Tên truyện: SAU KHI XUYÊN THƯ TA BỊ NỮ CHỦ ĐÁNH DẤUTác giả: Tiểu Ngô Quân[Giả thiết cá nhân phải biết] A phân hóa không có hai bộ sinh khí, tất cả phân hóa sở hữu đều là biến hóa tin tức tố, sinh hài tử ta nói được là được =)))Tag: Duyên trời tác hợp, giới giải trí, ngọt văn, xuyên thư.Vai chính: Lê Sơ, Ninh Mạn Thanh Thể loại truyện: Nguyên sang - Bách hợp - Hiện đại - Tình yêuThị giác tác phẩm: Chủ thụ…
Cuốn 2: Giờ biết khi nào trở vềTên truyện: Trảm Nam SắcTên gốc: 斩男色Nhân vật chính: Cận Ngụ Đình - Cố Tân TânTình trạng: hoàn edit, beta lê lết...***Buổi chiều, ánh nắng nhảy nhót trên ô cửa sổ, người đàn ông tuyệt sắc này đứng ngay bên cạnh Cố Tân Tân.Anh nhẹ nhàng vuốt tay lên đầu cô: "Tân Tân, em đã bước vào trái tim tôi, thì em không thể đi ra được nữa. Em có nhìn thấy trong tim tôi có chứa một nhà tù không? Trước kia chỉ có tôi một mình bị giam cầm trong đó, nhưng sau này, có em ở bên tôi rồi, thật tốt.""Đó là trái tim ngục tù của anh, không phải của tôi!""Tôi từng bước khiến em yêu tôi chính là vì muốn em ở bên tôi, đây không phải là nơi em muốn đi là có thể đi!"***Ngoài ra bạn cũng có thể theo dõi truyện tại FB và wordpress của CP88 nhé.Link FB: https://www.facebook.com/pg/cp88shome/photos/?tab=album&album_id=736327056755336Link wordpress: https://cp88blog.wordpress.com/2018/04/11/tram-nam-sac-thanh-yeu/…
TRÙNG SINH CHI THƯƠNG LAMTrước hôn nhân, cô yêu anh, nhưng anh không yêu cô.Sau khi kết hôn, cô vẫn luôn cố gắng lấy lòng anh, anh vẫn cố chấp không yêu cô. Lúc còn trẻ, cho rằng chỉ cần bền lòng, cho dù tâm địa anh có sắt đá như thế nào, cô vẫn có thể làm anh trở nên dịu dàng. Thì ra vẫn là cô xem trọng chính mình, đánh giá anh quá thấp.Triển Mộ - người đàn ông này, không yêu chính là không yêu, cho dù cô có quỳ trước mặt anh cầu xin anh, anh cũng không yêu cô. Đạo lí này, sau khi cô chết mới có thể hiểu được.Thật lòng trả giá nhưng lại đổi lấy kết cục chìm trong biển lửa và tuyệt vọng. Cô thua, cô đầu hàng, nếu như có một lần, nhất định cô không chấp nhất.Triển Mộ, lần này em buông tay anh, cũng buông tha cho chính mình.*Nghe nói bộ này khá nặng.Nghe nói nam chính nuốt luôn tro cốt của nữ chính.Nghe nói nam chính là một thằng tra nam, biến thái không thể cứu rỗi và yêu một cô bé nữ chính mắc hội chứng tự bế và Hội chứng Stockholm* nên để tránh cho khó chịu với độ tra nam kiếp trước khi trùng sinh của nam chính, nữ chính ngốc bị cưỡng ép nhưng không phản kháng do sợ, xin hãy ra ngoài, chân thành khuyên luôn á!(Cả hai đều trùng sinh nhưng không cùng thể điểm)…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Lưu ý: Truyện lấy cảm hứng từ Đạo tình - Chu Ngọc."Anh hạ dược tôi!" gương mặt cô vì tức giận cộng với dược tình mà đỏ lên, làm tên nam nhân nào đó không nhịn được mà muốn cắn một cái:"Tức giận cái gì? Ván này do em thua còn trách ai được. Ngoan nào bảo bối! Ai bảo em không giảo hoạt bằng tôi" Nói xong anh không quên tặng cô một nụ cười xảo trá, điên cuồng giày vò cô suốt đêmTác giả: Tình Văn (bút danh)Nam chính phúc hắc, nữ chính cũng không kém nhưng làm sao bằng được nam chính chứ =))Truyện sủng, không có tiểu tam. Nếu có thì 1 là man chính 1 đao chém chết, 2 là nữ chính tát nát mặtKhông phải Văn tự tin đâu mà là nếu các bạn có đăng ở trang khác thì ghi nguồn và tên tui dùm nha _ Tình Văn _…