421-430

421
Editor: Môca

Phía trên còn có một vài người biết chuyện tiết lộ ra, nói công trình hợp tác mới của tập đoàn Giang Sơn trì trệ không tiến, có thể cần bồi thường khoảng tiền kếch xù, cũng có thể mang đến cho tập đoàn Giang Sơn tổn thương trước nay chưa từng có.

Cảnh Hảo Hảo nhìn tin tức kia, không biết chuyện gì xảy ra, đáy lòng liền cảm thấy đột nhiên trở nên nặng trịch, cảm giác thích tý mấy ngày nay ở trong trấn nhỏ, biến mất vô tung vô ảnh.

Tiểu Cẩm còn đang ở một bên, vẻ mặt bi ai giả khóc gào lên: “Nam thần của tôi, âu ba của tôi, lão công trong lòng tôi......”

Cảnh Hảo Hảo lại yên lặng thu hồi di động, đi tới trước quầy bên cạnh, tiếp tục sửa sang lại đồ trang điểm.

Trên đường, có người tiến lên hỏi cô giá, cô lại sững sowf nhìn chằm chằm một chai sữa dưỡng trên bàn ngẩn người, cuối cùng vẫn là Tiểu Cẩm tiến lại đây, vẻ mặt khách khí cười báo con số, sau đó vui sướng mang theo khách hàng kia tiếp tục nhìn đồ trang điểm khác, ở một bên vắt hết óc đẩy mạnh tiêu thụ.

Tiểu Cẩm làm ở quầy này hai năm, miệng lưu loát, chỉ cần là khách hàng cô dẫn, có rất ít người chạy thoát được, sau khi khách hàng kia giơ túi đựng một bộ mỹ phẩm lên rời đi, Tiểu Cẩm nhảy lên đi tới bên người Cảnh Hảo Hảo, vỗ vỗ bả vai của cô, nói: “Hảo Hảo, số tiền tiêu thụ tháng này của hai chúng ta lập tức sẽ hoàn thành, nếu vượt qua, hai chúng ta có thể cùng nhau lấy tiền thưởng, khách hàng vừa rồi kia là em giúp chị lưu lại, phát tiền ra, chị phải mời em ăn cơm nha.”

Cảnh Hảo Hảo ngơ ngác tại chỗ, không có hé răng.

“Hảo Hảo? Hảo Hảo?”

Tiểu Cẩm hô liên tục hai tiếng, Cảnh Hảo Hảo mới lấy lại tinh thần, nhìn Tiểu Cẩm không chút để ý “ừ” một tiếng.
“Vậy chị đây là đồng ý.” Cô gái mười mấy tuổi, bởi vì một chút cơm, liền có thể trở nên vô cùng vui vẻ và thỏa mãn, Tiểu Cẩm cười tủm tỉm nhìn Cảnh Hảo Hảo, mặt mày cong cong, giây tiếp theo, cô ấy liền mở to miệng: “Hảo Hảo, chị đang làm cái gì?”

“Sao chị đặt sữa dưỡng ở trong trong hộp sữa rửa mặt? Còn có, nhãn phân biệt thật giả này, chị cũng dán nhầmrồi. Mặt khác, đây là nước trang điểm, không phải nước tẩy trang...... Trời ạ, Hảo Hảo, chị nhầm toàn bộ rồi......”

Tiểu Cẩm vừa lớn tiếng hô, vừa rất nhanh thay Cảnh Hảo Hảo thu thập hết thảy.

Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới sững sờ hoàn hồn, nhìn hình ảnh trên quầy, bị chính mình biến thành hỏng bét, gắt gao nhíu nhíu mày.

Cô đây là làm sao vậy? Cô luôn làm việc cẩn thận tỉ mỉ, sao vừa rồi lại thất thần?

Tiểu Cẩm xoay qua, nhìn tháy sắc mặt Cảnh Hảo Hảo đặc biệt tái nhợt, nhịn không được quan tâm hỏi:“Hảo Hảo, không phải thân thể chị không thoải mái chứ? Sao sắc mặt lại khó coi như vậy?”

“Không.” Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu, bắt buộc chính mình thu hồi tinh thần, tiếp tục đi làm việc.

Ngày hôm sau, sáng sớm Cảnh Hảo Hảo rời giường, trước mở di động ra nhìn tin tức một chút, vẫn đưa tin cổ phiếu công ty Lương Thần rớt xuống, đây là ngày thứ tư rớt xuống, nhân sĩ phân tích chuyên nghiệp đều bắt đầu đưa tin về chuyện này, nói tập đoàn Giang Sơn rất có thể sẽ gặp phải thời điểm sinh tử tồn vong mấu chốt nhất.

Ngày đó tâm tình Cảnh Hảo Hảo trở nên đặc biệt nôn nóng, lúc buổi chiều đau bụng, đi toilet, phát hiện kinh nguyệt của mình đến, mượn Tiểu Cẩm một băng vệ sinh, đứng ở trước quầy, luôn thường xem di động, muốn nhìn có tin tức mới nhất về tập đoàn Giang Sơn không.

Đến buổi tối, Cảnh Hảo Hảo nằm ở trên giường, lăn qua lộn lại ngủ không yên, trong tay vẫn cầm lấy di động.

422
Editor: Môca
Cô không biết rốt cuộc mình là lần thứ mấy trong ngày, cố ý vô tình đi lật xem tin tức về tập đoàn Giang Sơn.

Sự tồn vong và sụp đổ của công ty Lương Thần, không có bất ký quan hệ gì với cô, rốt cuộc cô là làm sao vậy? Hai ngày này lại có thể vẫn luôn chú ý tin tức này?

Mi tâm thanh tú của Cảnh Hảo Hảo hơi hơi nhăn lại, sau đó ném điện thoại di động vào một bên, nhắm mắt lại bắt buộc chính mình đi vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau tỉnh lại, lúc Cảnh Hảo Hảo nhìn lên thời gian, lại nhìn thoáng qua tin tức, đầu đề tin tức biến thành một chuyến bay nước ngoài nào đó xuất hiện trục trặc, bị buộc hạ cánh ở Hongkong.

Cảnh Hảo Hảo rời giường, vẫn đi làm như cũ, lúc ba giờ chiều, Tiểu Cẩm đột nhiên cười ha ha hô một tiếng: “Lương Thần âu ba của em đầy máu sống lại lần nữa, chỉ một buổi sáng, chẳng những kéo lại toàn bộ cổ phiếu rớt xuống vào mấy ngày nay, thậm chí còn cao hơn trước một điểm, quả nhiên không hổ là nam thần của em, quá lợi hại!”

Cảnh Hảo Hảo duỗi cổ, tiến lên trước, nhìn thoáng qua, phát hiện những nhân sĩ bình luận chuyên nghiệp kia đã muốn bắt đầu khen ngợi CEO tập đoàn Giang Sơn lợi hại, có tài, thủ đoạn cao siêu.

Khóe môi Cảnh Hảo Hảo, lơ đãng cong lên, đứng ở trên quầy, nhìn thấy khách hàng tới đây, liền mặt mang mỉm cười giới thiệu sản phẩm mới, không biết có phải tâm tình tốt dẫn đến hay không, buổi chiều Cảnh Hảo Hảo làm tiêu thụ phi thường xinh đẹp, thật sự như là như Tiểu Cẩm nói vậy, bọn họ vượt mức hoàn thành hạn mức tiêu thụ tháng này.

Mấy ngày kế tiếp, cuộc sống vẫn trải qua như cũ, trấn nhỏ không thể so sánh phồn hoa náo nhiệt thành phố Giang Sơn, cuộc sống rất đơn giản, đúng lúc sinh nhật của Tiểu Cẩm, buổi tối Cảnh Hảo Hảo  bồi Tiểu Cẩm xem một bộ phim điện ảnh, buổi trưa cố ý đi lên lầu chọn một món quà tặng cho cô ấy, giá vừa phải, đúng lúc dễ suy nghĩ xài cho Tiểu Cẩm hai ngàn đồng mỗi tháng, sẽ không cảm thấy áp lực lớn, cũng rất vui mừng.

Về nhà, Cảnh Hảo Hảo tắm rửa một cái, nằm ở trên giường nhìn một tiết mục nghệ thuật, tắt đèn đi vào giấc ngủ.
Đêm ngày hôm đó, Cảnh Hảo Hảo lại nằm mơ, cô mơ thấy Lương Thần cầm video hoan ái của anh và cô lưu danh hậu thế, tất cả mọi người liều mạng tải video đó xuống, sau đó ở dưới Weibo của cô, bình luận thân thể, kỹ xảo của cô, có vài người, còn mắng cô hạ tiện, không biết xấu hổ.

Thậm chí còn có người tìm đến nhà của cô, chỉ vào mặt của cô, châm chọc cô.

Cảnh Hảo Hảo chợt bừng tỉnh từ trong giấc mộng, cô ngồi ở trong phòng tối đen, thở hổn hển từng hơi, nửa ngày, mới đụng đến chốt mở đèn.

Trong phòng sáng ngời, làm cho đáy lòng của cô hơi thư thái một chút, cô xuống giường rót cho mình một ly nước, áp chế khủng hoảng ác mộng mang đến.

Một lần nữa nằm lên trên giường, Cảnh Hảo Hảo lại không buồn ngủ.

Cô trợn tròn mắt, nhìn trần nhà, nhớ lại tình hình trong mộng lần nữa, chân thật đến đáng sợ.

Cảnh Hảo Hảo lật người, đáy lòng không ngừng an ủi chính mình, khẳng định là cô suy nghĩ nhiều, Lương Thần khẳng định sẽ không làm như vậy, là cô quá khẩn trương, nhất định là ngày suy nghĩ đêm nằm mộng......

Hơn nửa ngày, Cảnh Hảo Hảo mới bình tĩnh lại, buồn ngủ lại đột kích, cô nặng nề hắt xì hai cái, liền chui vào trong chăn, tiếp tục ngủ say.

Ngày hôm sau, dậy có chút trễ, vội vàng chạy tới công ty, Tiểu Cẩm đã lau quầy trưng bày sạch sẽ, trên cổ lộ ra dây chuyền cô tặng ngày hôm qua kia, nhìn thấy cô tới đây, tươi cười xán xán với cô: “Hảo Hảo, đến đây?”

Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu, rất nhanh tiến vào phòng lưu giữ, thay đổi đồng phục làm việc, lúc đi ra, Tiểu Cẩm liền vẫy tay với cô: “Hảo Hảo, nhanh đến xem, tin tức trọng đại, nóng sốt!”

423
Editor: Môca

“Chuyện gì?” Cảnh Hảo Hảo đối diện gương, sửa sang lại áo của mình một chút.

Tiểu Cẩm không kiên nhẫn vươn tay, trực tiếp kéo cô đến bên người cô ấy, chỉ vào màn hình lớn di động 5.1 của mình, kích động nói: “Chị xem, đây tuyệt đối là kế tục cô giáo Trần, sự kiện màu hồng phần lần nữa trong làng giải trí, chị nhìn một cái, hai người xích lõa thân thể quấn chung một chỗ, rất kính bạo, có đúng không!”

Đó là một nhóm ảnh chụp khoảng hơn mười tấm nam nữ gắt gao triền miên cùng một chỗ, hình ảnh kia chụp rất kỹ xảo, bộ phận trọng điểm toàn thân hai người nam nữ, hoàn toàn không có lộ ra nửa phần, nhưng toàn bộ hình ảnh, lại có thể rõ ràng làm cho người ta hiểu được, hai người kia chính là đang hoan ái.

Quan trọng hơn là, gương mặt nam nữ chính trong này đều đánh gạch men, hoàn toàn làm cho người ta không thể nhận ra là ai.

“Hơn nữa, chị xem tấm ảnh này, sau lưng người đàn ông, thoạt nhìn rất rắn chắc hữu lực, đường cong lưu sướng, tuyệt đối là mĩ nam đó......” Tiểu Cẩm làm ra một biểu tình hoa si.

Cảnh Hảo Hảo có chút bật cười nhìn khuôn mặt kích động của Tiểu Cẩm, nói: “Loại ảnh chụp này, khẳng định là chế tác, trong vòng giải trí thấy nhưng không thể trách, không có gì ngạc nhiên. Rất nhiều nữ ngôi sao vì đề cao nổi tiếng, sẽ thường xuyên chế tạo ra phong ba màu hồng phấn như vậy, đưa tới sóng to gió lớn.”

Nói xong, Cảnh Hảo Hảo nhìn lướt qua tiêu đề tin tức: Vạch trần ảnh chụp màu hồng phấn của nữ minh tinh công ty giải trí TS và một ông trùm.

Công ty giải trí TS?

Lại có thể là sư tỷ cùng công ty với cô, ai vậy chứ?Cảnh Hảo Hảo tò mò nhìn màn hình di động của Tiểu Cẩm, hướng ảnh chụp không thấy rõ gương mặt, chỉ là hai thân thể, ái mộ dây dưa, cau mày, tự hỏi nửa ngày, cũng không nhìn ra đến tột cùng đây là ai.

Chỉ là, tin tức kia phát ra ngắn ngủn chưa đến nửa tiếng, đã muốn bạo hỏa, phía dưới tràn ngập đủ loại bình luận.

Có người nói là đoạn sáng tác mới của công ty giải trí TS, cũng có người nói ngồi chờ nữ minh tinh bị vạch trần này là ai, cũng có người dứt khoát bắt đầu đoán nữ minh tinh này là ai.

Toàn bộ cả buổi sáng, Tiểu Cẩm luôn đang chú ý tin tức này, đến cả người đến trung tâm thương mại này mua sắm cũng đều nhắc tới sự kiện màu hồng phấn lần này, thuận tiện còn có thể phân tích rốt cuộc là ai.

Vào lúc ban đêm, bảy giờ, một chị Duyên Hoa của công ty giải trí TS, bị người công kích, nói người trong ảnh chụp là cô ta khi được một phú thương bao nuôi, đã bị người ném ảnh chụp lên. Theo sát sau đó, chưa đến mười phút, Weibo Duyên Hoa cho ra đáp lại, làm sáng tỏ ảnh chụp không có quan hệ gì với cô ta, hơn nữa còn dán lên văn kiện luật sư, công bố sẽ lấy tội danh phỉ báng  đưa ra tố tụng người tung tin đồn. Fan Duyên Hoa, nháy mắt thành lập một đề tài “Yêu Duyên Hoa”, đến tỏ vẻ sự bảo vệ của bọn họ, nửa tiếng ngắn ngủn, đề tài Weibo này quang vinh đăng lên đứng đầu bảng người dùng nhiều nhất.

Ngay sau đó, có người thành lập đề tài “Đoán nữ minh tinh màu hồng phấn này là ai”, bên trong có vài hạng chọn nữ minh tinh, đều là vòng cái tên tiếng tăm trong làng giải trí, để cho mọi người tiến hành bỏ phiếu.

Có người đoán người này, có người hoài nghi người kia, toàn bộ Weibo, trong nháy mắt một đoàn hỗn loạn, “sự kiện màu hồng phấn” lần này giống như là một viên bom, nhanh chóng nổ tung ở trong vòng giải trí, hoàn toàn bị phát hỏa.

Cảnh Hảo Hảo biết, những thứ này đều là làm nền, nhân vật chính chân chân thật thật, còn chưa có thu hoạch.

Buổi tối, lúc Cảnh Hảo Hảo xem đoạn tin tức này, đáy lòng còn âm thầm cảm thán hai tiếng, bội phục công ty giải trí TS lần này làm sáng tác rất thành công, nữ minh tinh lần này, tất nhiên nổi danh chấn động thiên hạ, được công ty giải trí TS thổi phồng trọng điểm.

424
Editor :Môca
Hôm sau, tin tức phong ba màu hồng phấn của nữ minh tinh công ty giải trí TS càng nổi hơn ngày hôm qua, trong mười đề tài nóng đầu bảng của Weibo, nó chiếm cứ khoảng năm đề tài.

Ngay cả Tiểu Cẩm, trong lúc rãnh rổi khi làm việc, lấy di động ra, lướt Weibo, nhắn lại, gia nhập đội ngũ bát quái lớn.

Cảnh Hảo Hảo xuất thân từ vòng giải trí, sớm đã nhìn quen loại sự kiện này, cố ý ném ra một mánh lới, sau đó bạo ra từng chút, không một lần cũng là từng cái mới tinh, như là phim truyền hình, ước chừng có thể khiến tin tức này chiếm lấy đầu đề suốt một tuần. Cho nên biểu hiện Cảnh Hảo Hảo có vẻ bình tĩnh, còn nói với Tiểu Cẩm, đợi khi hứng thú mọi người giảm xuống, tuyệt đối sẽ tiếp tục gia tăng nguyên liệu mãnh liệt ra, lại nhấc lên một đoạn cao trào mới.

Cảnh Hảo Hảo thật sự rất hiểu làng giải trí, tay không ở bên trong mài suốt sáu năm, cho nên thật sự giống cô nói như vậy, vào lúc bảy giờ đêm, tin tức quả nhiên thêm nguyên liệu mãnh liệt, công bố một ít ảnh giường chiếu càng thêm lộ liễu.

Lúc ấy Cảnh Hảo Hảo đang ôm quần áo giặt xong, đi ban công, Tiểu Cẩm liền gọi điện thoại tới.

Cô vừa phơi quần áo, vừa nghe Tiểu Cẩm hưng trí bừng bừng đoán rốt cuộc nữ minh tinh là ai.

Cảnh Hảo Hảo cười nghe Tiểu Cẩm nói chuyện, nằm ở trên giường chuẩn bị đi vào giấc ngủ, tiện tay mở điện thoại di động ra, vào Weibo một chút, kết quả nhìn thấy trên màn hình bay đầy trời đều là chuyện phong ba màu hồng phấn của nữ minh tinh công ty giải trí TS.

Cảnh Hảo Hảo là người trong nghề, lại ôm tâm ngoài vòng, thuận tay nhìn ảnh chụp mới vài lần.

Ảnh chụp mới chỉ có hai tấm, giống như lần đầu tiên, khuôn mặt hai người nam nữ bị đánh Mosaic.

Nếu là đại đa số tấm thứ nhất đều là phía sau lưng đàn ông, thân thể phụ nữ bị đàn ông che chắn, như vậy ảnh chụp lúc này đây, lộ một phần nhỏ thân thể của phụ nữ. Nhưng nhiều nhất chỉ đến chỗ một tấc dưới ngực.Thật ra Cảnh Hảo Hảo rất kinh ngạc về nữ minh tinh này, bình thường làm nữ minh tinh, ước gì lộ toàn bộ, kết quả nữ minh tinh này, lại có thể dựa vào người đàn ông này, vẫn còn ôm tỳ bà che nửa mặt, che che giấu giấu, ngược lại làm cho người ta vài phần cảm giác thần bí.

Cảnh Hảo Hảo nhìn lăn qua lộn lại hình đó vài lần, tuy rằng không có hình ảnh quá cách gì, thậm chí ngay cả biểu tình và thần thái hai người đều nhìn không tới, nhưng cô luôn cảm thấy hình ảnh này có chút quen thuộc, như là đã thấy qua ở nơi nào, nhưng cô lại nói không nên lời rốt cuộc cụ thể là thấy qua ở nơi nào.

Cảnh Hảo Hảo nghiêng đầu, suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng rõ ràng buông tha cho, trực tiếp tắt đèn, đi vào giấc ngủ.

Tỉnh lại lần nữa, đã là hừng đông, Cảnh Hảo Hảo không cảm thấy có trạng huống đặc thù liền rời giường rửa mặt chải đầu, đi làm.

Đến trung tâm thương mại, Tiểu Cẩm còn chưa có đến, Cảnh Hảo Hảo liền xử lý tốt hết thảy.

Buổi sáng, cũng không phải là giờ cao điểm của trung tâm thương mại, gần như không có khách hàng nào, Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên ghế, vừa giết thời gian, vừa lấy điện thoại di động ra lần nữa.

Mở trang web ra, không ngoài dự đoán của Cảnh Hảo Hảo, trang đầu vẫn là phong ba màu hồng phấn công ty giải trí TS, hơn nữa cách ngắn ngủn chưa đến mười hai tiếng, lại tuôn ra ảnh chụp mới.

Gương mặt hai người vẫn đánh Mosaic như trước, lúc trước ảnh chụp chính là trọng điểm hai người, lúc này đây ảnh chụp, liền bại lộ ra vị trí hoàn cảnh hai người.

Là ở trong một cái khách sạn, trang hoàng lộng lẫy xa hoa, trên đất ném đầy quần áo ngổn ngang, chắc là bắt đầu có chút kịch liệt, Cảnh Hảo Hảo chậm rãi từ từ hoạt động, đột nhiên ngón tay dừng ở một tấm hình......

425
Editor: Môca

Là ở trong một cái khách sạn, trang hoàng lộng lẫy xa hoa, trên đất ném đầy quần áo ngổn ngang, chắc là bắt đầu có chút kịch liệt, Cảnh Hảo Hảo chậm rãi từ từ hoạt động, đột nhiên ngón tay dừng ở một tấm hình......

Sau đó, tầm mắt Cảnh Hảo Hảo, liền dừng ở trên nội y xốc xếch trên mặt đất, cô cũng có một kiện giống như đúc.

Đó đều không phải là bản hạn chế, toàn thế giới không biết bao nhiêu người sẽ mua, nhưng hiện tại không biết như thế nào, trong nháy mắt cô liền liên tưởng đến video hoan ái của mình và Lương Thần, không biết có phải đáy lòng vẫn bị dây cung buộc chặt hay không, cô luôn cảm thấy đáy lòng thấp thỏm bất an.

Lúc trước cô đều là tùy tính quét hình mấy lần, cũng không có dụng tâm đi quan sát, hiện tại cô lại xoay người, cẩn thận nhìn những ảnh chụp đó từ đầu đến đuôi một lần.

Cuối cùng lúc Cảnh Hảo Hảo nhìn đến đèn treo tường ở vách tường phía sau, nhận ra đó là khách sạn Tứ Quý thành phố Giang Sơn.

Đèn tường kia, nghe nói là khách sạn Tứ Quý vì tô đậm không khí, đặc biệt thiết kế, toàn cầu chỉ có một nhà sử dụng.

Cảnh Hảo Hảo rất nhanh lộn trở lại chỗ tin tức Weibo kia, nhìn thấy có người ở phía dưới nhắn lại, đã có người chỉ ra đây là khách sạn Tứ Quý thành phố Giang Sơn, giống cô như đúc.

Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo, liền ngã xuống đến đáy cốc.

Nội y, khách sạn...... Đều phù hợp với lần đầu tiên khi cô và Lương Thần hoan ái, là trùng hợp, hay là cố ý?

Trong nháy mắt, Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không có mệt mỏi, cô nắm di động, nhìn ảnh chụp này liên tục nhiều lần, muốn tiếp tục nhìn ra một chút dấu vết từ bên trong, nhưng những ảnh chụp này như là trải qua người cố ý chọn lựa, hoàn toàn không có để lại quá nhiều tin tức, Cảnh Hảo Hảo cẩn thận phân rõ hồi lâu, vẫn chỉ dừng lại ở trên hai sự trùng hợp là khách sạn và nội y.

Là Lương Thần làm sao?Người phụ nữ trên ảnh chụp là cô sao?

Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm hai người chung một chỗ phía trên gắt gao, bởi vì đại đa số thân thể cô gái đều bị người đàn ông che giấu, cô không thể nhận.

Hẳn không phải là cô đi...... Dù sao mỗi ngày khách sạn Tứ Quý đều sẽ có người khác nhau vào ở, có thể đúng lúc khi công ty giải trí TS tạo ra, cô không có cách nào phân biệt được.

Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, gật gật đầu thật mạnh, đáy lòng âm thầm nói với chính mình: Đúng, khẳng định là trùng hợp, nếu Lương Thần muốn dùng thủ đoạn này ép cô trở về, đã sớm làm như vậy, sẽ không đợi cho cô biến mất hai mươi ngày mới hành động.

Người đàn ông kia, từ trước đến nay muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, không chấp nhận được người khác ngỗ nghịch anh một chút, sao anh có thể nhẫn nại hơn hai mươi ngày, rồi mới ra tay?

Nhất định là đáy lòng cô nhớ đĩa CD đó, cho nên mới sẽ ngạc nhiên như vậy......

Cảnh Hảo Hảo nhắm mắt lại, hô hấp thật sâu vài hơi, sau đó chậm rãi nằm ở trên giường.

Cho dù đáy lòng của cô đã cố gắng an ủi chính mình, nhưng suốt đêm đều ngủ đứt quãng, thường xuyên tỉnh lại.

Bởi vì chất lượng giấc ngủ buổi tối không tốt, ngày kế tinh thần Cảnh Hảo Hảo có vẻ có chút mệt mỏi, cô tới công ty, trước nhìn thoáng qua tin tức, gió êm sóng lặng, cũng không có chuyện quan trọng nào, nhưng cô lại cảm thấy đáy lòng bất ổn, dời sông lấp biển.

Cảnh Hảo Hảo quả thực là đếm giây vượt qua cho tới trưa, cơm trưa cũng là ăn ở quầy, là cô và Tiểu Cẩm thay phiên đi phố mỹ thực dưới lầu mua, hôm nay đúng lúc đến phiên Cảnh Hảo Hảo.

Để tránh nhiều người, xếp hàng lâu, Cảnh Hảo Hảo cố ý đi xuống sớm mười phút, cho dù như thế, phía trước vẫn là đội ngũ xếp hàng dài hai mét

426
Editor: Mô'ca

Đứng ở trước mặt cô, là hai cô gái trẻ tuổi, hai người cãi nhau ầm ĩ cười hì hì, tiếng nói chuyện cũng có chút lớn.

“Cậu nói, nữ minh tinh công ty giải trí TS bị tung ra phong ba màu hồng phấn đó rốt cuộc là ai?”

“Không biết, chỉ là đầu năm nay, có vài phụ nữ thật sự là càng ngày càng không biết xấu hổ, vì thành danh, cái gì cũng chịu làm.”

“Người như thế, cho dù là nổi tiếng, trong lòng tớ cũng khinh bỉ cô ta, bán da thịt thân xác giành ánh mắt người, thực ghê tởm.”

“Ai nha, người muốn tiền muốn đến điên rồi, có luyến tiếc gì đâu, lúc không quay phim tốt, còn có thể ngủ với cả tổ phim nha......”

Hai người hi hi ha ha lại cười một trận, đi đến trước quầy chọn lựa đồ mình muốn ăn, bưng lên khe khẽ nói nhỏ trò chuyện về chuyện phong ba màu hồng phấn của nữ minh tinh công ty giải trí TS rồi rời đi.

Cảnh Hảo Hảo mua cơm xong, lúc trở về, đi qua rất nhiều bàn ăn, nghe được mọi người đều đang nghị luận chuyện này.

......

Thành phố Giang Sơn đi vào mùa xuân, nhiệt độ càng ngày càng ấm áp, màu xanh của thành phố Giang Sơn trở nên đặc biệt tốt, những hàng cây trên phố lớn ngõ nhỏ nở đầy hoa tươi, gió thổi qua, cánh hoa nhỏ xinh, bay lả tả rơi xuống, trên phô, một mảnh hồng nhạt.

Lương Thần ngồi nhã nhặn ở trước bàn làm việc, đánh xong một chữ cuối cùng trên máy tính, nhìn thoáng qua thời gian, đã sắp năm giờ chiều, anh còn chưa có ăn cơm trưa, lại không cảm giác đói chút nào.

Khoảng cách tin tức phát ra đã sắp ba bốn ngày, vậy tin tức kia, ở dưới sắp đặt của anh, thật sự đã nổi khắp đại giang nam bắc, chắc chắn là không người không biết không người không hiểu.

Hơn nữa, vào ngày hôm qua, anh còn cố ý để lộ ra hai tin tức, nếu Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy, hẳn là sẽ hoài nghi đó là ảnh chụp của cô và anh đi.
Chính là, đều đã sắp qua hơn 24 tiếng, Cảnh Hảo Hảo lại không có gọi điện thoại tới đây, bàn điều kiện với anh.

Cô là...... Cảm thấy anh không dám làm càng quá phận, hay là cô vì trốn anh, thật sự không để ý thanh danh của mình, không sợ chính mình trở thành đối tượng người toàn thế giới nghị luận?

“Lương tổng, văn kiện ngài cần.” Tô Tiểu Tả chân thành tiêu sái đến trước bàn công tác, buông xuống một phần văn kiện.

Lương Thần trầm mặc gật đầu, ánh mắt nhìn cũng không có nhìn phần văn kiện kia một cái, chỉ là mi tâm càng nhíu chặt hơn.

Ngay tại lúc Tô Tiểu Tả muốn lặng yên không một tiếng động rời đi, Lương Thần đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Tô Tiểu Tả nói: "Lát nữa cô liên lạc với truyền thông, tám giờ tối hôm nay, chính là giờ hoàng kim, lại tuôn ra một tấm ảnh chụp mới.”

“Dạ, Lương tổng.” Tô Tiểu Tả cung kính lên tiếng, vẫn đứng ở tại chỗ không có rời đi.

Lương Thần nghi hoặc ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tô Tiểu Tả một cái: “Còn có chuyện gì sao?”

“Lương tổng, vừa mới Duyên tiểu thư gọi điện thoại tới, nói cô ấy ở Mĩ quay chụp đã sắp hoàn toàn chấm dứt, chuyến bay đêm nay, ngày mai đến thành phố Giang Sơn, hỏi ngài có thời gian không, có thể cùng nhau ăn cơm tối không.”

Lương Thần hơi nhăn mi tâm lại.

Duyên Hoa, Duyên tiểu thư, em gái chị dâu cả của Lương Thần, bốn năm trước, buông tha làm nghiên cứu sinh nước Pháp, trở lại thành phố Giang Sơn, muốn tiến vào vòng giải trí, cuối cùng mẹ anh, an bài cô ta theo Trương Đạo, quay chụp một bộ phim điện ảnh, nắm bắt được nữ nhân vật chính tốt nhất hàng năm, từ đó về sau, bỗng nhiên nổi tiếng, trực tiếp nhảy vào hàng ngũ hạng một.

Trong chốc lát, Lương Thần nói: "Bay đường dài mệt chết đi, trước để cho cô ta về nhà nghỉ ngơi đi.”

“Đã biết, Lương tổng.”

Sau khi Tô Tiểu Tả rời khỏi, cả người Lương Thần vô lực dựa vào trở về trên lưng ghế dựa, nhìn chằm chằm di động của mình, vẫn luôn nhìn như vậy.

427
Editor: Môca 

Tám giờ tối, Cảnh Hảo Hảo tiêu hóa xong bữa tối, đang chuẩn bị nằm ở trên giường xem ti vi, ngủ thiếp đi, kết quả di động của cô lại truyền đến một âm thanh ting ting.

Cảnh Hảo Hảo vừa nhìn nghệ sĩ hài trên ti vi mím môi cười, vừa không chút để ý cầm lấy điện thoại di động.

Là Weibo gửi nhắc nhở mới tới, Cảnh Hảo Hảo nhấn vào, liền thấy được một tấm ảnh chụp.

Vẫn là về phong ba màu hồng phấn công ty giải trí TS như trước, lúc này đây ảnh chụp, trên mặt hai người vẫn đánh Mosaic, nhưng ảnh chụp cũng lộ ra toàn bộ cổ của người phụ nữ.

Nhìn từ ảnh chụp, xương cốt của người phụ nữ này rất tinh tế, bộ dáng xương quai xanh đặc biệt xinh đẹp, phía trên phủ kín vết hôn xanh tím, thoạt nhìn ái muội mà lại kiều diễm.

Trên cổ cô ta, đeo một chui dây chuyện tinh tế, càng kéo dài nhỏ cổ của cô ta.

Chui dây chuyền kia, Cảnh Hảo Hảo cũng không thể quen thuộc hơn, bởi vì, hai năm trước, lúc Thẩm Lương Niên mang theo cô đi dạo phố, đã mua cho cô một cái giống y như đúc.

Sau lại, trùng hợp lúc cô và Phương Lộ đi dạo phố, đúng lúc gặp phải Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, lúc đó, cô đã muốn theo Lương Thần, trả dây chuyền kia lại cho Thẩm Lương Niên.

Dây chuyền kia, là một kiểu loại dễ bán, trên thế giới này người mua ngàn vạn.

Nhưng nội y, khách sạn Tứ Quý, chui dây chuyền, rất nhiều trùng hợp, làm cho trong nháy mắt này, đáy lòng Cảnh Hảo Hảo hiểu được, đây có lẽ hoàn toàn không phải trùng hợp, trực giác của cô vẫn luôn đúng, chỉ là cô lừa mình dối người không muốn nhận.

Cô thích cuộc sống tự do như vậy, cô không muốn bị người bắt buộc giữ ở bên người, nhận cuộc sống mình chưa từng muốn.

Cho nên, cô liền không ngừng thôi miên chính mình, an ủi chính mình.

Cho dù đến hiện tại, đáy lòng của cô, vẫn đang yên lặng nói với chính mình, đây vẫn là một sự trùng hợp......

Lương Thần thật sự hành động, cô phải làm sao bây giờ? Cứ trở về như vậy ư?

Nhưng mà, cô không cam lòng.
Cô là một con người, không phải vật sở hữu của anh.

Sắc mặt Cảnh Hảo Hảo tái nhợt ném điện thoại di động sang một bên, ôm chăn, ngơ ngác ngồi trên giường.

Trong ti vi trước mặt, tiếng cười bên trong tiết mục văn nghệ khôi hài vẫn không ngừng, nhưng Cảnh Hảo Hảo, lại cảm thấy tâm mình, vẫn rơi xuống, rơi xuống, như là không có tận cùng, không đến được điểm dừng chân.

......

Cảnh Hảo Hảo cả đêm không ngủ, mang theo mắt quầng thăm đi trung tâm thương mại.

Tiểu Cẩm nhìn thấy sắc mặt cô không tốt, nhịn không được quan tâm hỏi cô làm sao vậy?

Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu, miễn cưỡng kéo ra một nụ cười, thay đổi đồng phục làm việc, lúc đi ra, người bán hàng trong trung tâm thương mại đang tụ cùng một chỗ nói chuyện phiếm.

“Đây là ngày hôm qua bạn trai em mua cho em, nhìn xem đẹp mắt hay khó coi?”

“Đẹp mắt, Tiểu Mĩ em thực hạnh phúc, bạn trai cô đối với cô thật tốt, mỗi ngày đưa đón em đi làm.”

“Chị Trương, chị cũng đừng giễu cợt em, chị gả cho một nhân viên công vụ, tương lai có thu nhập ổn định, không cần lo lắng cho tương lai, hơn nữa đứa nhỏ còn có bộ dạng đáng yêu như vậy.”

“Tiểu Cẩm, cô thì sao? Bạn trai của cô đâu?”

“Bạn trai tôi qua hai ngày nữa sẽ trở lại, đến lúc đó tôi bảo anh ấy mời mọi người ăn cơm!”

“Hảo Hảo, lại đây ngồi đi, dù sao buổi sáng cũng không có người, cùng nhau tán gẫu một lát.”

Cảnh Hảo Hảo nhìn những khuôn mặt mỉm cười trước mặt, các đồng nghiệp một thân thoải mái, liền cảm thấy có chút chói mắt, cô cố gắng cong khóe môi lên một cái, nói: “Tôi đi toilet một chuyến."

Liền vội vàng rời đi.

Cảnh Hảo Hảo đứng ở trước gương toilet, vốc nước, rửa sạch mặt của mình.

428

Editor: Môca

Cô rõ ràng là từ thành phố lớn đi vào trấn nhỏ này, bộ dạng cô xinh đẹp, nói được một hơi lưu loát tiếng phổ thông, không giống như là những phụ nữ này, mở miệng nói ra tiếng phổ thông, mang theo một cỗ giọng nói quê hương.

Người trên trấn nhỏ thuần phác, không có nhiều lục đục với nhau, mọi người nhìn thấy cô, đều là vẻ mặt kinh diễm, không chút nào keo kiệt ca ngợi cô.

Trên trấn nhỏ rất ít nhìn khi thấy người bên ngoài, lại nghe nói cô là từ thành phố lớn tới đây, mỗi người đều hâm mộ hỏi cô trong thành phố lớn, có phải tòa nhà cao vút như trên ti vi không?

Ở trong mắt bọn họ, cô giống như là một tồn tại thực xuất sắc, nhưng trời biết, lúc cô nhìn thấy bọn họ, lại là hâm mộ cỡ nào.

Bọn họ có thể tùy tùy tiện liền lựa chọn cuộc sống của mình, có thể chọn một người mình thích, kết hôn sinh con, có thể vì củi gạo dầu muối tương dấm trà mà tính toán tỉ mỉ, có thể vào lúc giữa tháng lĩnh tiền lương chưa đến hai ngàn đồng, quét đi tất cả sương mù, ôm tâm vui vẻ về nhà báo tin vui.

Cô đi làm ở nơi này nhiều ngày như vậy, cô vẫn cảm thấy chính mình sắp giống như bọn họ, cô cố gắng làm cho chính mình quên mất những ác mộng đó, nhưng thật không ngờ, nên đến thì vẫn sẽ đến.

Người đàn ông kia giống như là ác ma không gì không làm được, dùng hết tất cả biện pháp không từ thủ đoạn, chiếm cứ không chịu rời đi khỏi thế giới của cô.

Cảnh Hảo Hảo hít sâu một hơi, rút hai tờ khăn giấy, lau khô gương mặt của mình.

Lúc trở lại quầy, nhóm đồng nghiệp vẫn tán gẫu vui vẻ như trước, thỉnh thoảng sẽ có một trận cười lớn.

Lúc trước, Cảnh Hảo Hảo sẽ cùng nhau nói chuyện phiếm với bọn họ, sẽ che miệng cười ra tiếng vào lúc buồn cười.

Nhưng hôm nay, cô lại không thể nào cười được, thậm chí có chút muốn khóc.

......

Bốn giờ chiều, Tiểu Cẩm đột nhiên hét lên một tiếng: “Tướng mạo nứ chính của phong ba màu hồng phấn công ty giải trí TS kia đã công bố!”Quen biết của cô ấy rất lớn, khiến người chung quanh đều xúm lại đây: “Thế nào, thế nào, để cho tôi xem xem!”

Cảnh Hảo Hảo đứng ở một bên, nghe được câu kia, liền cảm thấy như là một quả bom lớn, nổ tung ở đáy lòng của mình, nổ tung hoang mang lo sợ của cô, hồn bay phách tán.

Sữa dưỡng cô nắm trong tay,“choang” liền rơi xuống đất, bởi vì là bình thủy tinh, rơi bễ nát, dịch sữa màu trắng sềnh sệch chảy đầy đất.

Cảnh Hảo Hảo vội vàng cúi người, đi dọn dẹp.

“Sao chỉ có một phần ba mặt, tôi còn tưởng rằng tôi có thể nhìn thẩy cả khuôn mặt chứ.”

“Đúng vậy, thực mất hứng.”

“Chỉ là, cô xem đi, trên tin tức nói, tám giờ sáng ngày mai, sẽ công bố chính xác gương mặt của nữ minh tinh này, hơn nữa còn có tên, lai lịch, bối cảnh của cô ta luôn......”

Tiểu Cẩm đọc từng chữ của lời độc giả trên đó, tay cầm mảnh vụn thủy tinh của Cảnh Hảo Hảo, đột nhiên hung hăng run lên một chút, mảnh vụn thủy tinh bén nhọn, liền hung hăng chui vào đầu ngón tay của cô.

Tay đứt ruột xót, đau đớn toàn tâm nhanh chóng truyền đến đáy lòng của cô, cô lại như là hoàn toàn không cảm giác được, trong đầu vẫn vờn quanh tin tức Tiểu Cẩm vừa mới đọc qua.

“Có lẽ thật sự như là Hảo Hảo nói vậy, đây là sáng tác của ngôi sao.”

“Chỉ là chuyện này rất có ý tứ nha, quan trọng nhất của phụ nữ chính là thân thể, tuôn ra chuyện như vậy cho người toàn thế giới nhìn, cô nói về sau ai còn dám cưới cô ta?”

“Kiếm tiền là được rồi, phỏng chừng cô ta cũng không trông cậy vào lập gia đình đâu, cô xem trong vòng giải trí có bao nhiêu đại minh tinh, đều 34 rồi, còn chưa có kết hôn.”

“Loại phụ nữ này, đàn ông chơi đùa thì còn có thể, thật muốn lấy về nhà làm vợ, khẳng định vẫn sẽ suy nghĩ một chút.”

429
Editor: Môca

Mọi người thất chủy bát thiệt??? Thảo luận trong chốc lát, liền tản ra chung quanh, đi làm một lần nữa.

Tiểu Cẩm quyệt miệng, suy nghĩ trong chốc lát, liền bắt đầu bình luận, bởi vì bằng cấp không cao, lúc Tiểu Cẩm muốn nói thành ngữ, liền không đặc biệt xác định, liền ngẩng đầu đến hỏi Cảnh Hảo Hảo.

Kết quả nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo ngồi xổm xuống, đang cầm mảnh nhỏ thủy tinh ngẩn người, có từng chất lỏng đỏ tươi, theo đầu ngón tay của cô, rơi lên sữa dưỡng trên đất.

Màu đỏ và trắng noãn, đan xen cùng một chỗ, kích thích cả người Tiểu Cẩm chợt để di động xuống, chạy đến trước mặt Cảnh Hảo Hảo: “Hảo Hảo, sao tay chị lại chảy máu?”

Cảnh Hảo Hảo hoàn hồn, sắc mặt tái nhợt: “Chị không sao.”

Nói xong, cô liền tiếp tục đi nhặt mảnh thủy tinh trên đất, kết quả bởi vì động tác quá nhanh, lại đâm ra một vết thương trên tay cô, đầu ngón tay cô đau đến co rúm lại một chút, theo sau liền dường như không có việc gì, tiếp tục đi kiểm.

“Hảo Hảo, chị đừng nhặt những thứ này nữa, chị để em làm đi, chị nhanh đi xem tay của mình, có lưu lại mảnh thủy tinh nào ở bên trong không.”

Tiểu Cẩm nói xong, một phen kéo Cảnh Hảo Hảo từ trên đất lên, cầm khăn giấy đưa cho Cảnh Hảo Hảo, liền cúi người, nhanh nhẹn thu thập tốt đống hỗn độn trên đất.

Cảnh Hảo Hảo nắm ngón tay của mình, chờ ngừng máu, cầm khăn ướt lau sạch sẽ vết máu trên tay, rồi lấy di động từ trong túi mình ra lần nữa, xem lại tin tức lúc nãy.

Thật sự giống như là Tiểu Cẩm vừa mới đọc vậy, nói tám giờ sáng mai, sẽ công bố tất cả tin tức của người phụ nữ trên ảnh chụp.

Mọi người đã nhắn lại đến sắp điên rồi, toàn bộ đều đang ngồi chờ.Cảnh Hảo Hảo nhìn con số nhắn lại một chút, đã qua trăm vạn.

Thật sự là mọi người đều biết......

Thần thái Cảnh Hảo Hảo, hơi có chút hoảng hốt.

“Nghĩ cái gì vậy?” Tiểu Cẩm vỗ vỗ bả vai Cảnh Hảo Hảo, tiến lên, nhìn thoáng qua di động Cảnh Hảo Hảo, nhìn đến ảnh chụp phía trên, cẩn thận nhìn chằm chằm hai lần: “Tuy rằng chỉ có thể nhìn thấy miệng và cằm của người phụ nữ này, nhưng nhìn ra là một mỹ nữ tuyệt thế, chỉ là cũng không có gì để bàn, bộ dáng đẹp mắt hay khó coi, cũng là uổng phí, nhưng khẳng định cũng không phải người tốt lành gi......”

Tiểu Cẩm nói xong, liền xoay qua nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo, sau đó câu nói liền dừng một chút, cô ấy nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo hồi lâu, ánh mắt trở nên có chút cổ quái, qua một lúc lâu, Tiểu Cẩm mở miệng nói: “Thật sự là kỳ quái, Hảo Hảo, sao em cảm thấy chị và bộ dáng một phần ba của người trên ảnh chụp này giống nhau như đúc chứ?”

Lời nói của Tiểu Cẩm, khiến Cảnh Hảo Hảo cả kinh chợt quay đầu, cười nói với Tiểu Cẩm: “Sao có thể chứ, phỏng chừng là trùng hợp thôi.”

“Phải không?” Tiểu Cẩm nghiêng đầu, cắn ngón tay nghĩ nghĩ: “Hảo Hảo, lần đầu tiên lúc em thấy chị, liền cảm thấy chị nhìn đặc biệt quen mắt, luôn cảm thấy em từng thấy chị ở đâu rồi, Hảo Hảo chị bộ dạng xinh đẹp như vậy, sẽ không thật là ngôi sao chứ?”

Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo chợt căng thẳng, tuy rằng cô từng quay chụp rất nhiều phim truyền hình, nhưng đa số đều là nhân vật không thu hút, rất khó được người nhớ kỹ, hơn nữa rất ít có tin tức ra ngoài, độ nổi tiếng thật sự không cao, chẳng lẽ Tiểu Cẩm đúng lúc nhận ra cô?

“Chỉ là, cũng không có khả năng, nếu chị thật là đại minh tinh, sao lại chạy đến ngốc ở trấn nhỏ này của tụi em!”

Tiểu Cẩm vỗ vỗ bả vai Cảnh Hảo Hảo: “Hảo Hảo, chị tốt như vậy, khẳng định sẽ không làm ra chuyện phong ba màu hồng phấn này.”

Cảnh Hảo Hảo miễn cưỡng gật gật đầu, tay nắm di động, đặc biệt dùng sức.
430

Editor: Môca

Cô cảm thấy lời nói Tiểu Cẩm giống như là hai bàn tay hung hăng dùng sức ném ở trên mặt của cô, vang dội mà lại thanh thúy.

Cô tốt như vậy...... Trời biết, kỳ thật cô tuyệt không tốt, cô cực hỏng bét...... Toàn thân, trong trong ngoài ngoài, đều bẩn.

......

Cơm chiều, dưới tình huống bình thường, Cảnh Hảo Hảo sẽ làm bạn với Tiểu Cẩm, ăn ở phố mỹ thực dưới trung tâm thương mại.

Trung tâm thương mại trong trấn nhỏ, sáu giờ tối đúng lúc là giờ đóng cửa, Tiểu Cẩm vội vàng thay đổi quần áo, lao tới, đẩy Cảnh Hảo Hảo đi vào thay quần áo.

Đợi năm phút đồng hồ, Tiểu Cẩm đứng ở ngoài cửa phòng cất giữ, gõ gõ cửa, kêu: “Hảo Hảo, chỉ đã xong chưa?”

Bên trong không có tiếng động.

Tiểu Cẩm đẩy đẩy cửa, cửa không có khóa trái, liền bị cô dễ dàng đẩy ra, Tiểu Cẩm nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo đứng ở bên trong, ánh mắt nhìn chằm chằm thẳng tắp vách tường phòng cất giữ, ánh mắt si ngốc, không biết suy nghĩ cái gì, sắc mặt của Cảnh Hảo Hảo đặc biệt tái nhợt, không có một chút huyết sắc, như là có thể té xíu bất cứ lúc nào.

Tiểu Cẩm chưa từng nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo như vậy cô hoảng sợ, “Hảo Hảo, sao sắc mặt của chị lại khó coi như vậy, có phải thân thể không thoải mái đúng không?”

Tiểu Cẩm nói xong, liền nâng tay lên, sờ sờ trán Cảnh Hảo Hảo, phát hiện nóng kinh người: “Trời ạ, chị lại có thể đang phát sốt, hiện tại em mang chị đi khám bác sĩ.”

Lúc này Cảnh Hảo Hảo mới hoàn hồn, đáy lòng thật sự không có khí lực ứng đối, nhưng trên mặt lại vẫn cố gắng cười nói: “Không sao, hôm nay chị không ăn cơm với em, chị về nhà nghỉ ngơi trước.”

“Muốn em đưa chị đi không?”

“Không cần, chị tự đón xe trở về.”

“Vậy được rồi, trên đường chị chậm một chút.” Giọng nói Tiểu Cẩm nghe có chút miễn cưỡng.Cảnh Hảo Hảo chỉ nhẹ nhàng gật gật đầu, ngay cả gặp lại cũng chưa nói, liền đạp bước chân, đi ra khỏi phòng cất giữ.

“Hảo Hảo, chị còn chưa thay quần áo đâu.”

Cảnh Hảo Hảo hoàn hồn,“À” một tiếng, cũng không quản Tiểu Cẩm mở cửa ra, trực tiếp nâng tay lên, bắt đầu cởi quần áo.

Tiểu Cẩm trợn mắt há hốc mồm nhìn phản ứng của Cảnh Hảo Hảo, vội vàng nâng tay lên, đóng cửa lại, vẻ mặt khẩn trương nhìn Cảnh Hảo Hảo: “Hảo Hảo, chị không sao chứ?”

Cảnh Hảo Hảo lắc đầu, trầm mặc không nói thay đổi quần áo, mất hồn mất vía rời khỏi trung tâm thương mại.

Người trên trấn nhỏ cũng không nhiều, mặc dù lúc này là giờ tan tầm cao điểm, đường vẫn vô cùng thông thuận như trước, Cảnh Hảo Hảo dọc theo gạch lót đường, vô tình tiêu sái đi hồi lâu, cô mới hoảng hốt ngừng lại.

Phát hiện, lúc này đêm đã khuya.

Cô nhận thức không ra vị trí hiện tại của mình, ngẩng đầu, nhìn nhìn trải phải, trông thấy quảng trường cách phía trước không xa, có rất nhiều bác gái đang khiêu vũ trên quảng trường, đang phát [tiểu bình quả] gần đây đi đến chỗ nào cũng có thể nghe thấy.

Cảnh Hảo Hảo đi đến bên cạnh trạm xe, chờ xe buýt tới, ngồi ở trên xe buýt, nhìn bên ngoài nhoáng lên từng cảnh đêm trong trấn nhỏ, đáy lòng hiện lên một tầng bi ai.

Hơn mười ngày ngắn ngủi này, giống như là một giấc mộng tốt đẹp của cô, chỉ là trong nháy mắt, liền tan thành mây khói.

Chẳng lẽ, cô vẫn trốn không thoát số mệnh sao? Phải về trong cuộc sống bị giam cầm tự do ư?

Xe buýt còn chưa tới trạm, cô liền hốt hoảng xuống xe, dọc theo đường đi, giống như du hồn cô đơn đáng thương đi hồi lâu, mới trở lại phòng thuê của mình.

Cô còn nghĩ ở nơi này một năm, đợi sau khi cảm giác mới mẻ của Lương Thần qua đi, liền đi thành phố lớn theo đuổi cuộc sống của mình.

Hiện tại suy nghĩ một chút, giấc mộng lúc ấy của cô, thật tốt đẹp, đẹp đến mức viễn vông!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro