Đối tác là người thầm thương (2) (H)
Kim Doyoung nhìn chằm chằm vào dòng tin nhắn mất một lúc lâu, mới chớp chớp mắt.
Dường như cứ mỗi lần cậu cảm thấy đặc biệt khẩn trương, thân ảnh Jung Jaehyun sẽ luôn tự động xuất hiện trong đầu cậu, chỉ khiến cậu càng thêm rối rắm. Lúc này đây, trí nhớ kiên quyết hướng về kỉ niệm lần duy nhất cậu chủ động cùng Jung Jaehyun nói chuyện. Ngày đó, cậu giả vờ bình tĩnh bước đến chỗ Jung Jaehyun, cậu không biết người nọ đã làm gì vào hôm qua mà hiện tại lại đặc biệt buồn ngủ. Ngón tay ở trên mặt bàn gõ nhẹ, thời điểm đối phương mơ mơ màng màng tỉnh dậy, ánh mắt từ mơ hồ chuyển sang thanh tỉnh, cậu mới cố gắng lưu loát nói về lý do vì sao chính mình lại đến đây.
"Cậu phải nộp bài tập về nhà ..." Cậu cố ý nhấn mạnh câu từ để nghe có vẻ điềm tĩnh hơn, tuy nhiên, lời nói còn đang dang dở lại bị cắt ngang bởi hành động lưu loát rút ra sách bài tập trong cặp rồi nhét vào tay cậu của nam sinh kia.
Người mà cậu vốn tưởng rằng sẽ tiếp tục ngủ, lại đứng thẳng người dậy mà chẳng hề báo trước, tầm mắt so với cậu nhỉnh hơn một chút rơi trên khuôn mặt bắt đầu ửng hồng của cậu, hắn khẽ phì cười. Thẳng đến khi đối phương đã rời khỏi phòng học, trong đầu Kim Doyoung tự động lặp đi lặp lại lời mà Jung Jaehyun đã nói khi hắn vươn tay chạm lên cái gáy nhỏ nhắn của cậu.
"Nếu cậu không nghiêm túc như vậy, chắc chắn sẽ rất đáng yêu."
Giờ phút này cậu nhận ra chính mình lại đỏ mặt chỉ vì một đoạn ký ức ngắn ngủi, Kim Doyoung ngập ngừng chưa đầy một phút liền đáp lại bằng một dấu "✓" , bắt đầu kết nối riêng tư với người xem cũ trung thành này. Tốc độ trả lời tin nhắn của đối phương không nhanh cũng không chậm, vừa vặn không khiến người khác cảm thấy quá mức ngột ngạt, cũng chẳng chậm đến mức làm Kim Doyoung phải sốt ruột chờ đợi. Người bên kia trao Kim Doyoung quyền chủ động lựa chọn địa điểm và thời gian, hoàn toàn tôn trọng mong muốn của cậu, cũng nhanh chóng đáp ứng tâm tư mà Kim Doyoung cứ mãi ấp úng chẳng thể nói thẳng ra, "Hai chúng ta đều mang mặt nạ để ghi hình đi, ngay từ khi gặp mặt ấy ... Bởi vì không nhất thiết cần phải biết thực tế ai là ai, đúng không."
Cuối cùng thời gian cũng được ấn định vào chiều thứ bảy tuần này, và địa điểm là tại khách sạn cách căn hộ của Kim Doyoung hai dãy nhà.
Trước khi bước vào cuối tuần, Kim Doyoung lại một lần nữa thất thần trong buổi học cuối cùng vào thứ sáu, nhưng lần này không có giáo viên nào phát hiện ra cậu. Chẳng qua là khi vừa phục hồi lại tinh thần, cậu vô tình chạm phải ánh mắt chăm chú vô cùng nóng bỏng chiếu về phía mình hàng ghế đầu. Kim Doyoung không hiểu được cảm xúc mãnh liệt bên trong đôi mắt Jung Jaehyun đại diện cho điều gì, tầm mắt xuyên qua người bạn học ngồi phía trước cậu hai bàn đang đứng dậy trả lời câu hỏi và cả bạn học ngồi cùng bàn với cậu, thẳng thắn phóng đến trên người cậu, mang theo ý tứ từ trước tới nay chưa từng có.
Cậu cảm giác Jung Jaehyun hôm nay có điểm hung hãn, cuối cùng vẫn là nhịn không được cúi đầu vội vàng dùng sách che khuất mặt mình, giống như làm vậy có thể khiến người nọ thu hồi ánh mắt nóng rực không bình thường kia.
Buổi tối thứ sáu, Kim Doyoung biết rõ chính mình ngày mai sẽ đem trinh tiết hiến dâng cho một người xem mà bản thân chưa gặp bao giờ, không tự chủ lại nhớ tới Jung Jaehyun.
Lý do gì lại khiến hắn nhìn cậu mãnh liệt như vậy, cậu nghĩ thế nào cũng không ra, liệu có phải hắn chán ghét cậu không? Hay là, chuyện cậu thích hắn quá mức rõ ràng nên hắn đã nhận ra, vậy hắn có cảm thấy cậu ghê tởm hay không?
Tình cảm thầm kín của tớ, có phải chủ ý của tớ hay không ... Đã không còn quan trọng nữa rồi.
Kim Doyoung đưa mắt nhìn chằm chằm trần nhà miên man suy nghĩ, tiếng ve sầu ngoài cửa sổ đột nhiên vang lớn hơn, thanh âm lọt thẳng vào màng nhĩ, cậu nhất thời càng thêm tâm phiền ý loạn.
Ai, Kim Doyoung ơi là Kim Doyoung, mày còn muốn cậu ấy làm gì nữa. Mày ngày mai có cuộc hẹn với người mà bản thân chưa từng gặp qua dù chỉ một lần, hiện tại đừng nói đến tình yêu trong sáng, Kim Doyoung mày còn không thể cùng người trong lòng chia sẻ niềm hân hoan của ái tình, chỉ là một tên streamer khát cầu tình dục vô liêm sỉ mà thôi ...
Cậu chẳng nhớ rõ đêm đó chính mình đã đi vào giấc ngủ thế nào. Thời điểm thức dậy vào sáng hôm sau, cậu nhớ tới cuộc hẹn vào buổi chiều. Khi đang rửa mặt, nhìn đến gương mặt hơi hốc hác bên trong gương, lòng cậu lại dâng lên một cỗ khủng hoảng vô hình.
Cùng người xem làm tình ... Kim Doyoung mày cũng thật to gan, thế nào lại dám làm ra loại chuyện như vậy. Hai người xa lạ không quen biết nhau cũng như chưa từng có cơ hội trực tiếp cùng nhau trò chuyện, lại làm những điều thân mật vào lần đầu tiên gặp mặt. Điều này có thực sự khả thi không, chính bản thân cậu cũng chẳng tìm ra đáp án.
Cậu nắm chặt mặt nạ khi bước vào khách sạn, cảm thấy mồ hôi trong lòng bàn tay đã chảy nhiều đến mức ướt nhẹp rồi. Tay còn lại cầm di động, cậu cứ đứng trước cửa phòng đã đặt mãi chẳng dám tiến vào. Kim Doyoung cảm thấy chính mình có lẽ cần thêm thời gian để chuẩn bị tâm lý đầy đủ, hai bàn tay không tự chủ siết chặt lại, cậu thiếu chút nữa đã ném thứ trong tay xuống đất bởi vì nó đột ngột rung lên.
Kim Doyoung mở ra thông báo, phát hiện là "PeachLove4Kim" nhắn tin. Có lẽ vì đã gần đến giờ hẹn, đối phương đợi trong phòng một lúc vẫn không thấy cậu đâu, cho nên quan tâm hỏi han cậu đang ở nơi nào.
Kim Doyoung rối rắm một hồi rồi nhanh chóng gõ hồi âm bảo là sẽ đến ngay, do không quen đường sá nên đã lạc đường khi đến khách sạn. Tin nhắn chỉ mới vừa được gửi đi, đối phương liền lập tức nói sẽ đi đón cậu, Kim Doyoung cuống quít còn chưa kịp cự tuyệt, cả mặt nạ trên tay cũng chẳng kịp đeo lên, cánh cửa trước mắt đột nhiên bị mạnh mẽ mở ra, tầm nhìn cậu dời từ tấm thảm dọc theo đôi chân thẳng tắp đến gương mặt người nọ, sau đó kinh ngạc cứng đờ tại chỗ.
Cậu cảm thấy chính mình hẳn là đang bị bệnh đến độ hoang tưởng rồi, bằng không vì cái gì, người đứng đối diện cậu hiện tại lại là đối tượng cậu thầm mến đã lâu, Jung Jaehyun!
Đối phương có lẽ cũng đồng dạng không nghĩ rằng vừa mở cửa ra liền trông thấy cậu, khuôn mặt lộ vẻ ngạc nhiên tột độ. Bất quá biểu tình này chỉ lưu lại trên khuôn mặt Jung Jaehyun được một giây, giây tiếp theo hắn liền vươn tay nắm lấy cổ tay lạnh lẽo của Kim Doyoung, ở cuối hành lang, một cặp vợ chồng vừa xong việc quay lại thì trông thấy hai nam nhân trong tình trạng khó xử lôi kéo nhau vào phòng. Jung Jaehyun dùng lực có chút lớn, đến khi Kim Doyoung rốt cuộc có phản ứng lại, mới phát hiện chính mình đang bị Jung Jaehyun ôm vào trong lòng, áo phông trắng sạch sẽ của người trước mắt tản mát hương vị nắng hè, mang đến cảm giác thập phần an tâm.
Nhưng trái tim Kim Doyoung giờ phút này hoàn toàn không thể bình tĩnh.
Cậu nghe trái tim mình kịch liệt nảy lên, giống như tờ giấy trắng vô vọng bọc lấy một đốm lửa. Trong khi ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội, lớp giấy bảo vệ kia chẳng thể trụ được lâu đã sắp tan ra, thứ gì đó giống như một chồi non mới, sắp xiên ngang khỏi mặt đất khi rễ ngày càng lớn dần lên.
Jung Jaehyun vòng tay ôm lấy eo cậu, chiếc mặt nạ trên tay mỗi người nguyên bản vốn đã thảo luận cùng nhau đeo để che đi khuôn mặt chính mình, hiện tại bị chính chủ nhân đánh rơi trên nền gạch men sứ trước cửa ra vào, còn bị lãng quên. Hai người thẳng thắn nhìn nhau, phát hiện trong đôi mắt đối phương là cảm xúc hỗn loạn tựa như đang xảy ra một trận biển động.
Hai cơ thể kề sát bên nhau che giấu đi cái nóng bức của buổi trưa hè, ma sát yếu ớt giữa quần jean và thắt lưng chính là ngòi nổ đánh thức cự vật khổng lồ. Kim Doyoung nuốt nước bọt, cơ hồ là cùng một lúc, cậu cảm nhận được hậu huyệt phía sau đã bắt đầu co rút.
Cuối cùng, cả hai im lặng ngồi đối diện nhau trên chiếc giường lớn mềm mại, không ai dám lên tiếng trước. Kim Doyoung nhìn đến nơi đũng quần đối phương chẳng hề ngần ngại mà dựng thẳng thành một túp lều nhỏ, trong lòng không biết nên vui mừng hay xấu hổ, cậu khẽ cắn môi rồi đột nhiên bắt đầu cởi ra áo khoác trên người. Jung Jaehyun ở phía đối diện vốn đang bảo trì trầm mặc, thấy thế cũng liền chậm rãi lột ra áo phông trắng của bản thân, lộ ra cơ bụng tám múi trắng trẻo khỏe khoắn mà bình thường chẳng thể trông thấy. Trong lòng Kim Doyoung đồng thời hít một hơi sâu, theo bản năng quay đầu né tránh tầm mắt, rồi lại nhịn không được nhìn chằm chằm biểu tượng khỏe mạnh tinh tráng của đối phương, cuối cùng tự khiến chính mình lúng túng, tay chân quờ quạng không biết nên đặt ở đâu mới phải.
Thật vất vả hai người mới có thể thẳng thắn nhìn nhau, Kim Doyoung lần đầu tiên cố gắng thử nhìn vào mắt Jung Jaehyun, lại phát hiện đối phương đang nhìn thẳng vào sâu trong mắt mình mà chẳng hề lảng tránh, thậm chí thời điểm cùng cậu đối diện còn lộ ra vẻ ôn nhu tựa như mùa xuân ấm áp xoa dịu lòng người. Kim Doyoung mím môi, rốt cuộc dưới ánh mắt khích lệ nhìn chăm chú của Jung Jaehyun, cậu lấy hết can đảm rút ngắn khoảng cách, tư thái nhu thuận, khẩn trương nhắm chặt mắt hôn lên khóe môi hắn, khi tách ra lại cảm thấy có chút lưu luyến, nhưng vẫn là không dám quá phận.
Cậu vốn định trực tiếp hôn môi Jung Jaehyun, lại sợ Jung Jaehyun chán ghét chính mình, cuối cùng chỉ dám hôn nhẹ lên khóe miệng đối phương rồi liền vội vàng rời đi trước ánh mắt chứa đầy thâm tình của hắn.
Mà ngay lúc này vị trí của camera đột nhiên lọt vào tầm mắt cậu, cậu lập tức cúi đầu, chợt nhớ ra lý do của cuộc hẹn lần này chính là bản thân đã không biết xẩu hổ tìm kiếm một đối tác đồng hành, cậu không khỏi cuộn mình lại vì ngượng ngùng.
Thời điểm Jung Jaehyun nâng tay lên, cậu nhắm mắt lại trong vô thức, thanh âm nhỏ như muỗi kêu, hai lỗ tai xấu hổ đến đỏ bừng, "Chuyện này ... Thực xin lỗi, tớ biết chuyện tớ là streamer sẽ khiến cậu mất hứng, nhưng là ... Nhưng là chúng ta cùng hợp tác quay video, nên ... xin cậu hãy yêu thương tớ một chút ..."
"Bạn học Jaehyun, chỉ xin cậu yêu thương tớ một chút thôi ... Cho dù, cho dù có lẽ cậu cũng chẳng thích tớ đâu ..."
Bởi vì quá mức thẹn thùng, trái tim chìm trong cát bụi, nước mắt cơ hồ rơi xuống cùng lúc với lời nói, chảy dài từ hai gò má trắng nõn tới khóe miệng Kim Doyoung. Cậu chỉ đưa tay lên lau một bên, khóe mắt còn lại cũng rất nhanh cay xè rồi không ngừng rơi lệ, giọt nước có vị mặn đậu trên đôi môi mỏng. Đau thương lập tức khuếch tán rồi xâm nhập vào sâu hơn theo đầu lưỡi, giống như trái tim đang dần rã ra của Kim Doyoung lúc này, gần như không thể cứu vãn.
Kim Doyoung ơi là Kim Doyoung, mày đúng là ích kỷ ...
Giây tiếp theo, chẳng kịp phòng thủ đã bị người kia cường ngạnh nắm lấy cằm, bắt cậu ngẩng đầu để nghênh tiếp một nụ hôn dài khiến cậu gần như không thở nổi. Kim Doyoung khiếp sợ mở to hai mắt, thấy người mình thầm thương bấy lâu nay chậm rãi nhắm mắt, say sưa chìm đắm trong nụ hôn cùng mình, vị mặn nơi khóe môi hoà tan cùng nước bọt trao đổi giữa hai khuôn miệng, nỗi chua xót trong lòng bỗng chốc bị hương đào ngọt ngào từ trên trời rơi xuống bao bọc lấy. Jung Jaehyun hôn cậu thật sâu, hai bàn tay nâng niu gò má cậu, như thể đang ôm bảo vật trân quý nhất trên đời, vừa sâu vừa nông khám phá khoang miệng đầy mê hoặc của đối phương, tham lam cướp lấy toàn bộ độ ấm.
"Nhắm mắt lại."
Kim Doyoung cuống quít khép lại hai mắt, nhận ra động tác của Jung Jaehyun càng ôn nhu hơn vài phần. Sau khi tách khỏi nụ hôn kéo dài thật lâu, hắn thè ra đầu lưỡi nóng bỏng, âu yếm liếm đi từng giọt nước mắt còn đọng lại nơi khóe mắt cậu, cuối cùng ở hạ xuống một cái hôn đầy trìu mến lên lông mày cậu.
Nước mắt được hắn dùng mu bàn tay ân cần lau đi, tầm mắt dán lên mép giường trắng tinh, Jung Jaehyun nhìn chằm chằm vào đôi môi hơi cong của cậu, rồi hôn lên mà chẳng nói một lời, nụ hôn dịu dàng tựa như chứa cả một vùng biển ấm áp.
Kim Doyoung nghe thấy trái tim mình lại tiếp tục bùng cháy, nhưng lần này không phải hướng về cái chết, mà chính là sự háo hức vô hạn.
Jung Jaehyun nhìn cậu chăm chú, ánh mắt không chút né tránh, ánh mắt đong đầy trân quý, như thể đang nhuốm màu của tình yêu, khiến Kim Doyoung gần như tan chảy. Cậu chưa từng trông thấy một đôi mắt si tình mang theo cảm xúc mạnh mẽ chỉ nhất nhất hướng về phía mình như vậy, mà giờ phút này lại đang được tận mắt chứng kiến, thậm chí còn có thể tự mình trải nghiệm.
Người trước mặt mỉm cười, đôi lông mày cong cong, má lúm đồng tiền hơi nông.
Là bộ dáng tỏa nắng độc nhất vô nhị.
"Vậy cậu có muốn một cái ôm không?"
Kim Doyoung nhận ra tấm màn mỏng ngụy trang bọc lấy trái tim cậu đã bị ngọn lửa tình yêu ôn nhu xé mở, lộ ra trái tim chân thành đẹp đẽ.
Jung Jaehyun đặt cẳng chân cậu sang hai bên hông hắn, sau đó chủ động ôm lấy cái bụng nhỏ mềm mại của Kim Doyoung khi hai người đang ở tư thế đối mặt với nhau. Cánh tay rắn rỏi vờn quanh đầu vai tròn trịa của đối phương, một cái rồi lại một cái, không ngừng hôn Kim Doyoung.
Đầu lưỡi hắn di chuyển từ bả vai Kim Doyoung, rồi đến nhũ tiêm, rốn, bụng dưới, cuối cùng lưu luyến hôn một ngụm lên hạ thân đang ngượng ngùng đứng thẳng. Hắn thập phần hài lòng nhìn người dưới thân không nhịn được phát run, hé miệng thoát ra một tiếng rên rỉ, thân thể trắng nõn nhuộm một tầng hồng phấn ám muội.
Dịch bôi trơn có chút lạnh, chất lỏng dính nhớp giống lúc bắn tinh đáp xuống trên bụng Kim Doyoung, Jung Jaehyun xấu xa ma sát nơi vòng eo mẫn cảm, cuối cùng tìm tới hậu huyệt đang kịch liệt co rút.
Kim Doyoung cảm thấy giống như có một cơn mưa xuân vừa rơi xuống hạ bộ mình, hương thơm ngọt ngào chín mọng của quả đào rõ ràng là khung cảnh chỉ có thể nhìn thấy vào mùa thu, mà cả hai giờ phút này lại đang yêu nhau vào mùa hè.
Thời điểm Jung Jaehyun tiến vào, Kim Doyoung không biết làm sao lúng túng cắn chặt ngón tay chính mình, ý đồ che giấu gương mặt sung sướng vì khoái cảm trước nay chưa từng có mà đối phương mang đến, lại bị người đang ôn nhu ra vào vẫn rất để tâm mà gỡ ngón tay cậu khỏi hàm răng bản thân, đổi thành mười ngón tay đan xen đặt trên gối bông trắng mềm mại. Đôi môi chỉ nhàn rỗi được nửa giây, lại bị Jung Jaehyun tiến đến ngậm lấy ngấu nghiến, hôn đến ý loạn tình mê, khi Jung Jaehyun chuyển sang tấn công hầu kết nổi lên nơi cần cổ cậu, đôi mắt cậu lúc này đã chìm trong màn sương mù vô tận.
Lối vào bí mật đã bị côn thịt khổng lồ hoàn toàn khai mở, hậu huyệt tựa hồ trời sinh chính là để ngậm lấy dục vọng của Jung Jaehyun, từng nếp nhăn bên trong lỗ huyệt bị động tác cường bạo như dao nghiền phẳng, khoái cảm dâng đến đỉnh điểm. Thao lộng cuồng nhiệt của đối phương khiến cho ngón chân Kim Doyoung cuộn tròn, thân mình không ngừng vặn vẹo trên ga giường, mà Jung Jaehyun vẫn còn đang gia tăng tốc độ đỉnh vào, cơ bụng hắn dán lên bụng dưới cậu để lại những dấu vết mờ. Khi hai cơ thể cọ xát nhau, cậu đột nhiên nảy sinh loại cảm giác xấu hổ giống như là bị người khác đánh mông vậy. Kim Doyoung nghiêng đầu cùng Jung Jaehyun phía sau lưng tiếp tục một trận triền miên hôn môi, tư thế này mang đến một loại khoái cảm độc nhất vô nhị.
"A! Thích ..." Đỉnh tới một địa phương nhất định, Kim Doyoung đột nhiên cao hứng hô to. Jung Jaehyun vội vàng lật người cậu lại, thật cẩn thận kiểm tra xem cậu có bị hắn làm đau không. Kim Doyoung nhìn hắn cúi đầu, còn thật sự vén tóc mái mình lên lo lắng quan sát, cậu chỉ cảm thấy đến cả giọt mồ hôi trên trán nam nhân này cũng thực gợi cảm, bản thân e rằng hết thuốc chữa rồi. Cậu lắc lắc đầu rồi dang hai tay ôm thắt lưng Jung Jaehyun, thu mình vào lồng ngực đối phương, miệng thì thào nói.
"Không đau, ha ... Thích ... Rất thích cậu ..."
Jung Jaehyun bởi vì cậu đột nhiên chủ động ôm lấy mình mà kinh ngạc chớp mắt một cái, ngược lại vẻ mặt khó nhịn của người trong lòng càng làm tan chảy toàn bộ trái tim hắn. Thời điểm lỗ nhỏ của người dưới thân chậm rãi khôi phục co rút, hắn không ngừng rải từng chiếc hôn lên trán và chóp mũi Kim Doyoung, như thể vẫn chưa thấy đủ, giây tiếp theo liền đặt cằm lên mái tóc đen tuyền mềm mại của Kim Doyoung, đem đối phương khảm thật sâu trong lồng ngực, thắt lưng mãnh liệt chuyển động. Hắn nghe tiếng Kim Doyoung nức nở thật lâu, biết được cậu là đang trải qua khoái cảm sung sướng nhiều hơn đau đớn, liền an tâm mà áp môi mình lên trán người trong lòng rồi tiếp tục đẩy nhanh tốc độ đâm rút.
"A ... Ưm ha ... Ah ... Không được ..." Tiếng khóc lóc của Kim Doyoung ngày càng lớn, động tác của Jung Jaehyun cũng đồng thời trở nên dữ dội và sung sức hơn, "Thích lắm ... Hưm a ... Jaehyun ... Jung Jaehyun ..."
Thần trí Kim Doyoung hiện tại gần như đã trôi đi mất, lần đầu tiên được chân chính nếm thử mùi vị trái cấm và cảm giác sung sướng khi được ở bên người mình yêu cuốn phăng mọi giác quan của cậu. Cậu hé miệng cắn một ngụm lên bờ vai Jung Jaehyun, nước mắt không ngừng trào ra tựa như tuyến đê ngăn cách vừa bị đập tan, hòa cùng mồ hôi và chất dịch hỗn tạp của hai cơ thể, giống như hai người rốt cuộc nghĩ thông suốt tâm ý đối phương, một dòng suối thuần khiết đầy ấm áp lấp đầy từng kẽ hở trái tim.
"Jung Jaehyun ... Tớ rất, rất thích cậu ... Không phải bởi vì điều này, mà là đã từ rất lâu rồi ... thích cậu ..."
Cuối cùng, Kim Doyoung mơ hồ bày tỏ lòng mình khi ngủ gật trên vai Jung Jaehyun, bỏ lỡ ánh nhìn mềm mại dừng lại trên người cậu cùng động tác vuốt ve cái gáy cậu đầy sủng nịch của đối phương.
"Tớ biết, cho nên ... tớ mới đến đây."
Gần đây người xem trên một trang web nào đó cảm thấy thực bi thương.
Một là streamer yêu thích của họ, Coco's Love, đã đăng một video vào ngày lễ tình nhân nói rằng đoạn thời gian tới có thể phải tạm dừng phát sóng, bởi vì bạn trai người Canada yêu dấu của cậu ta đã ngỏ lời cầu hôn, bọn họ quyết định quay trở lại giáo đường ở quê hương của bạn trai để tổ chức đám cưới riêng tư và hưởng tuần trăng mật. Mà khiến người khác ghen tị nhất chính là, lời cầu hôn và bộc bạch do chính bạn trai của Coco tự tay biên soạn ở cuối video, ngọt ngào đến nỗi mọi người không thể không hô to, "Coco làm sao lại có thể tìm được bạn trai vừa có kỹ thuật tốt vừa có tiểu huynh đệ lớn như vậy!"
Hai là, streamer Kimdy's Memory mà bọn họ mong đợi đã từng hứa hẹn sẽ đăng tải video từ lâu, rốt cuộc phải đến tận lễ tình nhân mới thấy có cập nhật, tên là "Kimdy's Valentines Day". Ừm. Nhìn qua có vẻ không có gì đáng để mong chờ quá nhiều, dù sao cũng chỉ là một video mới thôi, nhưng người xem ban đầu vui vẻ xem video, đến cuối cùng lại chỉ có thể khóc ròng.
"Hiện tại đang thịnh hành trào lưu giết người không dao bằng cẩu lương sao!"
Đúng vậy, đây hiển nhiên là video hai người đầu tiên của Kimdy, và tất nhiên, đó cũng là video cuối cùng.
Dù sao thì ở đoạn cuối của video, nam nhân đã dùng một trăm tư thế đem Kimdy của chúng ta hảo hảo sủng ái đến mê man, hắn tiến đến hướng thẳng vào camera, nói ra một câu lời ít ý nhiều.
"Well, he'mine." (Chà, cậu ấy là của tôi rồi)
Tông giọng nam nhân trưởng thành thực dễ nghe, hắn quay đầu nhìn đến người thương đã ngủ say trên giường, lại hướng về phía ống kính đặt ngón trỏ lên môi "suỵt" một tiếng, sau đó đè thấp thanh âm thêm vài phần.
"From now on ... till forever." (Từ giờ trở đi, cho đến vĩnh hằng)
end.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro