Chương 13: Cỏ Phú Quý Nhân Gian
Khi thông báo toàn server gây bão trên diễn đàn, người trong cuộc là Chu Tùy lại chẳng hề quan tâm. Đối với cậu, lần phá kỷ lục này rớt ra vật liệu còn nhiều hơn dự tính hai món, cậu lập tức ném hết vào kỹ năng Nước Rắn Độc, thứ tạm thời vẫn là một cái động không đáy, sau đó bị một loạt tin nhắn đoạt mệnh của Anh Buông Xuôi thu hút sự chú ý.
Chu Tùy: "?"
Anh Buông Xuôi: "Đại ca, cứu với!"
Anh Buông Xuôi bị chặn đường rồi.
Chặn đường hắn lại là người quen, đúng là oan gia ngõ hẹp.
Chính là đội Sương Nguyệt gặp phải lúc đánh Kim Xà Vương, cũng đụng mặt nhau ở nơi hoang dã. Anh Buông Xuôi vừa gửi tin nhắn thoại trong lúc hốt hoảng vừa không quên tự sướng: "Sao tôi biết tụi nó cũng đến cày Dã Sư Vương chứ, quái cũng chẳng thèm farm, cứ nhè tôi mà đuổi."
Anh Buông Xuôi rất mê cày quái hoang trên bản đồ, mỗi ngày không phải đi tìm vật liệu thì cũng là đang trên đường đi cày quái. Hắn là một kẻ cơ hội, chuyện cày quái, cướp quái hoang như cơm bữa, đến server "nhà quê" này cũng là để tiện nhặt đồ hoang, kiếm vật liệu, thường xuyên xúi giục hoặc lập đội với những người chơi lẻ trên kênh thế giới để đi cướp quái.
"Quái hoang đâu phải của nhà tụi nó đâu chứ?"
Anh Buông Xuôi: "Tôi đây là đang đoàn kết quần chúng, chống lại thế lực tà ác."
Chu Tùy hỏi: "Quần chúng của anh đâu?"
Anh Buông Xuôi chưa kịp kêu gọi trên kênh thế giới: "Hôm nay không kịp, quần chúng còn chưa ngủ dậy."
"Nhưng lại gặp được anh em cách mạng!"
Trong hệ thống tin nhắn là hai tọa độ Anh Buông Xuôi gửi tới, một là tọa độ làm mới của Dã Sư Vương, một là tọa độ đội của họ. Chu Tùy thành thạo chạy theo bản đồ đến tọa độ của Anh Buông Xuôi, từ xa đã thấy hắn đang cắm đầu chạy, bên cạnh còn có một người nữa cũng đang chạy cùng hắn.
Đến nơi mới biết chuyện gì đã xảy ra.
Địa điểm làm mới của Dã Sư Vương khá hẻo lánh, những người đến đây cày quái đều đã lập đội từ trước. Hôm nay Anh Buông Xuôi không mở đoàn kêu gọi người, vốn định đợi Chu Tùy cùng nhau kiếm chút thưởng chung rồi rút, ai ngờ trên đường đến điểm làm mới Dã Sư Vương lại thấy một thú sư đang bắt linh thú ở nơi hoang dã.
Núi Thiên Hạc - chức nghiệp thú, nghề này tương đối đặc biệt so với các nghề khác bởi vì họ đi theo hướng ngự thú, cũng là nghề duy nhất trong toàn bộ Thần Thụ có thể mang theo thú cưng chiến đấu, các vị trí kỹ năng được thắp sáng trên cây kỹ năng đều có thể biến đổi thành ô linh thú.
Vì vậy, trong khi những người chơi khác đang cày vật liệu kỹ năng, các thú sư lại đi khắp thế giới tìm kiếm linh sủng khế ước của mình, trèo đèo lội suối, lùng sục khắp hang cùng ngõ hẻm.
Anh bạn thú sư xui xẻo này đang bắt thú cưng ở ngoài, đúng lúc gặp phải một linh sủng khá đặc biệt, sau đó lại đụng phải đội của Sương Nguyệt đang muốn cướp linh thú của người khác.
Linh thú đặc biệt, ai mà chẳng muốn.
"Hết cách, thấy chuyện bất bình là phải ra tay tương trợ thôi." Anh Buông Xuôi thầm nghĩ, đằng nào cũng đã kết thù chuốc oán rồi.
Thú sư được cứu cảm động nói: "Anh em tốt!"
Chu Tùy: "..."
Hai người một trước một sau, lời nói chan chứa tình anh em hận vì gặp nhau quá muộn, nếu bỏ qua đội ngũ đang bám riết phía sau họ thì trông khá giống một giai thoại kết nghĩa nơi hoang dã. Chu Tùy nấp sau một cái cây nhìn sang, có thể thấy thú sư đang chạy theo ôm một thứ gì đó không rõ hình dạng, bên trên còn dính vụn cỏ, nhìn thoáng qua trông như một cái tổ chim to bằng quả bóng.
Lẽ ra hai người này đã bị đuổi kịp từ lâu, nhưng khổ nỗi nơi này có một cây cổ thụ khổng lồ, Anh Buông Xuôi đang dẫn người chơi trò đuổi bắt vòng quanh với đội truy đuổi, tiện thể dùng thân cây để chặn kỹ năng.
Thân cây cực lớn, phải mười mấy hai mươi người ôm mới xuể, Anh Buông Xuôi và tên thú sư đang chạy vòng quanh đây... chỉ cần bị đuổi kịp, về cơ bản là cá nằm trên thớt.
Chu Tùy ngẩng đầu, nhìn thấy mấy cái tổ chim trên cây cổ thụ, bỗng hiểu ra trứng linh sủng của tên thú sư này từ đâu mà có.
Bởi vì trên cây vẫn còn thấy những thứ trông giống như tổ chim, linh thú đặc biệt ở nơi hoang dã, có lẽ là một sự kiện đặc biệt tương tự như lần Chu Tùy kích hoạt Kim Xà Vương trước đây, mục tiêu kích hoạt linh thú là thú sư.
Tình hình tốt thì thú sư không chết, bọn người kia muốn cướp linh thú từ tay anh ta sẽ rất khó.
Tình hình không tốt chính là bây giờ, nhóm người chơi truy đuổi có ít nhất bảy, tám người, rất khó chạy thoát.
Khu vực này nằm sâu trong rừng, không có địa thế chênh lệch nào để lợi dụng. Rừng cây hai bên rậm rạp, nếu đi vào ngược lại dễ bị môi trường cỏ dại um tùm cản trở, bị người ta đuổi kịp. Phía bên kia là một con sông trông có vẻ sâu và chảy xiết, xuống nước dễ bị người trên bờ phục kích. Leo cây hay xuống nước đều không ổn, so đi tính lại, con đường duy nhất có thể nhanh chóng rời đi chính là con đường núi chật hẹp ở hướng của Chu Tùy.
Canh giữ ở lối ra là một thú sư và một y sư.
Thú sư của đội Sương Nguyệt mang theo ba con thú cưng, hai người ba thú cưng đứng đó, chặn kín cả con đường.
"Qua phía tôi này."
Chu Tùy ném lại một câu.
Hai người nhìn về phía Chu Tùy, thấy cậu linh hoạt lách vào.
Cậu thoăn thoắt trèo lên cái cây gần nhất, men theo cành cây nhảy mấy bước lên nhánh cây to dài của cây cổ thụ, hộp vũ khí trên người biến đổi, phóng ra kim châm gây hiệu ứng tê liệt!
Chu Tùy không lãng phí thời gian, mục tiêu cậu khóa ngay tại chỗ chính là hai kẻ đang chặn đường, cả hai không kịp trở tay bị kỹ năng của Chu Tùy khống chế cứng ngắc.
"Có người!" Tiếng hét này lập tức thu hút sự chú ý của những người khác, đội Sương Nguyệt ngay lập tức nhìn về phía Chu Tùy.
"Mẹ kiếp, bọn nó gọi người đến!"
"Chặn lại, đừng để chúng nó thoát, chúng nó chỉ có ba người thôi!"
Thời điểm ra tay của Chu Tùy được căn chuẩn đến hoàn hảo, sau khi khống chế được đối phương, cậu lập tức ném ba tầng Nước Rắn Độc lên người gã thú sư gần nhất. Nước Rắn Độc vừa cộng dồn, sát thương lập tức tăng vọt. Gã thú sư cũng không ngờ người này ra tay nhanh đến vậy, không chút phòng bị đã bị đánh mất một phần ba máu, đến cả triệu hồi thú cưng về cũng không kịp.
"Bơm máu cho tôi!" Gã thú sư hét lên.
Y sư đi cùng gã chuẩn bị ra tay, Chu Tùy lại tung một đòn tê liệt nữa, khống chế luôn cả y sư!
Gã y sư giật mình, chưa kịp bơm một ngụm máu nào, cứ như thể người ra tay đã biết trước thời điểm gã hồi máu. Trị liệu bị ngắt, gã thú sư bên kia quay người định điều khiển thú triệu hồi tấn công Chu Tùy nhưng cậu đã nhảy lùi một bước để né đòn tấn công của thú cưng, tiện tay ném luôn một kỹ năng Phong Ấn lên người gã thú sư.
Y sư của Kỳ Linh Hương, cho dù là kỹ năng trị liệu, Chu Tùy chỉ cần nhìn động tác là biết người kia định làm gì.
Phong ấn kỹ năng của thú sư, ngắt chiêu trị liệu của y sư.
Những người khác còn chưa chạy tới giúp y sư, Chu Tùy đã bào mất nửa cây máu của gã thú sư.
"Qua đây!" Chu Tùy lên tiếng.
Hai người kia đúng lúc chạy đến gần đây, tên thú sư ôm trứng thú cưng thấy cảnh này, hai mắt sáng rực: "Anh mạnh quá!"
Thú sư không điều khiển được thú triệu hồi thì chẳng khác gì đồ vô dụng, con đường núi này căn bản không thể chặn được đám Sương Nguyệt.
Cùng là người chơi hệ triệu hồi, anh ta biết thao tác này của Chu Nhi Phục Thủy chẳng khác nào bóp trúng yết hầu của gã thú sư đội Sương Nguyệt.
Một chọi hai! Cấp còn thấp hơn người ta!
Người này có chỉ số thế nào, ném kỹ năng phải chuẩn đến mức nào mà khả năng khống chế lại cao như vậy chứ!?
Chu Tùy: "Vòng qua đi."
Con đường núi không còn bị chặn, hai người còn lại lập tức chạy ra ngoài.
Gã thú sư của đội Sương Nguyệt luống cuống định điều khiển thú cưng đuổi theo, tuy nhiên mục tiêu quá nhiều, gã vừa mới để thú cưng khóa mục tiêu vào thú sư đang chạy cùng Anh Buông Xuôi để tấn công.
"Hắn khóa mục tiêu vào tôi rồi!" Thú sư đang chạy hét lên: "Thú cưng của tôi khống chế được hắn rồi."
Anh Buông Xuôi thấy vậy cũng ném cho anh ta mấy kỹ năng, nhân lúc Chu Tùy đang khống chế y sư, đánh tụt máu của gã thú sư xuống còn 30%!
Pha chạy trốn này như đã được tính toán từ trước: Chu Tùy khống chế liên tục, thú sư dụ thú cưng của địch chạy về phía trước, còn Anh Buông Xuôi thì quay lại đập gã thú sư kia.
Chưa đầy 5 giây, cả ba đã phối hợp tung ra một bộ combo ăn ý.
Đúng lúc này, Nước Rắn Độc của Chu Tùy lại được tung ra, Phong Ấn xen kẽ với rắn độc, gã thú sư đội Sương Nguyệt còn lại chút máu chưa kịp nhận một ngụm hồi máu nào đã lập tức banh xác nơi hoang dã.
Thú sư đội Sương Nguyệt: "??"
Chuyện gì đã xảy ra vậy, sao mình lại bị giết trong nháy mắt vậy trời!
Những người khác trong đội Sương Nguyệt đang chạy tới định bao vây: "!"
Đệt!
Đội trưởng đội Sương Nguyệt: "Đi đường vòng, chặn chúng lại!"
Chu Tùy liếc nhìn đám truy binh đang đổi hướng chạy tới, người đuổi theo phía sau quá đông, cậu lại liếc nhìn một Dã Sư Vương khác đang làm mới ở rất gần đây: "Dẫn đến điểm làm mới đi."
Anh Buông Xuôi hiểu ý ngay, bẻ lái một cú gấp rồi lao thẳng về phía điểm làm mới, anh bạn phía sau cũng bám sát theo.
Thấy hai người đã vào điểm hồi sinh, đúng giờ, boss hoang Dã Sư Vương lập tức bước ra từ khu rừng. Chu Tùy không chút do dự lao về phía Dã Sư Vương vừa mới xuất hiện ở đằng xa để cướp quái. Gần đó vốn đã có vài đội lẻ đang định đánh boss, thấy Chu Tùy kéo quái thì cũng xông lên ngay lập tức.
Khí sư của Kỳ Linh Hương nhanh nhẹn cướp được thù hận, ngay khi ổn định lập tức dẫn quái ra ngoài. Cứ thế, con boss đi theo khí sư ra xa.
Sát thương của Dã Sư Vương quá cao, Chu Tùy dính một đòn, thanh máu tụt dốc. Cậu tự dùng một kỹ năng hồi máu, nghiêng đầu lướt qua phạm vi sát thương của boss rồi tung ra toàn bộ kỹ năng sát thương cao của mình. Liếc nhìn hướng Anh Buông Xuôi đang chạy tới, cậu dùng khinh công lao vút đến bên cạnh Anh Buông Xuôi.
Boss hoang này không giống Kim Xà Vương lúc trước, vì cả nhà bị giết nên có mối thù không thể cướp đoạt với Chu Tùy. Khi Chu Tùy ngừng gây sát thương, thù hận lập tức bị các đội người chơi lẻ khác cướp mất. Lúc này, đám người đang truy đuổi Anh Buông Xuôi cũng bị buộc phải tiến vào phạm vi tấn công của boss hoang, trong cơn hỗn loạn trà trộn vào những người chơi khác.
Người vừa đông, lại còn có kỹ năng của quái.
Người của tiểu đội Sương Nguyệt không thể khóa riêng một ai, đành trơ mắt nhìn ba người họ đi ngày càng xa
Chu Tùy còn tí máu rút khỏi đám đông.
Ba người họ chẳng màng đến vật phẩm rơi công cộn của đám quái, cắm đầu chạy vào rừng. Mãi đến khi không còn ai đuổi theo, cả ba mới tìm được một nơi an toàn để nghỉ ngơi.
Thú sư mặc một bộ giáp đắt tiền, chất liệu lộng lẫy tinh xảo vô cùng bắt mắt. Chu Tùy từng thấy trong tiệm ở thị trấn Đồng Thạch, trang bị làm từ chất liệu này mỗi món có giá khởi điểm ít nhất 300 vàng, ở làng tân thủ nơi trang bị thay đổi nhanh như chong chóng, về cơ bản sẽ không có ai dại dột đi mua.
Lúc này, một kẻ dại dột như vậy đang nhìn Chu Tùy, vừa đưa tay đã dúi cho cậu mấy lọ thuốc lớn - thuốc đỏ hồi phục cấp tối đa, giá bán 15 vàng một lọ, có hiệu quả hồi phục theo thời gian.
Thú sư sợ Chu Tùy không nhận, vì nếu không có Chu Tùy thì bọn họ thật sự không thoát ra được. Anh ta vội vàng lấy thêm mấy lọ thuốc đỏ nhét hết vào lòng Chu Tùy, nói: "Anh em đừng khách sáo."
"Tôi cũng không ngờ đám người đó lại đi cướp linh sủng. Lúc chọn server tôi điền nhầm nên bị ném ngẫu nhiên đến cái nơi quỷ quái này. May mà gặp được anh em Buông Xuôi, suýt nữa là bị cướp mất linh sủng rồi." Thú sư nói chuyện rất tự nhiên: "Mà chuyện này có làm lỡ việc của hai người không? Hai người đi cày Dã Sư Vương đi chứ?"
Chu Tùy không để tâm, bình thường Anh Buông Xuôi cũng giúp cậu không ít, lần này chỉ là tiện đường cứu người, cứu thêm một người cũng vậy.
Hai người kia nói không sao, nhưng thú sư vẫn nhét thêm mấy lọ thuốc đỏ rồi liên tục gửi lời mời kết bạn.
"Anh bạn, anh từ chối kết bạn à?" Thú sư nhìn Chu Tùy với vẻ mặt chân thành, sau khi nhét thuốc đỏ xong còn tiện tay đưa thêm mấy món vật liệu: "Chơi game mà, thêm một người anh em là thêm một con đường. Kết bạn đi, kết bạn đi."
Người ta đã nói đến thế rồi, Chu Tùy lại vừa nhận thuốc đỏ của anh ta nên đành phải đồng ý kết bạn. Vừa nhìn thấy ID, cậu khựng lại nửa giây.
—— 'Cỏ Phú Quý Nhân Gian'
Anh Buông Xuôi: "Gặp nhau là có duyên, không biết xưng hô với anh bạn thế nào đây?"
Thú sư: "Tuổi tôi chắc là lớn hơn hai anh đấy, anh em tôi đều gọi tôi là anh Phú."
"Anh Phú, tên hay lắm." Anh Buông Xuôi bắt tay anh ta: "Tôi là anh Buông Xuôi, còn đây là anh Chu."
Dăm ba câu nói, mối quan hệ nhân vật thật hỗn loạn, ai cũng là 'anh'.
Chu Tùy: "..."
Liếc mắt qua, Chu Tùy thấy cái tổ chim bị anh Phú vứt sang một bên. Cậu vừa đưa tay ra, đột nhiên nhận thấy vị trí cây kỹ năng sáng lên.
Cây kỹ năng chỉ phản ứng với vật liệu kỹ năng, cái tổ linh sủng này lại là vật liệu sao?
"Cái tổ này anh có cần không?" Châu Tùy hỏi.
"Đây là tổ chim đi kèm của linh sủng đặc biệt, chắc là cho nhiều điểm kinh nghiệm lắm."
Cỏ Phú Quý không hứng thú với thứ này: "Tôi chỉ cần trứng linh sủng thôi, còn lại cho các anh hết."
Anh Buông Xuôi xua tay, hắn biết Chu Tùy cần vật liệu kỹ năng làm thức ăn cho cây kỹ năng: "Kỹ năng biến dị của tôi max cấp rồi, tạm thời không cần thức ăn. Cậu đã giúp một việc lớn, cứ lấy hết đi."
Chu Tùy cũng không khách sáo với họ. Cứu hai người mà thu hoạch được mấy món vật liệu, còn hời hơn đi ké một con boss hoang.
Cậu cầm tổ chim lên, tiện tay cho cây kỹ năng ăn.
Ngay khoảnh khắc tổ chim rời khỏi tay cậu, một luồng sáng lạ lóe lên. Tay Chu Tùy hơi khựng lại, tổ chim đã biến thành điểm kinh nghiệm.
Chỉ là trước mặt cậu, một dòng thông báo kỳ lạ hiện lên——
[Bạn nhận được vật phẩm [Tượng Người Nhỏ]]
Đó là một bức tượng người kỳ dị chỉ lớn bằng lòng bàn tay, lẫn trong tổ chim, sau đó rơi vào túi đồ của Chu Tùy cùng lúc cậu cho cây ăn cái tổ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro