Nhịp Tim 3
Nếu nói Ongsa hai ngày trước không chắc có bị ma nhập hay không, thì hôm nay Charoen chắc chắn rằng cô bị ma nhập.
"Ongsa, cậu điên rồi à?"
"Sao cậu lại nói vậy?"
"Vì nếu cậu còn ôm điện thoại mà không nghe giảng, thì ba tháng nữa thi cuối kỳ chắc chắn cậu sẽ trượt."
Nghe vậy, Ongsa mới nhận ra mình đã không chú ý nghe giảng suốt nửa tiết học. Cô vội vàng cất điện thoại vào trong hộc bàn, cố gắng bắt kịp tiến độ của tiết toán.
Nhưng môn toán giống như một cuộc đời tua nhanh 800 lần vậy, chỉ trong nháy mắt từ lúc sinh ra đến lúc kết hôn, nhanh đến mức khó chịu.
"Thật là muốn chết mà."
Sau một tiết toán, Ongsa cảm thấy tế bào não của mình đã hoàn toàn cạn kiệt, mà đây chỉ mới là tiết học đầu tiên.
Nhìn Sun với vẻ mặt thoải mái, Ongsa bắt đầu nghi ngờ rằng liệu hai người có học cùng một tiết toán hay không.
Tiếng thông báo từ điện thoại vang lên, Sun vừa cập nhật một trạng thái mới trên tài khoản phụ.
s_universe: Có thể hủy bỏ môn toán được không, tế bào não của mình 000000.
Thôi được rồi, cậy ấy cũng không thoải mái lắm.
Tiết học buồn tẻ khiến Ongsa buồn ngủ, nhìn đối diện Tin không biết từ đâu lấy ra một thỏi son và đang thoa lên môi.
"Tin, cậu định đi ăn thịt người à?"
Charoen vẫn luôn như vậy, nói những lời lẽ sắc bén châm chọc Tin, nhìn hai người bạn tương tác cũng khiến Ongsa đỡ buồn ngủ. Thấy Sun học hành chăm chỉ, Ongsa cũng cố gắng tập trung vào học.
Nếu trên đầu mỗi người đều có thanh năng lượng, Ongsa nghĩ bây giờ thanh của mình đang ở mức âm. Ăn trưa xong, Ongsa cảm thấy cả thể chất lẫn tinh thần của bản thân đều mệt mỏi.
May mắn thay, tin nhắn của Sun đã cứu lấy cô. Kể từ khi hai người theo dõi nhau, họ thỉnh thoảng cũng trò chuyện, Ongsa luôn thấy Sun khác biệt và dễ thương hơn ngoài đời.
Nhìn Ongsa cười ngốc nghếch, Tin và Charoen đối diện nhìn nhau nghiêm túc.
"Ongsa, cậu đang yêu à?"
"Không có!!"
"Không có~~~ sao cậu phải hét to vậy."
Tin càng nhìn càng thấy Ongsa có biểu hiện đáng nghi, Charoen cũng đồng ý với nhận định này. Không che giấu cái gì sao phải hét to vậy.
"Mấy ngày nay cậu luôn ôm điện thoại cười như bị ma nhập, làm mình lúc nào cũng chuẩn bị sẵn nước thánh trong balo để xịt cậu."
"Đúng vậy Ongsa, cậu còn cười như vậy nữa chắc chắn là có vấn đề, khai thật ra đi."
Thấy hai người sắp tra hỏi đến tận cùng, Ongsa đành nói phải đi tập luyện và chạy biến mất hút.
Charoen nhìn vào đồng hồ.
"Trưa 12h30, tập luyện cái gì chứ?"
"Chắc là chạy đi vì xấu hổ rồii"
Đúng... lần đầu tiên hai người đồng ý một chuyện gì đó với nhau. Họ nhất định phải tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra.
Ongsa xấu hổ chạy thẳng đến hồ bơi.
Còn hai tiếng nữa mới đến giờ tập luyện, chán nản Ongsa thay đồ và lao xuống nước. Cô muốn tranh thủ luyện tập nhiều khi không ai ở đây để có thể tỏa sáng trong giải đấu quốc gia một tháng sau, có thể còn có cơ hội trở thành vận động viên.
Nhưng nhiều chuyện luôn không như ý muốn, ví dụ như bây giờ cô bị một nhóm chị khóa trên vây quanh hồ bơi. Ongsa không hiểu tại sao lại như vậy.
"P'Ciiy, có chuyện gì vậy chị?"
“Ongsa, không ai nói với em rằng trong thời gian không phải là thời gian huấn luyện thì không được tự ý luyện tập à?”
“Thật... thật ạ?”
Ongsa thực sự không hiểu tại sao bể bơi mở mà lại không cho luyện tập.
“Em không biết...”
"Ongsa!!"
Charoen và Tin vội chạy tới bảo vệ Ongsa, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào các chị lớp trên, trong lòng thì vô cùng lo lắng.
“Ồ, sao hai em lại tới đây?”
“Chuyện này để sau hẵng nói.”
Nhìn họ, các chị khóa trên cười lớn, Ciiy nhìn bạn mình với vẻ bực mình.
“Có phải mình trông quá dữ không?”
“Chắc chắn là cậu vừa làm bọn nhỏ sợ.”
“Thật à, vậy chị rất xin lỗi nhé, N'Ongsa.”
Ba người bị tình huống này làm cho hoang mang, sau khi nghe các chị giải thích mới biết mình hiểu lầm họ, ba người đỏ mặt tiễn các chị đi, trên đường không ngừng xin lỗi.
“Thật xấu hổ quá đi.”
"Trời ơi trời, tối nay mình phải nhờ thầy đuổi tà mới được.”
Charoen chắp tay ngồi bên bể bơi cầu nguyện, Ongsa trôi nổi trên mặt nước như một món đồ chơi, cô thực sự thắc mắc sao lại có giáo viên xui xẻo như vậy.
Ra ngoài đi qua bể bơi rảnh rỗi vào xem thử một chút, liền ngã vào nước, suýt chết đuối, may mà cô Nida phát hiện kịp thời, nên cũng không lạ gì khi mấy hôm nay không thấy Aylin và chị Luna đến clb thiên văn, thì ra là do cô bambam không có mặt.
Tinh~
Âm báo điện thoại vang lên, Ongsa mắt sáng rực nhảy lên bờ, đắp khăn lên người, vui vẻ ôm điện thoại cười ngốc nghếch.
“Nhìn cậu giống như một con chó nhận được lệnh, nghe thấy âm thanh là hành động vậy.”
Tin gật đầu đồng ý, nhân lúc Ongsa không chú ý lén lút tiếp cận từ phía sau.
‘Cậu làm gì đấy?’
‘Mình đang luyện tập.’
‘Buổi trưa các cậu không nghỉ à?’
‘Mình lén tập thêm.’
‘Ôi trời, chăm chỉ quá, Earth bé nhỏ.’
“Ôi~~~ earth Earth.”
“Á!”
ONgsa vội giấu điện thoại, trên mặt thoáng chút đỏ ửng, Tin và charoen nhìn Ongsa cười gian.
“Thành thật sẽ được khoan hồng, chống cự sẽ bị xử tử.”
Ở một bên khác, Wee chọc chọc Deer và Kongkwan, ra hiệu cho họ nhìn Sun, chỉ thấy Sun ôm điện thoại không biết đang nhắn tin với ai mà cười rất vui vẻ.
Kongkwan không kiềm chế được sự tò mò, lén lút đến gần.
“Sun, dạo này cậu đang yêu đương phải không?”
“Hả? Không có.”
Sun thật thà nói cô thực sự không yêu ai, nhìn mặt Sun cũng không giống nói dối, Wee càng tò mò hơn.
“Vậy mà mấy ngày nay hễ có thời gian là cậu lấy điện thoại ra nhắn tin, còn cười vui vẻ thế.”
Sun nhìn mấy ngươid bạn từ nhỏ lớn lên cùng mình, không định giấu diếm họ, liền kể hết mọi chuyện.
“Ôi chao! Vậy là cậu đang nói chuyện với một người hoàn toàn không quen trên ins à?”
“Chủ yếu là cậu ấy không hỏi tên mình, mình cũng ngại hỏi tên cậu ấy.”
Chủ yếu là Sun không muốn công khai tên mình, nếu đó là người quen thì thật ngại ngùng, không bằng cứ như bây giờ, không ai biết ai, chỉ là hai người bạn có thể trò chuyện vui vẻ.
“Chỉ cần không bị... lừa... là được...”
Đã quen với cách nói chuyện chậm rãi của Deer, hai người còn lại gật đầu dặn dò sun không nên quá tin tưởng đối phương, chỉ nên trò chuyện ở mức vừa phải.
Sun biết bạn mình lo cho mình, nghiêm túc gật đầu nói sẽ chú ý, bên kia Ongsa vất vả lắm mới dỗ được hai người bạn đi.
Đứng trước cửa bể bơi, Tin và Charoen cảm thấy kỳ lạ.
“Vậy là? Cậu ấy hình như chẳng nói gì cả.”
“Đúng vậy Tin, giờ cậu mới phát hiện à?”
“Thật là đáng ghét, Ongsa.”
Hắt xì~
“Trời nóng thế này không thể cảm cúm được đâu.”
Ongsa nhún vai tiếp tục trò chuyện.
------
Chap này mới đọc qua 1 lần chưa soát ai thấy lỗi đâu bình luận bảo mik sửa liền nha~
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro