[ONESHOT] Mưa. Xe bus. Và Chiếc Ô, Yulsic

Cre: ssvn

Author: Ryang

Pg: ai cũng đọc được

Couple: Only Yulsic

Note 1: viết cho cái sự sống sót toàn mạng trở về nhà sau chiều mưa hãi hùng, choáng váng, một chiều mưa to thử ra ngoài ngắm nghía đường phố để thấy một nhịp điệu hối hả bất thường. Khá thú vị

Note 2: dựa trên một sự việc có thật mới thấy chiều này

Note 3: Enjoy ^^

Mưa. Xe bus. Và chiếc ô

Mưa rơi. Xe bus chạy. Văng chiếc ô nhỏ

Trời mưa to, sấm chớp bão bùng gió giật đùng đùng

Kiểu thời tiết mà nếu bạn có muốn hòa mình vào dòng người tấp nập đi trên phố thì cũng nên suy nghĩ cho kĩ, kẻo chừng khóc thét vì sợ. Xe đạp thì bị cuốn cho bay người, moto đi ko cẩn thận khéo chết máy giữa đường. Nói chung chỉ có đi ô tô là lành nhất. Mưa không tới mặt mà nắng cũng chẳng tới đầu

Dân giàu thường đỡ khổ hơn dân đen là vì thế

Ai bảo thế hử?

Tôi chả giàu, cũng chả có ô tô đón tận nơi về tận chốn. Nhưng nếu chịu khó cuốc bộ mươi mét, chịu khó chờ mươi phút thì cũng có ô tô....bus đến rước chứ bộ

Ai bảo cứ phải giàu mới được xe rước

Thế mới bảo là thường đó bạn

...................

Thôi được rồi không đôi co nữa, bỏ qua chuyện đó. Hiện giờ tôi đang phải hứng chịu cơn mưa khắc nghiệt nhất (dự báo thời tiết bảo thế, mặc dù tôi chả tin, cái đài họ chỉ báo đúng nhất thời tiết......ngày hôm qua thôi ~.~)

Ngoài mái hiên, tôi đang phải gồng mình đứng chờ xe bus dưới cơn mưa lạnh buốt giá, phải cố lắm thì hai hàm răng của tôi mới không đòi “đánh nhau”. Nhưng điều đáng nói nhất ở đây là: Sao tôi lại phải đứng Ngoài hiên của mái che trong khi con người đang cầm ô đó lại đứng Trong hiên

Xin phép được nhấn mạnh một lần nữa: Con người đó cầm ô thì đứng trong hiên, còn tay không bắt giặc như tôi đây thì lại phải trú ngoài hiên (_ __”)

Có bất công không?

Quá bất công đúng không? Bất công đến độ chết rồi vẫn phải giãy đành đạch vài cái để phản đối ý chứ

......................

Cái bến xe bus có cả thảy chín người: Một đôi yêu nhau, đôi kia chưa yêu còn đang trong quá trình tán, đôi nữa đã là vợ chồng còn bày đặt giận hờn vu vơ, một bà lão, cái con người đó và Tôi

Với những gì đi đôi với nhau thì tự thấy mình chẳng đủ trình để đạp bất cứ ai trong hai người đó ra. Nên thôi tôi (đành) cho qua trong xót xa

Còn lẻ một bà lão. Lương tâm của một đứa con ngoan đã ăn sâu vào tiềm thức nào cho phép tôi bảo: Bà ơi! Nhường con bà ra ngoài đứng nhé

Ò.Ó No way!

Và khi chỉ còn đủ chỗ đứng dưới hiên cho một người và chỉ một người thôi thì Người đó tới, hất cẳng tôi ra ngoài rìa của xã hội bằng một câu nói đầy phũ phàng và mang mùi bất công

"Xê ra đi!"

Ta nói đã cầm ô thì thôi ham hố đứng trong hiên. Còn đã ở trong hiên rồi thì làm ơn làm phước liệng dùm cái ô ra cho người ta dùng ké với

Người gì đâu đẹp mà cứ thích đóng vai ác

Dòm thấy mà ghét. Hứ >”<

.......................

Cả bến có 5 xe chạy qua cả thảy. Trời mưa nên ai cũng nhấp nhóm trông ngóng xe của mình. Để ý là đến người đã quen với việc chờ xe như tôi thi thoảng cũng phải ngó xem xe nào đang tới. Thì con người đó cứ cầm cái ô quay tít mù chứ chả thèm ngó coi tới xe của mình chưa. Lần lượt 4 chiếc xe đi qua, mang theo 7 người khách chờ cùng tôi

Ôi sót lại đúng người đó. Đồng nghĩa cả hai cùng chờ một chuyến xe. Tôi thà chờ chưng với bà lão còn đỡ bực mình hơn với cô nàng chỉ biết cầm và xoay ô này

Trời không mưa mà mặc áo mưa người ta bảo là có vấn đề. Còn trời mưa, đã ngồi dưới mái hiên lại còn bày đặt che ô nữa thì càng có vấn đề hơn

...........................

Một tiếng trôi qua, thi thoảng nền trời ánh lên màu sáng trắng

“ Oáp.....!!!"

Ngáp đến độ sái được quai hàm rồi mà vẫn không thấy cái xe mình cần nó đến. Lại quay ra nhìn người đó( vẫn cầm ô). Ko biết mình dở hơi thì cũng phải biết mỏi tay chứ nhể

Nói thật thì nhìn người ta sau một (chục) hồi thấy cũng xinh, miễn cương cho là Đẹp đi. Cũng trắng, được cái hơn mình. Các nét trên gương mặt đều đẹp, đặc biệt là cái mỏ chu hờ hờ. Điểm trừ duy nhất là nếu nhìn từ góc độ này, ta thấy nàng bị hô *hờ hờ*

Mải ngắm mải nghía con nhà người ta nãy giờ bỗng giật mình khi xe bus tới. Vôi vàng phóng thật nhanh để leo lên. Ngoái lên nhìn coi thì cũng chắc mẩm nàng này chắc cũng đang thu ô vào để lên

o.O

Ôi rổ ôi!

Chả buồn thu ô, cũng chả buồn nhúc nhích. Vầy là sao. Dư lày là dư lào??!

“ Có lên xe không?” – Bác tài xế vọng xuống khi thấy tôi chân chừ, cản trở xe chạy

Trong giây phút nên ở hay đi đó, tôi quay ra nhìn nàng rồi lại quay qua nhìn bác tài, đành tặc lưỡi

“ Dạ xin lỗi, cháu nhầm xe”

Lẳng lặng về chỗ cũ ngồi, cũng không hiểu bản thân nghĩ gì. Chờ dài cả cổ một tiếng mấy để rồi chỉ vì con người “mỏ đẹp hô khoái cầm ô” đó không lên mà mình cũng không lên luôn

Bực mình gì đâu, bực nàng thì ít mà bực mình thì nhiều. Quyết định phá tan bầu không khí ảm đạm bao trùm cả hai bằng câu hỏi

“ Này! Sao lại không lên xe”

“ Còn cậu?”

Nãy tôi đã khen là giọng nàng hay chưa nhỉ. Nếu chưa thì có chăng là lúc đó đang bị cảm xúc khác chi phối nên tôi quên không khen thôi. Đó là giọng nói khiến bạn trở nên ngớ ngẩn hơn bởi dăm ba câu hỏi không đầu không đuôi thì cũng vẫn thích hỏi. Tin tôi đi, chỉ để được nghe giọng nói ngọt ngào đó cất lên thêm một lần nữa thì dù có bị coi là ngớ ngẩn thì bạn cũng chịu

“Vì.... – Tôi nói to, đột ngột rồi hạ dàn âm lương xuống mức nhỏ xíu “ cậu không lên”

Cậu cười, giơ tay ra hứng những giọt mưa, để đôi bàn tay nhỏ bé được bao phủ bởi hàng ngàn, hàng vạn giọt nước li ti, khum lòng bàn tay để lưu giữ chút nước được lâu hơn rồi đột nhiên hắt về phía tôi

“ Mát không?”

“ Lạnh!” – cau mày nhìn nàng

“ Có biết vì sao mình không lên xe không?” – lại tiếp tục vẩy nước vào người tôi

Hướng ánh nhìn về phía nàng, thay cho câu hỏi ngược. Nhưng rốt cục hỏi tôi rồi cũng không trả lời. Đưa tay chỉ chỉ chỏ chỏ về hướng chiếc limousine đang chạy tới và đỗ trước mặt chúng tôi

Một người đàn ông cao to chạy từ trong xe ra, đoán chừng là tài xế, với tay lấy chiếc ô màu đen để nghênh đón.....ờ ở đó chỉ có hai người là tôi và nàng. Không tôi thì nàng

“ Mời tiểu thư lên xe”

o.O

À vâng hóa ra nàng đây là đại tiểu thư chờ xe đến rước chứ chả như mình để lỡ chiếc xe bus chỉ vì muốn đi cùng người ta

Hức...hức.....Ức và Tức cái gì đâu

Xách cặp vùng vằng, tình đứng dậy đi bộ về luôn cho nó rồi

Nàng kéo tay tôi lại, đặt chiếc ô vào lòng bàn tay

“Cầm ô mà về”

*Tốt không phải lối, sao không cho người ta quá giang luôn đi* – Còn bận hậm hực thì nàng và chiếc xe limi bóng lộn đã leo lên xe phóng vọt đi từ đời nào rồi. Để lại mình tôi với chiếc ô

“ Jung Sooyeon” – khẽ khàng chạm nhẹ vào từng đường nét được khoắc nguệch ngoạc trên cán ô, một phát hiện lí thú

“Xichhhhh!”

Chiếc xe ô tô bus lại đến rước tôi rồi. Thật may mắn vì không phải chờ lâu thêm nữa

“ É...khoannnnnnnnn....”

Cái ô, nó....nó.....không đóng được? >.<

Sao lại vậy? Ôi zời ơi, thế không phải vì không muốn đóng mà là vì nàng không đóng được sao Jung đại tiểu thư. Ô thế cũng không phải vì nàng có vấn đề sao? =.=

“Chú ...chú.....Đợi cháu đóng cái ô với. Đơi....”

*Đóng điiiiiiiiiii. Làm ơn mà, tao xin mày đó*

“Vút!” – Chiếc xe lao đi, mang theo nỗi buồn vô hạn. Để mình ta với chiếc ô ở lại

“ JUNG SOOYEON!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

End. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: