Quay về điểm xuất phát

"Mabel, em cần phải mua một thứ, chị về trước đi."

"Thế đấy, đã nói phải kiểm tra kĩ rồi, sao lần nào em cũng quên thế?"

Cô gái với chiếc áo len dài đỏ rực nhìn theo bóng lưng vội vã của em trai, thở dài tiếp tục đi về.

Chạy nhanh trên con đường nghịt người, Dipper thở gấp rẽ vào khoảng rừng phủ kín tuyết.

Đêm Giáng Sinh tối mịt lạnh lẽo, chỉ có một bóng dáng cô độc chầm chậm đi bộ giữa những cây thông trắng xóa.

Thở ra một hơi lạnh giá, Dipper xoa xoa hai bàn tay lạnh cóng, tiến đến một cây thông đứng tách biệt với xung quanh nhưng cạnh nó lại có một thân cây đổ rạp. Bàn tay trắng nõn bị đông cứng phủi đi một khoảng tuyết dày trên thân cây, Dipper mỉm cười vuốt nhẹ dòng chữ bị lớp tuyết che phủ.

"Vậy mà đã 3 năm rồi..."

"Dorito ích kỷ, đã nói đến vậy rồi, sao anh cứ muốn có một thế giới riêng làm gì chứ..."

"Hòa nhập vào thế giới của tôi... khó vậy sao?"

Dipper thở dài, dựa lưng vào cây thông bên cạnh. Cơ thể trượt theo thân cây thẳng tắp, cậu ngồi xuống nền tuyết lạnh. Xé mở gói dorito vừa mua, Dipper vừa cảm nhận hương vị quen thuộc vừa hồi tưởng lại những ký ức tưởng chừng đã đi vào dĩ vãng.

Ngày mùa hè 3 năm trước, có một miếng dorito vàng lơ lửng đã làm mọi cách để tạo ra một thế giới cho riêng mình. Đồ ngốc đó không hiểu cảm nhận của cậu, làm hại mọi người, phá hủy mọi thứ. Rốt cuộc, điều hắn đạt được, chỉ là giây phút biệt ly không có lời tạm biệt.

Dipper khẽ cười. Cậu, bằng một cách kì lạ nào đó, đã thích sinh vật – không – phải – người kia rồi.

Đứng dậy, phủi qua lớp tuyết trắng bám trên cơ thể, Dipper chuẩn bị trở về. Chợt, ánh mắt cậu lướt qua một vật thể nấp phía sau thân cây đổ. Nghi hoặc tiến lên vài bước, Dipper cúi người kiểm tra. Gnome?... Không phải!

Nhấc lên bé mèo con sắp bị lớp tuyết trên người đè bẹp, Dipper ủ nó vào ngực. Vuốt vuốt lớp lông lạnh ngắt kia, cậu vừa đi vừa quan sát bé mèo vừa tìm được. Lớp lông vàng cam ánh lên sắc kim dưới ánh sáng mờ ảo của buổi chiều tà. Đôi mắt hổ phách trong suốt mở to, phản chiếu duy nhất khuôn mặt của cậu.

Ngày Giáng sinh, chú mèo con không có vòng cổ xuất hiện nơi cậu đã thầm lặng bày tỏ tình cảm của mình với hắn. Cảm giác... giống như là một món quà của hắn vậy... Gãi gãi cái tai bông xù kia, Dipper tăng tốc về nhà. Cậu không quá thích mèo hay hiểu biết về mèo nhưng... cậu muốn giữ con mèo này.

...

"Dipper, em về muộn hơn chị nghĩ đấy. Em đi đâu vậy?"

Mabel nhíu mày hỏi, tay vẫn không ngừng đan áo. Dipper không đáp, đi vội lên phòng. Mabel thở dài, Dipper chắc chắn lại có gì đó giấu cô rồi.

-

Dipper cởi áo khoác, nhảy lên giường cuộn cả người và mèo vào chăn bông dày cộm. Thỏa mãn thở dài một cái, cậu hé chăn, mắt không chớp quan sát từng sợi lông của bé mèo. Mèo con đáng thương hình như bị nhìn khó chịu, cả người cuộn lại, mắt đối mắt với Dipper.

Nhìn một lát cũng chán, Dipper dùng hai bàn tay bao lấy bé mèo, gãi gãi tai nó.

"Càng nhìn... càng thấy giống hắn là sao..."

Mèo con vốn cứng ngắc giờ dừng cả hô hấp. Dipper hơi hoảng khẽ lay lay cục lông xù trên tay mình. Cục lông không còn cứng đơ nữa nhưng vẫn lăng lăng nhìn cậu.

Dipper híp mắt. Với bộ óc đã khám phá không biết bao nhiêu bí ẩn, Dipper rất dễ dàng nhận thấy sự không bình thường của nó. Hình như... nó hiểu cậu nói gì...

"Dipper!! Xuống chuẩn bị bữa tối nào!"

Mabel từ dưới nhà hét vọng lên, Dipper giật mình chui ra khỏi chăn, mọi suy nghĩ vừa thoáng xuất hiện liền bay biến sạch. Bóng lưng gầy vừa biến mất sau cánh cửa, cục lông vàng trên giường cũng nhảy dựng lên.

Bill – trong thân xác của cục lông lúc nãy – thở dốc nhìn cánh cửa phòng. Hắn cho đến giờ cũng chưa thể tin rằng Dipper lại phát hiện ra hắn và mang về nhà. Ảo não cụp tai xuống, Bill không chắc mình có thể giấu Dipper bí mật này lâu được. Nhưng, chợt nghĩ đến những lời nói trong rừng và dòng chữ trên thân cây, trong Bill lại dấy lên một cảm xúc không tên.

Hắn... hóa ra không đơn phương.

Bill nhảy xuống giường, cắn răng bước ra ngoài.

Nếu đã vậy, không bằng cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên đi.

Hắn, sẽ cùng Dipper bắt đầu lại từ đầu.

--End--

Oneshot BillDip đầu tay, lại còn là tham gia event :p

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro