Chương 45 - Chiến tranh tương lai (3)


...Chưa bao lâu kể từ khi kịch bản bắt đầu mà đã như thế này sao?

Tôi cố nhớ lại câu chuyện gốc nhưng không hề có ký ức nào về một cuộc xâm lược sớm như vậy. Điều đó có nghĩa là đã xuất hiện biến số.

Trong bóng tối, đèn pha tắt đi và vang lên tiếng người nói chuyện.

"À, cuối cùng cũng đến được Chungmuro rồi."

"Thật đấy, họ mất quá nhiều thời gian để phá kịch bản."

"Này, im lặng đi. Họ sẽ nghe thấy mất. Và chẳng phải cậu biết là các kịch bản khác nhau tùy theo từng ga sao?"

Tôi quan sát khi nhóm người kia tiến lại gần, tay cầm vũ khí. Điều quan trọng nhất trong một trận chiến là phải chiếm thế chủ động trước. Tôi bước lên trước, theo sau là Lee Hyunsung và Jung Heewon, rồi Yoo Sangah ở phía sau cùng. Lee Gilyoung thì vẫn còn đang ngủ.

Bao nhiêu giây trôi qua? Bốn người đàn ông và phụ nữ trong bóng tối tiến về phía này. Tôi mở miệng.

"Dừng lại."

"Hử? Ồ, được thôi."

Họ dừng chân khi nhìn thấy lưỡi kiếm tôi đang chỉa về phía trước. Có những chiếc xe đạp trắng bên cạnh họ. Tôi nghe tiếng vũ khí được rút ra nhưng giọng một người đàn ông vang lên nhanh hơn.

"Khoan đã nào. Bình tĩnh. Ôi, tôi thậm chí còn chẳng dám nói vì sợ quá."

"Đặt vũ khí xuống và từ từ tiến lại đây."

Người đàn ông hạ vũ khí và tiến lại với hai tay giơ lên. Khi anh ta bước vào trong ánh sáng, ấn tượng ban đầu về anh ta không tệ. Đôi mắt một mí cong cong, mang lại cảm giác khá thiện chí.

"Đừng quá cảnh giác. Chúng tôi không đến đây để đánh nhau."

"Vậy thì đến đây làm gì?"

"Hãy bắt đầu bằng việc giới thiệu. Tôi là Kang Ilhun và tôi giúp quản lý Nhóm Dongdaemun."

Kang Ilhun? Không có cái tên nào như vậy hiện lên trong đầu tôi ngay lập tức. Hơn nữa, một đại diện của Dongdaemun... mọi chuyện bắt đầu trở nên kỳ lạ.

[Kỹ năng độc quyền 'Danh sách Nhân vật' được kích hoạt.]

Vì kỹ năng hoạt động nên chắc chắn anh ta là một nhân vật trong tiểu thuyết.

[Tóm tắt nhân vật]

[Tên: Kang Ilhun

Tuổi: 31

Nhà tài trợ: Kẻ Buôn Chuyện Vô Sỉ

Thuộc tính độc quyền: Chuyên gia Tin Đồn (Chung)

Kỹ năng độc quyền : Huấn luyện Vũ khí Lv. 2, Nghệ thuật Giao tiếp Lv. 3, Lan truyền Tin đồn Lv. 1

Dấu ấn: Gây Náo Động Lv. 1

Chỉ số tổng thể : Thể chất Lv. 12, Sức mạnh Lv. 13, Nhanh nhẹn Lv. 13, Ma lực Lv. 13, Sức mạnh tinh thần Lv. 10

Đánh giá tổng quát: Thật đáng tiếc, anh ta đã phát triển nhân vật sai hướng do gặp sai nhà tài trợ. Tuy nhiên, anh ta vẫn là một người có năng lực và có thể lợi dụng được. Anh ta lan truyền tin đồn bất kể đúng hay sai, vì vậy hãy cẩn thận.]

Chuyên gia Tin Đồn... Đã đến lúc bọn họ bắt đầu hành động. Kang Ilhun nhìn tôi với vẻ hơi thiếu kiên nhẫn.

"Anh tên là...?"

"Kim Dokja."

"À, Kim Dokja-ssi...?"

Thoáng chốc, vẻ ngạc nhiên lướt qua khuôn mặt Kang Ilhun khi nghe thấy tên tôi, nhưng nó chỉ tồn tại trong giây lát.

"Rất hân hạnh, Dokja-ssi. Vì anh có cờ, hẳn anh là đại diện trạm phải không?"

"Đúng vậy."

Hắn quan sát kỹ màu sắc lá cờ của tôi rồi nhìn những người xung quanh tôi. Đó là để xác nhận sức mạnh phía chúng tôi. Đôi mắt hắn tinh tường, nhưng đáng tiếc lại gặp sai đối thủ.

"Nếu nhìn đủ rồi thì vào thẳng vấn đề đi."

"Haha, thứ lỗi. Chúng tôi cũng phải quan tâm đến sự an toàn nữa." Kang Ilhun tiếp tục nói mà không hề hoảng loạn. "Một lần nữa, chúng tôi không đến để đánh nhau. Nếu chúng tôi mang đến một lời đề nghị tốt thì sao?"

Tôi nhìn về phía nhóm của Kang Ilhun. Không ai trong số họ có cờ.

"Làm sao tôi tin được?"

"Ừm, anh sẽ biết nếu kiểm tra luật chứ? Nếu chúng tôi đến để chiến đấu, chúng tôi hẳn đã đi cùng đại diện rồi. Chỉ đại diện mới có thể chiếm cột cờ."

Đúng thật. Rõ ràng là vậy.

"Đề nghị đó là gì?"

"Chúng tôi đến để xin một liên minh."

Nghe đến đó, các thành viên của Chungmuro bắt đầu xôn xao. Kang Ilhun lắc đầu.

"À, anh còn do dự vì Chungmuro vừa mới mở ra. Thực ra thì kịch bản thứ tư đã bắt đầu được hai ngày rồi."

"...Hai ngày sao?"

Yoo Sangah buột miệng nói. Kang Ilhun gật đầu.

"Đúng vậy, kịch bản thứ ba hơi khác nhau về nội dung và thời lượng giữa các ga... có lẽ anh không biết điều đó?"

"À..."

Kịch bản thứ ba vừa kết thúc, nhưng tôi đã biết trước điều đó. Trong câu chuyện gốc, Chungmuro vốn là kẻ đến muộn trong kịch bản so với các ga khác. Nói cách khác, chúng tôi bắt đầu với sự thiếu hụt về thông tin.

Theo nghĩa đó, đề nghị liên minh của Kang Ilhun quả là một cám dỗ kịp thời. Thông tin là điều cần thiết và vượt ngoài khả năng của chúng tôi. Vấn đề là phe bên kia sẽ được lợi gì?

"Đây là một đề nghị khó chấp nhận. Tôi không biết liệu anh có ẩn ý gì khác không."

"Hrmm, lời của Dokja-ssi chắc chắn là đúng. Anh sẽ không tin vào liên minh này, nên tôi sẽ nói thẳng điều mà chúng tôi sẽ được lợi. Nói ngắn gọn, Chungmuro không phải là 'ga mục tiêu' của chúng tôi."

"Làm sao tôi tin được?"

"Anh có thể tin hoặc không. Nhưng hãy thử nghĩ mà xem. Nếu Chungmuro là mục tiêu của chúng tôi, chúng tôi đã kéo lực lượng chính của ga tới đây rồi. Thành thật mà nói, cột cờ dễ bị tấn công nhất ngay sau khi ga vừa mở."

Nó không thật sự thuyết phục cho lắm.

"Nếu ga mục tiêu của các anh là Dongdaemun thì sao?"

"Haha, không cần lo về chuyện đó. Chúng tôi đã biết ga nào đang nhắm đến chúng tôi. Chúng tôi không tìm đến đây vô cớ."

"Ra vậy. Ý anh là cùng nhau vượt qua kịch bản bằng cách giúp đỡ nhau, vì mục tiêu của chúng ta khác nhau... đúng không?"

"Đúng thế. Giúp đỡ nhau trong lúc này chẳng phải rất tốt sao?"

Kang Ilhun mỉm cười và gật đầu. Tôi im lặng một lúc thì Yoo Sangah mở miệng.

"Tôi có một câu hỏi."

Kang Ilhun cười khẩy nhìn Yoo Sangah.

"Vâng, là gì thế, cô gái xinh đẹp?"

"Tại sao các anh lại đến Chungmuro? Nếu xuất phát từ Dongdaemun, các anh có thể liên minh với những ga khác rồi."

Đó là một câu hỏi sắc bén ngoài mong đợi. Kang Ilhun thoáng lộ vẻ bối rối.

"À, cái đó... như tôi đã nói, Chungmuro vừa mới mở. Ý tôi là... ừm, các ga khác đều đã lập liên minh rồi. Nhưng tôi nghĩ Chungmuro thì chưa... haha, cho tôi hỏi, Chungmuro đã lập liên minh với ai chưa?"

"Hmm..."

"Chưa, chúng tôi chưa có."

Kang Ilhun tỏ vẻ vui mừng trước câu trả lời của tôi.

"Vậy thì hãy lập liên minh với Dongdaemun đi. Các anh sẽ không hối hận đâu. Hơn hết, chúng tôi còn có một 'giải pháp chiến thắng' cho kịch bản này."

"'Giải pháp chiến thắng?'"

"Đúng vậy, thực ra nhóm chúng tôi biết những bí mật ẩn giấu của kịch bản này."

Kang Ilhun cười nham hiểm và chốt câu cuối cùng.

"Chúng tôi sẽ nói cho anh biết, nếu anh đồng ý liên minh với chúng tôi."

Sau một lúc, tôi ngồi với Yoo Sangah, Lee Hyunsung và Jung Heewon để trao đổi ý kiến. Yoo Sangah lên tiếng:

"Chúng ta phải làm sao? Có nên lập liên minh không?"

"Tôi phản đối. Tôi không tin họ. Tôi thấy bất an."

Jung Heewon nói.

Ngay sau đó, Lee Hyunsung đưa ra ý kiến.

"Nhưng nếu họ có thông tin về kịch bản này thì cũng không tệ. Dĩ nhiên, ta không thể hoàn toàn tin tưởng họ như Heewon-ssi đã nói..."

Cuối cùng, cả ba đều nhìn về phía tôi. Tôi nhún vai.

"Vậy thì trước mắt..."

Khi đã có quyết định, chúng tôi gọi Kang Ilhun và nhóm Dongdaemun – những kẻ đang quan sát quanh Ga Chungmuro – đến.

"Tôi sẽ đưa ra quyết định sau khi gặp đại diện của các người."

"Ồ, vậy sao?"

"Đại diện của các người đâu?"

"Ở Dongdaemun. Nếu không phiền, tôi sẽ đưa các anh tới..."

"Xin mời."

Chúng tôi ngồi lên yên sau những chiếc xe đạp mà họ đi tới. Người đi cùng tôi là Lee Hyunsung, Yoo Sangah và Jung Heewon. Lee Gilyoung ở lại cùng Gong Pildu vì cậu bé đã lạm dụng kỹ năng "Giao tiếp Đa dạng" và vẫn chưa tỉnh lại. Tất nhiên, tôi không quên dặn Pildu bảo vệ Gilyoung.

"Vậy thì đi thôi."

Có tiếng xe khởi động, rồi chúng tôi bắt đầu di chuyển. Khoảng 20 giây trôi qua, tôi mở miệng:

"À này, Kang Ilhun-ssi."

"Gì vậy?"

"Những người kia... họ có nói gì thêm về Chungmuro không?"

"Hả? Ý cậu là gì..."

"Ví dụ như, nếu đến đây thì sẽ gặp một người đàn ông cực kỳ đáng sợ tên là Yoo Joonghyuk chẳng hạn..."

"Haha, cậu nói cái gì thế..."

Ngay lúc đó, tôi ra hiệu và cả nhóm đồng loạt nhảy khỏi yên sau xe đạp.

"Yoo Sangah-ssi!"

Yoo Sangah dùng kỹ năng "Sợi Trói Buộc" để buộc bốn chiếc xe đạp lại với nhau. Một tiếng ầm vang lên khi chúng va chạm.

"Uaaaaagh!"

Các thành viên của Dongdaemun hét lên khi ngã xuống.

May mắn thay, nhóm chúng tôi vẫn an toàn, lơ lửng giữa không trung nhờ sợi chỉ của Yoo Sangah gắn vào trần. Nó hoạt động như một loại dây an toàn. Cảnh tượng ấy khiến Yoo Sangah trông chẳng khác nào... Spider-Man.

Kang Ilhun phủ đầy bụi đất, ngã sõng soài và gào lên.

"C-Các người đang làm gì thế?"

"Tôi làm gì ư? Đáng ra tôi phải hỏi câu đó mới đúng."

Tôi nhìn vào đường hầm tối om.

"Muốn phục kích thì ít nhất cũng nên nâng cấp kỹ năng ẩn nấp thêm một chút chứ."

Dù tôi không có "Giác quan Tuyệt đối", nhưng cũng đủ để phát hiện ra âm mưu đó. Kang Ilhun nhận ra sự bất ổn và hét lớn.

"Tấn công chúng nó!"

Ngay lập tức, những kẻ ẩn nấp khắp đường hầm đồng loạt xuất hiện. Như tôi đã đoán, mục tiêu của chúng là lá cờ của tôi.

[Nhân vật 'Jung Heewon' đã kích hoạt kỹ năng độc quyền 'Thời khắc Phán quyết'.]

[Các chòm sao thuộc phe 'Chính Nghĩa Tuyệt Đối' đã chấp thuận việc sử dụng kỹ năng này.]

['Thời khắc Phán quyết' đã được kích hoạt.]

"Ể? Tưởng là không được cơ... chẳng phải loạn hết rồi sao?"

Jung Heewon ngạc nhiên, bật cười.

"Khó mà tìm ra kẻ xấu."

Jung Heewon lạnh giọng, thanh kiếm lóe sáng trong hầm tối. Đôi mắt cô đỏ rực khi sử dụng "Sát Quỷ". Ánh sáng nhuốm máu quét qua màn đêm, gieo rắc cái chết.

"Cái... gì cơ?"

"Con nhỏ điên này..! Aaaagh!"

"Xoẹt! Xoẹt!"

Có mười kẻ, nhưng Jung Heewon giết sạch không chút khó khăn. Cảnh tượng này cho thấy chỉ số của cô đã tăng vọt đến mức nào sau khi vượt qua hầm ngục ẩn.

Tôi cũng dùng "Bạch Tinh Thuần Năng", nhanh chóng áp chế Kang Ilhun. Vài tiếng trước tôi còn phải đối đầu Yoo Joonghyuk so ra, gã này chẳng là gì.

"Dokja-ssi, Chungmuro...!"

Tiếng hét của Lee Hyunsung vang lên.

Quay lại, tôi thấy Chungmuro hỗn loạn. Họ đã bị phục kích ngay khi chúng tôi rời đi. Tôi để Yoo Sangah trói Kang Ilhun lại rồi lao về Chungmuro.

Tại sân ga, giao tranh hỗn loạn đã nổ ra. Tôi quyết định quan sát thêm một lát, có một điều cần xác nhận trước.

"Chúng nó là lũ nào vậy trời?!"

Hàng chục kẻ từ hướng Myeongdong ùa tới, vung vũ khí nhằm vào người dân Chungmuro. Và qua những món vũ khí ấy... tôi nhận ra chúng rất quen thuộc.

"Đó là vũ khí của Kim-ssi!"

Những thành viên Liên minh Địa Chủ đi về phía Myeongdong đã bị bọn chúng đánh bại. Thực tế, những kẻ lang thang mất đi nhóm của mình chỉ còn được xem như những đồng xu sống.

Kẻ địch dễ nhận thấy nhất là một gã quấn lá cờ đỏ quanh đầu như khăn rằn.

"Giành quyền kiểm soát sau cũng được! Chỉ cần tao cắm được lá cờ này là xong!"

Đúng vậy. Hắn chính là "đại diện".

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro