Chương 47


Phần 2: Hành Trình Giữa Các Vì SaoChương 47: Lớp Học Của Các Vị Thần

Khi những cái tên cuối cùng được khắc ghi vào Đại sảnh Vinh quang, khi những lời chúc mừng và sự choáng ngợp đã lắng xuống, một sự thật mới, nặng trĩu và đầy thách thức, đã hiện ra trước mắt mười hai vị thần. Họ không còn là những nhà lãnh đạo, những chiến binh hay những nhà công nghệ nữa. Giờ đây, họ là những học viên. Và Lò Luyện, với hai mặt trời khắc nghiệt và những ngọn núi kim loại sắc nhọn, đang chờ đợi họ.

Viên sĩ quan gác cổng, người đã chào đón họ với một sự kính trọng nhưng không kém phần trêu chọc, dẫn họ đi sâu hơn vào lòng của khu phức hợp. Họ đi qua những hành lang rộng lớn, được tạc thẳng vào lòng núi, nơi những tấm pha lê trong suốt để lộ ra những mạch năng lượng khổng lồ đang chảy bên trong, pulsating nhẹ nhàng như những dòng sông magma màu xanh lam. Không khí ở đây mang một mùi hương đặc trưng của ozone và kim loại được nung nóng, một mùi hương của sức mạnh và kỷ luật.

Họ không đi đến những phòng họp chiến lược hay những trung tâm chỉ huy lộng lẫy. Anh ta dẫn họ đến một khu vực còn rộng lớn hơn cả Đại sảnh Vinh quang. Đó là một hang động khổng lồ, có kích thước bằng cả một thành phố nhỏ. Trần của hang động này không phải là đá. Nó là một trường năng lượng hỗn loạn, liên tục biến đổi, hiển thị hình ảnh của hàng ngàn thế giới khác nhau: một hành tinh dung nham rực lửa, một thế giới đại dương với những con thủy quái khổng lồ, một thành phố cyberpunk chìm trong mưa neon...

Và ở trung tâm của hang động đó, lơ lửng giữa không trung, là một quả cầu hoàn hảo bằng obsidian đen tuyền, có đường kính phải đến vài cây số. Bề mặt của nó không phản chiếu ánh sáng, mà dường như nuốt chửng nó, và thỉnh thoảng, những gợn sóng năng lượng màu tím lại lan tỏa ra từ bên trong, làm biến dạng không gian xung quanh.

"Đây là 'Cánh Cổng Vô Tận'," viên sĩ quan canh gác ở đó, một người lính thực thể của Quân đoàn 9 với đôi mắt có những vòng tròn Rinnegan, giải thích. Giọng nói của anh ta không phải là âm thanh, mà là một ý niệm được truyền thẳng vào tâm trí của họ. "Nó là khu vực mô phỏng dịch chuyển lớn nhất của chúng tôi. Một cỗ máy có thể tạo ra và duy trì một thực tại song song, với các định luật vật lý và dòng chảy thời gian hoàn toàn độc lập."

Anh ta nhìn mười hai người họ, và trong ý niệm của anh ta có một nụ cười. "Và đây, sẽ là 'nhà' của các vị trong mười năm đầu tiên."

Victor Urban (Jensen Huang) và Kern Connor nhìn nhau, đôi mắt của họ ánh lên sự tò mò và một chút lo lắng. Mười năm?

"Đừng lo," viên sĩ quan nói tiếp, như đọc được suy nghĩ của họ. "Cánh Cổng Vô Tận có một đặc tính thú vị về thời gian. Mười năm ở trong đó sẽ không khác gì mười tiếng đồng hồ ở thế giới thực này. Nên các vị cứ yên tâm. Ở trong đó một trăm năm cũng được." Anh ta cười, một tiếng cười vô thanh trong tâm trí.

Anh ta giơ tay ra, và từ hư không, mười hai tấm thẻ bài bằng kim loại đen hiện ra, lơ lửng trước mặt họ. Trên mỗi tấm thẻ, là tên và một dòng chữ duy nhất.

BÀI TẬP ĐẦU TIÊN: ĐẠI DỊCH Z - SINH TỒN & BẢO VỆ NHÂN TÍNH.

"Bài tập đầu tiên của các vị," viên sĩ quan giải thích, "sẽ là một bài kiểm tra về sự kiên trì, khả năng thích ứng và quan trọng nhất, là ý chí. Cánh Cổng sẽ dịch chuyển ý thức của các vị đến một hành tinh đặc biệt, một phiên bản mô phỏng của Trái Đất vào thế kỷ 21, nhưng đã bị tàn phá bởi một đại dịch xác sống. Các vị sẽ bắt đầu với hai bàn tay trắng, không có quyền năng, không có sức mạnh. Chỉ có kiến thức và kinh nghiệm của mình. Nhiệm "vụ: Sống sót tối thiểu mười năm. Bảo vệ những người còn sống. Và tìm ra cách để xây dựng lại một xã hội từ tro tàn, mà không đánh mất đi nhân tính của chính mình."

Rick Earth nhận lấy tấm thẻ của mình, và lần lượt đưa cho từng người xem. Trên khuôn mặt của mỗi người là một biểu cảm khác nhau. Kyle Diesel và Rick Connor thì trông có vẻ hào hứng. Reaper thì trầm ngâm. Saitama thì có vẻ hơi thất vọng vì không được "đấm". Yami thì có chút lo lắng, nhưng khi nhìn thấy bàn tay trấn an của Rick, cô lại mỉm cười.

"Chúng tôi chấp nhận," Rick nói thay cho cả nhóm.

"Tốt lắm," viên sĩ quan gật đầu. Anh ta quay sang một người lính thực thể khác đang đứng gác gần đó. "Hãy đưa các Thống tướng và các học viên đến ký túc xá. Họ cần được nghỉ ngơi. Bài tập sẽ bắt đầu vào lúc 06:00 sáng mai."

Chương Một Trăm Hai Mươi Hai: Sự Gắn Kết Của Các Cặp Đôi

Ký túc xá sĩ quan của Quân đoàn 9 không hề xa hoa. Nó là những dãy nhà dài, được xây dựng một cách tối giản nhưng vô cùng vững chắc. Mỗi phòng đều giống hệt nhau: hai chiếc giường đơn, một chiếc bàn, hai chiếc ghế, và một cửa sổ lớn nhìn ra bầu trời đầy sao của Lò Luyện.

Họ được phân ra làm hai người một phòng, một sự sắp xếp đã được các ADE đầu tiên bàn bạc từ trước.

Rick Earth và Yami: Sự cân bằng của Sáng tạo và Hư Vô.

Keanu Reeves và Reaper: Sự cân bằng của Lòng trắc ẩn và Sự phán xét.

Saitama và Genos: Sức mạnh và Kỷ luật.

Rick Connor và Kyle Diesel: Chiến lược và Sự táo bạo.

Victor Urban và Kern Connor: Trí tuệ và Sức mạnh.

Nguyễn Thành Công và Lương Vũ Đạt: Hai nửa của một bộ óc thiên tài.

Họ chào tạm biệt nhau ở hành lang, hẹn gặp lại vào sáng mai. Rick và Yami bước vào phòng của mình. Căn phòng rất đơn giản, nhưng lại vô cùng sạch sẽ. Không khí mang một mùi hương kim loại thanh khiết.

Yami, sau một ngày dài với quá nhiều sự kiện, đã không còn giữ vẻ trang nghiêm của một Nữ hoàng. Cô reo lên một tiếng vui vẻ, và nhảy ùm lên một trong hai chiếc giường đôi, lún sâu vào tấm nệm êm ái. "Thoải mái quá!"

Rick bật cười trước sự hồn nhiên của cô. Anh bước tới, ngồi xuống mép giường, và vuốt ve mái tóc bạch kim của cô. "Em có thấy lạ không?" anh hỏi. "Mọi thứ ở đây, ngay cả việc phân phòng, đều có mục đích của nó."

"Mục đích gì ạ?" Yami tò mò hỏi.

"Đây cũng là một trong các bài tập," Rick giải thích. "Một bài tập dạng cặp đôi. Đó là sự gắn kết. Họ muốn chúng ta học cách phối hợp, cách bù trừ cho những điểm yếu của nhau, cách tồn tại như một thể thống nhất. Kyle và Rick Connor, một người bộc trực, một người kín đáo. Keanu và Reaper, một người nhân từ, một người lạnh lùng. Tất cả đều là những cặp đôi trái ngược, được ghép lại để tìm thấy sự cân bằng."

Yami gật đầu, đôi mắt xanh biếc của cô ánh lên sự thấu hiểu. "Ra là vậy. Ngay cả trong cuộc sống bình thường nhất cũng có thể là một bài tập."

"Đúng vậy," Rick mỉm cười. Anh cúi xuống, và hôn nhẹ lên môi cô. "Và tình yêu của chúng ta, cũng là một bài tập. Một bài tập vĩnh hằng. Có Dương (Sự Sống của em), thì mới có Âm (Hư Vô của anh). Chúng ta ở bên nhau, chính là đang thực hành sự cân bằng của cả vũ trụ này."

Chương Một Trăm Hai Mươi Ba: Lời Thì Thầm Trước Giấc Ngủ

Buổi tối hôm đó, họ không cần phải nấu ăn. Bữa tối, đầy đủ dinh dưỡng và được tính toán đến từng calo, đã tự động xuất hiện trong phòng. Họ cùng nhau sắp xếp lại những bộ quân phục huấn luyện mới được cấp, những bộ đồ dã chiến màu đen tuyền, bền chắc và có khả năng thích ứng với mọi môi trường.

Khi mọi thứ đã sẵn sàng, khi hai mặt trời bên ngoài đã lặn xuống sau những ngọn núi kim loại, để lại một bầu trời đêm rực rỡ những tinh vân, Rick ngồi xuống bên cạnh Yami trên giường.

Anh nắm lấy tay cô. "Yami," anh nói, giọng anh dịu dàng nhưng cũng đầy nghiêm túc. "Buổi tập ngày mai, 'Huấn luyện Ý chí', nó sẽ không giống bất kỳ thứ gì mà em đã từng trải qua. Họ sẽ đưa chúng ta vào những tình huống mô phỏng kinh khủng nhất, tấn công vào những nỗi sợ hãi sâu kín nhất, để thử thách xem liệu chúng ta có bị bẻ gãy hay không."

Anh nhìn sâu vào mắt cô. "Nó sẽ rất khó khăn. Đặc biệt là với em, người mang trong mình lòng trắc ẩn quá lớn. Sẽ có những lúc em phải đưa ra những lựa chọn không thể tưởng tượng nổi. Nhưng hãy nhớ một điều."

"Điều gì ạ?"

"Anh sẽ luôn ở bên cạnh em," anh nói, siết chặt lấy tay cô. "Anh sẽ không để em phải đối mặt với nó một mình. Anh sẽ chỉ cho em những điều cần phải làm. Anh sẽ là tấm khiên cho em. Em chỉ cần tin vào anh, và tin vào chính sức mạnh của em. Hãy cố lên nhé."

Yami không nói gì. Cô chỉ xích lại gần, và ôm chầm lấy anh. "Chỉ cần có anh ở bên," cô thì thầm, "thì không có địa ngục nào là em không thể vượt qua."

Đêm đó, họ không có một đêm mặn nồng. Họ chỉ đơn giản là ôm nhau ngủ, một cái ôm của sự tin tưởng, của sự phó thác, và của hai linh hồn đang cùng nhau chuẩn bị để bước vào bóng tối. Họ ngủ một giấc ngon lành, nạp lại năng lượng cho một ngày mai, ngày mà bài học đầu tiên của các vị thần sẽ chính thức bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro