Chương 108: Trận đại chiến trong quá khứ (1)

"Cậu trông thoải mái quá nhỉ Freya? Đã có chuyện gì xảy ra sao?"

"Hừm hừm... gần đây tớ có nhiều thời gian rãnh hơn trước kia, cộng với việc những cuộc xung đột giữa các khu vực đang có chuyện biến tốt."

Đã vài ngày trôi qua kể từ ngày Krad chấp nhận lời đề nghị của oán hận bên trong mình, không có chuyện gì đặc biệt xảy ra trong những ngày đó cả trong khi Freya vẫn chưa hề biết đến việc Krad đã làm những gì.

Vì không biết được Krad đã làm những gì cho cô nên cô không có gì phải bận tâm cả, thay vào đó tâm trạng cô hiện còn đang rất tốt nữa, cô mong muốn gặp lại Krad ngay để nói lời cảm ơn của mình vì đã cho cô một nơi để thư giãn.

Khi cô nhớ về việc đó má cô lại đỏ bừng lên, nét mặt thay đổi thành một nét mặt vô cùng hạnh phúc đến lạ thường, chứng kiến người bạn mà bản thân yêu quý có những thay đổi bất ngờ đến thế Emi không khỏi tò mò và ngạc nhiên khi nhận ra người bạn của cô hiện đang có cái cảm xúc như nào.

"Ho.. ho.. theo biểu hiện của cậu cho thấy, thì cậu đang để ý đến một ai đó rồi đúng không?"

"L-làm... gì có chuyện đó chứ... c-cậu... ta chỉ là..."

Chính Freya cũng không nhận ra được cái tình cảm lạ thường đã dần nảy sinh rồi kẹt lại trong trái tim cô như một liều thuốc bổ khiến cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc vậy, cô thật sự chẳng hiểu tại sao bản thân lại có cái cảm xúc đó, cô không hiểu vì sao mỗi khi gặp mặt cậu trai Krad đó thì tim cô lại bắt đầu rộn ràng, má cô ửng hồng, vẻ mặt lại bắt đầu biểu hiện những nét hạnh phục, song, cô lại cảm thấy khá hồi hộp mà lại chẳng muốn rời xa cậu chút nào, cô chỉ muốn được ở bên cậu thêm một chút nữa dù nó chỉ là vài giây cũng được.

Vì khoảng thời gian bên Krad là khoảng thời gian cô không cần lo nghĩ cũng như là khoảng thời gian hạnh phúc nhất đối với cô.

"Đó là yêu rồi còn gì nữa, fu.. fu.. bạn tôi đã biết yêu rồi, nói tớ nghe người đó là ai vậy? Tớ có quen biết gì với người đó không?"

"Yêu sao....!? cơ mà cậu hỏi mình để làm gì cơ chứ?"

Khi cô nói rõ cảm giác của mình với Emi cùng với vẻ mặt vô cùng hạnh phúc khi nghĩ về Krad, điều đó đã khiến Emi nhận ra ngay thứ cảm xúc kì lạ mà Freya đang chất chứa là gì, đó không lạ gì ngoài tình yêu cả, thứ tình cảm vô cùng đẹp đẽ và cực kì đáng ngưỡng mộ.

Với vẻ cực kì bối rối và lúng túng Freya không ngừng đỏ mặt và cúi đầu suy nghĩ về tình cảm thật sự của mình, cô xấu hổ không biết phải biết phải phản ứng ra sao trong cái tình cảnh hiện tại nữa...

"Có lẽ cậu không nhận ra được nó rồi, cậu không muốn nhắc đến nữa thì thôi vậy, nhưng hãy nhớ đối mặt với cảm xúc của mình nhé Freya."

"Uhm... tớ sẽ cố gắng, ngay khi hiểu được cảm xúc này của mình..."

Tuy vẫn còn chút đỏ nhưng Freya đã dần trở nên bình tĩnh trở lại, song, qua những lời mà Emi đã nói thì cô cũng đã dần hiểu rõ thứ cảm xúc bên trong bản thân là gì, nhưng cô vẫn chưa thực sự chắc chắn về điều đó cho lắm, thế nhưng một điều chắc chắn rằng cô sẽ cố gắng đối mặt với nó dù cô có muốn hay không.

Ngay sau đó Emi đã kohum~ một tiếng để đưa Freya thoát khỏi tâm trí cô rồi quay lại với thế giới thực.

"Giờ thì quay lại chuyện chính, tớ đến đây hôm nay là có thứ này muốn đưa cho cậu xem."

"Đưa cho tớ xem?"

Emi lập tức búng tay rồi một hình chiếu đã lập tức xuất hiện và lơ lửng trên không trung trước mặt 2 người, song, Freya đã không khỏi kiềm lại sự bất ngờ của mình khi thấy người xuất hiện trong khung hình chiếu đó lại là chàng trai mà cô đã dành tình cảm của mình cho, đúng, đó là Krad.

Vô vàn câu hỏi ngay lập tức xuất hiện rồi bay loạn xạ trong tâm trí cô, cô vừa sốc lại vừa không tin vào mắt mình, không phải Krad đang ở nơi đó sao? sao cậu ta lại xuất hiện tại đó? Và thứ sức mạnh mà cậu ta đang sở hữu đó không phải là thứ đó chứ?

Rất nhiều câu hỏi hiện ra trong đầu, Emi cũng bất ngờ chẳng kém trước nét mặt bất ngờ của Freya, Emi đã lập tức có suy nghĩ rằng Freya có thể đã biết trước được điều gì đó rồi, nhưng cô lại không nói ra thay vào đó cô lại tiếp tục câu chuyện lúc trước.

"Như cậu thấy, đây là nơi xảy ra cuộc xung đột gần đây nhất, ngay giữa khu vực của tinh linh lửa và khu vực của tinh linh gió, ngay lúc cuộc xung đột gần như nổ ra thì một chàng trai kì lạ với một sức mạnh cũng kì lạ không kém đã đột ngột xuất hiện rồi làm ngất tất cả những tinh linh đang chuẩn bị chiến đấu."

"Gì cơ?"

'Sao Krad lại có sức mạnh đó chứ? Cậu ta đã giấu mình điều gì sao?'

"Tớ không biết hắn có mục đích gì nhưng về việc cậu được thảnh thơi gần đây chắc là do việc này rồi."

'Không lẽ cậu ấy làm tất cả mọi thứ là vì mình sao?'

Ngay lúc đó cảm xúc trong cô đã trở nên rối loạn, một mặt cô vui vì Krad đã cố gắng giúp cô khiến cô cảm thấy bình yên, một mặt cô lại cảm thấy lo ngại vì không biết cậu ta đã làm bằng cách thức nào, hơn nữa cô biết được việc nếu như Krad không chấp nhận thứ oán hận bên trong cậu thì cậu không thể sử dụng được sức mạnh của mình, thế nên khi thấy được việc cậu ta khiến cho tất cả đồng loạt bất tỉnh như thế bằng sức mạnh của chính mình thì cô không thể không lo lắng được.

"Ngoài ra tớ vẫn còn điều này muốn nói cho cậu biết nữa này, nó quan trọng lắm đấy nên hãy nghe kỹ nhé."

Emi bất ngờ làm vẻ mặt vô cùng nghiêm túc đối mặt với Freya, điều đó khiến cô vô cùng hồi hộp vì một số lý do rồi chú tâm nghe những gì mà Emi chuẩn bị nói.

"Những người do Krad làm bất tỉnh đã mất hết ma lực của bản thân vĩnh viễn, họ không thể sử dụng được ma pháp của bản thân được nữa."

"Khoan.... cậu nói gì thế!? Mất đi ma lực vĩnh viễn sao? sao có thể có chuyện đó được cơ chứ!?"

"Tớ biết là cậu rất sốc nhưng đó là sự thật.... tớ đã đích thân đi kiểm chứng và kết quả là mọi ma lực trong người họ đã biến mất, hơn nữa khả năng hồi lại lượng ma lực đã mất đi đó cũng biến mất theo luôn, kết quả tất cả họ không còn khả năng sử dụng ma pháp được nữa..."

"Gì chứ... không thể nào...."

Những lời cay nghiệt của Emi khiến cho Freya bị sốc đến tột độ, cô thậm chí không thể tin được đó là sự thật, nói đúng hơn là cô không muốn tin vào điều đó thế nhưng sự thật đã hiện ra trước mắt, dù cô không muốn tin đi chăng nữa thì cô vẫn phải tin vào việc Krad đã lấy ma lực của tất cả những tinh linh ấy.

Sao cậu ấy lại làm như thế? Cậu ta không phải là dạng người xấu xa như vậy, tôi không tin, sao mọi thứ lại thành ra như thế này được chứ...?, dòng suy nghĩ đó liên tục trôi nổi bên trong tâm trí Freya không hồi kết.

Sự thật khiến cô không thể tin vào Krad nhưng tâm trí và cảm xúc của cô lại khiến cô tin vào Krad hơn, trong khoảng khắc đấy Freya chỉ còn biết trợn to đôi mắt của mình với vẻ mặt méo mó, cô ôm đầu rồi khuỵu gối xuống trong sự rối loạn của bản thân.

"Hình như cậu biết gì đó về chàng trai này thì phải, tớ nghĩ cậu có gì muốn nói với tớ phải không nào?"

Chứng kiến cảnh tượng người bạn thân nhất của bản thân phải chịu cảnh đau đớn như thế Emi đã không thể cứ mãi đứng đó nhìn được, chí ít cô muốn làm gì đó cho Freya ngay khi Frey chịu chia sẻ cho bản thân cô biết.

"Tớ sẵn lòng nghe những gì cậu nói và cố gắng giúp đỡ hết sức trong khả năng, thế nên hãy cứ yên tâm mà chia sẻ với tớ, không phải chúng ta là bạn sao Freya?"

Ánh mắt tràn đầy quyết tâm đấy của Emi như đã truyền đến Freya bằng một cách nào đấy, cảm xúc của Emi cũng theo đó mà truyền tải đến Freya, song, điều đó đã khiến cho Freya trấn tĩnh lại tinh thần của mình và lấy lại can đảm để đứng lên đối mặt với sự thật.

"Phải rồi ha... tớ xin lỗi vì đã không nói cho cậu sớm hơn, được rồi... tớ sẽ kể cho cậu tất cả."

Sau đó Freya đã kể lại mọi thứ cho Emi nghe, ban đầu Emi có đôi chút bất ngờ và có đôi chút giận dữ nhưng cái cảm xúc tức giận đó đã nhanh chóng biến mất, vì cô hiểu được vì sao Freya lại không kể mọi thứ cho cô biết, cô biết rằng Freya đang lo ngại rằng bản thân cô sẽ lo lắng thái quá cho Freya, thế nên Freya mới quyết định không kể cho cô biết cho đến khi Freya thực sự chắc chắn rằng Krad hoàn toàn vô hại.

Thế nhưng ý định đó của Freya đã nhanh chóng bị phá tan ngay khi biết được sự thật phũ phàng này.

"Tớ hiểu rồi, vậy thì đi gặp cậu ta thôi nào."

"Ê-Ể?"

"Không phải đi gặp cậu ta là cách nhanh nhất bây giờ sao?, hơn nữa cậu cứ ngồi đây suy nghĩ thì được gì cơ chứ, tớ tin chắc rằng người mà cậu yêu sẽ không làm cậu thất vọng đâu he.. he.."

"Đúng là vậy... cơ mà tớ không yêu cậu ta."

Freya đỏ mặt và ngay lập tức phản ứng lại với Emi một cách đầy sốt sắng, vẻ mặt đỏ ửng đấy của Freya có đôi chút ngại ngùng và hạnh phúc của một thiếu nữ đang yêu trong đó nữa, thế nên dù nhìn cách gì thì Freya vẫn không thể chối cãi được bản thân đã có tình cảm đặc biệt dành cho Krad rồi.

"He.. he.. đừng có chối nữa phản ứng của cậu đã cho tớ biết hết rồi."

"Tớ đã bảo là...."

"Nào đi thôi, cậu mau dẫn đường đi chứ."

"Nè... chờ tớ đã, mà cậu có nghe những gì tớ nói không thế?"

"Được rồi được rồi, tớ không muốn biết 2 cậu hạnh phúc thế nào đâu giờ thì đi thôi."

"Đã bảo là không phải rồi mà...."

Sau đó Freya đã đành phải chịu thua và bắt đầu dẫn đường cho Emi đến chỗ cậu trai tên Krad đấy.

*

"ARG... ngươi.... ta sẽ không chịu thua ngươi đâu."

Hiện tại Krad đang bị bao quanh bởi một luồng ma lực màu đen kì lạ nào đấy trong đau đớn, tâm trí cậu đang dần bị thứ cảm xúc tiêu cực chiếm lấy dần, cậu đã chống lại nó bằng tất cả ý chí của mình, thế nhưng cậu càng xua đuổi thứ cảm xúc đấy thì cơ thể cậu lại càng đau đớn hơn bao giờ hết.

'Freya....'

Cậu đau đớn, cậu tuyệt vọng, cậu hốt hoảng như bản thân đã hoàn toàn bị thứ đó nuốt trọn vậy, song, chính trong khoảng khắc đấy cảm xúc đặc biệt của cậu dành cho cô gái xinh đẹp Freya đã tiếp cho cậu thêm một phần ý chí để tiếp tục đứng lên.

Thứ cảm xúc đó càng lớn mạnh thì cậu càng hiểu rõ nó là gì, cậu biết bản thân đã có tình cảm thế nào dành cho Freya và chính sự hiểu rõ cảm xúc đấy của bản thân đã giúp cậu tiến xa cho đến bây giờ, không bị bóng tối nuốt chửng nhưng cậu không thể tránh khỏi sự đau đớn và khủng hoảng trong tâm trí, chính bây giờ đây cậu vẫn đang được thứ cảm xúc đấy cứu rỗi bản thân, vì cậu biết dù thế nào thì phía sau cậu vẫn còn một người luôn đợi chờ cậu...

'Fu.. fu.. ngươi vẫn còn chịu đựng được cơ à, ngươi cứng cỏi hơn những gì ta nghĩ nhiều đấy nhóc con.'

"Ngươi im đi, ta sẽ không bao giờ giao cơ thể và ý chí này cho một người như ngươi đâu."

'Ka.. ka.. ta không chắc về điều đó đâu chàng trai ạ, ngươi hãy nhìn lại bản thân mình đi, coi xem ngươi đang trong bộ dạng thế nào.'

"G-gì... c-...hứ..."

'Với bộ dạng thảm hại đấy của ngươi thì có thể làm gì được nữa chứ? Nào hãy ngoan ngoãn mà đưa cơ thể của ngươi cho ta đi nào, chí ít thì ngươi sẽ không còn chịu thêm nhiều đau đớn nữa ku.. ku..'

"N-ngươi đừng có mà mơ tưởng nữa...."

'Tch.. thật cứng đầu vậy thì ta sẽ cho ngươi đau đớn hơn nữa vậy....'

"AAAAAAAA...."

Luồng ma lực xung quanh cậu đã đột ngột trở nên mạnh hơn trước, tâm trí lẫn cơ thể cậu lại một lần nữa rơi vào địa ngục đau đớn, cơn đau thấm qua da thịt và xương sống, ngay cả linh hồn cậu cũng ảnh hưởng ít nhiều, đau đớn khiến cậu mất dần ý chí, cậu nghiến răng chịu đưng như hàm răng cậu có thể bị nghiền nát bất cứ lúc nào vậy, gân máu cậu nhô lên khắp người và có vài chỗ đã không chịu nổi cơn đau mà bắt đầu rỉ máu.

Cậu gục xuống ôm người trong đau đớn, ý thức cậu đang dần biến mất, song, chính trong lúc đó một hình bóng của một cô gái quen thuộc đối với cậu đã xuất hiện ngay trước mắt cậu, và không hiểu vì sao cậu lại cảm thấy vô cùng ấm áp và nhẹ nhàng, một cảm giác thoải mái như đang ở trên thiên đường vậy, mọi cơn đau đã bị xua đi, cảm xúc tuyệt vọng và oán hận không còn chiếm lấy tâm trí cậu nữa, song, cũng chính lúc đo cậu đã gục xuống và bất tỉnh ngay tại đó.

"F-r...eya...."

*

"Krad..."

'Ai đó...'

"Kradd..."

'Ai gọi tôi đó.... giọng nói này....'

"Kraddd.."

Khi Krad vẫn còn đang trong trạng thái nữa mê nữa tỉnh cậu đã nghe thấy một giọng nói của ai đó đang gọi tên mình, không hiểu vì sao mà cậu lại có cảm giác cực kì quen thuộc với giọng nói này.

'À.... Sao mình lại có thể quên được nó cơ chứ....'

Giọng nói đã đó đã dần rõ ràng hơn và cậu đã lập tức nhận ra chủ nhân của giọng nói đó, hay nói đúng hơn là một giọng nói mà cả đời cậu cũng chẳng thể nào quên được vì giọng nói đó chính là giọng nói của người mà cậu quan tâm nhất và cũng là người cậu đã dành trọn tình cảm của mình vào Freya....

"Freya...."

"Krad... cậu tỉnh rồi sao!? thật mừng quá tớ cứ tưởng cậu bỏ tớ đi rồi chứ...."

Với vẻ mặt vừa đau buồn vừa hạnh phúc, hai hàng lệ rơi vẫn còn động lại trên đôi má, đó là khung cảnh mà Krad đã thấy được ngay khi có thể mở được đôi mắt của bản thân lên.

'Này... sao cậu lại khóc.... tớ không muốn cậu khóc chút nào đâu....'

Trong thâm tâm cậu cảm thấy buồn vì bản thân đã khiến cho Freya phải khóc, song, cậu lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi gặp được cô mặc dù bản thân đang trong tình trạng thế này.

Trong giây phút nữa mê nữa tỉnh đấy cùng với thứ cảm xúc dâng trào từ tận đáy lòng cậu, như một ngồi nổ mở đầu tất cả cậu lập tức chiếm lấy bờ môi không chút phòng vệ nào đấy của Freya.

"UH......!!?" - Freya

"Woa~" - Emi

Freya không biết phản ứng ra sao trong cái tình cảnh hiện tại, cô ngạc nhiên, hạnh phúc, sốc đến ngơ ngát, tâm trí cô rối bời và tim cô như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực, mọi thứ khiến cô không biết phải phản ứng làm sao cho đủ, cuối cùng cô chỉ biết đứng đó với vẻ ngạc nhiên không ngớt và đôi má đỏ chót.

"Tớ thích cậu Freya...."

"H-hể.....!?"

"A... Ể... Freya... cậu thật thật sự.... uwahhh.... tớ đã làm gì thế này!!?"

Phát hiện ra tất cả không phải là một giấc mơ hay ảo ảnh gì cả, vẻ mặt Krad biến sắc thành một màu đỏ tươi, cậu giật bắn rồi ôm mặt trong sự ngại ngùng, khói bắt đầu bốc lên nghi ngút trên đỉnh đầu cậu như thật sự có đám cháy nào đấy trên đó vậy.

"Uhm... đó là... sự thật sao....?"

"Hể.... sự thật gì cơ?"

"Về việc cậu nói cậ.... t-t-t-t-t....hích tớ ấy...."

"Hiển nhiên đó là sự thật rồi."

Gương mặt của Freya cũng đỏ bừng không kém gì Krad, tâm trí cô rối bời trong một khoảng khắc, nụ hôn và lời thổ lộ bất ngờ đó khiến cảm xúc bên trong cô như muốn nổ tung lên vậy, cô không còn biết thứ cảm xúc sâu thẩm bên trong cô là gì nữa, việc này khiến cô quá sốc nên không thể nào suy nghĩ kỹ càng được nữa....

"Uhm tớ..... không biết phải nói sao nữa.... tớ thật sự không ghét cậu... nhưng tớ vẫn cần thời gian để suy nghĩ nên hãy đợi tớ nhé Krad."

Đôi mắt 2 người bất ngờ va chạm vào nhau, Freya ngại ngùng nói ra cảm xúc của mình khiến cho không gian gần như rơi vào tĩnh lặng, Krad đã thẳng thắng đối mặt với nó mặc dù đôi mi cậu cứ nhắm tịt lại vào khoảng khắc đấy.

"Uhm... tớ sẽ đợi."

Bỏ qua mọi sự ngại ngùng sau lưng cả 2 đã thành công tạo ra một vùng không gian màu hồng của riêng họ mặc dù trên gương mặt họ vẫn còn đôi chút đỏ trên đó, cả 2 như không thể nhìn vào mắt đối phương được vậy, điều này đã làm cho bầu không khí màu hồng có phần lúng túng trong đó nữa, nói sao nhỉ... cả 2 trông khá là dễ thương đó chứ.

"Kohum... cả 2 thôi làm không gian cho 2 người được rồi đấy, đừng quên là tôi vẫn còn ở đây đấy nhé."

"A... uhm..."

"A... mà cậu là?"

Cả 2 cùng lúc giật bắn ra sau ngay khi Emi chen vào giữa bầu không khí đó, cuối cùng thì Krad cũng đã để ý đến sự hiện diện của Emi trong sự bở ngỡ.

"Tôi tên là Emi là bạn thân của Freya, hân hạnh được gặp cậu."

"Hân hạnh được gặp cậu...."

"Giờ thì không còn gì nữa thì chúng ta quay lại việc chính thôi nào, trước hết thì không phải cậu có gì đó muốn nói cho chúng tớ biết sao Krad?, về cái thứ đã bao bọc lấy cậu đấy." – Emi

"Uhm tớ cũng muốn nghe nữa, được không Krad?" – Freya

"Không sao dù sao thì tớ cũng chẳng giấu cậu được nữa rồi..."

Sau đó Krad đã kể lại tình hình hiện tại của bản thân cho cả 2 nghe, về việc cậu mượn sức mạnh của kẻ thứ 2 trong người, về việc hắn đang cố chiếm lấy cơ thể cậu và cả việc cậu làm cách nào để có thể giúp cho Freya.

Theo nhưng gì cậu kể thì cậu hoàn toàn không lấy đi ma lực của họ ý định của cậu chỉ là khiến tất cả bất tỉnh mà thôi, nhưng việc đó đã làm cho Freya và Emi cảm thấy không đúng với sự thật mà họ biết cho lắm.

"Khoan đã cậu nói là cậu chỉ làm cho họ bất tỉnh thôi sao?" – Emi

"Đúng thế, bộ có gì khác xảy ra nữa sao?"

"Uhm... nghe kỹ nhé Krad, thật ra những tinh linh mà cậu đã làm bất tỉnh đã không còn khả năng sử dụng ma pháp được nữa, ma lực của họ đã hoàn toàn biến mất và không thể phục hồi được nữa...."

"Khoan đã, cậu nói gì cơ!? Đó là sự thật sao!?"

"Đúng..."

"K-không thể nào...."

'Fu.. fu.. fu.. giờ ngươi đã hiểu ra chưa nào nhóc con, mọi thứ ngươi làm chỉ là gieo rắc thêm sự tuyệt vọng và oán hận mà thôi ku.. ku.. ku..'

"Ngươi lừa ta..."

'Ta không hề lừa ngươi... chính tay ngươi đã làm thế đó chứ, ta không hề can thiệp vào hay gì cả, ta chỉ đưa ngươi sức mạnh để ngươi làm điều đó mà thôi.'

"Gì chứ... tôi đã làm gì thế này...."

"Cái gì thế này...!!?" - Emi

"Thứ ma lực này... không phải lại nữa đó chứ!!" - Freya

Nguồn ma lực đen kì lạ lập tức bao trùm lấy cậu khi cậu quỳ xuống trong bất lực, đôi mắt cậu như đã mất đi hết ý chí, cậu chỉ muốn giúp nhưng không ngờ lại khiến mọi thứ trở nên tệ hơn, việc đó đã khiến cậu rơi vào nơi sâu nhất của sự thất vọng.

Chứng kiến cảnh tượng đó Freya đã lập tức sử dụng sức mạnh của mình và cố gắng giải thoát cho Krad ra khỏi quá trình chiếm hữu đấy nhưng đã quá muộn, bản thể ác trong người của Krad đã kịp thời ngăn cản lại.

Và cũng chính trong thời điểm đó bản thể ác đó đã nhanh chóng chiếm lấy cơ thể của Krad trong nháy mắt.

*DOOOOMMM*

Áp lực từ ma lực đột ngột phát động khiến cả 2 hất văng ra xa, thần thái của Krad đã đột ngột thay đổi ngay sau đó.

Hắn ta mỉm cười rồi lập tức lao đi rồi biến mất hoàn toàn ra khỏi tầm nhìn của Freya và Emi...

"Không thể nào.... Krad đã.... KHÔNG!!!"

Freya bị sốc đến ngơ ngát khi chứng kiến cảnh tượng Krad bị chiếm hữu như thế và bản thân không thể làm gì khiến cô hối hận không dứt, một nổi buồn và cơn nhối đau từ tim cô không ngừng xuất hiện và chính nó đã khiến tâm trí cô rơi vào khoảng không trống vắng, cô không thể suy nghĩ bất cứ thứ gì ngoài nổi đau khi chứng kiến Krad bị chiếm hữu cả.....

=====================================

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro