Our moments 2 - (24)

164.Streamer

Dịch học sinh là game thủ, cũng là thánh cày thuê kiếm tí thu nhập trang trải học phí. Cày từ bậc B sang bậc S, một lần tìm được 500 tệ cũng ko hẳn không tốt.
Ngày hôm đó Dịch Bách Thần gác chân lên ghế livestream như bình thường tiện thể nhận lời thách thức của acc Wayne.
- Dịch Ân, cậu giết 20 mạng tui tặng sao cho cậu.

Sao là tiền thưởng stream game của cậu, hơn nữa cậu là người thích thách thức.
Dịch Bách Thần liếc nhìn thời gian trải qua 8 phút đã xong 15 mạng, khẽ bật cười.
- Chuẩn bị sao đi.

Dịch Ân thành công mĩ mãn. Còn khuyến mãi thêm một mạng nữa thành 21 trước khi nhà chính địch nổ tung.
Nhưng nhìn lại Wayne cũng off rồi!
Dám ăn chặn cậu ko dễ đâu, vừa định spam weibo, Dịch Ân liền nghe tiếng chuông cửa.
Mở ra liền ầm một tiếng đóng cửa lại.
Người... Người trước cửa là ngôi sao của câu lạc bộ văn nghệ trường cậu Evan Mã Chấn Hoàn đấy!!!
Sao crush tui lại bò tới đây!!!??

Vừa lúc đó Wayne trả lời tin nhắn.
- Ngôi sao này cao 1m86, to lắm ráng mà dùng.


165.Vợ nhặt

Ian vốn dĩ là sát thủ dùng mạng người đổi lấy tiền, lần này thực thi xong một món hời liền đi mua một nô lệ về chơi đùa.

Mất hết năm mươi nghìn tệ đổi lấy một mĩ năm nhân da trắng môi hồng là vô cùng xứng đáng. Đêm đó Ian chuẩn bị tinh thần hưởng thức thức mĩ nhân, chỉ không ngờ mở ra khăn bịt mắt lại nhìn thấy một khí chất bức người.
Ngọa tào sao khí chất áp người đến vậy? Không phải cậu đã chọn tiểu khả ái đáng yêu rồi sao?
Ian tự nhủ không sao, chuẩn bị đè lên người thì người kia mở mắt tỉnh dậy.

- Khả ái, từ giờ ngươi là của ta.

- Được. _ Khả ái bình tĩnh đáp, nhìn kĩ còn thấy khóe môi giật giật kiêu hãnh



- Anh lừa tôi!_ Ian bị trói hai tay trên đầu giường, ánh mắt căm phẫn.

- Giết quan chức chính phủ, mua bán nô lệ bất hợp pháp, có ý định cưỡng hiếp con nhà lành, chống người thi hành công vụ, bao nhiêu đây tội đủ để em hưởng án tử hình đấy.

- Còn không phải luật pháp quá nhiều kẽ hở à? _ Trừng.

- Mạnh miệng nhỉ? Cho em hai mươi từ giờ suy nghĩ, hoặc là về với anh hoặc là đi tù. Vậy nhé.

- Khác gì nhau !!

Nam nhân soái mĩ cười cười không đáp, gấp lại cuốn sổ tay nhét vào túi, thanh thản lấy chiếc áo khoác của cậu mặc vào*.

- Rốt cuộc anh là ai?

- Evan, đội trưởng đội điều tra đặc nhiệm số 2. Mai anh sẽ đến.

*Cre in pic





166.Chuyện cổ tích

Dịch Ân cứng đầu không chịu ngủ muốn chơi game, bị Mã Chấn Hoàn ném lên giường sau đó nghe giọng dụ dỗ.
- Ngủ đi, anh sẽ kể cho em nghe một câu chuyện cổ tích lưu truyền ở Canada.
- Được.
- Ngày xửa ngày xưa, có chú nhện rất thích quấn tơ. Một ngày kia có một cậu bé không chịu ngủ, sau đó chú nhện xuất hiện cầm tơ và hỏi "Muốn ngủ hay là muốn bị bọc tơ?"
-...
-...
- Cái này mà là cổ tích à?? Nó rõ ràng là chuyện kinh dị đấy!!!*lấy gối đánh đầu ngựa*



167. Quản mộ 

Nhà văn Evan tìm thấy mộ phần Thiên Ki quốc, người quản mộ bảo đã bảo quản được bao năm nay, khi nói đến trong mắt y có vẻ rất yêu thương nắm mộ này. 
- Xin cho hỏi người tên là gì..
- Ta họ Tề..
Tề Chi Khản nhìn về phía nắm mộ, đau lòng. Vốn dĩ muốn đồng vu quy tận, cuối cùng bị triệu hồn về luyện tiên đơn trường sinh bất tử. Chỉ có thể ở đây ngây ngốc chăm mộ cho người.
Trên đời này đau thương nhất không phải là sinh ly tử biệt, mà là người chết rồi, ta lại không thể đầu thai gặp lại được người.

Tư Quân Bất Khả Truy..*

*Nhớ người nhưng ko thể theo đuổi.





168.Có nhiều thứ nhìn thấy vậy mà không phải vậy

- Hỗn xược.
Giản Tần đập bàn sinh khí.
- Vương thượng bớt giận.
- Cút hết cho ta!
Lão quốc sư cúi người lùi ra khỏi phòng.

Tề Chi Khản bên này nhìn Giản Tần đang xoa chân mày, cất lời an ủi.
- Vương thượng xin đừng sinh khí kẻo hại thân.
- Thật tức chết bản vương rồi. Tiểu Tề, ngươi đi chuẩn bị dục sũng, bản vương muốn ngươi xoa bóp cho bản vương.
Tề Chi Khản thấy y sinh khí cũng ko tiện từ chối, cúi người tuân mệnh mà hai tai đỏ ửng.
Giản Tần bãi triều, phất tay áo khó chịu đi ra ngoài.
Quốc sư đứng bên ngoài cửa vừa đúng lúc Giản Tần đi ngang, cả hai mỉm cười đưa tay đập một cái.
- Vĩ Tấn, kế sách rất hay.
- Tất nhiên. Vương thượng, gọi là Quốc sư, không gọi Vĩ Tấn.
- Hảo ♡( ◡‿◡ )




169.Chứng hoa thổ
Dịch Bách Thần buổi sáng thúc dậy liền cảm thấy khác thường. Cậu ho khụ một tiếng lập tức thổ ra hoa. Vỹ Tấn cùng Phong Điền nhìn thấy chỉ biết lắc đầu.
- Này là chứng hoa thổ rồi.
- Cậu mau viết tên người mình tương tư ra đi để bọn này kêu đến giúp._ Phong Điền nói
Dịch Bách Thần cúi mặt ưu sầu, bi thảm chồng bi thương.
Vĩ Tấn nhìn em trai của mình như vậy cảm thấy thật thảm cuối cùng tiết lộ sự thật.
- Cần gì viết ra. Người em ấy tương tư là Evan đấy thôi.

Vừa lúc ấy chuông cửa reo. La Hoành Chính dẫn thêm một con ngựa đi vào.
- Evan bị chứng hoa thổ rồi. Tôi đến tìm người.
- Tìm người tương tư của Evan? Ở đây có tớ và Phong Điền cùng Dịch Ân.. Evan chắc chắn không thích Phong Điền không có tư chất_  Phong Điền's face: Σ(▼□▼メ)  Vỹ Tấn ý anh em không có sức hút sao? _Vậy không lẽ làm tìm tớ?

Hoành Chính's face ( ◉‿◉ ) Cậu nghĩ tớ biết Evan thích cậu thì em ấy yên bình đứng đây mà không nhập viện à?

- Tôi tìm Dịch Ân.

- Được. Dịch Ân có Mã Mã tương tư em này. _ Hoàng Vỹ Tấn gọi với ra sau rồi chợt nhớ điều gì đó.._ Khoan. Là lưỡng tình tương duyệt?

Dịch Bách Thần vác gương mặt ko thể nào shock hơn được nữa ra, wtf bất ngờ.
Hoành Chính : *dòm*
Phong Điền :* yên lặng*
Vĩ Tấn:*nhịp chân*
- Còn đợi tôi thỉnh hai vị sao??
Hoàng Vĩ Tấn vừa nói vừa túm lấy cổ áo Dịch Bách Thần quẳng cho Mã Chấn Hoàn .
- Hôn lẹ đi!
Có hai bệnh nhân bị đỏ vành mặt rồi ~


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro