Part 1
Mấy ảnh đấm không trượt phát nào hết trơn:)) 😭🙏
5 anh cờ đỏ làm tui đau tim, thì tui làm Min nhon đau đuýt...
--------------------------------
Văn phòng trên tầng cao nhất của trụ sở tập đoàn Mun Group lúc nào cũng tỏa ra một thứ không khí nặng nề, lạnh lẽo. Những bức tường bóng loáng, sàn gỗ đắt tiền, dãy đèn vàng dịu trải ánh sáng xuống khắp không gian rộng lớn. Giữa trung tâm, chiếc bàn làm việc đen bóng được đặt ngay ngắn, phía sau là chiếc ghế chủ tịch nơi Mun Hyeonjun thường ngồi, cao ngạo như một vị vua.
Cả công ty này ai cũng biết Lee Minhyung – thư ký riêng của Chủ tịch Mun là một chàng trai lịch thiệp, điển trai, lúc nào cũng ăn mặc chỉn chu, giọng nói nhã nhặn và nụ cười dịu dàng khiến biết bao nhân viên nữ phải đỏ mặt. Nhưng không ai biết được rằng bên dưới lớp áo sơ mi gọn gàng kia là một bí mật dơ bẩn đến cùng cực – bí mật mà chỉ có một mình Mun Hyeonjun, Chủ tịch tập đoàn, mới biết.
Quần lót? Thứ xa xỉ đó đã bị Hyeonjun cấm từ lâu.
Đó là “quy định riêng” do chính Chủ tịch Mun đặt ra cho em và tất nhiên, em không có quyền từ chối. Mỗi sáng khi vừa thức dậy trong căn penthouse sang trọng, Hyeonjun sẽ nhìn em mặc sơ mi, cà vạt, quần tây… tất cả đều gọn gàng chỉnh tề, ngoại trừ một thứ: không được phép mặc quần lót. Hắn muốn cái lỗ dâm loạn ấy lúc nào cũng trống trải, mềm nhão và dễ dàng bị hắn xâm nhập bất cứ lúc nào hắn muốn.
Một luật lệ ngặt nghèo. Một trò chơi biến thái.
Và thật không may thay là... Minhyung lại thích nó.
Minhyung bước đi dọc hành lang công ty, gương mặt điềm tĩnh nhưng trong lòng lại cuộn sóng. Cái quần tây cao cấp ôm sát đùi cọ vào hạ bộ, từng bước di chuyển đều khiến lỗ nhỏ nhạy cảm bên dưới ma sát với lớp vải, làm dâm dịch cứ rỉ ra không ngừng. Em cắn nhẹ môi, cố gắng giữ dáng vẻ nghiêm túc, tay ôm chặt tập tài liệu để giấu đi sự run rẩy.
“Thư ký Lee, hôm nay lịch họp của tôi thế nào?” Giọng nói trầm khàn của Mun Hyeonjun vang lên khi hắn vừa bước ra khỏi thang máy riêng, khí thế bá đạo khiến cả dãy nhân viên nữ đồng loạt đỏ mặt.
“Dạ thưa Chủ tịch, 10 giờ có một cuộc họp với hội đồng quản trị, sau đó 2 giờ chiều là bữa tiệc chiêu đãi ngắn với đối tác Nhật Bản…” Minhyung nghiêm túc báo cáo, nhưng chân em khẽ run lên vì từng bước đi ban nãy đã khiến bên dưới ươn ướt.
Hyeonjun liếc xuống, khoé miệng nhếch cười khi thấy đôi tai em đỏ bừng. Hắn biết rõ chuyện gì đang xảy ra bên dưới lớp vải cao cấp kia. Cái “luật” hắn đặt ra chưa từng làm hắn phải thất vọng – chỉ cần một buổi sáng đi loanh quanh văn phòng thôi, cái lỗ đó của em đã bắt đầu chảy nước đến nhoe nhoét cả rồi.
Hắn tiến sát lại, hơi thở nóng rực ghé vào tai em thấp giọng thì thầm:
“Ướt rồi à?”
Minhyung hơi giật mình rồi nhanh chóng cụp mắt xuống, gương mặt vẫn giữ vẻ chuyên nghiệp nhưng bàn tay đã vô thức siết chặt tập hồ sơ. Em khẽ thì thầm, đủ cho hắn nghe:
“Vâng… thưa chủ tịch…”
Khoé môi Hyeonjun cong lên, bàn tay to lớn thình lình bóp chặt hông em kéo sát lại. “Ngoan, vào phòng làm việc đi”
---
Cửa phòng Chủ tịch khép lại, tiếng khoá điện tử vang lên "tít" một cái. Không gian yên tĩnh, sang trọng, tách biệt hoàn toàn khỏi bên ngoài. Hyeonjun ném áo vest lên sofa rồi ngồi phịch xuống ghế xoay, đôi mắt đen sẫm màu nhìn chằm chằm vào em.
“Lại đây”
Minhyung ngoan ngoãn bước đến, đặt tập hồ sơ lên bàn. Ngay lập tức, bàn tay to lớn của hắn vươn ra túm lấy cổ tay em, kéo mạnh về phía ghế chủ tịch. Minhyung loạng choạng ngã nhào vào lòng hắn, cả cơ thể em cứng đờ khi cảm nhận được đôi tay rắn chắc vòng ra sau trượt thẳng xuống phần hông, chạm vào mông em.
“Anh… người ta còn đang làm việc ngoài kia…”
“Thì sao?” Hyeonjun khẽ thì thầm, bàn tay đã lùa xuống dưới, xoa mạnh mông tròn qua lớp vải. “Ai dám vào đây? Cả toà nhà này đều biết, một khi cửa phòng tôi đã đóng, không ai được phép quấy rầy. Minhyung à, nhớ cho kỹ điều đó”
Nói rồi ngón tay hắn ấn vào lớp vải mỏng manh, cảm nhận độ mềm ấm bên trong. Không cần nhìn cũng biết, chỉ với một chút tác động nhỏ, nơi ấy cũng sẽ nhanh chóng rỉ ướt. Hyeonjun bật cười trầm thấp.
“Nhìn em kìa. Mới sáng thôi mà nước dâm đã chảy dầm dề đến mức này...”
Minhyung cắn chặt môi, hai tay bấu vào vai hắn, thân thể mềm mại run lên từng đợt khi ngón tay hắn cọ vào lỗ nhỏ nhạy cảm qua một lớp vải. “Ư… ưhm… Hyeonjunie... anh… đừng nói vậy mà~…”
“Giữ sức mà rên đi”
Ngón tay hắn đâm vào day mạnh làm chất dịch ướt nhẹp dính cả ra lớp vải quần. Minhyung không kìm được mà ngửa cổ rên rỉ. Hyeonjun chẳng cho em cơ hội trốn tránh, nhấc bổng em dậy rồi đặt em nằm ngửa trên bàn làm việc phủ kính đen. Giấy tờ, laptop, tài liệu bị hất sang một bên, để lại mặt bàn trống trải đến lạnh lẽo.
“Anh—anh còn có cuộc họp lúc 10 giờ…”
“Suỵt... im lặng nào”
Một tay hắn ghì chặt eo, tay kia cởi phăng cúc quần em, kéo tụt xuống.
Ngay lập tức, cảnh tượng trần trụi bị phơi bày: cặp mông trần căng mẩy, nơi tư mật không hề có gì che chắn đã sớm ẩm ướt bởi sự cọ sát dọc đường đi.
“Đúng như tôi nghĩ… em càng ngày càng dễ dãi rồi, cưng à~”
Minhyung cắn môi, đôi mắt long lanh nước. Thân thể cao lớn nằm dài trên bàn nhưng lại run rẩy như một con mèo nhỏ bị dồn vào góc tường. Ngón tay thô ráp của hắn trượt dọc khe mông, nhẹ nhàng áp vào cửa huyệt hồng nộm ướt át.
“Ư—ưhmm...em... em không có...”
“Thật vậy sao, hửm?” Hyeonjun cúi xuống gặm lấy vành tai mềm, giọng khàn khàn nóng bỏng đầy mê hoặc.
Hắn ấn mạnh một cái, ngón tay trơn tuột dễ dàng trượt vào bên trong, bởi lẽ cái lỗ nhỏ này đã quá quen với sự xâm nhập. Minhyung hơi rướn người, một tiếng nức nở nghẹn lại nơi cổ họng.
“Ưm—Hyeonjun à~... hức…”
“Đây mới chỉ là ngón tay thôi, đồ mèo dâm đãng”
Ngón tay hắn xoay tròn, khẩy nhẹ vách thịt mềm ẩm bên trong, rồi bất ngờ chọc sâu vào khiến Minhyung cong người bật khóc. Hyeonjun chỉ cười khẩy, rút ngón tay ra thay vào đó hắn kéo khóa quần âu của mình xuống. Dương vật to lớn, nóng bỏng bật ra, dựng đứng trước mắt em. Ánh sáng vàng nhạt từ trần nhà phản chiếu lên, khiến nó càng thêm đáng sợ.
Minhyung thở gấp, mắt mở to, cả người run lẩy bẩy. Nhưng ngay cả khi đôi môi em lắp bắp “khoan…khoan đã, em... chưa—!”
Hyeonjun vẫn không nhân nhượng. Hắn giữ chặt hông em, nhấp thẳng một cú lút cán.
“Aaahh!!!” Tiếng kêu vang vọng khắp văn phòng rộng lớn. Minhyung cào mạnh vào mặt bàn, lưng cong vút, toàn thân căng lên khi bị vật to lớn kia nhồi đầy một cách thô bạo. Nước mắt trào ra ngay lập tức, khóe môi run rẩy không nói thành lời.
“Chặt thật… Minhyungie à, em vẫn chưa quen dù đã bị tôi chơi suốt ngày à?”
“Ư—ưm… hộc… tại… anh to quá…”
Hyeonjun bật cười rồi bắt đầu dập mạnh. Mỗi cú thúc là một lần bàn làm việc rung chuyển, tài liệu rơi lả tả xuống sàn. Tiếng va chạm da thịt, tiếng rên nghẹn ngào, tiếng thở dồn dập hoà vào nhau tạo thành một bản nhạc dâm loạn chỉ dành riêng cho hai người.
“Ưm ưhm...aaahhh—! Anh chậm… chậm thôi…!” Minhyung cong lưng, tay bấu chặt cạnh bàn đến trắng cả khớp.
“Không thích” Hyeonjun gầm gừ, càng dập mạnh hơn, nhịp độ thô bạo đến mức mặt bàn rung lên bần bật.
Mỗi cú thúc sâu khiến bụng dưới của Minhyung căng lên, nước dâm chảy tràn ra mép bàn, nhỏ giọt xuống sàn. Gương mặt vốn đẹp trai, lịch thiệp giờ đây nhòe nhoẹt nước mắt và nước dãi, hoàn toàn biến thành một dáng vẻ lẳng lơ, dâm đãng.
“Anh… ưhm… aaah… em… em chết mất…”
“Không chết được. Nhìn em xem, có ai ngoài tôi biết được cái bộ dạng này của em không? Hửm?” Hắn cúi người hôn lên giọt nước mắt bên đôi gò má bầu bĩnh của em, khàn giọng thì thầm.
"Ngoài mặt thì làm một thư ký hoàn hảo, bên trong thì lại dâm loạn, thèm cặc thế này đây~”
Tiếng da thịt va chạm chan chát ngày càng gấp gáp. Mun Hyeonjun siết chặt eo Minhyung mà dập thẳng vào như muốn phá nát cái bàn gỗ đắt tiền lẫn cái lỗ của em vậy. Mỗi cú thúc là một lần cặc hắn xiên thẳng vào, nghiền nát mọi ngóc ngách trong cái lỗ dâm dục mềm rũ ấy, mỗi lần hắn rút ra lại kéo theo vài sợi dịch trắng đục nhớp nháp.
“Ưhh… aaaahh… aaahh—!!!” Minhyung hét lên, đôi mắt long lanh ngấn nước trợn ngược, ánh nhìn mờ mịt vì khoái cảm dồn dập. Lỗ nhỏ không ngừng co thắt, dịch nhờn bị đánh bong thành bọt trắng, tràn ra mép mông dính ướt cả mặt bàn.
Mỗi cú dập như xé toạc, như thể hắn muốn thật sự chơi hỏng cái lỗ yếu ớt ấy. Nhưng em nào có chống cự – ngược lại, thân thể Minhyung run rẩy, em oằn mình đón nhận từng nhịp thúc thô bạo. Bờ lưng trần dính đầy mồ hôi, tóc mái rũ xuống trán, gò má đỏ bừng, đôi môi hé mở để lộ đầu lưỡi đỏ hồng nhỏ nhắn đang run rẩy.
“Ưaaahhh… hức ưmh… sướng… sướng quá—!!!” Minhyung rên rỉ, nước dãi tràn ra khỏi khoé miệng chảy dài xuống cằm, trượt xuống chiếc cổ trắng ngần.
Hyeonjun nhìn cảnh tượng đó, đôi con ngươi tối sầm lại. Gương mặt điển trai, lịch thiệp của thư ký Lee giờ đây chẳng còn chút nào giống “người ngoài thấy” nữa. Thay vào đó là một con điếm bị đụ đến phát điên, mắt trợn ngược, lưỡi thè ra, cơ thể run rẩy co giật liên tục vì sướng.
“Mẹ kiếp, càng lúc càng hư hỏng. Tôi dạy em thế nào mà giờ chỉ cần tôi dập vài cái em đã rên như con điếm rồi hả?” Hắn gầm gừ, bàn tay tát nhẹ lên mông em bốp! một cái.
“Ưaaahhh!!... Không… không phải… em không phải… điếm…hức—” Minhyung nấc lên, lắc đầu nguầy nguậy nhưng ngay sau đó lại rên rỉ nức nở khi côn thịt to dài lại đâm sâu vào tuyến tiền liệt nhạy cảm.
“Không phải? Thế cái gì đang chảy ròng ròng giữa hai đùi em đây hả?” Hyeonjun dập mạnh thêm vài cái, tiếng nước nhầy nhoét vang lên khắp phòng. “Nói đi, Minhyungie. Em nghiện con cặc này rồi đúng không?”
Minhyung lại lắc đầu liên tục, nước mắt giàn giụa, miệng thở hổn hển không nói thành lời. Nhưng thân thể vẫn tự giác vòng tay ôm chặt lấy cổ hắn. Em cong lưng, mông hất lên cao để đón từng cú nhồi dữ dội. Trong đầu trống rỗng, chỉ còn lại một sự thật duy nhất: em nghiện con cặc này mất rồi
Nó to, dài, dày lại còn nóng hôi hổi – mỗi lần đâm vào đều chạm đến tận đáy, làm toàn thân em muốn nổ tung như pháo hoa. Không có gì có thể so sánh được. Em biết rõ, ngoài hắn ra, có lẽ cả đời này sẽ chẳng ai có thể thỏa mãn được em.
Hyeonjun cười khẩy, nâng cầm em lên, ép gương mặt đẫm nước mắt ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt hắn. “Im lặng thì tôi hiểu là em ngầm thừa nhận rồi nhé~”
“Ưhhh… aahh… anh… anh… aaahhh…!!” Minhyung chỉ biết đón nhận từng cú thúc như vũ bão, mông va đập chan chát vào hông hắn đau rát.
Bàn làm việc dưới thân cả hai đã loang đầy vết dịch trắng đục, giấy tờ hợp đồng vương vãi, lem nhem. Mỗi lần Hyeonjun đổi góc thúc, Minhyung lại khóc ré lên, nước mắt nước mũi tèm nhem, cổ trắng muốt giờ đã đỏ bừng vì bị hôn cắn liên tục.
“Ưhm… aahh… anh… hôn em… hôn em đi mà~…!!!” Minhyung thở dốc, giọng run rẩy nhưng tha thiết.
Khoé môi Hyeonjun khẽ cong. Dù có thô bạo đến đâu, hắn cũng không bao giờ từ chối yêu cầu của bé cưng nhà mình. Hắn cúi xuống, áp môi mình lên môi em, nuốt trọn từng tiếng rên rỉ, hôn ngấu nghiến như muốn cắn nát đôi môi hồng. Lưỡi hắn xâm nhập thô bạo, quấn chặt lấy lưỡi em, kéo hết những tiếng rên mê loạn vào trong.
“Ưhhmmm… mmmhh… ahh…” Minhyung vừa bị chơi vừa được hôn, toàn thân run lẩy bẩy viên sướng, nước mắt sinh lý trào ra nhiều hơn. Em ôm siết lấy hắn, ngón tay bấu chặt vào bờ lưng rắn chắc như đang tìm điểm tựa.
Hyeonjun vừa hôn, vừa tiếp tục giã sâu tốc độ không giảm chút nào. Tiếng Bịch! Bịch! Bịch! dồn dập vang vọng, lấp đầy căn phòng.
Hyeonjun dứt khỏi đôi môi ngọt như bôi mật của Minhyung, dùng ngón cái lau đi vệt nước dãi bên khóe môi em. “Sao hả? Có sướng không?”
“Ưmmhhh… ưhh… aaahhh… sướng... Junnie chơi…Hyeongie sướng lắm... hức—” Em nỉ non, nước mắt lem nhem.
Nghe xong câu đó, môi hắn nhếch lên một đường cong tuyệt mỹ, Hyeonjun ép em nằm hẳn xuống bàn, hai chân bị hắn vác lên vai. “Hah... cái đồ dâm đãng này, tôi phải phạt em thôi”
Cú thúc tiếp theo mạnh đến mức cả người em nảy bật lên theo quán tính, tiếng rên thất thanh vang vọng khắp căn phòng Chủ tịch sang trọng.
“AAAAAAAAHHH—!!!”
Nhưng cú thúc của hắn cứ như vũ bão, không cho em nghỉ lấy một giây. Tiếng da thịt, tiếng rên khóc, tiếng nước nhầy nhụa va đập… Minhyung hoàn toàn mất kiểm soát, ánh mắt lạc thần, môi run rẩy phát ra những tiếng rên rỉ không thành câu, chỉ còn lại một cảm giác duy nhất: sướng đến phát điên
“Ưhhh… aaahhh… aaahh~…!!!” Minhyung khóc rên khàn cả giọng, thân thể run lẩy bẩy, cái lỗ nhỏ bị đâm liên tục đến nỗi bỏng rát, bên trong thì ngập ngụa tinh dịch loãng cùng dâm thuỷ.
Cơ thể em căng cứng. Dương vật nhỏ phía trước dựng thẳng, run run, dịch trong suốt rỉ ra từng giọt. Rõ ràng là em sắp lên đỉnh, sắp bắn ra – nhưng đúng lúc ấy, bàn tay to lớn của Mun Hyeonjun chộp lấy, ngón cái bịt chặt đầu khấc, ép sát lỗ niệu đạo.
“Ưhh—!!!” Minhyung hét toáng lên , mắt long lên, lỗ nhỏ co rút dữ dội.
“Em không được ra khi tôi chưa cho phép đâu, Hyeongie à~” Hyeonjun gằn từng chữ, hơi thở dồn dập nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng, sắc bén một cách nguy hiểm.
Dương vật nhỏ của em run rẩy trong tay hắn, căng tức đến nhói đau nhưng không thể giải phóng. Phía trước trướng đau, phía sau lại bị dập liên tục. Khoái cảm bị dồn nén biến thành một dạng tra tấn khoái lạc, khiến em run rẩy từng hồi, toàn thân nóng như lửa đốt, đầu óc ong ong như muốn nổ tung.
“Ưaahhh… aaahhh…Junnie thả... thả ra đi mà...đau… Hyeongie đau...huhu—!!!” Minhyung tủi thân khóc nấc, nước mắt đầm đìa, hai tay run rẩy bấu vào tay hắn muốn gỡ ra, nhưng sức lực yếu ớt chẳng đủ để lay chuyển.
Hyeonjun cười khan, tăng tốc nhịp dập. “Muốn bắn? Vậy thì xin tôi đi. Van xin tôi chơi nát em, xin tôi đút no em”
Mỗi cú thúc của hắn mạnh như sấm dội, sâu đến mức Minhyung tưởng chừng như hắn muốn đâm thủng ruột em vậy. Cái lỗ co thắt điên cuồng, tiết ra từng dòng dâm dịch nhoe nhoét, trộn lẫn với tiếng "chóp chép" vang vọng.
Mặt em đỏ rực, đôi mắt hoa đào ướt át đầy cầu khẩn, giọng vỡ ra từng âm run rẩy.
“Ưaaahhh… em… em xin… xin anh… chơi em… chơi hỏng em cũng được... hức… xin anh bắn vào trong em…chỉ cần… cho em… cho em ra với Junnie—!!!”
Câu xin ấy như mồi lửa cuối cùng. Hyeonjun rít qua kẽ răng, bàn tay siết eo em mạnh hơn, dập với tốc độ không còn là nhịp điệu nữa, mà là bão tố.
“Được. Tôi sẽ cho em… chết luôn trên cặc tôi, bé cưng~”
Bộp! Bộp! Bộp!
Tiếng va chạm cuồng bạo vang vọng, cái lỗ nhỏ bị dập đến mềm nhừ, mép mông đỏ bừng, bỏng rát. Mắt Minhyung đảo trắng, nước dãi tràn ra ướt đẫm cằm, âm thanh rên rỉ chỉ còn lại những tiếng thở gấp và nấc nghẹn.
“Ưaaaaahhhhhhh—!!!”
Khoảnh khắc cuối cùng, Hyeonjun gầm lên hông thúc một nhát sâu đến tận cùng rồi bắn ra toàn bộ. Từng dòng tinh dịch đặc sệt, nóng hổi lấp đầy trong cái lỗ đã bị chơi đến không khép lại nổi.
Minhyung co giật dữ dội, thân thể run bần bật như bị điện giật, mắt mờ đi vì khoái cảm tột độ. Dương vật nhỏ phía trước cũng bắn tung tóe, tinh dịch trắng đục văng ướt cả bụng và ngực áo em.
Hyeonjun vẫn ghì chặt lấy eo mềm, rút ra một chút rồi lại ấn vào, để toàn bộ tinh dịch từng đợt bắn vào sâu thêm, cho đến khi bụng dưới em phình căng vì quá đầy.
“Ngậm cho bằng hết” Hắn khàn giọng, bàn tay vỗ mạnh vào mông em một cái chát vang rền.
Một lúc sau, hắn mới từ từ rút ra. Ngay lập tức, tinh dịch trắng sữa trào ra ồ ạt, chảy dọc khe mông, nhỏ tong tỏng xuống sàn gỗ. lỗ nhỏ tuy mệt rã rời vẫn run run co bóp như muốn giữ đống con cháu của hắn lại bên trong.
Mun Hyeonjun ngồi phịch xuống ghế xoay, hơi thở nặng nhọc nhưng dáng vẻ lại rất nhàn nhã, hai chân dang rộng. Đánh mắt ra hiệu.
Minhyung dù toàn thân rã rời, vẫn hiểu ý hắn. Như một thói quen em lết xuống quỳ giữa hai chân hắn, cúi đầu. Dòng tinh dịch còn vươn trên trên thân cặc hắn chảy dài xuống tận gốc. Em ngoan ngoãn há miệng ngậm lấy, liếm dọc phần thân to dày, mút sạch thứ hỗn hợp nhầy nhụa giữa tinh trùng và dâm dịch còn dính trên đó.
Âm thanh mút mát, liếm láp vang lên rõ rệt, nước bọt em trộn với tinh dịch chảy dài xuống cằm. Đôi mắt em long lanh, môi xinh sưng đỏ, cảnh tượng dâm đãng đến mức chỉ khiến Hyeonjun càng siết chặt tay ghế để kiềm chế.
Khi cặc hắn đã được em bú liếm sạch bóng, Minhyung mới thành thục giúp hắn kéo khoá quần, cài cúc, chỉnh lại cà vạt. Mọi động tác đều tỉ mỉ, cung kính như một thư ký mẫu mực.
Chỉ có điều, phía dưới, cái lỗ dâm của em vẫn đang tong tỏng nhỏ tinh dịch xuống sàn, không sao ngăn nổi.
Hyeonjun bật cười trầm thấp, cúi xuống kéo em ngồi lên đùi hắn, yêu chiều hôn phớt lên môi em. Rồi ngả người ra ghế, rút điếu thuốc châm lửa. Khói thuốc bay lên, hoà lẫn mùi dâm dục đặc quánh trong căn phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro