Chương 04: Lời giải thích của Elei
Sau khi tôi nói chuyện với Clare xong, tôi và Clare tiến lại chỗ của Elei để nói cho em ấy biết tình hình hiện tại.
"Xong rồi à ?, anh đã hỏi được những điều mà anh muốn hỏi chưa ?"
"Xong rồi, nhưng anh phải giải thích rõ tình hình hiện tại của chúng ta cho em biết."
"Tình hình của chúng ta ?"
Em ấy nhìn tôi với gương mặt ngơ ngác, này đừng nhìn tôi với khuôn mặt đó chứ, ít nhất em cũng phải suy nghĩ về tình trạng hiện tại một chút đi chứ.
"Thật ra anh cần em giúp để có thể thoát khỏi cái dungeon này."
"Được thôi."
Cô ấy không thèm suy nghĩ mà đã đồng ý rồi sao ?
"Khoan đã anh vẫn chưa nói cái dungeon này nguy hiểm ra sao rồi mà em đã đồng ý rồi sao?"
Tôi cứ tưởng cô ấy sẽ băn khoăng một chút và đồi tôi giải thích cách hoạt động của dungeon rồi mới đồng ý hay không chứ.
"Uhm.. điều đó không phải là hiển nhiên rồi sao ?, dù gì em cũng là tinh linh của anh mà, "phục vụ" anh là trách nhiệm của em mà."
Em ấy nói thế với một khuôn mặt tỉnh bơ, đúng.... em là tinh linh của anh, nhưng em vẫn có quyền làm theo yêu cầu hoặc không làm mà.
"..."
Tôi thật sự không nói nên lời ngoài việc cười trừ thôi.
"Uhm ... giờ thì anh giải thích tình hình cho em biết được không ?."
"À ... ừ, dù gì thì anh cũng định làm thế ngay từ đầu rồi."
Tôi nói cho em ấy biết về những điều Clare đã nói với tôi, về cách thức thảo nguyên hoạt động, về độ nguy hiểm của nó, về tình hình hiện tại của tôi, cuối cùng là về cách thoát khỏi đây.
"Không phải như thế thì..... anh sẽ là người gặp nhiều nguy hiểm nhất trong nhóm sao ?"
Lúc em ấy nghe tôi giải thích tình hình xong thì em ấy ngay lập tức lên tiếng mà không cần suy nghĩ gì cả....., sau đó em ấy đứng nhắm mắt và chống tay lên cằm như đang suy nghĩ gì đó.
Khoan đã cô ấy ngây lập tức suy nghĩ cho tôi sao ?, những lúc thế này phải là "không phải chúng ta đang gặp nguy hiểm sao ?" mới hợp lí chứ.
"Anou... không phải em cũng gặp nguy hiểm sao ?, sao em lại chỉ quan tâm đến tính mạng anh thế ?"
"Anh nói gì lạ vậy hiển nhiên em phải lo cho anh rồi, với lại em có thể dễ dàng quay lại thế giới của em một cách an toàn mà, trong đầu anh em là loại tinh linh gì thế hả !?"
Em ấy mở to mắt ngạc nhiên khi nghe những lời tôi nói và trả lời câu hỏi của tôi một cách tức giận.
"Nhưng mà......"
"ỌTTTTTTTTTTTTTTTTTTTT...................."
...........
"Fu~ Fu~..... , anh cũng đói rồi nhỉ ?" – cô ấy cười và hỏi tôi.
"..."
Aaaaaa..... mắc cỡ chết đi được tại sao mày lại kêu vào lúc quan trọng thế này chứ !?, tôi bị em ấy cười rồi này.... hình tượng của tôi tự nhiên bay đâu hết luôn rồi.
Nhưng không phải hoàn toàn là lỗi tại nó...... đây cũng chỉ là phản ứng tự nhiên khi đói bụng thôi, trời thì cũng đã gần tối, còn từ sáng đến giờ tôi cũng có cái gì vào bụng ngoài mấy trái dại mà tôi lụm được lúc nãy đâu...., mấy trái dại đó còn không đủ để tôi lót dạ nữa là.
"Clare cô có phiền không khi quay về và lấy giúp tôi chút đồ ăn để cho Chelto lót dạ ?"
"Vâng thưa cô chủ."
"Cảm ơn cô Clare."
"Không ạ, dù gì đây cũng là công việc của tôi mà."
Clare ngay lập tức tan biến vào không khí sau khi dứt tiếng.
Giờ chỉ còn lại tôi và Elei...... tôi biết nói gì với em ấy đây, để xóa đi cái không khí hiện tại tôi phải kiếm một chuyện gì đó để nói gấp..... nhưng tôi biết phải nói gì đây ?, thật là khó xử quá mà.
"Trong lúc chờ Clare quay lại thì anh có điều gì muốn hỏi em không ?, về cái đồng bộ tinh linh chẳng hạn." – em ấy cười và hỏi tôi
Trong lúc tôi vẫn đang cảm thấy khó xử và cố tìm gì đó để nói thì Elei đã lên tiếng trước rồi, có vẻ như em ấy đã nhận ra được tôi đang khó xử nên đã chữa cháy trước, tôi dễ đoán đến thế sao ?.
"À em có thể giải thích sơ qua về cái đồng bộ tinh linh này không ?"
Đây là chuyện sống còn nên tôi phải tìm hiểu kỹ, bên cạnh đó mình cũng khá thắc mắc nó hoạt động ra sao ?.
"Uhm... phải nói sao đây.... nó giống như em và anh hòa lại thành một vậy."
"Hòa lại thành một sao...."
Đột nhiên có một suy nghĩ cực kì đen tối xẹt qua trong đầu tôi, đối với một thằng đàn ông sinh lý đầy đủ thì khi nghe xong câu đó đương nhiên phải suy nghĩ bậy bạ rồi đúng không ?, đây chỉ là chuyện hiển nhiên thôi nên tôi không có dâm dục gì đâu ha ?.
"Anh có biết là anh đang làm một vẻ mặt rất dâm dục không ?." – Elei nhìn tôi với khuôn mặt như đang nhìn một đống rác.
"Dù em biết anh đang suy nghĩ bậy bạ, nhưng chuyện hòa làm một không phải theo hướng mà anh đang nghĩ đâu."
"Bộ mặt anh dâm lắm sao ?, còn suy nghĩ bậy bạ là sao ?, anh làm gì có những suy nghĩ đen tối gì với em đâu ?"
"Ara, vậy anh không muốn làm chuyện đó với em sao ?"
"Em đang nói gì thế !?, hiển nhiên là anh muốn rồi, việc anh tưởng tượng mình làm chuyện đó với em lúc nãy cũng đủ tuyệt rồi, nhưng thật sự làm chuyện đó với em còn tuyệt hơn thế nhiều."
"Ho~~~"
"Ấy chết !!"
Tiêu thật.... tại sao mình lại dễ bị dắt mũi thế chứ. Bình tĩnh lại tôi ơi từ giờ phải suy nghĩ thật cẩn thận trước khi trả lời mới được.
"Nhưng mình thật sự muốn..."
"Thôi ngay đi ngươi muốn em ấy suy nghĩ chúng ta như một kẽ biến thái à."
"Nhưng, em ấy nhìn như một thiên thần ấy làm sao ta có thể suy nghĩ kỹ được khi cô ấy nói những câu như thế chứ, nếu em ấy đã nói thế rồi thì tại sao lại không làm ?"
"Ngươi nói cũng đúng...., chờ đã không phải, ngươi không được làm thế, em ấy chỉ đang thử chúng ta thôi nếu như chúng ta làm thế thì chắc chắn sẽ dẫn đến dead end ngay."
"Không phải ngươi đang suy nghĩ quá phức tạp sao ?, cứ tới đi đừng lo lắng gì cả."
"Không, ngươi thật ngoan cố.... hãy suy nghĩ kỹ càng lại đi."
Hiện đang có một cuộc tranh luận giữa hai cái tôi khác nhau trong đầu tôi và nó vẫn chưa đi tới hồi kết, cuộc tranh luận này như cuộc tranh luận giữa cái tôi thiên thần và cái tôi ác quỷ mà tôi thường hay thấy trên tv đây mà, riêng tôi thì muốn cái tôi thiên thần thắng hơn.
"Fu Fu~~, trêu anh vui thật đấy nhưng quay lại chuyện chính nào."
Vậy là em thật sự trêu anh sao, đùa giỡn với con tim dễ vỡ của một thằng FA như tôi thật là độc ác mà.
"Em ác thật đó."
"Ho~~ thế mà lúc nãy anh lại nói muốn làm chuyện đó với em cơ đấy."
"Làm ơn dừng lại đi, đừng trêu anh nữa mà, anh sẽ khóc thật đấy."
"Thôi đành vậy, nhưng chuyện hòa thành một là thật đấy không phải em bịa ra đâu, nhưng nó không phải theo hướng đen tối như anh nghĩ." – dù em ấy có nói thế nhưng em ấy vẫn đang giữ nụ cười như đang trêu chọc tôi ấy.
Thiệt luôn chứ em vẫn còn để tâm chuyện tôi suy nghĩ đen tối sao ?, làm ơn em hãy quên nó đi cho anh dễ thở.
"Nói đúng hơn là em sẽ nhập vào người anh và chúng ta sẽ được đồng bộ sức mạnh."
"Đồng bộ sức mạnh ?"
"Kiểu như khi chúng ta đồng bộ với nhau thì chỉ số của em sẽ được + vào chỉ số hiện có của anh, vì anh đang ở Lv 1 nên chỉ số của anh không cao lắm nhưng em thì khác dù em có ở lv 1 đi nữa thì chỉ số của em cũng hơn mức của người bình thường rất nhiều."
Tôi cũng dần hiểu được cách hoạt động của nó rồi, vì chỉ số của tôi rất thấp nên tôi chắc chắn phải phụ thuộc hoàn toàn vào chỉ số của Elei thôi.
Em ấy có nói là chỉ số của em ấy rất cao nhưng tôi vẫn muốn biết con số chính xác để tôi có thể an tâm, à mà còn lv của em ấy nữa chứ.
"Anh hiểu được cách nó hoạt động rồi, nhưng anh có một thắc mắc ?"
"Anh còn thắc mắc điều gì ?"
"uhm.... là Lv, hiện em đang ở lv bao nhiêu thế ?, nếu em Lv cao hơn anh và cách biệt của nó quá lớn thì chúng ta có đồng bộ được không ?"
"Anh yên tâm dù có cách biệt rất lớn đi nữa thì chúng ta vẫn đồng bộ được, nhưng đó không phải là vấn đề anh nên lo lắng vì em cũng chỉ ở lv 1 như anh thôi."
"Thì ra là.... khoan đã !? em nói em đang ở lv 1 sao ?"
"Vâng, có gì sai sao anh ?"
"Không phải em là nữ hoàng sao ?, làm sao em có thể ở lv 1 được, chuyện này là không thể đúng không !?"
"Anh không biết sao ?. Khi 1 tinh linh lập giao ước với một người nào đó thì lv của tinh linh đó sẽ được reset và cân bằng với người lập giao ước."
Chuyện này tôi mới nghe lần đầu luôn đấy, cái thể loại cân bằng gì thế này, không phải vì điều này mà cơ hội sống sót của tôi sẽ giảm đi sao ?.
"Sao giờ em mới nói cho anh biết ?"
"Không phải tới giờ anh mới hỏi em sao ?"
"Nhưng....."
Làm sao tôi có thể nói tiếp được chứ.... em ấy nói quá đúng, đây là do tôi không chịu hỏi trước làm sao tôi có thể trách cô ấy được.
"Em nói em ở lv 1..... không phải như thế thì cơ hội sống sót của chúng ta sẽ giảm xuống sao ?"
"Anh cứ yên tâm về việc đó, như em đã nói lúc nãy dù em có ở lv 1 đi chăng nửa, thì em cũng là 1 nữ hoàng đấy, hiển nhiên chỉ số của em sẽ rát cao rồi."
Em ấy nói với một giọng khá tự hào cùng với nụ cười không ngớt ở trên mặt, em ấy có tự tin thái quá không đây ?.
"Em tự tin quá đấy."
"Anh không tin em à ?"
"Làm gì có chuyện đó."
"Anh nói thế nhưng mặt anh đang trả lời không kìa." – em ấy lườm tôi và nói
"Không có mà, làm sao anh có thể không tin em được."
Bộ mặt mình có ghi chữ hay gì đó sao ?, sao tự nhiên mình thấy hận bản thân quá.
"Anh không tin em, mou... được thôi cứ xem chỉ số của em đi, mở bảng trạng thái."
===========================
Elei
Lv 1
Hp: 1000
Mp: 2500
Tấn công: 100
Thủ: 89
Nhanh nhẹn: 200
Kháng: 119
Ability: Sự chúc phúc của nữ hoàng
Skill: Thương thuật Max, Uy quyền, Miễn nhiễm điện năng, Quang tốc, lôi bộ, Thao túng điện (Electric control).
Ma pháp: Triệu hồi tinh linh, Thunder spear (cái này mình sẽ để tiếng anh vì nó nghe hay hơn), Electric ball, Electric Buff, Thunder Create.
===========================
Em ấy hoàn toàn không nói đùa...., em ấy mạnh.... không..... phải nói là quá mạnh, nhìn vào mấy cái skill mà em ấy sở hữu kìa cái nào cũng mạnh hết, em ấy mà là kẻ thù của tôi chắc tôi sẽ chết trong vòng 1 nốt nhạc mất.
"Giờ anh đã tin em chưa."
"Anh chân thành xin lỗi vì đã có suy nghĩ rằng em yếu, anh thật sự không còn lời gì để nói khi nhìn vào bảng trạng thái của em."
"Ara~ anh biết thế thì tốt."
Em ấy phô ra một khuôn mặt tự mãn như vừa đánh bại được tôi ấy, ây dà từ nay chắc tôi không dám nghi ngờ gì về sức mạnh của em ấy nữa đâu.
"Giờ thì anh có thể đồng bộ với em mà không lo lắng gì hết rồi phải không ?"
"Đúng vậy...."
"Xem ra cô chủ đang rất vui nhỉ ?"
"Uwaaa !?"
Không biết từ lúc nào mà Clare đã trở lại và đứng cạnh tôi và Elei, làm sao cô ấy có thể quay về mà không gây ra tiếng động gì hết thế ?.
"Đúng thế, được lập giao ước với một người như Chelto quả là may mắn."
"Ara tôi thấy mừng cho cô chủ, bên cạnh đó đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi ạ."
"Được rồi anh cũng đói rồi nhỉ hãy tiếp tục trong lúc đang ăn nào."
"Được thôi...."
Có thực mới vực được đạo, với cái bụng đói meo thì cũng chả suy nghĩ được gì, nào ăn thôi tôi cũng đói lắm rồi.
================================
Vậy là mình đã hoàn thành chương này, mình có cảm giác đã bơ Elei khá lâu nên đã viết chương này.... nhưng lúc đầu thì mình thật sự muốn viết một nội dung khác cơ nhưng mà thôi... cuối cùng mình mong mọi người tiếp tục đóng góp ý kiến và tiếp tục ủng hộ cho mình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro