Chương 3

Edit: Mia

Beta: Mia

------------------------------------------------------

Trong tiếng ồn ào huyên náo, Trạm Xã vỗ vỗ quần áo từ dưới đất đứng lên, nhìn Lộ Cảnh Ninh đang cười một cách tùy ý với vẻ mặt phức tạp.

Hôm trước trong buổi họp chuẩn bị, lãnh đạo nhà trường đã nhiều lần nhấn mạnh với những sinh viên cuối cấp này rằng họ nên tiết chế sức mạnh của mình một chút, chỉ cần vừa đấm vừa xoa tâm thái của đám tân sinh viên, không cần quá đả kích lòng tự tin của bọn họ.

Bây giờ thì hay rồi, trực tiếp tự ném bản thân mình ra khỏi sân luôn.

Chẳng qua dựa theo cá tính của Trạm Xã, anh chưa bao giờ tìm lý do cho thất bại của mình, anh gật đầu với Lộ Cảnh Ninh, chân thành nói: "Em rất mạnh."

Lộ Cảnh Ninh cũng không khách khí, cười đáp lại: "Anh cũng vậy."

Hai người tùy tiện nói với nhau vài câu, lần khiên chiến đầu tiên chính thức kết thúc.

Lộ Cảnh Ninh trở lại giữa sân, phong thái ung dung tự tại, lúc này cậu chính là tâm điểm chú ý của toàn trường, ngay cả 8 vị giáo sư của tứ đại học viện trong khu vực khán đài cũng đều chú ý đến cậu.

Đừng nghĩ ngoài mặt các vị giáo sư này không nói lời nào, thực chất họ đang ngầm tranh đấu trong bóng tối, có thể cảm giác được rõ ràng một sóng gió đang âm thầm nổi lên.

Trận đấu khiêu chiến bề ngoài mang danh nghĩa là cung cấp cho sinh viên năm nhất đạt vị trí cao một nền tảng để tranh thủ tài nguyên nhưng trên thực tế những trận đấu này cũng là để cho các giảng viên của mỗi học viện có thể tận dụng cơ hội để tìm ra những viên ngọc thô chưa được mài dũa phù hợp nhất với học viện của họ.

Giống như người tên Văn Tinh Trần vừa rồi, mặc dù cuối cùng hắn không hoàn thành được thử thách một chọi ba nhưng màn thể hiện xuất sắc của hắn cũng đủ để hắn được đưa vào danh sách của những vị cố vấn này.

Trong tình huống bình thường, mỗi năm học mới đều có một số ít sinh viên xuất sắc, nhưng mọi năm, những sinh viên tốp đầu này vẫn luôn là Alpha vậy mà năm nay đột nhiên lại xuất hiện một Omega, chuyện này dĩ nhiên sẽ khiến người ta hai mắt tỏa sáng, ngược lại một số người vẫn có chút đắn đo khó đưa ra quyết định rồi.

Tuy nói rằng anh hùng không hỏi xuất thân, vẫn có rất nhiều Omega tỏa sáng ở các lĩnh vực khác, nhưng trong quân đội thì khác Omega vốn dĩ đã thiệt thòi ngay từ đầu, không một ai dám chắc họ liệu có thể trụ vững trong quân đội ở tương lai hay không, rốt cuộc thì trong trận khiêu chiến này của sinh viên năm nhất - không được phép sử dụng pheromone, nếu không có quy định này thì câu hỏi được đặt ra là liệu sinh viên Omega năm nhất này đối mặt với Alpha còn có thể di chuyển trong trường hợp bị pheromone Alpha kìm hãm hay không.

Một số giáo sư đã bí mật quan sát vẻ mặt của những người khác, trong lòng mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình.

Trên khán đài, những sinh viên đến xem trận khiêu chiến đều không chút bận tâm về những suy nghĩ của những giáo sư này, họ ngước nhìn bóng dáng ngạo nghễ trên sân, trong lòng thầm kích động.

Mẹ kiếp, đây tuyệt đối là Omega mạnh nhất mà họ từng được thấy trong cuộc đời làm Alpha của mình, nhận thứ này khiến cho họ đổi mới tam quan về Omega.

Hay nói cách khác, ngoại trừ cái khuôn mặt đó ra, từ đầu đến cuối cậu ta còn sở hữu được yếu tố gì của một Omega nên có? Thật sự là mạnh đến biến thái!!!

Lộ Cảnh Ninh đợi được một lúc lâu hiển nhiên cũng có chút không kiên nhẫn nhíu mày hỏi trọng tài bên cạnh: "Người tiếp theo đâu? Có còn ai nữa không?"

Vẻ mặt trọng tài có chút khó xử: "Ừm, bạn học này, xin vui lòng đợi một chút, một chút nữa thôi, đã có người đi gọi rồi?"

Khiêu chiến thi đấu tiến hành cho tới bây giờ, về mặt lý thuyết cũng đã sắp kết thúc, vốn dĩ Văn Tinh Trần chính là Alpha cuối cùng tham gia, sau khi Trạm Xã giành chiến thắng, các đàn anh khác nhận ra mình không có cơ hội lên sân khấu liền dứt khoát...đi về!!!

Ai mà nghĩ được rằng, Trạm Xã - một trong số các sinh viên năm ba có thực lực mạnh mẽ lại bị một Omega năm nhất đánh bại?

Nói ra thì cũng phải có người tin mới được!!!

Một lúc sau, một bóng người vội vã từ ngoài cửa chạy vào.

Trọng tài như nhìn thấy được đấng cứu tinh, không kịp đợi hắn định thần lại, lập tức đuổi lên sân khấu: "Vòng khiêu chiến thứ hai chính thức bắt đầu —!"

Người anh em đang bị ép vào thế không trâu bắt chó đi cày*: "???"

Trong số các sinh viên cuối cấp tham gia thử thách, một bộ phận rất lớn chỉ ghép vào để cho đủ số lượng, trước đó hắn chưa bao giờ nghĩ chính mình sẽ thực sự lên thi đấu, đột nhiên lúc này nhìn thấy một Omega đứng trước mặt thì lại càng thêm mờ mịt.

Lộ Cảnh Ninh lúc này vốn đã dần mất hết kiên nhẫn, chỉ đơn giản lễ phép chào hỏi một câu, vừa nghe được mệnh lệnh của trọng tài liền vọt tới trước mặt đối phương khẽ cười: "Đắc tội rồi, học trưởng."

Sinh viên năm cuối bị khuôn mặt bất thình lình xuất hiện dọa cho mất hồn, giây tiếp theo anh ta hoàn toàn mất thăng bằng dưới một cú gạt chân của đối thủ.

Ngay sau đó, cổ áo anh ta bị xách lên, gần như cả người đang trong tráng thái lơ lửng bị ném ra ngoài sân, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi trên không trung liền rơi thẳng xuống đất, cả khuôn mặt vừa mới tiếp đất liền cùng sân đấu tiếp xúc thân mật.

Lộ Cảnh Ninh vỗ vỗ hai tay, nhìn về phía trọng tài nhắc nhở: "Đã kết thúc"

Trọng tài lần thứ hai sững sờ: "A! thi đấu kết thúc—!"

Nhà thi đấu lại chìm vào im lặng.

Nếu nói lần trước diễn ra quá nhanh không kịp chú ý thì quá trình lần này mọi người đều nhìn thấy khá rõ ràng.

Động tác quét ngang nhìn thì đơn giản nhưng lại được thực hiện một cách trơn tru, tốc độ di chuyển cực nhanh cũng cho thấy sự tinh vi tuyệt đối trong việc sử dụng chân, chưa kể với sức mạnh của một cánh tay lại có thể dễ dàng nhấc người lên, ngoại trừ việc sử dụng năng lực cường hóa từ pheromone, thì chỉ có thể nói thể chất của cậu ta vô cùng mạnh mẽ, trong số các Alpha thì đây chắc chắn cũng là một người có thực lực hàng đầu.

Tuy nhiên, trên chiến trường, năng lực của pheromone quan trọng hơn nhiều so với thể chất, chỉ riêng yếu tố này đã dẫn đến sự khác biệt rất lớn giữa ba nhóm ABO.

Chỉ có thể nói, tân sinh này mạnh thì đúng là rất mạnh, nhưng đáng tiếc cậu ấy lại là một Omega.

Suy nghĩ này đồng thời lóe lên trong đầu mỗi người có mặt ở đây.

Trên đài thi đấu, Lộ Cảnh Ninh có thể không nghe thấy rõ ràng nhưng Vu Kình Thương trên khán đài lại nghe rõ mồn một những lời xì xào xung quanh.

Về vấn đề này, trên mặt hắn không khỏi xuất hiện một nụ cười khinh thường.

Chậc, Lộ Cảnh Ninh sẽ bị ảnh hưởng bởi pheromone sao? Cái đó cũng phải chờ xem là chân của các người có thể cứng được bao lâu!

Nhớ lại cơn ác mộng rớt nước mắt về các trận đòn trong quá khứ của cuộc đời mình, Vu Kình Thương ngước nhìn lên trần nhà với vẻ mặt như đưa đám.

CMN, trong kì nghỉ hè dài đằng đẵng đó, số lần mà hắn quỳ gối trước tên mặt người dạ thú Lộ Cảnh Ninh còn nhiều hơn so với số lần hắn quỳ xuống trước mặt ba hắn.

Chỉ người từng trải mới biết, pheromone của tên này so với cái đám Alpha đấy còn kinh khủng hơn không biết bao nhiêu lần.

Alpha mạnh mẽ thì làm sao? Lộ Cảnh Ninh hắn mới là sát thủ Alpha chân chính đấy!

Khiêu chiến trên sân cũng không tiếp tục bởi vì ngay trước khi người thách đấu thứ ba được gọi tới, cậu đã bị yêu cầu dừng lại.

Lộ Cảnh Ninh nhìn ông lão tóc trắng trên sân khấu, nhướng mày bất mãn: "Không phải nói khiên chiến phải đánh thắng 3 người sao? Tại sao lại không tiếp tục?"

Ông lão liếc cậu một cái: "Đánh thắng 3 người là tiêu chuẩn của Alpha, còn Omega thì chỉ cần đánh thắng 2 người là được rồi."

Lộ Cảnh Ninh nhướng mày: " Quy tắc này do ai đặt ra? Sao em lại không biết?"

Ông cười nhẹ: " Quy tắc là do ta quy định, vừa mới quy định hồi nãy."

Lộ Cảnh Ninh có chút cạn lời: "... Ngài là ai?"

Trọng tài bên cạnh không nhìn nổi nữa, thấp giọng nhắc nhở: " Nói năng cho cẩn thận chút, đây là hiệu trưởng đấy!"

Lộ Cảnh Ninh kinh ngạc: "Ngài là Bỉnh Thương?"

Trọng tài: "..." Tên hiệu trưởng còn có thể tuỳ tuỳ tiện tiện gọi như vậy sao?!

Ông lão cũng chỉ cười  mà không nói gì.

Lúc này, có rất nhiều tân sinh viên nhìn thấy cảnh này thông qua màn hình lớn cũng dần nhận ra, đồng loạt từ trên khán đài đứng dậy, đưa tay lên đầu tiến hành quân lễ từ xa.

Bỉnh Thương - hiệu trưởng đương nhiệm của Học viện Quân sự Đế Hải, đồng thời cũng nắm giữ một chức vị quan trọng trong quân đội, chiến công hiển hách, thậm chí nói rằng ông đã tạo nên vinh quang của Quân sự Đế Hải bằng chính nỗ lực của mình cũng không phải là nói quá.

Lộ Cảnh Ninh càng cảm thấy không nói nên lời nhìn khi nhìn thấy hành động khoa trương của mọi người xung quanh, từ trước đến nay cậu chưa bao giờ thích bị đối xử khác biệt, cho nên cậu lại càng thẳng thắn phản bác: "Em cũng không cần cái quy tắc này, gọi người tiếp theo lên đi, em muốn 1 chọi 3."

Bỉnh Thương liếc nhìn vẻ mặt không cam lòng của cậu rồi chậm rãi kéo cậu vào góc tường, đột nhiên thấp giọng cười nói: "Thầy vừa mới nhận được điện thoại của ba em."

Lộ Cảnh Ninh nghe đến đó, lưng không khỏi hơi cứng đờ, mím môi không nói.

Bỉnh Thương cười hòa nhã: "Lộ Không Bân nói tên tiểu tử em, hôm nay có khả năng muốn quậy phá, bảo thầy chú ý một chút."

Lộ Cảnh Ninh cười nhạo không phục: "1 đấu 3 không phải là quy tắc do trường thầy đặt ra hả? Sao đến phiên em lại trở thành quậy phá rồi?"

Bỉnh Thương liếc cậu một cái: "Một Alpha thắng liên tiếp 3 trận quả thực là quy tắc ban đầu nhưng một Omega mới nhập học đã thu hút sự chú ý có lẽ không phải là chuyện tốt. Nghe thầy, như thầy vừa nói Omega thì 1 đấu 2, vậy là đủ rồi".

Lộ Cảnh Ninh dĩ nhiên có thể hiểu được ý của Bỉnh Thương.

Việc Alpha thua Alpha thì không có gì lạ nhưng nếu bị Omega lật ngược tình thế thì đó lại là chuyện khác. Về cơ bản mà nói thì việc thua trận như vậy là vô cùng nhục nhã cũng không hẳn là nói quá. Về vấn đề có liên quan đến mặt mũi chỉ cần đánh lên thì từ nay về sau kiền khó giải quyết, chỉ sợ là oan oan tương báo không hồi kết.

Lộ Không Bân hiển nhiên biết rõ tính khí của lão tam nhà mình, cho nên mới cố ý nhờ Bỉnh Thương tới nhìn cậu một chút, kêu cậu ít gây chuyện, miễn cho hào quang quá nổi bật bị người khác gây phiền phức.

Nhưng, Lộ Cảnh Ninh cậu là ai? Cậu mà lại là loại người sợ phiền phức sao?

Lộ Cảnh Ninh nhướng mi, nhếch khóe miệng khinh thường.

Trước khi cậu kịp mở miệng nói chuyện, Bỉnh Thương liền cười nói thêm: "Còn nữa, thực lực của em quả thực rất mạnh, qua một thời gian nữa sẽ là cuộc thi giao lưu giữa các học viện quân sự, em còn đánh tiếp thầy sợ sẽ đả kích đến tinh thần của các sinh viên năm cuối. Bạn học nhỏ, hôm nay coi như em nể cái mặt già của thầy đi, ngày sau có chuyện gì cũng có thể tùy thời tới tìm thầy hỗ trợ, có được không?"

Lộ Cảnh Ninh ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy Bỉnh Thương cười đầy ẩn ý.

Lộ Cảnh Ninh suy tư hai giây, sau đó miễn cưỡng gật đầu: "Được"

Mặc kệ thế nào, trận đấu 1 chọi 2 hôm nay quả thực đã đủ để người khác có ấn tượng mạnh cậu.

Hơn nữa, hiệu trưởng Bỉnh Thương là nhân vật quyền lực nhất trong Quân sự Đế Hải, lời hứa này có trọng lượng rất lớn, đáng để bán đi một cái ân huệ như vậy.

Vì thế, tất cả mọi người đều nhìn thấy vị hiệu trưởng vĩ đại của bọn họ lôi kéo cậu sinh viên Omega năm nhất nói chuyện nửa ngày, sau đó trọng tài bất ngờ tuyên bố trận khiêu chiến hôm nay chính thức kết thúc.

Khuôn mặt của mọi người dần trở nên chết lặng.

Hướng đi của kịch bản này có phải phát triển hơi nhanh rồi không?

Lộ Cảnh Ninh thân là đương sự nói kết thúc liền kết thúc, nửa điểm lưu luyến cũng không có cứ như vậy dưới cái nhìn chăm chú của đám đông xách theo ba lô ngáp dài đi về phía tòa nhà ký túc xá Omega.

Cậu đã sớm buồn ngủ muốn chết, về phải đánh một giấc thật ngon mới được....

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro