Chương 23
"???" Lucifer cùng Michael không hiểu vì sao Izo lại xuất hiện ở đây lúc này nhưng khi anh đến gần cả hai phản xạ có điều kiện tránh qua hai bên cho anh vào phòng.
"?" Lucifer mơ hồ bị Izo đóng cửa đẩy ra ngoài mà chưa kịp load. Michael cũng rất là hoang mang khi bị đẩy ra nhưng em lại vô tình nhìn thấy Thatch đang đứng dựa vào tường ở cuối hành lang, không biết nhìn em từ lúc nào, thấy em phát hiện trừng em một cái rồi rời đi. "Hở?" Michael đầu đầy hỏi chấm.
Cái con m* gì đang xảy ra dị?
"Thay xong rồi, hai đứa vào đi!" Izo mở cửa kêu Lucifer và Michael quay lại phòng. Cả hai cũng mờ mịt đi vô, nghi hoặc nhìn Izo ngồi vào vị trí của Marco uống trà sữa.
Nhận được ánh mắt nhỏ của hai em gái bé bỏng, Izo bỏ một miếng bánh vào miệng, thản nhiên đáp. "Là Marco kêu anh tới!" xin lỗi cậu nha Marco, nhưng cái nồi này cậu buộc phải đội. Izo ở trong lòng thầm xin lỗi Marco.
Lucifer có thể nhìn thấy sóng ngầm va đập mãnh liệt đằng sau nụ cười của Izo, nhưng mà em lựa chọn không thấy. Lucifer vào nhân vật chính hôm nay, người vẫn còn đang làm quen với cơ thể mới mà mà còn đang thẩn thờ vẫn ngồi bên giường.
"Lucifer, tại sao tôi không nhìn thấy? Có lỗi gì sao?" Tô Đào hoang mang mà sờ sờ vào viền mắt của chính mình, cậu cảm thấy hơi lo sợ. Lỡ mà cậu làm sai quá trình mà mù loà thì phải làm sao?
"À..." Lucifer nghiêng đầu nhìn về phía Izo, Izo lại chỉ điềm tĩnh nhắm mắt thưởng thức trà sữa, trông giống như anh không hề quan tâm chút nào tới cuộc trò chuyện giữa Lucifer và Tô Đào.
"Cậu không mù, mà tôi khoá đôi mắt cậu, đợi nghi thức hoàn thành cậu sẽ có thể nhìn thấy bình thường." Lucifer đặt hộp gỗ lên bàn, Michael cầm lấy cái vòng sáng màu đeo vào tay, cầm lấy cái tối màu đi về phía Tô Đào. "Ngửa đầu ra sau đi" Tô Đào vô thức làm theo, sau đó một vật lạnh băng liền ôm vào cổ của cậu, Tô Đào theo phản xạ rùng mình sờ lên một cái nhưng không sờ tới bất kì thứ gì.
"Nhắm mắt lại!" Michael đặt tay lên đôi mắt của Tô Đào, sao khi độ ấm trên mắt rời đi, Tô Đào rung rẩy lông mi chậm rãi mở mắt. Đập vào mắt cậu đầu tiên, là gương mặt không cảm xúc và giọng nói lạnh lùng của Michael. "Tôi là Michael, đừng để chủ nhân mình là ai cũng không nhận ra."
Mọi chuyện đã giải quyết xong, sáng sớm mọi người trên tàu đều mờ mịt khi nhìn thấy có một thằng nhóc lạ mặt xuất hiện trên tàu mà còn luôn bám đuôi hai đứa em gái của bọn họ. Teach hôm nay cũng rất lạ, tuy vẫn rụt rè nhút nhát như cũ nhưng trong mắt đã không còn trong suốt vô hại như trước kia.
Lucifer âm thầm quan sát Teach, thấy đó chính là Teach nguyên bản không có thêm bất cứ thứ gì khác thì mới bỏ qua cho tên đó.
.
.
Thời gian thấm thoát trôi qua, Lucifer và Michael từ hai bé gái dễ thương nay đã trở thành những thiếu nữ xinh xắn, tuy vẫn còn vẻ non nớt trên gương mặt nhưng mọi người đều chắc chắn sau này khi trưởng thành hai đứa sẽ là mĩ nữ danh chấn một phương.
Đối mặt với lời khen có chút khoa trương của mọi người, Lucifer chỉ mỉm cười cho qua, chỉ có Michael là luôn để bản thân chìm đắm vào những lời khen có cánh của mọi người.
"Thuyền trưởng, đã thấy băng Râu Trắng ở phía trước!" Một thành viên đang cầm ống nhòm quay lại nói với thanh niên tóc đỏ đội mũ rơm phía sau.
"Còn chờ gì nữa mọi người! Tăng hết tốc lực về phí trước nào!!!" thanh niên rút kiếm chỉ về MobyDick hô to, mọi người trên tàu cũng phấn khích hô hào, Red hào tăng hết tốc lực lao về phía MobyDick.
"Tên nhóc lớn gan dám khiêu chiến bố già_yoi!" Marco mắt buồn ngủ nhìn vào thanh niên tóc đỏ đội mũ rơm vừa lên tàu liền dùng haki chấn người trên tàu bất tỉnh. Râu trắng uống một chén rượu to, ông ngồi trên ngai vàng của mình rất hứng thú cười to.
Và chuyện gì đến cũng đến, đương nhiên là đánh nhau rồi, Shanks và Râu Trắng đánh nhau, haki xé rách cả bầu trời. Những người đứng xem cũng không khỏi trầm trồ ngưỡng mộ. Lucifer từ khi hai người đánh nhau đã đến cạnh Marco với cây dù trên tay, nói thiệt chứ, cường giả té nước, mức độ không khác sóng thần động đất là bao.
Vì để không bị ướt, Lucifer chỉ có thể mang theo dù, em đứng cạnh Marco, nhỏ giọng hỏi. "Vì sao không tìm một hòn đảo, mà phải ủy khuất đánh nhau trên này? Nhìn cái sàn đi, MobyDick sẽ khóc!"
Marco nhìn đứa em gái từ bao giờ đã cao đến khuỷu tay anh, nhẹ nhàng sờ đầu em nhưng anh cũng từ chối trả lời câu hỏi này.
Đợi hai người ngừng tay thì trời cũng đã sập tối, hai bên thống nhất mở tiệc ăn mừng trên tàu MobyDick. Dù nhìn bao nhiêu lần, thì Lucifer cũng vẫn không thể hiểu nổi, tại sao lần nào hải tặc đánh nhau xong cũng muốn cùng nhau mở tiệc ăn mừng, có gì vui?
Lucifer đứng bên cạnh Râu Trắng, vẻ mặt vô ngữ nhìn băng Râu Trắng và băng Tóc đỏ ngồi chung với nhau như người nhà.
Shanks đang ngồi nói chuyện với Ben chờ khai tiệc thì cảm nhận được tầm mắt quan sát của ai đó, khi nhìn thấy đôi mắt vàng kim quen thuộc. Shanks không khống chế được mừng như điên mà xuyên qua đám người chạy tới chỗ cô gái ấy.
"Luci, anh nhớ em quá!!! Lâu lắm rồi mới gặp lại em!!! Em nhớ anh không?! À mà, không nhớ cũng được, có anh nhớ em là đủ rồi!!! Hahaha..." Lucifer đương nhiên là nhìn thấy Shanks đến gần, nhưng em không nghĩ tới hắn sẽ vui đến mức hành động lỗ mãn như này. Hai bàn tay của Shanks đã chụp vào hai bên eo của em mà nhấc lên không trung xoay một vòng, đã vậy còn rất là ngứa đòn dụi dụi đầu đỏ vào cổ em, lải nhải một đống vô tri.
"Tóc đỏ_yoi! Tôi cảnh cáo cậu, mau bỏ cái tay ra khỏi Luci_yoi!!!" Marco trán nổi gân xanh, túm cổ Shanks muốn tách con cún bự này ra khỏi em gái mình, nhưng Shanks ôm quá chặt, vật lộn nãy giờ cũng chưa xi nhê.
"Shanks, anh làm gì chị tôi thế?" Michael không biết từ khi nào xuất hiện, vừa nhanh vừa chuẩn đấm một phát vào bên hông của Shanks khiến hắn đau đớn buông tay. Lucifer được giải phóng nhưng nạn nhân tiếp theo của Shanks chính là Michael. "Huhu, Mimi! Em đánh đau quá! Lâu rồi qnh mới gặp hai đứa mà sao ôm một cái cũng không cho?!" Michael vẻ mặt không còn gì luyến tiếc nhìn người cao hơn em hai ba cái đầu đang cố gắng chui vào cái vòng tay nhỏ bé của em.
Lucifer nãy giờ cũng chưa hồi phục tinh thần, mặc dù bị Shanks làm cho đứng đĩa nhưng không thể phủ nhận rằng em cảm thấy hơi cảm động khi Shanks phân biệt rõ giữa em và Michael sau một khoảng thời gian không gặp. Con gái lớn lên mỗi ngày mỗi đổi, huống chi em và Michael lại là song sinh, giống nhau như vậy, Shanks nhìn một cái là đoán được nói không cảm động mới là lạ.
"Shanks anh nhầm rồi, tôi mới là Mimi." Lucifer thu lại ôn hoà đeo lên biểu cảm bất cần đời của Michael, đùa dai khều khều vai Shanks. Shanks nghe thế thì ngẩn đầu nhìn Lucifer, sao đó khẳng định nói. "Luci, đôi mắt em đáng sợ hơn Mimi nhiều! Còn nếu anh nhận sai người, Mimi chắc chắn cắm kiếm vào lưng anh chứ không phải ôn hoà như em!" Michael hài lòng Shanks hiểu mình, vỗ mấy phát lên đầu chó của Shanks.
"Shanks, anh nói vậy là có ý gì hả?" Lucifer nhìn Shanks mỉm cười với background đầy hắc khí, Shanks cảm thấy không ổn vội vàng nấp sau lưng Michael. Nhìn chân của Lucifer quất tới, Michael lập tức tránh sang một bên, Shanks trúng chiêu ngay lập tức bay khỏi tàu MobyDick. Michael nhún vai, ai biểu anh đắc tội Luci? Tự chịu đi thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro