10. hôn hôn
亲亲 - hôn hôn;
người yêu dấu, còn nhớ gác mái năm đó,
là ai đã quên khóa cửa?
là ai, đã không tìm được em cửa tuổi 18 tuyệt đẹp,
người như là giọt lệ vô tình,
chợt tan biến khi gió nhẹ thổi qua,
tất cả.. chỉ có như vậy thôi sao?
ngọt ngào nhưng cũng thật cay đắng làm sao,
là người vốn ấm áp dịu dàng như vậy hay chỉ muốn trêu đùa em?
là tiếng sét ái tình hay do không chịu được cô đơn?
lần đầu tiên mà người, nhẹ nhàng ôm lấy em
nhẹ nhàng người hôn em,
khi khép chặt hàng mi lại,
liệu có phải là người không?
chính em cũng không rõ nữa..
nụ hôn người trao em thoáng qua như mộng ảo,
khiến thiếu nữ chẳng hề dám thở mạnh
cũng chẳng dám tham lam, hay là tin tưởng quá nhiều vào vận may,
bởi vì chắc chắn đó là người.
chợt nhớ những kỉ niệm đã qua,
khi người ghé sát khiến đôi tai em đỏ bừng,
trán cũng như nóng ran hết lên,
lòng em lại đau nhói mỗi khi nhớ lại,
là hạnh phúc chóng váng hay không chịu được cô đơn?
và nhẹ nhàng hôn em,
cùng khép chặt hàng mi lại,
chắc chắn là người,
chỉ người mà thôi.
金知姸 x 吴宣仪
15022020.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro