu đó đã được cậu bỏ xó trong một chiếc rương dưới gầm bàn. Rindou thật biết ơn mình của quá khứ khi cậu đã chẳng vứt đi thứ tưởng chừng như vô dụng đó.
Gầm bàn cũng ngay gần đó, nên cậu lồm cồm bò đến, nhân tiện chĩa thẳng bàn mông căng mẩy đó vào mặt hắn. Vị Hung thần may mắn được một vé ngồi hạng Nhất ngắm cặp mông đẹp đẽ đó ve vãn trước mắt, bàn tay buông thõng bên hông hắn nắm lại liên tục hòng kiềm chế bản thân.
Lần sau Tezcatlipoca, lần sau...
Tiếng reo hào hứng của Rindou khiến tròng mắt điên đảo vì dục vọng dứt khỏi thân ảnh gợi dục đang mời gọi kia. Cậu thiếu niên quay lại, tay cầm một lọ gì đó sóng sánh một thứ chất lỏng đặc sệt và vàng vọt. Một ý tưởng nghịch ngợm nảy ra trong đầu óc đen tối của hắn.
Hắn không thể ngăn bản thân phá nát mọi thứ của cậu nhóc này.
"Sao ngươi không tự nới lỏng mình ra nhỉ. Ngươi nói sẽ phục vụ ta mọi thứ mà."
Vẻ mặt ngơ ngác và sượng sùng của Rindou làm hắn bật cười khúc khích. Như chìm trong một cơn say, cậu liền lúng túng đưa tay nới lỏng chiếc khố ướt sũng nơi đỉnh đầu. Sau khi làm ướt đẫm những ngón tay mình bằng thứ dung dịch đó, cậu ngập ngừng đưa một ngón tay về phía sau.
"Dang rộng chân ra nhóc à."
Hình ảnh Ngài Tezcatlipoca đặt một chân trên ghế, dương vật Ngài nằm gọn trong lòng bàn tay đang lơ đãng tuốt lọng khiến cậu khẽ nuốt khan. Hai bắp đùi săn chắc mở rộng ra, chẳng quên vắt vạt khố qua sau đùi, phô trương sự dâm đãng của mình trước cặp mắt tinh tường của hắn.
Khoảnh khắc ngón tay cậu đâm vào hậu huyệt khít khao cũng là lúc cả hai người cùng nín thở. Hơi thở nặng nhọc của cậu len lỏi vào bầu không khí sặc mùi sắc dục, tiếng nhóp nhép từ lỗ hậu vang lên ám muội làm sao.
"Ngươi đang tưởng tượng gì thế?"
Hắn hỏi khi thấy vẻ mặt cậu thanh niên cựa quậy trong sung sướng, Tezcatlipoca có thể nghe mồn một tiếng máu chảy rạo rực trong huyết quản cậu theo từng đợt di chuyển của ngón tay.
"Ngươi tưởng tượng rằng đó là ngón tay ta đang làm một hành động thấp hèn như thế sao?"
Tiếng rên của cậu như lời hồi đáp cho hắn, tốc độ ngón tay càng lúc một nhanh dần.
"Hừm... Nếu ngươi làm tốt thì lần sau..."
Lần sau, Ngài ấy nói là có lần sau...
Rindou rên lớn một tiếng, âm thanh đó vang vọng khắp cả căn lều. Thật may mắn rằng cậu chẳng có hàng xóm nào xung quanh. Trong vô thức một ngón tay nữa chen chúc vào trong vách thịt đỏ hồng, thúc mạnh vào trong. Từ vị trí này sự mút mát của hậu huyệt hiện ra thật rõ ràng, từng thớ thịt ép chặt lấy hai ngón tay thuôn dài của cậu.
"Một ngón nữa nào, Rindou!"
Ngón tay thứ ba chật vật len lỏi vào trong, có vẻ là còn hơi sớm nhỉ. Cái nhíu mày xen lẫn đau đớn của Rindou khiến hắn cười nham nhở. Cậu chiến binh này đạt điểm tối đa trong bài thử thách đo độ sùng đạo của cậu với hắn rồi. Mặc dù thế cậu vẫn kiên trì với nhiệm vụ, hạ thân đỏ ngầu rỉ nước không thương tiếc vương vãi dưới nền đất.
"Đủ rồi, lại đây!"
Những ngón tay được rút ra từ lỗ hậu run rẩy và sưng húp, thanh âm ẩm ướt và dâm dục phát ra từ nó thật khiến cho một người dù có dày dặn kinh nghiệm trong chuyện giường chiếu đến đâu cũng phải đỏ cả mặt. Rindou gắng gượng trên đôi chân run rẩy và ướt đẫm mồ hôi, loạng choạng những bước chập chững như một con nai con mới sinh đến nơi hắn ngồi.
Viễn cảnh dương vật khổng lồ của hắn đâm vào sâu bên trong cậu khiến cậu choáng váng vì xấu hổ. Trong mơ cậu còn chẳng dám tơ tưởng đến tình huống dị thường này. Rindou vắt một chân thon thả của mình lên đùi hắn, hạ thân cậu lấp lánh dưới ánh đèn dầu độc nhất soi sáng cả hai.
Cậu thanh niên hít thở thật sâu rồi đút cự vật cương cứng ấy vào trong. Đỉnh đầu của hắn đâm xuyên qua nếp thịt mềm khiến cậu lên cơn thở dốc. Nếu đã nhường này mà đã như thế thì...
Tezcatlipoca bên dưới rất tận hưởng sự bẽn lẽn tươi mới này của cậu, nhưng thú thật rằng hắn cũng đã đến giới hạn rồi. Với đôi bàn tay siết chặt mông cậu, hắn thúc mạnh, đâm tọt vào vách thịt ấm nóng đầy đê mê.
Cậu và hắn đều rít lên một tiếng qua kẽ răng, luồng khoái cảm xộc thẳng lên não bộ. Hậu huyệt cậu chàng thật khít quá, khiến hắn hầu như không thở nổi. Nó hút chặt hắn vào trong, vách thịt mềm mịn xoa bóp cự vật hắn chẳng muốn rời.
"Ch-chẳng phải ngươi sẽ phục vụ ta sao? Làm ta sướng đi nào, Rindou!"
Cậu thanh niên bị khoái cảm làm cho mất trí loay hoay thở gấp đôi chút, rồi gượng gạo nâng người mình lên. Cú hạ xuống khiến cự vật hắn càng cắm sâu hơn. Tiếng rên rỉ gấp rút nối đuôi theo mỗi cú nhún của Rindou.
Tezcatlipoca ngả người về sau, nhìn ngắm gương mặt đắm chìm trong nhục dục của cậu thanh niên. Một vệt đỏ ửng che lấp đôi gò má rám nắng, lan xuống đến cả cơ ngực của cậu. Đôi nhũ hoa hồng hào chẳng được vuốt ve nhưng lại sưng tấy như những đóa hoa e ấp nở rộ trong sắc xuân. Rindou giật thót mình và cật lực tăng tốc khi một bên núm bị hắn siết chặt, vân vê giữa hai ngón tay.
Tiếng ư a một lúc càng lớn dần từ cậu thiếu niên, mái tóc oải hương cũng bết lại, ngã rũ xộc xệch về sau. Tezcatlipoca buông bỏ hết mọi sự đùa cợt khi nãy, giờ đây như một con thú hoang điên cuồng trong khoái cảm. Hắn nắc mạnh hông mình, đâm liên tục vào hậu huyệt rỉ nước ướt át. Một tay hắn băng qua cơ bụng săn chắc của Rindou, mân mê hạ thân nhỏ nhắn của cậu, tuốt lọng theo từng cú thúc dữ dội.
Hắn kề mặt mình sát cổ cậu thanh niên, đặt lên đó những nụ hôn thô bạo. Dòng máu đỏ rực càng ra sức vẫy gọi hắn, mê hoặc hắn nếm thử thứ rượu đỏ thượng hạng kia. Hai cây răng nanh ánh bạc sắc bén cặp kè bên da thịt cậu.
Tezcatlipoca không thể chờ được nữa.
Một cơn đau nhói ập đến bất chợt khi hắn ghim mạnh nó vào cổ cậu. Máu tươi rỉ ra từ vết thương xộc thẳng vào khoang miệng hắn. Hương vị ngọt lịm của thứ cao lương mĩ vị kia làm hắn lạc đi cả lý trí, tham lam nốc lấy mật hoa của vùng cấm địa. Hắn gầm gừ trong cuống họng khi hậu huyệt cậu siết chặt hắn hơn, mùi máu và mồ hôi nồng nặc khiến hồn phách hắn lâng lâng.
Tezcatlipoca mơ hồ cảm nhận được cự vật cậu chiến binh giật mạnh, theo sau đó là một luồng tinh dịch nhớp nháp chảy xuống tay hắn. Say mê trong cơn mê muội và hương thơm quyến rũ của dòng máu đặc quánh kia, hắn đạt khoái cảm khi hậu huyệt cậu hút chặt lấy hắn, vắt sạch từng giọt tinh dịch trắng ngà lấp đầy vách thịt ngứa ngáy đỏ au.
Đầu óc cậu trống rỗng, hỗn độn sau màn ân ái của cả hai. Rindou rơi vào làn ranh của thực tại và cơn mơ, đôi đồng tử mệt mỏi díu lại, máu vẫn chảy từng hồi xuống bờ vai. Cậu loáng thoáng nghe thấy giọng của vị Hung thần mà cậu hết mực tán tụng.
"Rindou, ngươi quả là vật tế tuyệt vời nhất!"
꧁ END ꧂
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro