"Cậu vẽ giỏi như thế, không bằng vẽ tôi đi, cậu có thể giữ làm kỉ niệm.""Tôi có thể vẽ anh theo yêu cầu, nhưng tôi không cần hình của anh..."..."Kim TaeHyung, tôi đợi thêm hai ngày, sau hai ngày anh không xuất hiện tôi lập tức phá nát bức tranh này!""JungKook, anh về rồi..!"..."Dù còn bên anh một giây thôi, em vẫn muốn yêu anh đến hết một giây đó...""JungKook, anh không muốn quên em!"...(FIC CẦN SỰ KIÊN NHẪN. RDS VUI LÒNG PHÂN BIỆT PART 1 - PART 2)…
Tóm tắt : Từng bị phản bội trong quá khứ khiến anh trở nên ít nói, lạnh lùng, tàn nhẫn. Nhưng từ khi gặp cậu, anh mới biết trước đó mình chưa hề yêu, chính cậu đã mang cảm giác yêu đến cho anh, khiến anh trở lại cuộc sống này lần nữa. Nhưng vì không muốn cậu gặp phải nguy hiểm, anh đành để cậu ra đi''Em có thể ghét tôi, có thể đánh tôi, có thể không quan tâm đến tôi, nhưng xin em đừng hận tôi, vì người tôi yêu chỉ duy nhất mình em mà thôi, Kookie''…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…
Tên truyện: Ôn nhu mười dặmTác giả: Tống Cửu CẩnẢnh bìa: Des by Điềm Doãn @Yeying23Editor: WiooTình trạng: Đang editSố chương: 89 chương + 22 phiên ngoạiThể loại: Hiện đại, HE, Bác sĩ, Ngọt sủng,...Cảm ơn Nhà Tâm toàn Convert, nhờ vậy mà mình phát hiện ra bộ này <3Tóm tắt văn án:Văn án 1Khoa ngoại thần kinh bệnh viện đệ nhất thành phố có một vị bác sĩ trẻ tuổi mới tới tên là Thẩm Quyến, hời hợt khách sáo, lạnh nhạt cao quý, đối xử với phụ nữ như đồng nghiệp, duy nhất chỉ với một "bệnh nhân" Tô Dạng Nhiên là hơi khác."Bác sĩ Thẩm, có phải não tôi bị chấn động rồi không?""Bác sĩ Thẩm, trong đầu tôi hình như có gì đó, đau lắm.""Bác sĩ Thẩm..."Sau đó Tô Dạng Nhiên bị bác sĩ Thẩm quát.Thẩm Quyến: "Vậy có cần tôi mổ óc cô ra xem thử ở trong đó có cái gì không?"Tô Dạng Nhiên nhìn anh cười tươi rói: "Không cần, bên trong là anh, tất cả đều là anh."Văn án 2Lúc Tô Dạng Nhiên học lớp 10 có bám theo một thiếu niên tên là Thẩm Quyến một thời gian thật lâu, tỏ tình thất bại vô số lần, trong một lần tỏ tình thất bại thì nổi cơn tức giận, cứng rắn cưỡng hôn người ta.Một ngày nào đó ở năm nào đó, bọn họ gặp nhau lần nữa. Một ngày nọ, Tô Dạng Nhiên đột nhiên nhớ tới một chuyện, cô hứng thú bừng bừng hỏi Thẩm Quyến."Bác sĩ Thẩm, em nghe nói bác sĩ ngoại khoa nào thể lực cũng tốt là thiệt hay giả vậy?"Thẩm Quyến liếc cô một cái, "Có tốt hay không trong lòng em tự biết mà."Bác sĩ khoa ngoại thần kinh ít nói lãnh đạm x đại tác giả xinh đẹp lười biếng viết truyệ…
Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, quân nhân, thanh mai trúc mã, gương vỡ lại lành, sạch, sủng, HE Độ dài: 93 chươngTưởng Tĩnh Thành yêu thích Ngôn Dụ nhưng lại có người đồn rằng có người vì để theo đuổi Ngôn Dụ mà đã bỏ ra 2 tỷ quá hào phóng. Cũng vì thế mà bạn bè đều khuyên Tưởng Tĩnh Thành thôi đi, dù sao chuyện của hai người các cậu cũng trôi qua lâu như thế rồi, có thể cho người ta cái gì? Anh gạt tàn thuốc, nở nụ cười. Bạn bè mắng anh lớn mặt: Cậu con mẹ nó có thể trị giá 2 tỷ? Cuối cùng chứng minh, anh thật sự trị giá 2 tỷ...***Ngôn Dụ: Anh nói anh thích em, vì sao không đến tìm em.Tưởng Tĩnh Thành: Muốn chứ, sao lại không muốn đi tìm. Một năm viết mười mấy lần báo cáo chuyển ngành. Nhưng mà anh nghĩ, chỉ cần anh canh giữ tốt mảnh đất này, thì có một ngày em sẽ trở về nhà.…