Chương 14. Chơi hết mình hay chơi hết hồn?
Lưu ý: Câu chuyện này là tác phẩm hư cấu, không dựa trên bất kỳ cá nhân, tổ chức hay sự kiện có thật nào. Mọi sự trùng hợp (nếu có) chỉ là ngẫu nhiên. Đây chỉ là một fanfic phục vụ mục đích giải trí, không phản ánh thực tế.
___________________________________
Cuối tuần hiếm hoi, cả bọn quyết định kéo nhau đến khu vui chơi để xả stress. Nhưng với hội này,bao gồm Thái Sơn, Phong Hào, Hải Đăng và Hoàng Hùng đi chơi vui vẻ là chuyện không tưởng, lầy lội mới là phong cách sống.
---
Ngay khi vừa đặt chân đến cổng, Thái Sơn hí hửng chìa vé cho nhân viên soát vé. Ai ngờ…
— “Khoan đã, vé của anh là vé trẻ em mà?”
Cả đám quay sang nhìn Sơn
— “Đâu, tui mua vé người lớn mà…”
Nhân viên chỉ vào tấm vé: “Dành cho bé dưới 12 tuổi.”
Một giây im lặng.
— “CÁI GÌ???”
Thì ra do đứng nhầm hàng, Thái Sơn hồn nhiên lấy nhầm vé trẻ em. Kết quả? Anh chàng phải đứng giải thích suốt 10 phút, trong khi cả đám cười lăn lộn.
— “Sơn à, cậu trông cũng nhỏ nhắn mà, hay giữ luôn vé đó đi, có khi vào khu chơi của mấy đứa nhóc lại hợp.”
— “Phong Hào, cậu muốn ăn đấm không?!”
---
Bác Thành xuất hiện: Shipper chuyên nghiệp
Trong khi đó, một nhân vật bí ẩn đứng ở góc khuất, đội nón, đeo kính đen, lén lút theo dõi.
Bác Thành.
— “Hôm nay nhất định phải ship OTP thành công!”
Là một người đam mê đẩy thuyền, bác đã bí mật đi theo cả đám với sứ mệnh tác hợp các đôi mà bác yêu thích.
Nhìn sang Phong Hào và Thái Sơn, bác lẩm bẩm:
— “Hai đứa này rõ ràng có tình ý, chỉ cần đẩy nhẹ nữa thôi là thành công.”
Nhìn qua Hoàng Hùng và Đỗ Hải Đăng, bác gật gù:
— “Cặp này cũng có triển vọng. Nhưng chắc phải tạo tình huống giúp nó.”
Sau đó bác nở nụ cười đầy nguy hiểm.
---
Trò chơi tàu lượn siêu tốc: Ai hét to nhất?
Sau màn khởi động đầy muối, cả đám quyết định thử thách lòng can đảm bằng tàu lượn siêu tốc.
Thái Sơn và Phong Hào ngồi cạnh nhau. Hải Đăng thì được sắp xếp ngồi cạnh Hoàng Hùng.
Bác Thành: “Hoàn hảo, mọi thứ đúng như kế hoạch.”
Khi tàu bắt đầu lao xuống dốc…
— “AAAAAAAAAAAA!!!”
Tiếng hét chói tai vang lên. Nhưng điều bất ngờ là… không phải tiếng hét của Phong Hào hay Sơn
Mà là của Hoàng Hùng.
— “HOÀNG HÙNG? ANH SỢ TÀU LƯỢN HẢ??” Hải Đăng ngạc nhiên.
— “TAO KHÔNG SỢ!!!” (Nhưng giọng cậu ta đang run bần bật.)
Khi tàu lượn kết thúc, Hoàng Hùng vẫn còn chưa hoàn hồn, trong khi Hải Đăng cười như được mùa.
Bác Thành gật gù: “Tốt lắm, thêm tí kịch tính cho OTP.”
---
Vòng quay khổng lồ và một cú ‘tai nạn’
Sau trò tàu lượn, cả đám quyết định chuyển qua vòng quay khổng lồ để… nghỉ xả hơi.
Nhưng đúng như dự đoán, không có gì là bình thường với đám này.
Khi cabin của Sơn và Hào bắt đầu lên cao, bất ngờ có sự cố! Cabin rung lắc nhẹ khiến Hào theo phản xạ bám chặt lấy Thái Sơn.
Mặt anh ta đỏ lên.
— “Cậu… ôm tôi làm gì?”
— “Tôi… Tôi không có sợ đâu, tôi chỉ… chỉ tại cabin rung thôi!!!”
Bác Thành đứng dưới nhìn lên, cười đầy ẩn ý. “Đây mới chỉ là khởi đầu thôi.”
---
Nhà ma nhưng biến thành cuộc truy sát thật sự
Sau vòng quay, cả đám kéo nhau vào nhà ma. Nhưng… có một điều không ai biết:
Diễn viên ma bên trong đã được thay thế bằng… chính các thành viên trong nhóm.
Trò chơi nhanh chóng biến thành trò troll nhau.
Khi Thái Sơn vừa bước vào, một cái đầu tóc dài lù lù xuất hiện.
— “Alo, tóc giả này ai cắt cho này mà méo vầy nè?”
Nhân viên giả ma chưa kịp trả lời thì một bàn tay chạm vào vai Minh Hiếu.
— “AAAAA—”
Bác Thành đột ngột xuất hiện từ sau màn đen.
— “Mấy đứa, OTP nào cũng cần có một chút sợ hãi để tạo sự gắn kết!!!”
Cả đám: “BÁC LÀM CÁI GÌ Ở ĐÂY VẬY???”
Sau khi sống sót khỏi nhà ma (và phát hiện bác Thành chính là "con ma" lớn nhất trong đó), cả đám tiếp tục hành trình tung hoành khu vui chơi.
---
Đua xe điện: Trận chiến sinh tử
Khi nghe tin khu đua xe điện có khuyến mãi, cả bọn phấn khích kéo nhau vào.
Hoàng Hùng: “Trò này dễ ẹc, quan trọng là ai có chiến thuật tốt.”
Thái Sơn: “Cần gì chiến thuật? Cứ chạy nhanh nhất có thể là thắng.”
Hải Đăng: “Chơi lớn đi, ai thua trả tiền trà sữa cho cả nhóm.”
Phong Hào: “Cái gì cũng được”
Hoàng Hùng im lặng nhìn chiếc tàu lượn phía xa xa, nơi cậu ta vừa hét như trẻ con chỉ mới 30 phút trước.
---
Và rồi… BẮT ĐẦU ĐUA!!!
Đèn xanh bật lên, tất cả tăng tốc như chạy khỏi cảnh sát.
Thái Sơn phóng thẳng về phía trước, nhưng quên mất… đây là xe điện, không phải siêu xe. Kết quả? Đâm thẳng vào rào chắn ngay cú cua đầu tiên.
Hoàng Hùng lái xe cực kỳ cẩn thận—cho đến khi Hào quyết định tông thẳng vào xe cậu.
— “PHONG HÀOOOO!!! CẬU LÀ ĐỒ KHỐN!!!”
— “Đua xe điện mà anh chơi phòng thủ vậy ai chơi lại?”
Thái Sơn lái xe rất nghiêm túc, nhưng lại bị bác Thành (đang đóng vai khán giả) ném một viên kẹo trúng đầu.
— “Ủa???”
Mất tập trung, Sơn quẹo nhầm hướng, đâm sầm vào xe của Hào.
Cả hai nhìn nhau.
— “Tại anh đó!!!”
— “Tại cậu lái dở chứ bộ!”
Trong khi đó, Hải Đăng chạy bon bon về đích mà không ai để ý.
Và kết quả cuối cùng…
Người thắng: Đỗ Hải Đăng
Người thua: Tất cả còn lại.
— “Rồi rồi, vậy ai trả tiền trà sữa đây?”
Tất cả đồng loạt quay sang nhìn Thái Sơn, người đã tự tin tuyên bố sẽ thắng ngay từ đầu.
— “Ơ… khoan… Để tôi kể câu chuyện về một con người đầy nghị lực…”
— “Không cần! Đi thanh toán đi!”
---
Sau khi nạp trà sữa vào người, cả đám quyết định dạo quanh khu vui chơi một chút.
Lúc này, một gánh xiếc đường phố đang biểu diễn trò tung hứng với… trái bóng nước.
Và tất nhiên, bi kịch bắt đầu từ đây.
Trái bóng đầu tiên văng ra khỏi sân khấu, bay thẳng về phía Phong Hào. Theo phản xạ, Thái Sơn chụp lấy… nhưng chụp hụt.
BÓP!
Trái bóng nước nổ tung ngay trên đầu Hào. Tóc ướt nhẹp. Áo ướt nhẹp. Mặt đơ.
Cả đám chết lặng.
Sơn chớp mắt nhìn cậu. “Ơ… Tại cái trái bóng nó… chứ tôi không cố ý…”
Đăng Dương lườm Minh Hiếu.
— “Sơn muốn chết?”
Trong khi đó, một trái bóng khác bay về phía Hoàng Hùng. Nhưng trước khi nó chạm vào người cậu…
Hải Đăng nhanh tay kéo Hoàng Hùng lại.
KẾT QUẢ?
Hải Đăng lãnh nguyên trái bóng vô mặt.
Hoàng Hùng há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt.
Hải Đăng chậm rãi quay đầu lại, tóc nhỏ nước, áo dính đầy màu từ bóng nước.
Cả khu vui chơi im lặng như tờ.
“Hoàng Hùng, anh nợ em một cảm ơn.”
— “Ơ… cảm ơn cậu đã cứu tôi…?”
— “Hừm.”
Bác Thành đứng cách đó không xa, hí hửng ghi chép lại tiến triển của các cặp đôi.
---
Kết thúc hoành tráng: Vô tình bị phát hiện
Sau một ngày lầy lội, cả đám kéo nhau về.
Nhưng trước khi rời khỏi khu vui chơi, Thái Sơn bỗng… bắt gặp bác Thành đang đứng hí hoáy ghi chép vào sổ.
— “BÁC THÀNH? BÁC LẠI LÀM GÌ Ở ĐÂY?!”
Cả đám lập tức quay sang nhìn bác Thành.
Bác Thành vội vàng giấu quyển sổ sau lưng. “À… bác… bác đi chơi thôi mà.”
Thái Sơn giật quyển sổ trên tay bác Thành và đọc to:
“Ghi chú ngày hôm nay: OTP Phong Hào x Thái Sơn – tiến triển tốt. OTP Hoàng Hùng x Hải Đăng – đã yêu,có chút biến chuyển.”
CẢ ĐÁM HÉT LÊN.
— “BÁC THÀNH!!! BÁC ĐANG THEO DÕI TỤI CHÁU HẢ?!”
— “BÁC LÀ SHIPPER CHUYÊN NGHIỆP! TỤI CON PHẢI TIN TƯỞNG BÁC!!!”
— “CÓ AI ĐUỔI BÁC KHÔNG VẬY?!”
Kết quả? Bác Thành bị cả đám dí chạy vòng vòng suốt khu vui chơi, kết thúc một ngày đầy kịch tính.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro