[ oneshot/JUNSEOB] Đừng buông tay nhé !

 author : xương rồng

Pairing : junseob

Raiting : K

Disclaimer : Junseob thuộc về nhau , không thuộc về au , au chỉ là con fan gơn cuồng junseob

Category  : Sad , HE

Anh , buông tay em sao ?

Yang yoseob lê bước trên con đường vắng , từng bước đi nặng trĩu , mêt mỏi , phải rồi con đường này từng là con đường hạnh phúc

Flash back

Coffee Nắng , ngày mưa

Junhyung ngồi trầm lặng trong góc khuất của quán , đôi mắt nâu ánh lên những tia nhìn mệt mỏi , thât sự , lòng anh giờ đây đang ngập tràn đau đớn

Yoseob bước vào quán , nụ cười đã sớm nở trên khuôn mặt đáng yêu khi cậu nhìn thấy anh , nụ cười sáng bừng cả ngày u ám

Junhyung nhìn cậu , bất giác thở dài , tim lỡ nhịp , cậu luôn làm tim anh loạn nhịp , ngay từ giây phút  đầu tiên .  Giờ đây , nụ cười ây lại là những nhát dao cắt vào tim anh , rỉ máu , anh sắp phải làm người anh yêu đau .

Yoseob bước đến bàn anh ngồi , khuôn mặt tươi cười hỏi , chẳng để ý sắc mặt lạ của anh

Huyng ah , anh tìm e sớm vây , nhớ em thế sao

Junhuyng chậm rãi nới ra từng lời 1 cách khó khăn

Yoseob ah , mình chia tay nhau nhé

Nụ cười trên môi cậu vụt tắt , không tin vào tai mình cậu hỏi lại anh , đôi mắt long lanh đã ngấn lệ

Anh đang đùa em sao , haha em đang nghe nhầm phải không , hôm nay đâu phải ngày 1-4

Anh lanh lùng : Không em không nghe nhầm đâu yoseob ah , chúng ta , CHIA TAY ĐI

Anh nhấn mạnh từng chữ , giọng nói không cảm xúc , lạnh lẽo .

Yoseob lúc này , đã biết anh không nói đùa , từng hàng lệ trong suốt thi nhua rơi xuống gò má bầu bĩnh , tim cậu đau tưởng như chết khi nghe từng lời ây .

Cậu năm lấy tay anh

Nói em đi , anh ns đùa phải không , tât cả chỉ là dối trá mà , chúng ta , chẳng phải rất hạnh phúc sao , anh giận em gì à , nói em nghe đi mà , đừng bỏ rơi em như thế

Junhyung buông tay cậu , lạnh lùng nhả từng chữ

Hạnh phúc sao , tôi không nghĩ vậy , tôi thât sự không còn cảm giác với em nữa rồi , những ngày qua , tôi rất mệt mỏi khi phải chịu đựng con người yếu ớt như em ,  chúng ta kết thúc ở đây thôi , mai tôi sẽ bay sang Mỹ lúc 6h để gặp mặt vợ tương lai và ở lại đó phát triển chi nhánh của công ty bên đó , có lẽ tôi sẽ không về nữa , coi như tôi với em có duyên nhưng ko phận , đừng làm nhau tổn thương nữa

Anh đang đau , anh đau lắm chứ, anh nhìn cậu khóc mà chảng thể ôm thân ảnh nhỏ bé ấy vào lòng , chảng thể nắm bàn tay ấy nữa , và hơn nữa , anh đang làm tổn thương cậu , điều anh không hề muốn .

Anh rời khỏi quán, bỏ mặc cậu lại môt mình , ở lại lâu thêm có lẽ anh sẽ không chịu được mà ôm cậu vào lòng mất , vở kịch này …. quá khó với anh

Seobbie à , anh xin lỗi anh không bên em được nữa , anh là đồ tồi mà , quên anh đi và phải hạnh phúc đấy .

Yoseob nhìn bóng anh khuất dạng , muốn đưa tay níu kéo nhưng chảng thể được , hình bóng ấy , xa cậu quá rồi ……

End Flashhback

Lê bước trên con đường quen thuộc , đôi mắt đẫm lệ cậu không ngừng nói trong đau đớn

Anh mệt mỏi vì em sao , anh phải chịu đựng em sao , tất cả là thât sao , anh từng hứa …yêu em suốt  đời cơ mà , anh từng nói có em là điều hạnh phúc nhất của anh cơ mà , tất cả chỉ là dối trá sao ??

Người nói yêu em , chỉ là giả dối

Người nói bên em , chỉ là giả dối

Người hứa làm gì , khi người lại quên ???

Con đường này , đã từng chứng kiến nụ hôn đầu của 2 người , cái nắm tay đầu tiên , những chiếc ôm thât chăt , những lời hẹn thề yêu đương , nơi này là nơi anh nói yêu cậu

Phải rồi nơi này từng có 2 người , nơi này từng rất hạnh phúc

Nhưng giờ , chỉ còn mình cậu bước đi , lệ hoen mắt buồn , nơi này giờ.. chỉ còn đau thương .

Ngồi xuống chiếc ghế đá ven đường , cậu run rẩy ngắm nhìn bức ảnh nhàu nát trong tay , bức hình của anh và cậu thứ mà cậu luôn mang trong người

Trong ảnh , chàng trai tóc nâu đỏ đang đặt môi mình lên môi cậu , đầy dịu dàng , cậu thì đang mở to mắt vì ngạc nhiên , anh lúc nào cũng gây bất ngờ cho cậu

Nhưng giờ chẳng thể được nữa rồi , anh buông tay cậu rồi , mãi mãi

Cậu yêu những bức ảnh , luôn nguyên vẹn theo thời gian , dù người trong ảnh , đã thay đổi mất rồi …

Nhưng cậu đâu biết rằng

nơi  quán bar ồn ào , ai đó đang gục ngã , vì cậu

Từng ly một , cứ đầy lại vơi , thứ chất lỏng cay xè , được anh đẩy thẳng vào cổ họng rát buốt của mình

Rượu . đỏ , trong suốt

Nước mắt em , cũng trong suốt như vậy

Và máu của trái tim này , cũng đỏ như thế

Chất lỏng màu đỏ , sóng sánh , đẹp đến mê người

Nước mắt của em , máu của tôi , có hòa quyện được như thế ?????

Hình em ẩn hiện trước mắt

Em đang rời bỏ tôi , tình yêu của tôi , em đừng đi

Nhòa trong nước mắt , thứ anh thấy , giờ đây

Chỉ là thân ảnh nhỏ lạnh lùng quay đi

Xa thật rồi , năm tháng hạnh phúc ấy

Là anh , ép ta chia ly

Anh rời khỏi quán , khi men say đã ngấm vào trong cơ thể . Anh trở về nhà , phải rồi , nhà anh ,nơi đầy hình ảnh của anh và cậu .

Anh lặng ngắm nhìn hình cậu trong anh , nụ cười thiên thần , bờ môi mọng nhỏ , hàng mi cong vút , 2 má phúng phính , mắt tròn xoe , đẹp đến ngỡ ngàng .

Tôi lặng ngắm nhìn em trong ảnh , em đang cười với tôi phải không

Phải rồi , em vẫn vậy , nhưng tôi , chẳng còn như thế nữa

Nhìn lại những năm tháng ấy , người đã khiến tôi cười như thế

Khiến tôi cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trần gian

Người tôi yêu , Những niềm vui ấy giờ thành dĩ vãn xa lạ

Anh thở dài , cất tấm ảnh vào trong chiếc vali du lịch , anh thu dọn những đồ đạc cần thiết vài bộ quần áo , mai anh phải bay sang mỹ chính thức rời xa cậu , đến cơ hội chạm mặt nhau trên phố , dù chỉ như hai người xa lạ , cũng chẳng  còn .

Anh thì thầm , như đang nói với cậu

Anh xin lỗi , nhưng đó là điều duy nhất anh có thể làm để bảo vệ em

Fash Back

Cạch … cạch

Vào đi

Cha gọi con ????? anh hỏi , có vẻ khá ngạc nhiên , chưa bao giờ cha gọi anh đột xuất và gấp gáp như vậy

Vị chủ tịch quay lại , lạnh lùng vứt 1 tập ảnh xuống trước mắt anh , gẳn giọng :

Con giải thích đi ???

Anh nhìn những tấm ảnh , là ảnh anh và cậu đi chơi ở khu vui chơi  . Anh tức giận :

Cha cho người theo dõi con ???

Chủ tịch Yong đáp :

Theo dõi , đúng , ta cho người theo dõi con , chẳng lẽ là cha mà không có quyền biết con mình đang làm gì , với ai hay sao

-          Đúng , cha là cha con , nhưng con cũng cần có khoảng riêng tư của mình , xin cha đừng đụng vào

Ông lạnh lùng : Khoảng trời riêng sao ? nên nhớ con là người thừa kết tập đoàn Yong này những vui chơi phù phiếm này không dành cho con

Phù phiếm sao ? Đi chơi với người mình yêu cũng gọi là phù phiếm sao  , con yêu em ấy , hơn bất cứ thứ gì trên đời này , em ấy là người đầu tiên khiến con biết thế nào là vui là buồn là đau là giận , em ấy là người duy nhất bên con mà ko tính toán gì .

Anh gào lên trong giận giữ

Chát * , tiếng tát vang lên khô khốc , cái tát chủ tịch Yong dành cho con trai mình

Con im ngay , yêu ư , con điên sao , yêu 1 thằng con trai sao , tập đoàn này cần có người thừa kế , ta cần có cháu nội , cần có con dâu ,  , ai cũng được nhưng phải là phụ nữ chứ không phải 1 thằng con trai

Ông kìm cơn giận , lạnh giọng :

Rời xa nó đi , hãy sang Mỹ , học hành cho tử tế và mang về 1 đứa con dâu , rời xa nó trước khi ta làm điều gì đó mà con phải hối hận , con biết ta mà , ta sẽ không cho ai phep ai ngăn cản bước đường của tập đoàn Yong này , kể cả con , ta sẽ làm bằng bất cứ giá nào đấy

Anh ngẩng lên , nhìn cha mình ánh mắt sợ hãi , thât sự ông là một ác quỷ , những người khiến ông gặp bất lợi ,đều gặp những tai họa khôn lường .

Anh run giọng :

Cha ,xin người đừng làm hại em ấy , là con sai , con sẽ sang Mỹ , con nghe lời cha

Ông mỉm cười hài lòng :

Tốt phải như vậy mới là con trai ta chứ , nghe lời ta sẽ không ai phải đau đớn cả

End flash

 Sắp xếp xong đồ đạc , Junhyung thả mình xuống chiếc giường êm ái , mi mắt nặng trĩu khép lại  , ngày hôm nay … thật mệt mỏi , cơ thể này , không đủ sức làm gì nữa rồi

Yoseob , sau 1 ngày khóc cạn nước mắt , cậu bước trở về phòng , căn phòng tối om , lạnh giá , chẳng thèm thay quần áo , cậu trèo lên giường , hương thơm quen thuộc của anh vẫn còn vương đâu đây , vị bạc hà mát lạnh , dễ chịu giờ là thứ khiến cậu thêm ngạt thở.

Những lời anh nói vẫn còn vang trong đầu , chẳng thể tin đó là sự thật , nước mắt , lại đẫm gối

Chìm sâu xuống đáy biển , đại dương u tối bao trọn lấy cậu .

Ngạt thở , cậu cố ngoi lên khỏi làn nước lạnh buốt

Nhưng không thể , chân tay cậu , chẳng cử động được Cơ thể buốt lạnh , cậu run rẩy : hyungie ah , cứu em …

Junhyung giật mình tỉnh giấc , mồ hôi đẫm trán , cơn ác mộng thật đáng ghê sợ , Seobie của anh , cứ rơi xuống đáy biển mà anh chẳng thể làm gì , thật đau đớn .

Đồng hồ chỉ 3h sáng , anh chẳng thể ngủ được nữa cơn ác mộng đó bao chặt lấy tâm trí anh , seobbie ah , em sẽ bình yên chứ

Pha cốc cà phê đen đặc , anh nhấp từng chút một , vị đắng lan tỏa đến từng tế  bào vị giác lâu lắm rồi , anh chưa uống thứ này .

Vì Yoseob , anh đã bỏ loại đồ uống này và vì cậu , anh lại tiếp tục uống nó

Cà phê hôm nay , đắng hơn mọi ngày ,vì  anh không bỏ đường chăng

Vô ích thôi , có thêm đường thì vẫn cứ đắng , vị ngọt của của anh , đã biến mất rồi

Cậu là vị ngọt của anh ……… Khiến anh biết thế nào là niềm vui , khiến anh biết thế nào là sống , là sống chứ không phải tồn tại  , như 18 năm anh có mặt trên đời , khi chưa gặp cậu

Tin nhắn đến , anh chậm rãi mở ra ,là của quản giaPark , không phải của cậu

Cậu chủ , vé máy bay đã sẵn sàng , 6h máy bay cất cánh , 30’ nữa xe sẽ tới đón cậu  ra sân bay .

KHông 1 tin nhắn nào từ cậu , không 1 cuộc gọi nhỡ ,anh thở dài , lòng bỗng u ám

Cậu , quên anh nhanh vậy sao ????

Vậy cũng tốt , như thế anh mới có thể yên tâm ra đi

Anh tháo sim điện thoại , bẻ làm đôi , cắt đứt mọi liên lạc với cậu , với mọi người ở đây , coi như , anh chưa tồn tại đi

Yoseob dụi mắt tỉnh dậy , khi ánh sáng đầu tiên chiếu vào căn phòng nhỏ .Hai mắt sưng húp , tối qua , giấc ngủ của cậu đầy những mộng mị chập chờn , đau đớn

Giấc mơ duy nhất , là bóng anh mãi cứ đi về miền mộng tưởng nào , nơi cậu chẳng tìm được , anh trước mắt , tưởng gần mà quá xa , cậu ko có thể chạm , cổ họng đau rát , cậu cố gọi anh , nhưng  lại chẳng thể thốt thành lời .

Bước vào nhà tắm , cậu ngắm mình trong gương , tàn tạ quá

Đôi mắt sưng húp đỏ mọng , khuôn mặt lem nhem đầy nước mắt , cánh môi khô nẻ

Yoseob à , vì người ấy ,mà cậu trở nên vậy sao

Xả vòi hoa sen , cậu trầm mình trong nước lạnh để quên hết mọi ưu phiền

6h , máy bay cất cánh , mang đi một tình yêu trong mơ

6h , máy bay cất cánh , chia xa đôi ta

Liệu có xa mãi

Cậu bước khỏi phòng tắm , khuôn mặt nhỏ nhắn đậm nét u buồn , bờ mi mọng nước chỉ chờ để rơi nước mắt ,bất cứ luc nào

Với chiếc điều khiển , cậu bật tivi , điện thoại của cậu đã  hết sạch pin từ hôm qua

Bảng tin thời sự vang lên đều đều trong tẻ nhạt , bỗng bị cắt ngang bởi tin dữ

Tin khẩn cấp , sáng nay , chuyến bay lúc 6h đi từ  hàn quốc đến mỹ đã va chạm với máy bay quân sự của triều tiên và bị nổ tung , hành khách trên chuyến bay đều tử vong .

Cậu giật mình , 6h sao , từ hàn quốc đến Mỹ , chẳng phải là chuyến bay Junhyung đi sao , tử vong hết , chẳng lẽ , anh đã gặp chuyện không hay

Nghĩ đến đó , cậu không dám nghĩ nữa , lao ra khỏi nhà , cậu bắt vội chiếc taxi đến nhà anh , trên người còn nguyên bộ đồ ngủ

Cậu đập cửa phòng anh , thảng thốt :

Hyungie à ,mở cửa cho em , hyungie à ,

Cửa mở ,nhưng không phải Junhyung người cậu mong đợi mà là quản gia Park , ông đang dọn dẹp nốt đồ đạc trong căn phòng để gửi sang sau cho Junhyung như lời anh dặn ,bởi anh sẽ chẳng về nữa .

Yoseob hấp tấp hỏi :

Bác à , Junhyung anh ấy đâu rồi , anh ấy đi rồi sao

Quản gia Park rất quý cậu nhóc này , đáng yêu dễ thương lễ phép nữa chữa , chăm sóc Junhyung từ nhỏ , ông rất thương anh , Junhyung luôn lạnh lùng vậy ma nhờ cậu nhóc này đã biết cười

, ông biết đây là người phù hợp với anh và có thể cho anh hạnh phúc cả đời , vậy mà …….

Ông mỉm cười : Thiếu gia đi rồi cậu yoseob , đi chuyến bay sáng nay lúc 6h  đó , à quên trước khi đi cậu ấy có dặn tôi đưa cái này cho cậu nếu cậu đến tìm

Cậu run run mở lá thư

Seobbie à !

Anh là 1 gã tồi tệ , chẳng thể bên em như lời anh hứa , anh xin lỗi

Cảm ơn em đã cho anh biết hạnh phúc là gì , quãng thờ qian đó , là báu vật vô giá với anh

Hãy tin anh , tình yêu này cho em luôn vẹn nguyên như ngày đầu

Chỉ là anh phải ra đi để bảo vệ nó

Hãy sống thật vui nhé

Sau này dù không có anh bên cạnh , cũng nhớ chăm sóc bản thân

Tìm một ai đó thật tốt với em , tìm ai đó có thể bên em

Tìm ai đó , ôm em những đêm giá lạnh

Tìm ai đó , che ô cho em những ngày mưa

Tìm ai đó ,nắm tay em thật chặt giữa chốn đông người

Tìm ai đó thổi nến cùng em vào sinh nhật

Tìm ai đó nấu cho em những bữa thật ngon

Tìm ai đó , cho em dựa vào khi rơi lệ

Tìm ai đó , trang trí cây thông nô en cùng em

Tìm ai đo cùng em bước vào lễ đường

Tìm ai đó, yêu anh hơn em

Em nhé

Hãy quên gã tệ bạc hèn nhát là anh đi , coi như anh chưa tồn tại nhé , coi như dĩ vãn thôi sống yên bình và ngày càng xinh đẹp nhé , thiên thần của anh

                                                                                             Yong Junhyung

Cậu như khụy ngã khi đọc từng câu trong thư , nước mắt rời lã chã trên khuôn mặt xinh đẹp , bức thư nhòe đôi chỗ vì nước mắt . Cậu vùng chạy ra ngoài , bắt xe đến sân bay , tay nắm chặt bức thư nhàu nhĩ . Cậu lẩm bẩm trong tuyệt vọng

Không phải đâu hyungie à , anh phải bình an đấy , đừng ra đi đừng rời bỏ em như thế , anh là đồ tồi hức … hức sao lại khiến em đau nhiều đến vậy .

Cậu nhìn quanh sân bay , đôi mặt nhòa ướt , anh đi rồi sao , anh bỏ em nữa sao ???? Gục ngã  giữa sân bay , tiếng khóc đầy thê lương ai oán vang lên khiến ai cũng nao lòng , không ngừng gọi tên anh

Hyungie à hức , về bên em hức … hức , hu hu đừng đi mà

Bỗng 1 vòng tay ấm áp ôm trọn lấy thân ảnh của cậu , bàn tay khẽ gạt nước mắt ra khỏi bờ mi , dịu dàng , ân cần :

Đừng khóc nữa mà , seobbie ngoan , anh đây rồi , anh sẽ không xa em nữa đâu , đừng khóc nữa , anh xin lỗi , là anh sai anh làm Seobbie khóc , làm em buồn

Cậu ngẩng mặt lên , là anh , đúng là anh rồi , Hyungie của cậu đây , đôi mắt ấy , bờ môi ấy , khuôn mặt thân thuộc ấy , đang gần bên cậu .

Cậu ngây người : Là anh sao , anh không đi nữa à , anh chưa chết đúng không , không phải em đang mơ chứ

Junhyung đau lòng nhìn thân ảnh nhỏ nhắn trước mắt mình , em gầy đi nhiều quá

Phải , là anh đây , là Hyungie của em đây , không phải em mơ đâu , đây là sự thât

Yoseob càng khóc to hơn , ủy khuất tựa vào vai anh mà khóc :

Đồ tồi , em tưởng anh chết rồi chứ , em tưởng anh xa em mãi chứ , đồ tệ bạc này , biết em lo cho anh nhiều lắm không

Từng giọt pha lê trong suốt rơi xuống ướt đẫm vai áo anh , cậu nói trong nước mắt :

Anh bảo vệ em ư ? anh muốn tốt cho em mà lại ra đi thế sao , đồ ngốc này , anh bảo tìm ai thay thế anh à ? Tìm ai đây , khi trên thế gian này người em yêu chỉ có một là anh đó , Yong Junhyung

Anh ôm chặt cậu , thì thầm :

Ừ anh ngu ngốc , anh sai , thiếu em , sống cũng chỉ là tồn tại , từ giờ , bằng bất cứ giá nào anh sẽ nắm chặt tay em , anh sẽ không buông ra 1 lần nữa đâu

Cậu nở nụ cười trong nước mắt

Vâng , sẽ không buông tay

                         End fic

Đây là fic đầu tay của mình mong mọi người ủng hộ , mình là 1 con fan gơn cuồng junseob và đang trong tình trạng điên loạn vì chưa có moment junseob >.<

Có gì mọi người cứ góp ý nhé , để mình còn sửa ( chấp nhận gạch đá dưới mọi hình thức)

Tks  for read , I hope you like it

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #junseob