Phần 1
Mặt trời gần xuống núi, bóng cây đã dần đổ về phía đông, từ phía xa một chàng trai với mái tóc xanh rêu đang tiến lại ngày một gần hơn.
- Zoro...Zoro .... Cậu ấy trở về rồiiii!!!
Tiếng reo hò của mọi người thật to rõ. Zoro trở về sau nhiệm vụ tiêu duyệt con thủy quái trừ hại cho làng nên mọi người vui mừng đón anh, cả trưởng làng Shimotsuki cũng đích thân ra đón anh. Từ sau khi đưa Luffy trở thành vua hải tặc và mình trở thành kiếm sĩ đệ nhất cuộc sống của Zoro cứ yên bình trôi qua, khi thì diệt quái thú, lúc lại đánh nhau với bọn côn đồ, rãnh rỗi thì làm bạn với mấy bình sake nghe có vẻ nhàm chán nhưng có một điều đặc biệt đã thay đổi cuộc sống có vẻ nhàm chán này...
- Vất vả rồi Zoro! Thôi cậu hãy về nghỉ ngơi đi.... vì mai là ngày trọng đại của con mà - vừa nói ông thầy Koshiro vừa huýt nhẹ vào vai Zoro, vừa nháy nhẹ mắt.
Chàng trai đỏ bừng cả mặt rồi liếc sang bên kia.
- Không cần thấy nói đâu,Koshiro-sensei -!! Tối nay em còn hẹn cô ấy đi ăn nữa... nên.... em phải... về chuẩn bị trước đã...!
Vừa dứt lời, Zoro đã vội chạy đi mà không nói một lời nào. Vừa đi anh vừa cuối gầm mặt xuống như muốn che giấu đi sự thẹn thùng đang hiện rõ trên gương mặt của anh.
- Robin....!!... Ngày mai nữa thôi.... em nhỉ?..
Do không chú ý, anh đã va phải một người phụ nữ đang đi trên đường, tay xách bách mang đủ loại đồ ăn, rau củ,... Cô gái ngồi phịch xuống đất, đồ cứ văng tứ tung, lộn xộn. Zoro chợt nhận ra, anh gõ nhẹ vào đầu rồi nhìn xuống phía cô gái ấy...
- Tôi xin lỗi... Cậu có..... sao...??!...Robin...
- M-Mừng anh về... Zoro - cô gái với mái tóc xanh đen huyền diệu đang mỉm cười nhẹ nhàng và trả lời anh không ai khác chính là cô của đảo Ohara, nhà khảo cổ đại tài đã tìm được bí mật của thế kỉ trống -Nico Robin. - Zoro anh đi đứng không nhìn đường hết á! Em đã mua một số đồ ăn để nấu cho anh, bù đấp lúc em bận việc không đi cùng anh được....Nhất là cho đến ngày mai ấy.... Zoro, vậy nên.... em có thể....
- Robin - Zoro đặt tay nhẹ lên vai cô, mặt anh hướng đi nơi khác, anh có thể hiện sự bình tĩnh của mình ra nhưng vẻ ngại ngùng của anh vẫn không thể nào che lấp đi được - Em.... có thể đến nhà anh..... hôm nay.... được chứ?? Anh muốn ở bên cạnh em.... chỉ ở bên em cho đến giây phút ấy thôi...! Em, đồng ý chứ?
- Umk - Robin cười tỏ vẻ thật hạnh phúc.
Zoro đỡ Robin đứng dậy, anh vội nhấc bổng cô trên đôi tay to, ấm áp của mình rồi phóng về nhà. Robin thật sự thấy hạnh phúc khi được gần anh như thế này nhưng anh làm vậy lỡ ai thấy thì sao cứ nghĩ tới việc đó là cô lại đỏ mặt. Mặc dù Robin và Zoro đã sắp kết hôn cùng nhau nhưng có vẻ cả hai vẫn chưa thật sự quen với việc đó, họ còn ngại khi ở trước đám đông hay khi có ai thấy họ thân mật quá mức kiểu như lúc ôm nhau hay hôn chẳng hạn. Ngay khi anh đang bồng bế cô như vậy, cô gái có đôi mắt ngọc bích xinh đẹp lại nhớ về cảm giác lần đầu tiên được ở cạnh Zoro, chăm sóc anh trong một thời gian khá lâu và dài. Và hơn thế nữa, khi cuộc hành trình ở đại hải trình kết thúc giây phút vinh quang khi Luffy thành vua hải tặc anh đã quyết định công khai tình yêu của hai người, cô lại được anh tặng một nụ hôn nồng ấm, say sưa dưới ánh trăng đêm lung linh huyền dịu ấy. Kể từ lúc ấy cho đến bây giờ, cô chỉ được anh "thơm" một cách nhẹ nhàng vào má hay một cái nắm tay, một cái ôm ấm áp nhưng vội vàng mà thôi. Nụ hôn cháy bỏng ngày nào ấy vẫn mãi đọng trong tâm trí và trái tim cô, sâu trong thân tâm, cô vẫn mong mình sẽ nhận được hành động tuy táo bạo mà vô cùng nhẹ nhàng ấy vào một ngày nào đấy không xa.... nhất là vào ngày trọng đại ngày mai.
- Robin tới nới rồi hay em muốn anh vác đi thêm vài vòng nữa!- Zoro trêu trọc làm Robin đỏ mặt
Cô nàng lặng lẽ lắc đầu rồi quay sang nở một nụ cười tỏ nắng với Zoro khiến kiếm sĩ đệ nhất của chúng ta không thể không lay động cảm xúc....
.
.
Anh cẩn thận thò tay vào túi quần để lấy chìa khoá mở cửa..
- Xin lỗi nhé Robin...! Trước khi đi làm nhiệm vụ anh đã quên dọn dẹp phòng rồi... mà trong 1 tuần này chắc nó đã trở thành một chuồng heo dơ bẩn mất rồi - Zoro nói. Sau câu nói ấy, Robin chỉ biết nhìn anh mà cười. Zoro từ từ mở cửa rồi vội mở đèn lên....!
Thật kỳ lạ! Mọi thứ trong phòng anh đều sạch sẽ, tươm tất và gọn gàng. Chén, bát đều đã được dọn và rửa sạch. Quần áo lâu ngày đều đã được giặt ủi thơm tho và treo cẩn thận vào tủ. Căn nhà thật sự sạch đẹp, sáng bóng như có ai đấy đã dọn dẹp thay.
Robin từ phía sau ôm lấy tay Zoro, cô dựa đầu vào vai anh và mắt từ từ nhắm lại.
- Mừng anh trở về, Zoro! Anh có cảm thấy hài lòng với bất ngờ này không?
- Robin - anh chàng tóc xanh quay sang ôm chầm lấy cô, ôm một cách thật chặt như không muốn rời xa cô nửa bước. - Cảm ơn em thật nhiều, thật nhiều!!! Em làm anh cảm thấy hạnh phúc quá!
- Zoro!! Đừng ôm chặt thế chứ! Bỏ em ra nào!! Em sẽ đi nấu ăn cho anh ngay!
.
.
Sau một lát chuẩn bị, cơm canh no ấm đã được Robin bày ra đầy đủ trên bàn. Với tay nghề "chuyên nghiệp" chỉ đứng sau Sanji món ăn cô nấu khó một ai có thể cưỡng lại được. Mùi thức ăn toả ra khắp phòng, thơm phức. Cô nhẹ nhàng gọi Zoro ra ăn.
Zoro vừa tắm ra, anh mặc một chiếc quần tây dài và cởi trần ra trông thật là "nóng bỏng". Anh khẽ tiến lại gần Robin rồi ôm lấy eo cô khiến cô nàng giận bắn mình. Khi quay người lại, tuy Robin đã thấy cái thân hình này như ăn cơm bữa rồi mà cô vẫn không khỏi đỏ mặt. Sao Zoro có thể trêu trọc cô bằng cách này được chứ. Trước tình thế đó, cô bỗng nhiên đỏ bừng mặt rồi đứng lặng yên trong vài phút... Zoro bật cười trước hành động đáng yêu ấy của Robin, . Anh muốn nhìn thấy lại bộ mặt dễ thương, ngại ngùng của Robin kể từ lần đầu anh trông thấy nó.... Kỉ niệm vẫn đang ùa về bên anh...!
.
.
Sau khi ăn cơm xong, anh vội kéo tay Zoro ra ngoài rồi nháy mắt với cô.
- Anh định đưa em đi đâu vậy??
- Hôm nay Hoa anh đào bắt đầu nở... ta đi ngắm chúng nhé... Hoa anh đào vào buổi đêm trông đẹp lắm... thế nhé! - Zoro khom lưng của anh xuống, đưa hai tay về phía sau ngụ ý cho Robin biết anh đang muốn gì. Robin đã không ngần ngại và đã nhảy ngay lên trên phần lưng của Zoro. Cô choàng hai tay vào cổ anh thật chặt rồi dựa đầu vào lưng anh để có thể cảm nhận hơi ấm ấy một cách trực tiếp hơn.
Anh bắt đầu xuất phát. Và tăng tốc nhanh hơn
- Đừng buông ra nữa đấy nhé, Robin!
- Umk! - cô càng ôm chặt anh hơn nữa
.
.
Vừa đến nơi, Robin đã cảm thấy kỳ lạ khi vào mùa hoa nở đẹp đến thế này mà không một ai đến ngắm hay dã ngoại... Thật ra là trước khi về làng, Zoro đã có một kế hoạch định sẵn với Koshiro-sensei, anh đã bảo ông ngày hôm đấy đến khoảng thời gian buổi tối xin mọi người dân không đến tham quan để anh có thể một mình với Robin. Không những thế vào đúng giờ định ra, một bất ngờ của anh dành Robin sẽ xuất hiện... Mặc cho Robin khó hiểu và tò mò nhưng anh vẫn tỏ vẻ ngờ ngợ, lơ ngơ như không biết một chút gì. Robin cô gái thông minh của chúng ta khi ở bên Zoro đôi lúc lại ngốc nghếch có lẽ là do ma lực của tình yêu
Anh đỡ cô ngồi xuống gốc cây anh đào to nhất được đặt ở trung tâm rồi cũng ngồi xuống nay cạnh cô. Anh khẽ nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn, trắng nõn nà của cô rồi hôn nhẹ lên đó. Cô nhìn anh bằng ánh mắt trìu mến rồi tựa vào bờ vai vững chãi của anh. Zoro cảm nhận được thật rõ hương hoa toát ra từ người Robin nó còn ngọt ngào và dễ chịu hơn hương hoa anh đào nữa
- Anh chỉ bên em thế này là thấy hạnh phúc rồi!
- Umk....! Em nghĩ là vậy đấy - Robin nói. cùng lúc đó Zoro quay sang hôn nhẹ lên trán cô rồi mỉm cười nhẹ - Với anh, thời gian khi được ở bên cạnh em luôn dài vô tận, mọi thứ xung quanh gần như ngừng chuyển động... trong không gian rộng lớn, bao la này, chỉ có mỗi em và anh!!
Từ đằng xa, một ánh sáng mờ ảo cứ nhấp nháy rồi lại nhanh chóng tắt vụt đi...
"Ám hiệu đó"
- Robin... ngồi dậy nào!
- Có gì thế Zoro!
- Em hãy nhìn lên bầu trời xem.... em hãy đếm xem đang có bao nhiêu ngôi sao đang toả sáng rực rỡ ở trên đấy vậy....!
Robin nhìn lên trời bỗng nhiên bầu trời loé sáng và xuất hiện những chùm pháo hoa thật lộng lẫy là hoành tráng...
- Đẹp quá.....!! Zoro.... chuyện này là..... - khi cô nhìn sang cô bắt gặp thấy Zoro đang cột vào ngón tay út của cô một sợi chỉ đỏ và tay cũng vậy.
- Robin - anh chàng móc ngón út của mình vào ngón út của cô rồi ngước lên bầu trời rực rỡ bởi các pháo hoa đầy màu sắc đang tô điểm lên trên ấy - Hãy cùng anh.... đi hết con đường còn lại trong cuộc đời . Hãy tiếp tục yêu anh nhiều và nhiều hơn. Chúng ta đã vượt qua nhiều thử thách khó khăn trên đại hải trình nên xin em hãy quý trọng tình yêu này. Anh đã xem em là động lực là món quà quý giá mà ông trời dành cho anh. Vậy nên... hãy cùng nhau sống với nhau hạnh phúc mãi mãi về sau, nhé... vợ của anh...!
- Zoro.. Cô vui mừng ôm chầm lấy Zoro. Cô mỉm cười hạnh phúc. Đối với cô đây chính là giây phút hạnh phúc nhất cuộc đời mình, một cảnh khó có thể quên được...
- Có vẻ bọn trẻ hạnh phúc quá nhỉ? Kuina trên trời có linh thiêng con hãy phụ họ cho họ nhé!- Koshiro từ một góc khuất nhìn cảnh hai người hạnh phúc
.
.
Sáng hôm sau... ngày trọng đại ấy chính là ngày diễn ra đám cưới của cặp đôi Ido của chúng ta.... Zoro và Robin....
Khi đám cưới được diễn ra dưới sự chứng kiến của nhiều thành viên làng Shimotsuki, băng Mũ Rơm, Law và nhiều người khác họ đã gặp trên đại hải trình, Zoro đã hôn lên đôi môi anh đào mềm mại của Robin thật lâu...
"Đúng rồi... chính là cảm giác ấm áp này.... Thật vui vì mình được gặp lại nó trong phút giây hạnh phúc này. Mãi mãi như thế này nhé.... Zoro! Hãy cùng nhau xây dựng hạnh phúc của chúng ta ngày càng chặt chẽ và bền lâu hơn nhé..... Em yêu anh!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro