446-450

446
Cả đời này của Lương Thần, chưa bao giờ ăn nói khép nép lấy lòng một người như vậy, mấy ngày nay, anh vẫn đều đang nói với mình, dung túng nuông chiều, đang dung túng nuông chiều.

Thẳng đến giờ này khắc này, lời nói bén nhọn như vậy của cô đâm vào đáy lòng anh, anh vẫn khiến cho chính mình yên lặng chịu đựng như trước, anh nghĩ, Cảnh Hảo Hảo luôn toàn tâm toàn ý đòi niềm vui của cô, chỉ cần chính mình toàn tâm toàn ý đối tốt với cô, cô sẽ tha thứ cho mình, tiếp nhận mình.

Lương Thần âm thầm hút hai hơi thật sâu, áp chế khó chịu nơi đáy lòng mình, chậm rãi xoay người rời đi từ trên người Cảnh Hảo Hảo.

Cảnh Hảo Hảo lập tức kéo chăn, đắp ở trên người của mình, xoay người, cho anh một bóng lưng.

Hành động của cô như muốn nhanh chóng phân rõ giới hạn với anh, đâm đến Lương Thần suýt nữa có chút thở không nổi.

Hóa ra, thương tổn, là một người giao cho một người khác quyền lực đặc biệt.

Từ nhỏ đến lớn, anh hướng đến đều là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, mỗi người nhìn thấy anh, đều nhường nhịn ba phần, khách khách khí khí.

Anh chưa bao giờ biết bị thương tổn là cảm giác như thế nào, anh cũng vẫn cảm thấy chính mình là người đàn ông cường đại, đao thương bất nhập nhất trên thế giới, sẽ không bị bất luận kẻ nào xúc phạm tới.

Nhưng trong vô hình, anh lại cho Cảnh Hảo Hảo muốn làm gì thì làm, tùy ý làm bậy quyền lực ở trong thế giới của mình.

Tình yêu chính là một hồi quyết đấu, ai yêu trước người đó liền thua.

Anh từng càn rỡ với cô như vậy, nay anh lại khắc chế cảm xúc của mình, cam tâm tình nguyện thỏa hiệp vì cô.

Thật sự ứng với câu nói kia, thích vui vẻ sẽ làm càn, nhưng yêu thì sẽ khắc chế.

Lương Thần nuốt nuốt nước miếng, nói với bóng lưng Cảnh Hảo Hảo: “Ngủ ngon, Hảo Hảo.”

Cảnh Hảo Hảo im lặng nằm ở nơi đó, một chút phản ứng cũng không có, thậm chí ngay cả thân thể cũng không có nhúc nhích chút nào.
Trong lời nói của anh, tựa như ném vào trong bầu trời đêm vô hạn không lay động chút nào, biến mất vô tung vô ảnh, không có chút đáp lại.

......

Ngày hôm sau, Cảnh Hảo Hảo tỉnh lại, cả người có chút xương sống thắt lưng đều đau, thật lâu sau cô mới nghĩ đến tối hôm qua, chính mình lại làm chuyện kia với Lương Thần.

Cô xốc chăn lên, ngồi dậy, lúc xoay người xuống giường, nhìn thấy bên gối đặt một túi mua sắm lớn, không cần suy nghĩ nhiều, Cảnh Hảo Hảo cũng biết, đó là lễ vật Lương Thần mua cho cô.

Cô vươn tay, lấy lại, mở ra, nhìn thấy bên trong là túi xách sa hoa số lượng có hạn, hạ mí mắt xuống, nhét túi về lại trong bao, giống như lúc trước, tiện tay đặt ở trên tủ đầu giường, vào phòng tắm.

......

Lúc này đây, Cảnh Hảo Hảo cũng không có giống như trước, muốn không có việc gì ngây ngốc ở trong biệt thự.

Ngày hôm sau cô trở lại thành phố Giang Sơn, liền liên hệ Tiên nhi, để cô ấy giúp mình lưu ý kịch bản thích hợp, nếu nhân vật có thể, trực tiếp nhận lấy.

Mười giờ sáng hôm nay, cô nhận được điện thoại Tiên nhi gọi tới, là một bộ phim cổ trang, đóng vai nữ số hai ở bên trong, em họ của nam chính, là một nhân vật rất khiến người vui vẻ, ở bên trong trình diễn một hồi tình yêu khôi hài thoải mái với thị vệ hoàng đế.

Cảnh Hảo Hảo đại khái nghe xong một lần, cảm thấy không có vấn đề gì, trực tiếp để cho Tiên nhi nhận lấy.

Tuy rằng Cảnh Hảo Hảo không nổi danh, nhưng cũng coi như là một diễn viên thâm niên, thù lao không cao, rất nhiều đạo diễn danh tiếng đều thích dùng.

Cho nên buổi sáng Cảnh Hảo Hảo đồng ý, buổi chiều đạo diễn liền đáp lời cho Cảnh Hảo Hảo, bảo cô ngày mai đi thử kính, nếu thích hợp, hôm sau liền có thể vào tổ phim quay chụp.

......

Đêm đó, Lương Thần trở về khuya như trước.

Cảnh Hảo Hảo đã ngủ thiếp đi, buổi sáng ngày hôm sau, lúc Lương Thần tỉnh lại, 

447

Lúc trước, Cảnh Hảo Hảo không phải không có dậy sớm, nhưng từ sau khi Lương Thần đi sớm về trễ, mỗi lần cô tỉnh lại nhìn thấy Lương Thần còn chưa rời đi, đều là giả bộ ngủ, chờ sau khi Lương Thần ăn xong bữa sáng, rời khỏi đi làm, mới chậm rãi bò dậy từ trên giường.

Cho nên hôm nay, Lương Thần đi ra từ toilet, lúc đeo caravat, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo ngồi dậy từ trên giường, cả người hơi sửng sốt một chút.

“Em,” Lời nói Lương Thần dừng một chút, nói: “Tỉnh?”

Cảnh Hảo Hảo vẫn giống như trước, lạnh như băng nhìn lướt qua lễ vật mới đặt ở bên gối, sau đó đi vào phòng tắm, rửa mặt.

Cảnh Hảo Hảo đi xuống lầu đi vào phòng ăn, Lương Thần còn chưa động vào bữa sáng, nhìn thấy cô tiến vào, ánh sáng nơi đáy mắt anh hơi chớp động một chút, nghiêng đầu, nói với thím Lâm: “Đi chuẩn bị bữa sáng cho tiểu thư.”

Thím Lâm nhanh nhẹn bưng bữa sáng lên, đặt ở trước mặt Cảnh Hảo Hảo.

Cảnh Hảo Hảo cúi đầu, không nói một câu cúi đầu ăn cơm.

Lúc trước Lương Thần vì tiết kiệm thời gian, tốc độ ăn cơm rất nhanh, nhưng Cảnh Hảo Hảo ăn chậm rãi, cả người anh cũng kìm lòng không đậu mà thả chậm tốc độ theo.

Trên bàn cơm, tuy rằng giống như trước, không có trao đổi gì, nhưng đáy lòng Lương Thần lại hơi có chút kinh hỉ.

Có phải...... lúc này đây Hảo Hảo tỉnh lại, không có giả bộ ngủ chờ anh rời đi, đại biểu cho cô đã bắt đầu có chút dịu đi với anh không?

Cảnh Hảo Hảo ăn xong một ngụm cháo trong chén, buông thìa, nhìn thoáng qua Lương Thần cầm giấy ăn, đang lau miệng, mấp máy môi, nói: “Tôi có việc muốn nói với anh.”Đây là câu nói đầu tiên từ sau khi Cảnh Hảo Hảo bị anh mang từ trấn nhỏ về thành phố Giang Sơn, tâm bình khí hòa nói với anh, cực kỳ ngoài dự kiến của Lương Thần, tay cầm giấy ăn của anh dừng ở  bên môi một lúc, mới quay đầu nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, phát hiện mặt trời thật là dâng lên từ phía đông, lúc này mới mở trừng hai mắt, quay đầu, nhìn Cảnh Hảo Hảo, biểu tình trên mặt trở nên có chút sinh động, anh kéo nụ cười, cả khuôn mặt thoạt nhìn chói mắt mà yêu diễm, giọng nói ôn hòa nói: “Hảo Hảo, em nói đi.”

Qua một lát, Cảnh Hảo Hảo mới mở miệng nói: “Tôi bảo Tiên nhi nhận giúp tôi một bộ phim, hôm nay phải đi thử vai.”

Hóa ra chính là việc này...... Lương Thần gật gật đầu, không chút do dự nói: “Đây là chuyện tốt, em trực tiếp bảo tài xế đưa em đi là được rồi.”

Dừng một chút, Lương Thần ý thức được tự do đáy lòng Cảnh Hảo Hảo khát vọng, lại mở miệng nói: “Nếu em cảm thấy không quen, có thể tự mình lái xe, trong gara có rất nhiều xe, chìa khóa xe đều có ở chỗ thím Lâm, em tùy tiện chọn một chiếc mình thích.”

“Để nói sau.” Giọng nói Cảnh Hảo Hảo thản nhiên đáp lại một câu, còn nói: “Nếu hôm nay tôi thử vai thành công, ngày mai sẽ chính thức quay chụp.”

“Ừ.” Lương Thần không đợi Cảnh Hảo Hảo nói xong, lại gật gật đầu.

“Địa điểm quay chụp ban đầu là Ảnh Thị Thành, cách thành phố Giang Sơn ba tiếng đường xe, qua lại có chút không tiện, cho nên tôi muốn ở lại trong tổ phim.”

Lương Thần không nói chuyện trong chốc lát, đáy lòng Cảnh Hảo Hảo nghĩ, anh quả nhiên là như thế, muốn dùng hết biện pháp giam giữ cô.

Nhưng mà, suy nghĩ của cô còn chưa rơi xuống, giọng nói Lương Thần liền vang lên bên tai, nhưng là nói với thím Lâm bên người: “Thím Lâm, thím hỗ trợ chuẩn bị cho tiểu thư một ít quần áo và đồ dùng hằng ngày.”

Thím Lâm nói: “Vâng, Thần thiếu gia.”

Cảnh Hảo Hảo có chút khó có thể tin nhìn thoáng qua Lương Thần.

448

Trên mặt người đàn ông cũng không có chút không tình nguyện nào, mi tâm nhẹ nhàng nhíu lại, như là nghĩ cái gì, qua một lát, lại nói với thím Lâm: “Chung quanh Ảnh Thị Thành đều là núi, hiện tại là mùa hè, muỗi rất nhiều, nhớ mang mùng qua cho tiểu thư.”

“Ừ......” Dừng một chút, anh lại mở miệng: “Nơi đó địa phương xa xôi, giao thông cũng không tiện lợi, mua đồ cũng không tiện. Như vậy đi, thím và tài xế cùng đi đưa tiểu thư, cầm thứ có thể đựng chút sữa tươi cho cô ấy...... Ừm...... Vì phòng ngừa quá thời hạn, trực tiếp mua một tủ lạnh nhỏ, cùng mang qua cho tiểu thư, giúp cô ấy thu thập mọi thứ thỏa đáng, xác nhận không có việc gì, rồi trở về.”

“Đã biết, Thần thiếu gia.”

Lương Thần gật gật đầu, cẩn thận suy nghĩ một vòng, như là cảm thấy chính mình an bài đã toàn diện, quay đầu nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo, giữa mặt mày tuấn lãng lưu chuyển một cỗ sung sướng, giọng nói ôn hòa: “Hảo Hảo, nếu em có cái gì cần và muốn chuẩn bị, trực tiếp nói cho thím Lâm.”

Cảnh Hảo Hảo mười bốn tuổi tiến vào vòng giải trí, ở bên trong lăn đánh suốt sáu năm, mặc dù có trợ lý Tiên nhi, nhưng vẫn kém hơn ngôi sao nổi tiếng, lần nào không phải do bản thân tự chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi thứ.

Cô thật không ngờ, chính mình tùy ý đề suất một chuyện, Lương Thần lại có thể để bụng thay cô an bài thỏa đáng như vậy.

Cảnh Hảo Hảo nhìn mặt mày tuấn nhã mang theo ý cười của người đàn ông, chỉ cảm thấy như là có một mảnh lá cây, chậm rãi bay xuống trên đáy lòng giống như mặt hồ tĩnh lặng của mình, kích khởi một tầng lại một tầng sóng gợn, qua thật lâu cũng không thể bình tĩnh được.

Lương Thần nhìn thần thái trầm mặc không nói của Cảnh Hảo Hảo, tươi cười hơi thu liễm một ít, nhưng vẫn có kích động và nhảy nhót không kiềm chế được biểu lộ ra ngoài: “Vậy...... Nếu không có việc gì, anh đi làm trước.”

Cảnh Hảo Hảo ngồi ở ghế cơm, lẳng lặng gật đầu.

Lương Thần ngồi ở bên cạnh cô không nói gì, hơn nửa ngày anh mới gật gật đầu, sau đó đứng lên, mở hai bước đi về phía phòng ăn, như là nhớ tới cái gì, dừng một chút, quay đầu nhìn Cảnh Hảo Hảo ngồi im lặng trên ghế cơm, nhẹ giọng nói: “Hảo Hảo, đi vào trong đó nhớ chăm sóc tốt cho mình.”

Cảnh Hảo Hảo đưa lưng về phía Lương Thần, lúc này đây không có hé răng, cũng không có gật đầu.Cô chỉ cảm thấy như là có thứ gì đó, chặn ở yết hầu của mình, nói không nên lời rốt cuộc là tư vị gì.

Trong chốc lát, cô nghe thấy Lương Thần phía sau, mở bước chân rời đi.

Thẳng đến ngoài cửa vang lên tiếng xe khởi động, Cảnh Hảo Hảo mới chậm rãi đứng lên, lên lầu, thay quần áo, phân phó tài xế đưa mình đi tổ phim.

......

Mười một giờ trưa, Cảnh Hảo Hảo thử vai một đoạn liền được nhận.

Phần lớn tổ phim đã chạy tới Ảnh Thị Thành vào buổi trưa trước, dặn dò ngôi sao năm giờ chiều tập hợp ở Ảnh Thị Thành.

Cảnh Hảo Hảo ở trên đường về biệt thự, gọi cho thím Lâm một cú điện thoại, trở lại biệt thự, thím Lâm đã chuẩn bị xong những thứ buổi sáng Lương Thần an bài cho cô.

Ăn xong cơm trưa, thím Lâm liền chỉ huy người hầu nhét sữa, tủ lạnh loại nhỏ, mùng, ra giường vỏ chăn và một ít đồ dùng cuộc sống vào trong cóp sau xe.

Lúc thím Lâm kiểm tra đồ vật, Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy bên trong còn đựng mấy bao băng vệ sinh, kem đánh răng và sữa rửa mặt cô quen dùng.

Cô chỉ đi qua quay phim, nhưng người hầu trong biệt thự lại ở dưới sự phân phó của Lương Thần, quả thực ép buộc như là chuyển nhà.

Trước khi xuất phát, thím Lâm gọi cho Lương Thần một cú điện thoại, Lương Thần ở đầu kia điện thoại tỉ mỉ dặn dò rất nhiều, thím Lâm nhất nhất đáp ứng, trước khi cúp điện thoại, thím Lâm nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo: “Cảnh tiểu thư, cô muốn nói một tiếng với Lương tổng không.”

449

Cảnh Hảo Hảo đứng ở một bên, nhìn chằm chằm điện thoại, giật giật môi: “Giúp cháu nói tiếng gặp sau với anh ấy.”

Nói xong, liền dẫn đầu xoay người đi ra nhà lên xe.

Đầu kia điện thoại, Lương Thần nghe được tỉ mỉ đối thoại của thím Lâm và Cảnh Hảo Hảo, anh hơi trầm mặc trong chốc lát, vừa cẩn thận dặn thím Lâm chăm sóc tốt Hảo Hảo vài lần, mới cắt đứt điện thoại.

......

Chung quanh Ảnh Thị Thành chỉ có một khách sạn, cấp bốn sao, mỗi khi có tổ phim tới nơi này quay chụp, đều sẽ ở hết bên trong.

Mùa hè là thời kỳ quay phim cao điểm, phòng khách sạn có chút không đủ dùng, hai người Cảnh Hảo Hảo và Tiên nhi ở một gian.

Thím Lâm trải ra giường và vỏ chăn mang từ trong nhà đến cho Cảnh Hảo Hảo, treo mùng xong, còn đặt từng món đồ dùng rửa mặt của Cảnh Hảo Hảo ở trong toilet, tài xế mang tủ lạnh nhỏ lên, kết nối điện, đặt từng hộp sữa vào trong.

Hai người im lặng không lên tiếng bận rộn, hoàn toàn không cần Cảnh Hảo Hảo động tay, đã an bài hoàn thiện hết tất cả cho cô.

Năm giờ, tổ phim tập hợp, thím Lâm và tài xế ngàn dặn vạn dò Cảnh Hảo Hảo nửa ngày phải chiếu cố tốt chính mình, rồi mới rời đi.

......

Buổi tối Lương Thần về nhà, trong biệt thự yên tĩnh như thường ngày, nhưng gian phòng thiếu Cảnh Hảo Hảo, anh lại cảm thấy có chút vắng vẻ.

Lương Thần nằm ở trên giường, lăn qua lộn lại như thế nào cũng không ngủ được, anh cầm lấy di động, muốn gọi điện thoại cho Cảnh Hảo Hảo, vừa tìm được số điện thoại của cô, lại ngượng ngùng hạ tay xuống.Ở trên giường lăn qua lộn lại đến rạng sáng, Lương Thần mới mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, vừa sáng sớm, anh đã đi xuống lâu, nhìn một bàn bữa sáng phối hợp dinh dưỡng vừa đúng, nghĩ đến Cảnh Hảo Hảo ở trong tổ phim bận rộn, chỉ sợ bữa sáng đều là thức ăn tạm thông qua, mặt Lương Thần buộc chặt trầm mặc trong chốc lát, quay đầu hỏi thím Lâm: “Tiểu thư đã lấy toàn bộ đồ chưa? Có quên cái gì không?”

Thím Lâm luôn hiểu Lương Thần, biết anh hỏi như vậy, là đang tìm cớ đi thăm Cảnh Hảo Hảo, liền cẩn thận nghĩ nghĩ, nói: “Lúc đi, chỉ chuẩn bị mùng cho Cảnh tiểu thư, không có chuẩn bị nước hoa và nước đuổi côn trùng, hiện tại là mùa hè, nơi đó muỗi nhiều, làn da Cảnh tiểu thư mềm mại, khẳng định sẽ bị muỗi đốt.”

Lương Thần nhíu nhíu mày, sau đó “ừm” một tiếng, nói với thím Lâm: “Buổi chiều sớm chuẩn bị bữa tối một chút, đựng trong hộp thức ăn, tôi đi Ảnh Thị Thành một chuyến.”

“Đã biết.”

Lương Thần phân phó xong, liền đứng dậy đi công ty.

Bận cả buổi sáng, mãi cho đến mười hai giờ rưỡi giữa trưa mới hơi có một cơ hội để thở, Lương Thần trở lại văn phòng, mở ra cơm trưa Tô Tiểu Tả đã gọi cho mình ra, hỏi: “Buổi chiều còn có an bài gì?”

Tô Tiểu Tả cầm ipad, điểm hai cái, trả lời: “Ba giờ có một cuộc họp thường ký của cao tầng công ty, năm giờ hẹn Trương tổng đi đánh gôn.”

“Đẩy thời gian hội nghị thường kỳ lên một chút đi, cô gọi một cú điện thoại cho Trương tổng, hẹn hôm khác.”

“Vâng, Lương tổng.”

Lương Thần cầm đũa, chà xát hai cái, liền nói: "Lát nữa cô chọn lựa cái thời gian, đi mua giúp tôi một lọ nước hoa và nước đuổi côn trùng.”

Tô Tiểu Tả là tốt nghiệp trường cao đẳng, đến tập đoàn Giang Sơn làm thư ký mấy năm nay, vẫn được người hâm mộ, hiện tại đại BOSS lại để cho cô đi mua nước hoa và nước đuổi côn trùng, khó tránh khỏi có chút người tài làm việc nhỏ, Tô Tiểu Tả sửng sốt một chút, mới gật đầu đáp vâng.

Không đến hai tiếng, Lương Thần liền qua loa kết thúc cuộc họp thường kỳ của công ty, lái xe trở lại biệt thự, muốn thím Lâmchuẩn bị tốt hộp đồ ăn, liền đi Ảnh Thị Thành.

450

Không đến hai tiếng, Lương Thần liền qua loa kết thúc cuộc họp thường kỳ của công ty, lái xe trở lại biệt thự, muốn thím Lâm chuẩn bị tốt hộp đồ ăn, liền đi Ảnh Thị Thành.

Từ thành phố Giang Sơn đến Ảnh Thị Thành, tốc độ xe phóng tới nhanh nhất, cũng cần hai tiếng rưỡi, lúc Lương Thần tới Ảnh Thị Thành, đã là năm giờ chạng vạng.

Thím Lâm sống một bó to tuổi, tâm tư tự nhiên lão thành, Ảnh Thị Thành lớn, phân rất nhiều khối, cho nên thím Lâm cố ý lưu ý một chút địa điểm quay chụp của Cảnh Hảo Hảo, ở “Tần vương cung”, còn nhớ kỹ tổ phim tên “Mẫu nghi thiên hạ”.

“Tần vương cung” Là dựa theo tỉ lệ cố cung, so sánh xây dựng nên, chiếm diện tích rất lớn, mặc dù không sánh bằng cảm giác lắng đọng lịch sử tang thương qua năm tháng của cố cung, nhưng lại bởi vì rất nhiều phim truyền hình cổ trang nổi tiếng đều sinh ra từ Ảnh Thị Thành, khiến cho hai năm nay Ảnh Thị Thành đã trở thành cảnh rất nhiều du khách đi du lịch.

“Tần vương cung” Trừ bỏ địa điểm quay chụp bị phong tỏa, cấm người ra vào, những địa phương khác vẫn mở ra du lịch như trước.

Lương Thần trực tiếp dừng xe ở cửa “Tần vương cung”, mua một tấm vé vào cửa, đi vào.

Lương Thần dọc theo con đường lót đá màu xanh của “Tần vương cung”, ở trong cung điện nặng nề, đi hồi lâu, rốt cục ở cửa một khu nhà cung điện, thấy được chữ địa điểm quay chụp của “Mẫu nghi thiên hạ”.
Lương Thần dọc theo bậc thang, đi lên từng bước một, nhìn đến cửa chính cung điện kéo một tấm chữ đỏ, phía trên viết chữ “Cấm đi vào”.

Lương Thần giương mắt, là có thể thấy trong cung điện đầy người, tận cùng bên trong có rất nhiều diễn viên mặc  cổ trang hoa lệ, trên đầu đội trang sức quý giá ung dung đẹp đẽ, các biểu tình nghiêm cẩn, trong đó một người đàn ông mặc long bào màu hoàng kim đang nói chuyện với một cô gái mặc đồ màu hồng phấn, biểu tình hai người thoạt nhìn đều có chút phẫn nộ, như là đang cãi nhau vì chuyện gì đó, cuối cùng người đàn ông kia trực tiếp phất tay áo, đá nghiêng bàn trà trước mặt, xoay người bước đi, thị vệ đứng ở một bên vội vàng đuổi kịp, hai người còn chưa đi ra khỏi phòng, lièn có một cô gái mặc đồ màu xanh biếc, sôi nổi nhảy lên, nhìn thấy thị vệ, đáy mắt chợt sáng lên một đạo ánh sáng, miệng không biết hô một câu lời kịch gì đó, thị vệ kia vụng trộm nhìn cô một cái, biểu tình buộc chặt rời đi theo phía sau chàng trai mặc long bào kia.

Cô gái màu xanh biếc kia, chính là Cảnh Hảo Hảo, cô bỉu môi, nhìn hai người đàn ông rời đi, phồng quai hàm, liền căm giận xoay người chạy vào tận cùng bên trong điện phủ, hoa chân múa tay vui sướng không biết nói cái gì với cô gái váy màu hồng kia, sau lại liền nghiến răng nghiến lợi than thở không ngừng, chọc cho cô gái váy màu hồng đó mỉm cười.

Đây là lần đầu tiên Lương Thần nhìn thấy hiện trường quay chụp của Cảnh Hảo Hảo, cho dù anh biết là diễn trò, nhưng nhìn thấy biểu tình kích động, đáng yêu, phẫn nộ ở trong bộ phim của Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng vẫn hơi bị tác động.

Lương Thần cũng không có tiến lên quấy rầy, chính đứng xem xa xa, vẫn đợi cho đến hơn sáu giờ, thái dương xuống núi, tổ phim mới dừng lại, mọi người đều tản đi tháo trang sức.

Lương Thần vốn là bộ dạng soái khí mê người, khiến người chú ý, đứng ở cửa đại điện, dẫn tới không ít nhân viên công tác và ngôi sao đi ra ghé mắt nhìn.

Có vài người, có lẽ nhận ra anh là ai, nhưng là bởi vì không có tiếp xúc, cũng chỉ cung kính cúi đầu, ngay lập tức rời đi.

Lương Thần như là không có nhìn thấy thần thái và phản ứng những người đó, ung dung trấn định nhìn chằm chằm cửa đại điện, sau đó nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo và Tiên nhi vừa nói vừa cười đi ra theo phía sau rất nhiều nữ minh tinh.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro