Hoàn toàn tương thích

Tác giả: AO3 @qishiyi71

· Không hẳn là ABO, Vodka Red Fox A x Rum Lop Rabbit O.

Triển Hiên bước nhanh về phía văn phòng với vẻ mặt u ám.

Thấy vậy, binh lính hai bên hành lang đều lui ra, nhưng sau khi anh ấy rời đi, họ lại xì xào bàn tán về vị đại tá trẻ tuổi nhất Liên bang.

"Mặt Đại tá hơi quạu... Tân binh lại gây chuyện à?"

"Anh không biết hả? Đại tá trước giờ vẫn luôn theo chủ nghĩa độc thân. Một tháng trước, sự bùng nổ pheromone của anh ấy ngay trên chiến trường đã khiến cấp trên để ý. Họ tìm thấy một Omega từ những tân binh năm nay, người này có tỉ lệ phù hợp với pheromone của Đại tá đến 99% và giờ thì họ ép anh ấy kết hôn. Nếu không, anh ấy sẽ không được phép trở lại tiền tuyến."

"Gì vậy? Ban hôn trong truyền thuyết à?"

"Chắc vậy. Tôi nghe nói Omega đó mới mười tám tuổi và đã chờ sẵn trong văn phòng của Đại tá."

"Trẻ như vậy, Hiệp hội Bảo vệ Omega không có ý kiến ​​gì sao..."

Triển Hiên thực ra vẫn chưa rời đi. Là một Alpha cấp S, độ nhạy cảm về giác quan của anh vượt xa người bình thường nên mọi lời bàn tán đều lọt vào tai anh.

Một Omega mười tám tuổi, đã chờ sẵn trong văn phòng... Đó là lý do tại sao Triển Hiên lại u ám như vậy. Anh ta cũng lo lắng Hiệp hội Bảo vệ Omega sẽ gây rắc rối cho mình - cậu bé này còn quá trẻ. Hồ sơ nói rằng cậu ấy là một Omega thỏ tai cụp.

Liên bang Liên sao đang đối mặt với những rắc rối nội bộ lẫn bên ngoài. Với việc Đế chế đang bất đồng quan điểm, và Zerg đang đe dọa họ từ bên ngoài, một môi trường bất ổn như vậy khó có thể phù hợp với một Omega yếu đuối. Triển Hiên không hiểu tại sao lại có một Omega trong số những tân binh năm nay, và hơn thế nữa, làm thế nào Omega này lại có thể hoàn toàn phù hợp với mình đến vậy.

Mặc dù đúng là một tháng trước, pheromone của anh đã bị rối loạn trên chiến trường - Alpha cấp cao là vũ khí chiến đấu vượt trội nhưng cũng dễ mất kiểm soát và trở nên bất ổn hơn. Những Omega có khả năng tương thích cao, đánh dấu trọn đời, là những Omega duy nhất có khả năng kiểm soát những cá nhân nguy hiểm như vậy.

Khoảnh khắc Triển Hiên bước vào văn phòng, anh được bao bọc bởi một mùi hương rượu rum nồng nàn làm tuyến thể của anh hơi nóng lên.

Một chú thỏ Omega trẻ tuổi, tai cụp, đang thư thái ngồi trên ghế sofa, nhàn nhã lướt các diễn đàn trên laptop, đôi tai thỏ của em đung đưa qua lại, đây có lẽ là nguồn gốc của mùi hương rượu rum lan tỏa khắp phòng.

"Lớp sinh lý học không dạy cậu không được tiết quá nhiều pheromone ở nơi công cộng sao?" Triển Hiên cởi áo khoác ném lên bàn, cáu kỉnh xoa tai. Dù chưa hề đánh dấu, nhưng ở trong môi trường đầy pheromone của Omega tương thích cao với mình vẫn khiến anh vô cùng dễ chịu. Trong môi trường thoải mái nhất, alpha và omega sẽ vô thức tiết ra khả năng bắt chước—tai anh cũng bắt đầu ngứa ngáy.

Omega lúc này mới ngẩng đầu khỏi máy tính xách tay, để lộ đôi mắt to tròn. Đôi tai thỏ lông xù bên cạnh khuôn mặt càng khiến cậu trông giống thỏ hơn. Cậu nhún vai mỉm cười, không hề để ý đến sự nghiêm trọng của tình hình. "Nhưng đây không phải nơi công cộng."

Nụ cười của omega rất ngọt ngào, nhưng lời nói lại mang một vẻ cưng chiều hoàn toàn khác, vừa đáng yêu vừa quyến rũ.

Triển Hiên nghĩ thầm, nếu không phải tại tình hình quá kì là thì chắc chỉ vì khoảnh khắc này cũng khiến anh đã yêu omega ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi. Sau hai mươi bảy năm độc thân, đây là lần đầu tiên anh biết trái tim mình rung động.

"Cậu biết đây là phòng làm việc của ta mà, đúng không? Ta là một Alpha có độ phù hợp với cậu lên đến 99% đấy." Triển Hiên giơ tay gõ nhẹ lên bảng tên trên bàn. "Với lượng pheromone mà cậu đang tiết ra một cách bừa bãi như thế này, tôi sẽ bị kích thích lên đỉnh chỉ trong vòng ba giây ngay sau khi tôi bước vào văn phòng."

"Ồ..." Omega tắt máy tính xách tay và rón rén đi về phía Triển Hiên. Có lẽ chịu ảnh hưởng từ gene của loài thỏ tai cụp, chuyển động của Omega mang lại cảm giác nhún nhảy như một chú thỏ, khiến cậu trông trẻ trung và năng động hơn hẳn. Omega dừng lại trước mặt Alpha, nhón chân, nghiêng người quan sát biểu cảm trên khuôn mặt của Triển Hiên. Rồi tò mò, cậu hỏi: "Sao anh vẫn chưa động dục?"

Nhìn người đứng trước mặt, pheromone rượu rum càng nồng nàn hơn, và tâm trí Triển Hiên cũng thư thái hơn đôi chút. Một đôi tai cáo màu đỏ cam đột nhiên xuất hiện thay thế đôi tai người, nhô ra từ mái tóc của anh.

Sự chú ý của Omega cũng bị thu hút bởi sự xuất hiện đột ngột của đôi tai cáo. Mắt cậu sáng lên khi đưa tay ra định chạm vào chúng, nhưng bàn tay và ngón tay nhanh nhẹn của Alpha đã nắm lấy cổ tay cậu. "Lưu Hiên Thừa đúng không? Thu lại pheromone đi. Ta sẽ cho người đưa cậu về."

Nghe mình được gọi đầy đủ họ tên, Omega tỏ vẻ bối rối và thôi không cố gắng chạm vào đôi tai cáo nữa. "Tại sao?"

"Nơi này không phù hợp với Omega, nhất là khi cậu lại là một Omega tai cụp." Triển Hiên không muốn phán xét con thỏ nhỏ trước mặt mình bằng định kiến, nhưng chiến trường không phải là nơi để đùa giỡn. Sự thật đã được chứng minh là Omega kém hơn Alpha về mặt sinh lý, và những cải biến do gene động vật gây ra cho cơ thể người có liên quan đến loài động vật sở hữu gene đó. Thỏ tai cụp chắc chắn là loài tương đối yếu trong thế giới động vật.

Nét mặt của Lưu Hiên Thừa nghiêm lại. Đường nét sắc sảo, khuôn mặt vô cảm lộ rõ ​​vẻ nghiêm túc. Cậu tiến lại gần Triển Hiên, "Anh coi thường Omega..."

Alpha cao 1 mét 9, hoặc là bất ngờ trước hành động của Omega, hoặc là sợ mình hành động thiếu suy nghĩ sẽ làm Omega bị thương, đành để mình bị đẩy lùi lại và ngã phịch xuống ghế sofa.

"Hay là anh coi thường loài thỏ tai cụp?" Lưu Hiên Thừa nói thêm, tai thỏ vểnh lên khi nói. "Nếu là vế trước, tôi có thể kiện anh lên Hiệp hội Bảo vệ Omega."

"Nếu là vế sau..."

Lưu Hiên Thừa đứng thẳng dậy, khóe môi nhếch lên một nụ cười khó hiểu.

Ngay lập tức, Triển Hiên cảm thấy nồng độ pheromone Omega trong phòng làm việc tăng gấp đôi. Mùi rượu rum nồng nàn bao trùm lấy anh với ý chí kiên định, thấm vào cơ thể, buộc các tuyến thể của anh phải tiết ra một lượng pheromone Alpha bằng nhau như hai cực dương và âm.

Tư thế anh ngã phịch xuống ghế sofa làm lộ ra những thay đổi ở phần thân dưới của Triển Hiên—giờ đây, anh thực sự bị kích thích bởi pheromone của thỏ nhỏ.

Triển Hiên muộn màng nhận ra rằng sức mạnh của những pheromone này không chỉ đến từ độ phù hợp về pheromone cực cao, mà còn bởi vì người con trai trước mặt anh là một omega cấp S hiếm có.

Về mặt sinh lý, Omega yếu hơn Alpha, khiến việc phân biệt trở nên khó khăn hơn Alpha. Vì vậy, omega cấp S rất khó tìm.

Thỏ nhỏ quan sát những thay đổi ở phần thân dưới của Triển Hiên một cách thỏa mãn. Tiếp tục tiến gần lại anh, cậu co chân lại, cố tình cọ đầu gối vào chỗ nóng rát, đồng thời vẫn ngây thơ hỏi: "Anh ơi, giờ chỉ có mình em là Omega ở đây thôi. Anh có muốn nhờ em giúp đỡ không?"

Alpha có vẻ thất thế nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của Omega một lúc lâu rồi đột nhiên mỉm cười.

Tình thế đảo ngược trong nháy mắt.

Pheromone vodka trào ra từ tuyến thể của Triển Hiên lập tức lan tỏa khắp phòng. Lưu Hiên Thừa còn chưa kịp nhận ra sự thay đổi thì Triển Hiên đã nắm chặt tay cậu, đè cậu xuống bàn khiến cậu hoàn toàn bị khuất phục.

"Thỏ con, cậu vẫn còn quá ngây thơ."

"Thiếu kiềm chế mà tiết ra pheromone, để lộ khả năng trong môi trường xa lạ..." Triển Hiên kể ra những tội ác của Omega. "Lại còn dựa vào pheromone cấp cao của cậu để dụ Alpha vào trạng thái động dục thụ động. Cậu thật sự rất can đảm đấy."

Tay Triển Hiên nắm chặt chiếc cổ mảnh khảnh của Omega, từ từ siết chặt. "Cậu không sợ ta thật sự sẽ làm gì đó sao?"

Lưu Hiên Thừa ngẩng cằm, để lộ chiếc cổ càng thêm hoàn hảo, như một con thiên nga đang chờ bị làm thịt. "Anh có nhịn nổi không?"

Một con thỏ, rõ ràng đã bị khống chế, nhưng vẫn chưa ý thức được nguy hiểm đang rình rập, toát lên vẻ đẹp mong manh nhưng cũng đầy mê hoặc.

Triển Hiên sững sờ một lúc, nhịp tim đập thình thịch.

Gì mà yêu từ cái nhìn đầu tiên chứ? Rõ ràng là dục vọng quấy phá.

Máu từ từ trào ra từ mắt Lưu Hiên Thừa, cậu thở ngày càng khó khăn. Cậu há miệng cố hít lấy không khí vô tình để lộ ra chiếc lưỡi đỏ rực.

Triển Hiên buông lỏng cổ cậu như bị điện giật. Anh rõ ràng không còn dùng thêm lực nào nữa.

Nhận ra mình được buông lỏng, Lưu Hiên Thừa dùng chút sức lực cuối cùng để đẩy tay anh ra. Một tay vòng qua cổ Triển Hiên, tay kia vòng ra sau lưng. Với hơi ấm như lời thì thầm giữa những người yêu nhau, cậu thì thầm: "Anh ơi, chạm vào đuôi em đi... Pheromone của anh làm em ướt đẫm rồi..."

Triển Hiên cảm nhận được sự ẩm ướt của đuôi thỏ, đúng như Lưu Hiên Thừa đã miêu tả. Cuối cùng anh cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra với Lưu Hiên Thừa - bị kích thích bởi pheromone của Triển Hiên, thứ tương thích 99% với tuyến của cậu, con thỏ nhỏ đã bị ép vào thời kỳ động dục.

Triển Hiên lại nhìn Lưu Hiên Thừa. Đôi đồng tử ướt át của Omega đã chuyển sang màu đỏ thẫm như mắt thỏ. Cậu thở nhẹ, thả mình chìm vào vực thẳm dục vọng, "Anh..."

Lưu Hiên Thừa ghé sát mặt Triển Hiên. "Anh phải chịu trách nhiệm với em."

Một nụ hôn nhẹ đặt lên khóe môi Triển Hiên.

Lý trí trong đầu Triển Hiên đứt đoạn.

Hương rượu vodka và rượu rum từ từ hòa quyện.

Nụ hôn của Triển Hiên trượt từ hàm xuống cổ Lưu Hiên Thừa, liếm sạch những vết đỏ mà anh vừa tạo ra. Càng gần tuyến thể càng hấp dẫn anh nhiều hơn, anh không thể kiềm nổi mà nhích răng nanh lại gần.

Cảm giác cảnh giác trước nguy hiểm sắp xảy ra khiến thỏ nhỏ giãy dụa. "Không... đừng... đau..."

Một nụ hôn đáp xuống tuyến thể mềm mại nhưng nóng bỏng của Omega.

Triển Hiên đáp trả, hơi thở ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve vành tai Lưu Hiên Thừa. "Em sợ đến vậy mà vẫn dám quyến rũ ta sao?"

"Các tuyến thể trên cơ thể con người vẫn giữ mối liên hệ với gene loài sơ khai", Triển Hiên thì thầm, ngón tay lần lượt gỡ từng lớp vải trên cơ thể Omega. "Thỏ tai cụp dễ giật mình, dễ bị kích thích, và dễ..."

Cứ mỗi lời Triển Hiên nói ra, Lưu Hiên Thừa lại cảm thấy huyệt mình ướt đẫm.

Triển Hiên thổi một hơi vào bộ ngực trần của em, khiến núm vú em cương lên ngay lập tức. Triển Hiên vẫn mỉm cười tinh quái nhìn em, tiếp tục nói: "Dễ mang thai."

"Thỏ con như thế này thì làm sao mà sống sót trên chiến trường được?"

Một nụ hôn đặt lên ngực Omega.

Lưu Hiên Thừa rùng mình, đột nhiên cảm thấy đau nhói ở gáy. Pheromone nồng nặc của rượu vodka được tiêm vào cơ thể em một cách kiềm chế.

"Dấu ấn tạm thời" đã hình thành.

Con ngươi của Lưu Hiên Thừa chậm chạp mất tập trung. Em chậm rãi dời ánh mắt xuống phần dưới, rồi từ từ ngước mắt lên nhìn Triển Hiên.

Chỉ cần một nụ hôn là em đã lên đỉnh.

Triển Hiên đứng dậy khỏi người Lưu Hiên Thừa, cuối cùng là vuốt thẳng vạt áo sơ mi đã cởi cúc của Thỏ Nhỏ. Có lẽ nhận thấy Thỏ Nhỏ vẫn còn mơ màng, anh đưa tay vuốt ve bộ lông mềm mại xoăn tít của, đầu ngón tay nhẹ nhàng móc vào tai nó. "Dậy đi! Ta đưa em về nhà."

"Là một Omega, giờ đã phân hóa lên cấp S, em phải tự bảo vệ mình. Em không cần phải bị cấp trên ràng buộc với ta."

Triển Hiên quay lưng lại, chỉnh lại cổ áo xộc xệch một cách đạo mạo, khi nghe thấy giọng nói của Tiểu Thỏ vọng lại từ phía sau. "Sao anh biết em không tự nguyện?"

"Và anh đã tính toán sai một điều, thưa Đại tá."

Triển Hiên quay lại, quần của Lưu Hiên Thừa đã bị chính em cởi phăng ra. Em vẫn ngồi trên bàn, tay chống lên bàn, một chân co lại gác lên mép bàn, chân còn lại thõng xuống, để lộ quần lót ướt át. "Độ phù hợp của chúng ta là 99%; một 'dấu ấn tạm thời' sẽ không thể hóa giải được cơn nóng do pheromone của anh gây ra trong em đâu."

Đang trong thời kỳ động dục thụ động, việc có thể chỉ cắn thành một 'dấu ấn tạm thời' đã chứng minh cho sức nhẫn nhịn phi thường của anh. Nhưng điều đó không có nghĩa là một Omega hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ và độ phù hợp của anh lại có thể liên tục thách thức sức chịu đựng của anh.

Lưu Hiên Thừa nhướn mày rồi lại buông một quả bom tấn khác: "Và rất nhiều người muốn ngủ với em đó anh. Anh thực sự không cân nhắc sao?"

Sự hấp dẫn của pheromone, độ phù hợp gần như hoàn mỹ, sự quyến rũ có chủ đích của Omega hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của anh ta, cùng với sự khiêu khích thẳng thừng nhằm kích thích bản chất chiếm hữu sâu sắc của Alpha.

Triển Hiên nghĩ, anh thực sự nên dạy cho con thỏ nhỏ ngốc nghếch này một bài học.

-

Lưu Hiên Thừa lại bị ép vào bàn. Nụ hôn của Alpha không còn dịu dàng và kiềm chế nữa. Chiếc lưỡi dài của anh xâm nhập vào miệng em, khuấy động và cướp đi oxy của em.

Pheromone vodka nồng nàn dường như hữu hình trong không khí, tràn vào miệng Lưu Hiên Thừa cùng với nước bọt của anh, khiến em choáng váng.

"Ướt quá..."

Những ngón tay của Alpha tách lớp vải ở đáy chậu của Omega, đầu ngón tay anh đâm vào chất lỏng dính nhớp.

"A..."

Không biết là do khó chịu vì bị sờ mó hay bất mãn, Omega ngửa đầu ra sau, há miệng lần nữa cố hít lấy không khí.

Mắt Triển Hiên tối sầm lại. Anh ấn ngón áp út của bàn tay còn lại vào gốc lưỡi Omega. Ngón trỏ và ngón giữa của hắn như thể đã trở thành d**ng v*t thứ hai, hung hăng tàn phá miệng Omega như thể đó là một lỗ thứ hai.

"Em cũng đừng thè lưỡi ra nữa."

Nước bọt chảy ra từ khóe miệng, không thể khép lại. Cảm giác bị xâm chiếm từ đầu đến chân cuối cùng cũng khiến Lưu Hiên Thừa nhận ra mối đe dọa bị khống chế. Tuy nhiên, em không muốn bị Alpha coi thường lần nữa, nên em tập trung sức lực kéo thắt lưng của Triển Hiên.

D**ng v*t nóng bỏng thoát ra, đập vào mu bàn tay Omega, để lại một vết đỏ nhạt. Sau đó, nó bị lòng bàn tay mềm mại của Omega nắm lấy.

Triển Hiên không ngờ con thỏ nhỏ này lại chủ động như vậy. Anh rút tay lại, cho Omega cơ hội lên tiếng.

Lưu Hiên Thừa ngước mắt nhìn Alpha cao lớn trước mặt, khóe môi cong lên, liều lĩnh hỏi: "Anh ơi, thứ này của anh không phải chỉ để trưng thôi chứ?"

"Hình như tôi hơi quá nhẹ nhàng với em rồi," Triển Hiên cười khẽ.

Alpha dường như đã quen với chiến thuật trước sau như một, anh cúi xuống hôn Omega.

Sau đó, Lưu Tranh cảm thấy đuôi mình bị túm chặt, đồng thời, một vật cứng nóng bỏng, thay thế cho ngón tay, đâm thẳng vào huyệt.

Omega hét lên đau đớn trước đòn tấn công bất ngờ và dữ dội từ cả phía trước lẫn phía sau.

Triển Hiên thậm chí còn có thể thong thả kéo đuôi thỏ trong tay. "Thì ra đuôi thỏ quả thực có thể kéo dài ra."

Nước mắt Lưu Tranh rơi không ngừng. Bị Alpha "đánh dấu tạm thời" và trải nghiệm trực tiếp, sự phụ thuộc tự nhiên của Omega vào Alpha càng tăng lên gấp bội. Lưu Hiên Thừa ôm chặt cổ Triển Hiên để trấn tĩnh.

Tuy nhiên, Triển Hiên lại nghĩ rằng con thỏ nhỏ bị sự hung dữ của mình làm cho choáng váng. Anh đột ngột dừng những cử động bốc đồng do dục vọng thúc đẩy, nhấc mặt con thỏ nhỏ khỏi vai mình, ngượng ngùng chạm môi vào khóe mắt đỏ hoe của Omega. "Sao em lại khóc? Anh có quá hung dữ không?"

Lưu Hiên Thừa, không muốn để lộ sự yếu đuối của mình, giờ đã bị hormone Omega chi phối, lại cúi đầu. Giọng nói nghẹn ngào qua sự tiếp xúc da thịt, "Không."

Triển Hiên nhìn vào vị trí của họ, sợ rằng tư thế nhìn xuống của mình quá áp bức, anh dùng cánh tay dài của mình nhấc bổng cô lên.

Omega được nhấc khỏi bàn. Cuộc ân ái thoáng chốc đã kéo tâm trí đang bị dục vọng chi phối của anh trở lại bình thường. Anh vắt óc suy nghĩ cách dỗ dành một omega không chịu ngẩng đầu lên.

"Tranh Tranh."

Triển Hiên đã đọc hồ sơ của Lưu Hiên Thừa và biết rằng Hiên Thừa là mật danh của em sau khi vào Pháo Đài Liên Bang.

Lưu Hiên Thừa run rẩy trong vòng tay Triển Hiên. Triển Hiên lay em dậy, thấy em phản ứng, liền xoa đầu em và gọi lại: "Tranh Tranh."

"Anh thật phiền phức." Cuối cùng Lưu Hiên Thừa cũng ngẩng đầu lên. Sau một thoáng liếc nhìn, họ nhanh chóng quay đi. "Giờ anh đã vào trong rồi, đừng giả vờ nữa. Anh không thể nuốt lời."

"Cái gì?" Triển Hiên không hiểu.

Lưu Hiên Thừa cắn môi, muộn màng để lộ vẻ ngây thơ và ngại ngùng của lần đầu tiên, nhưng vẫn sợ nhìn thẳng vào mắt Triển Hiên. "Di chuyển...di chuyển..."

"Và hôn em đi."

Dục vọng vừa mới tạm thời lắng xuống lại trào dâng. Xác nhận Omega vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được, sự đê tiện của Alpha càng lúc càng khó che giấu. Triển Hiên đẩy em xuống ghế sofa, hoàn toàn che khuất Omega trong bóng tối.

"Em đã nói rm muốn, vậy ai cũng có thể làm được sao?" Giọng điệu của Triển Hiên vẫn nhẹ nhàng, nhưng pheromone đã nồng nặc. "Ai có độ tương thích cao đều có thể làm được sao?"

"Này, em không tuỳ tiện đến thế đâu nhé?" Cuối cùng Lưu Tranh cũng nhìn thấy ánh mắt của Triển Hiên. Khoảnh khắc bắt gặp ánh mắt tươi cười của Triển Hiên, ek lập tức nhận ra mình đã mắc bẫy của tên này.

Tay Triển Hiên lại nắm chặt cổ Lưu Tranh, ép em sát vào mình hơn. "Ngoan, thè lưỡi ra."

"Anh vừa nói..." Triển Hiên nuốt trọn những lời còn lại của Omega. Môi và lưỡi em hoàn toàn bị Alpha chế ngự, hơi thở tràn ngập pheromone vodka của Alpha. Lưu Hiên Thừa cảm thấy như sắp say rượu vodka, tứ chi dần mất đi sức lực như bị rượu làm tê liệt, phó mặc cho Alpha.

Vòng eo vốn đã thon thả của Omega giờ đây run rẩy trước những cú thúc của Alpha.

Nhận ra những cú thúc ngày càng mạnh mẽ của Alpha, Lưu Hiên Thừa mở bừng mắt. Tuy hôm nay em định quyến rũ Triển Hiên làm tình, để bắt anh ấy phải chịu trách nhiệm, nhưng nếu phải chịu đựng đến mức "bị đánh dấu trọn đời", ý nghĩ bị trói buộc mãi mãi lại dâng lên trong em...

Một nỗi sợ hãi muộn màng về điều chưa biết bỗng ập đến.

Đừng tiến vào khoang sinh sản...

Lưu Hiên Thừa vùng vẫy điên cuồng.

Nhưng Alpha, hoàn toàn đắm chìm trong dục vọng của mình, rõ ràng sẽ không để Omega thoát khỏi sự kiểm soát. Không còn đường thoát, Omega cảm thấy một cái đuôi mềm mại, phồng lên ôm lấy eo mình, ép em sát vào Alpha hơn nữa.

Đó là đuôi cáo của Alpha.

Triển Hiên hơi lùi lại, rồi dụ dỗ Lưu Hiên Thừa trao cho mình một nụ hôn âu yếm bằng cách áp môi mình lên môi em. "Ngoan nào, ngoan nào."

Có lẽ vì đang trong cơn sóng tình, ánh mắt Triển Hiên không lộ rõ ​​vẻ giả tạo như thường ngày. Tuy nhiên, Lưu Hiên Thừa vẫn cảm nhận được một chút xảo quyệt và quyến rũ trong đôi mắt Triển Hiên.

Lưu Hiên Thừa khẽ nhíu mày, nước mắt chực trào, và em sẵn sàng làm nũng với Alpha của mình: "Em sợ."

"Nếu em sợ, thì nắm lấy tai anh nhé?" Triển Hiên đưa tay Lưu Hiên Thừa lên đôi tai cáo trên đầu mình.

Lý trí vụt tắt, Lưu Hiên Thừa nhìn theo động tác của Triển Hiên, nắm lấy đôi tai cáo mà em hằng mong ước. Triển Hiên thậm chí còn hợp tác, để chóp tai cọ nhẹ vào lòng bàn tay Lưu Hiên Thừa.

Động tác của Triển Hiên trở nên nhẹ nhàng hơn hẳn, anh tiếp tục hôn Lưu Hiên Thừa bằng một nụ hôn dịu dàng, kéo dài. Đầu lưỡi anh nhẹ nhàng liếm môi Omega, xoa dịu cảm xúc của Omega. Khi chắc chắn cảm xúc của Omega đã ổn định, anh dần dần tăng cường động tác.

Lưu Hiên Thừa nắm chặt đôi tai cáo trong lòng bàn tay.

Triển Hiên nghiêng đầu, cắn vào đôi tai thỏ đang lủng lẳng bên má Lưu Hiên Thừa.

Mạch máu dày đặc ở tai thỏ vốn là vùng nhạy cảm tự nhiên, Lưu Hiên Thừa lại hét lên, đạt cực khoái nhờ sự kết hợp giữa đau nhẹ và kích thích mạnh mẽ.

Cực khoái mãnh liệt, cả trước lẫn sau, khiến lỗ huyệt của Omega co thắt thất thường, điên cuồng siết chặt d**ng v*t của Alpha. Alpha không ngừng nghỉ thậm chí còn nhân cơ hội này thúc sâu hơn, mạnh hơn, tiến gần đến khoang sinh sản của Omega, nơi mà không Alpha nào có thể cưỡng lại.

Thần kinh của Lưu Hiên Thừa vốn đã trong giai đoạn phục hồi, bị kéo mạnh trở lại thực tại bởi việc sắp mất trinh khoang sinh sản. Không biết là do sợ hãi điều chưa biết hay do sự kích thích của pheromone vodka của Alpha, vốn rất phù hợp với tuyến thể của em, adrenaline trong em dâng trào.

Triển Hiên ấn mạnh vào cổ Lưu Hiên Thừa, nanh hắn xuyên thủng tuyến của Omega.

Bộ phận sinh dục vẫn nằm ngoài khoang sinh sản. Tinh dịch xuất ra của Alpha tác động mạnh mẽ vào lối vào mong manh, nhưng cuối cùng vẫn không thể xâm nhập vào vùng đất trinh nguyên cuối cùng của Omega.

Không phải là "đánh dấu trọn đời".

Lưu Hiên Thừa không có thời gian để cân nhắc liệu cảm giác sống sót sau thảm họa có quan trọng hơn nỗi thất vọng bất ngờ hay không. Em buộc phải tiếp tục cực khoái dưới sự kích thích kép của những thay đổi tâm lý như tàu lượn siêu tốc và khoái cảm thể xác mãnh liệt trong cơ thể.

Toàn bộ giác quan của em bị choáng ngợp bởi làn sóng khoái cảm tình dục.

Làn sóng rút đi, và em đang hấp hối.

Lưu Hiên Thừa thở hổn hển, ánh mắt chậm rãi dừng lại trên mặt Triển Hiên. Giọng nói ướt át, dính nhớp: "Sao... chẳng phải là 'dấu ấn trọn đời' sao..."

Triển Hiên bế Omega lên như bế một đứa bé, nhẹ nhàng, cẩn thận bế vào phòng khách, đặt lên chiếc giường sạch sẽ, êm ái. Sau đó, anh cúi xuống hôn lên trán Omega. "Sẽ làm điều đó khi em thực sự sẵn sàng, chúng ta còn cả một chặng đường dài phía trước."

"Em... không muốn anh rời đi đâu" Lưu Hiên Thừa nghiêng đầu. Có lẽ vì mới làm tình xong, sự phụ thuộc của Omega vào Alpha đã đánh dấu mình càng sâu đậm hơn, như một chú thỏ con ngây thơ, mềm yếu.

"Nếu câu chuyện của chúng ta bắt đầu theo cách khác. . ." Triển Hiên nhẹ nhàng dùng ngón tay gãi gãi đôi tai thỏ vẫn còn hé mở của Omega, giọng nói dịu dàng, "Có lẽ anh đã thích em ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi."

"Vậy tiếp theo là gì?" Lưu Hiên Thừa vô thức hỏi, đôi mắt vẫn còn ươn ướt, sáng ngời và mềm mại ngước lên.

Triển Hiên nhướng mày, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve một điểm trên bụng Lưu Hiên Thừa. "Nếu em chắc chắn muốn ở bên anh, anh sẽ không chỉ dừng lại ở đây đâu."

Lưu Hiên Thừa đột nhiên vùi đầu vào vòng tay Triển Hiên. Sau khi cảm giác xấu hổ ban đầu tan biến, em dường như cảm thấy có gì đó không ổn nên liếc xuống chỗ ngón tay Triển Hiên vừa đặt...

Sau khi xuất tinh, Triển Hiên vẫn không rút ra.

Lưu Tranh lại ngước lên nhìn Triển Hiên, âm thầm chất vấn anh.

Alpha cười nham hiểm, "Bé cưng, em không biết sao? Cáo là loài răng nanh. Tuy không phải là 'đánh dấu trọn đời', nhưng vẫn phải cưới."

HẾT.

"Ester egg"

Hai năm trước.

Khi cậu bạn luyện tập xong, thay đồ và đi ra, Lưu Tranh đã đứng đợi trước bức tường vinh danh của trường.

"Tranh Nhi, cậu nhìn gì thế?" Bạn của Lưu Tranh bước tới, khoác tay lên vai em và dõi theo ánh mắt em - Bức tường Vinh danh của học viện trưng bày ảnh của những học viên tốt nghiệp xuất sắc cùng thành tích của họ.

Lưu Tranh cắn một cây kẹo mút để bổ sung lượng đường, ngẩng cao cằm ra hiệu cho bạn mình nhìn bức ảnh trên cùng. Em lẩm bẩm: "Có cả một bức tường toàn Alpha, nhưng bức đầu tiên trông cũng được đấy."

"Ý cậu là Triển Hiên à?" Người bạn chuyển mắt sang đọc phần mô tả và thành tích tiêu biểu bên cạnh bức ảnh. "Cáo đỏ Alpha cấp S, thiếu tá trẻ tuổi nhất của Liên Bang."

"Tên hay đấy," Lưu Tranh nhận xét. "Đi ăn thôi."

"Nếu cậu không phân hóa thành Omega, tớ nghĩ cậu cũng sẽ được lên bức tường này sau khi tốt nghiệp đấy" bạn anh nói với vẻ tiếc nuối.

"Việc tôi phân hóa thành Omega sẽ không ảnh hưởng đến vị trí của tôi trên bức tường này sau khi tốt nghiệp đâu," Lưu Tranh tự tin nói, nhướn mày. "Hơn nữa, tôi nghe nói huấn luyện ở Pháo Đài Liên Bang còn khắc nghiệt hơn ở học viện. Omega có thể được ưu tiên, nhưng tôi không thích khổ cực."

"Hơn nữa, vì tôi đã phân hóa thành Omega..."

Vậy thì tôi cần một Alpha giỏi nhất thế giới làm partner.

"Cái gì?" bạn anh hỏi trong vô thức.

Lưu Tranh lắc đầu, cắn nát cây kẹo mút trong miệng. "Không có gì, chỉ là đang nghĩ hôm nay ăn gì thôi. Huấn luyện mệt quá."

Bạn anh đã bắt đầu đếm số món ăn trong căng tin. Lưu Tranh liếc nhìn vị trí cao nhất trên Bức Tường Vinh Danh, khóe môi khẽ cong lên.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro