8: Sự tạm lắng trước cơn bão

Bầu không khí như rơi vào hầm băng, dưới khả năng nhìn đêm của mình, Zeus có thể thấy mặt Keria trắng bệch không còn chút sinh khí nhưng tâm lý khá bình tĩnh, có vẻ cả y và Oner đã trải qua điều này không ít lần trước cả khi cậu xuất hiện.

Vẫn còn chút ánh sáng xanh lơ trên cơ thể Zeus, RYE không ngu ngốc khi biết rằng khu phức hợp không phù hợp với sự kiểm soát của Neural, chắc chắn ông ta đã có chuẩn bị từ trước để thành công trong việc tìm kiếm cậu. Có thể ông ta đã phái những cyborg đặc biệt hoặc robot được trang bị các thiết bị cảm biến vượt trội, có thể nhận diện những tín hiệu yếu hoặc mã giả mà cậu phát ra. Vòng sáng trên cổ tay cậu bỗng hiện lên thông báo, Keria rất biết ơn vì quyết định lúc này của cậu.

[ Ngủ đông hệ thống. Các bộ phận sẽ ngừng hoạt động trong 10 giây. " Xác nhận " hoặc " Hủy lệnh " ]

Zeus không chần chừ mà nhấn " Xác nhận ", hệ thống phát ra một tiếng píp nhỏ rồi im bặt. Giống như điện thoại tắt nguồn sẽ ngừng mọi chức năng, hệ thống của Zeus cũng sẽ tạm thời vô hiệu hóa toàn bộ hoạt động máy móc. Điều này làm cậu "biến mất" trên radar và hệ thống giám sát của SynTech. Các bộ phận cơ khí của Zeus sẽ không tiêu tốn năng lượng, giống như khi tắt nguồn, điện thoại không tiêu hao năng lượng nhưng khi khởi động lại là cả một vấn đề.

Keria không nói gì, âm thầm chuẩn bị một tấm chăn và một cái thùng nhựa. Vòng sáng trên cổ tay cậu nhóc tắt ngấm, tay chân bằng hợp kim rơi vào trạng thái bất động như mất điện và lõi năng lượng trên ngực tối đen, trông cậu chẳng khác gì một khối hợp kim vô dụng, chỉ còn quả tim sinh học và hai lá phổi của cậu vẫn đang yếu ớt hoạt động, giữ cho cơ thể tiếp tục sống. Keria đặt Zeus vào thùng, phủ thêm tấm chăn dày rồi giấu dưới gầm bàn.

Zeus chớp chớp mắt, cảm nhận cơn buồn ngủ dần dần kéo đến, cơ thể sinh học sẽ phải tự duy trì các chức năng cơ bản mà không có sự trợ giúp của công nghệ khiến cậu nhanh chóng cảm thấy mệt mỏi hơn bình thường. Như một con người thật sự, sự duy trì năng lượng và các chức năng sinh lý sẽ trở nên khó khăn và không hiệu quả như khi có máy móc hỗ trợ. Cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu do kiệt sức.

Bên trên, tiếng bước chân nặng nề vang lên từ hành lang.

- Mở cửa! Đây là đội An ninh!

Oner nắm chặt nắm đấm, gương mặt anh đã thay đổi nhiều kể từ sau khi Bạch Hổ tan rã, nhưng vẫn không thể xóa bỏ hoàn toàn nỗi lo bị nhận diện. Anh mở cửa, để lộ ra gương mặt ngái ngủ và dáng vẻ luộm thuộm, mệt mỏi. Anh vừa nói vừa ngáp ngắn ngáp dài:

- Chuyện gì vậy?

- Công tác đảm bảo an ninh khu vực. Tránh ra!

Một tên lính xô anh qua một bên và xộc vào nhà, hắn đá phải đôi giày cao gót cạnh sofa rồi khịt mũi khinh bỉ. Chúng đập phá đồ đạc, lục tung mọi thứ. Tiếng chửi rủa và âm thanh đồ đạc bị đập phá vang vọng xuống tầng hầm, Keria nắm chặt khẩu súng của Oner, mắt không rời khỏi nắp hầm, chiếc thùng nhựa chứa Zeus vẫn không có động tĩnh gì, thằng nhóc cyborg chẳng khác gì một cái xác chết.

- Vào bếp!

Oner nín thở, ánh mắt kín đáo dõi theo từng hành động của bọn chúng. Khi một tên lính dẫm chân lên viên gạch lát sàn dùng để ngụy trang cho nắp hầm cạnh bệ bếp, Oner gần như cảm nhận được tim mình ngừng đập khi bọn chúng dừng lại và dòm ngó khắp nơi.

Khắp căn bếp chật chội này sàn nhà chỉ được kê gạch một cách tạm bợ, không trám xi măng, mặt sàn đầy vết ố bẩn của thức ăn rơi vãi và vết dầu mỡ, một mùi hương chua loét tỏa ra từ sọt rác chứa bữa tối ôi thiu từ tuần trước làm bọn chúng bịt mũi, nôn khan.

- Mày có thấy tên lạ mặt nào lảng vảng quanh đây không?

- Có, có vài tên.

Chúng giơ lệnh truy nã lên, dán chặt khuôn mặt của Zeus rõ từng đường tơ kẻ tóc vào sát mặt Oner làm anh khó chịu lùi lại, chúng tra hỏi:

- Đối tượng truy nã Z-001, từng thấy chưa?

- Người này hả? Hmm...chưa. Nhưng cậu trai đó trông đáng yêu đấy, tiếc thật.

- Cuộc sống phóng túng nhỉ? Não lợn của chúng mày chắc chỉ có tiền và tình dục.

Oner nhún vai bất lực trước ánh mắt nghi ngờ của đám lính, cuối cùng bọn chúng rời đi mà không tìm thấy gì khả nghi. Oner nhoài người khỏi lan can sắt của ban công, nhìn chúng chuyển sang lục soát các nhà xui xẻo gần đó. Anh đi đi lại lại trong bếp, sắp xếp lại những thứ bị bọn chúng quậy tung lên, cố tình dẫm lên viên gạch che nắp hầm hai lần, báo cho Keria biết tình hình vẫn chưa hoàn toàn an toàn.

- Lũ khốn ăn hại, tụi bây phá hư căn bếp xinh đẹp của tao rồi.

Oner ném mớ bát đĩa vỡ vào sọt rác rồi mang đi vứt, chủ yếu để xem quanh nhà còn tên lính nào nán lại không. Không ngoài dự đoán, một tên lính lười biếng đang hút thuốc ở gần đây, có vẻ như hắn muốn trốn việc, Oner chống hông, lắc đầu thở dài tỏ vẻ bản thân đã quá mệt mỏi và bất mãn với cuộc sống luôn bị bọn chúng làm phiền.

Keria nhìn Zeus ngủ say trong chiếc thùng nhựa ọp ẹp hôi mùi gián, cảm thấy bản thân ít nhất cũng phải có trách nhiệm với một đứa nhóc ngoan ngoãn, hiểu chuyện này, y chật vật kéo thùng nhựa ra, lấy chăn trải lên bàn nâng rồi vác Zeus lên vai nhưng lập tức kiệt sức, thằng bé nặng ngoài tưởng tượng nhưng Oner có thể dễ dàng xách eo nó như xách một con ếch hay vậy.

Y cứ ngồi đó, đợi Oner trở lại mới khỏi động lại Zeus.

Đến sáng hôm sau, cửa hầm nặng nề mới được nhấc lên mang chút ánh sáng ít ỏi chiếu xuống tầng hầm u tối, Keria ngủ không sâu, nghe động tĩnh liền chĩa súng về phía bóng hình mờ mờ ảo ảo chỗ cửa lầm làm Oner hốt hoảng giơ tay lên đầu hàng.

- Là tao là tao, hạ súng xuống đi.

Keria tặc lưỡi cất súng đi rồi ngã phịch xuống ghế, mệt mỏi vì phải ngủ ngồi trên chiếc ghế sofa nhỏ suốt đêm trong lo lắng và bất an, nơi y hay an giấc đã bị người khác chiếm dụng. Oner ngạc nhiên khi thấy Zeus không hoạt động, bình thường hệ thống của cyborg rất nhanh nhạy nhận ra các biến đổi trong môi trường, không phải sao?

- Vậy cần bao lâu để khởi động lại.

- Theo những gì tao biết, có lẽ là nửa ngày.

Oner nhướng mày, nửa ngày? Anh và Keria phải trông chừng, theo dõi diễn biến sức khỏe của thằng nhóc này trong nửa ngày? Keria lý giải thông qua việc Zeus ngủ đột ngột có thể là do cơ thể sinh học quá yếu, mọi hoạt động trước đây đều có sự can thiệp của máy móc, Zeus sẽ dễ bị tổn thương hơn vì cơ chế phòng thủ đã bị vô hiệu hóa. Từ khi đến đây, thằng bé vẫn chưa ăn gì dù có thể dùng lõi năng lượng nhưng giờ nó đã vô dụng, Keria sợ nó sẽ không đủ sức để tỉnh lại nên đi pha một ít nước đường.

- Gì?

- Mày cho nó uống, tao không đỡ nổi.

Oner từng giúp các sơ chăm em khi còn ở cô nhi viện nên kinh nghiệm chăm trẻ phong phú hơn Keria nhiều, anh sợ y sẽ cho em bé ăn linh kiện với ốc vít mà sống với bộ não chỉ có công nghệ và khoa học của y.

- Này, Oner. Mày có tò mò về mối quan hệ giữa SynTech và Zeus không? Dựa theo thiết kế, tao biết đây là mẫu cyborg đời đầu... Z-001 là vậy.

Oner ậm ừ không đáp, anh cũng tò mò nhưng biết được sự thật để làm gì, mục đích cuối cùng của anh là đánh sập SynTech, dù Zeus có là người điều hành cấp cao của SynTech hay trở thành đồng đội của anh, kết quả vẫn sẽ không thay đổi.

- Mày có nghĩ... thằng bé đang giữ thứ gì đó quan trọng không?

- Hẳn là nó liên quan đến Neural?

Keria gật đầu đồng ý, như vậy lý do RYE làm mọi cách để bắt sống Zeus đã hợp lý, nhưng tại sao Zeus lại phản bội tổ chức? Con người, robot và kể cả cyborg đều bị hệ thống Neural kiểm soát ý thức, Zeus sỡ hữu ý chí độc lập có thể hiếm gặp nhưng vẫn lý giải được vì cậu thuộc hàng cyborg sinh học cấp cao chưa hoàn toàn cải tạo cơ thể 100%, vậy thì trong não Zeus có gì đặc biệt, Nhà nước không cấy chíp vào não thằng bé? Chẳng lẽ mẫu cyborg sinh học này là mẫu duy nhất thành công của Wu RYE sao?

Keria bật dậy khỏi ghế sofa, bồn chồn trước những điều mà mình suy đoán, vì sao SynTech cấy chip Neural cho người dân? Vì sao SynTech lại dồn hết tiềm lực để phát triển hệ thống Neural và hoàn thiện khả năng điều khiển, đồng hóa ý thức của nó? Vì sao RYE lại tạo ra duy nhất một mẫu cyborg sinh học và không thay thế khả năng suy nghĩ độc lập?

Y và Oner đều biết rằng đây chỉ là sự tạm lắng trước cơn bão.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro