Wednesday


Vào ngày thứ tư ảm đạm, ta bên nhau trong căn studio chật hẹp, em nói anh là vầng trăng của em nhưng....

" Anh có gì muốn nói với em không ạ?"

' Nói gì cơ ?'

" Anh có gì giấu em không vậy?"

' Rốt cuộc là em muốn gì ?'

" Em nghĩ có lẽ mình dừng lại nhé ?"

' '

Giờ đây, trong căn phòng u tối chỉ còn minh anh với những suy nghĩ ngổn ngang, ân hận dù đó là kết cục do chính anh tự mình lựa chọn. Giờ anh hiểu rồi, vầng trăng của em còn một mặt tối mà em chẳng nhìn ra, nay em thấu không một chút quấy rầy. Anh đã có thể giữ em lại, đáng ra...

Anh nên nhận ra bóng hình của người cũ sớm chẳng đọng lại trông tâm trí anh

Khi em nói rằng em đã hoàn thành việc trao anh trái tình tuổi xuân

Là lúc anh biết anh chẳng xứng với tình em, em là duy nhất chẳng phải bản sao 

Nhưng suy cho cùng tất cả cũng chỉ là lời hối hận muộn màng khi mọi chuyện đã qua và giờ đây anh lại trở nên hối tiếc đến tột cùng khi tuột mất em ra khỏi cuộc đời này. Đau hơn gấp bội rằng hơi ấm trên cơ thể em giờ nguội lạnh.



Em biết chứ?

Ngày anh để ý đến em là vào ngày thứ tư hoa mai nở rộ khắp phố xá đông đúc trong dòng người tấp nập, anh cảm em.

Ngày em đồng ý lời mời tô màu lên bức tranh thuộc một vũ trụ mới, đó là thứ tư khi những cơn mưa rào mùa hạ kéo đến nhưng chẳng nán lại quá lâu như anh .

Ngày em mở chiếc hộp pandora tinh xảo đằng sau ánh trăng lấp lánh cũng là vào một ngày thu buổi thứ ba trong tuần, khi những chiếc lá phong dần chuyển màu.

Ngày anh đồng ý nói lời hẹn kiếp này mãi là người xa lạ, ngày trái tim lẫn thể xác em chết buốt dưới tuyết trời mùa đông, chính là vào thứ tư định mệnh đôi ta. 



Dẫu kiếp này tình mình chẳng thành nhưng thật tâm chẳng muốn kiếp sau lại chạm
Bởi khi đó có lẽ ta lại lần nữa bỏ lỡ, phạm sai lầm trước đối phương

Thêm một lần phải ướt đôi hàng mi, chẳng thể gặp nhau lần cuối (?)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro