C316-320 chúc mừng
Chương 316: Chúc Mừng [2]
Lương Thần cười nói: “Trước chọn cho vị tiểu thư này.”
Cô ta nghe nói như thế, đáy lòng không nhịn được bắt đầu nghĩ, Lương tiên sinh chính là khách quen nơi này của bọn họ, trong ngày thường có tụ hội yến hội gì, cần mặc quần áo lễ phục, đều sẽ đến nơi này của bọn họ, nhưng mỗi lần Lương tiên sinh không phải đến cùng trợ lý, thì chính là tới cùng với mây người bạn, bên người gần như chưa từng mang theo phụ nữ, các cô còn suy nghĩ có phải Lương tiên sinh bài xích phụ nữ hay không, kết quả ngày đầu tiên năm mới, Lương tiên sinh liền trực tiếp mang đến một cô gái, nhìn dáng dấp rất tốt, trên mặt không trang điểm gì, nhưng làn da còn trắng noãn hơn những người mỗi ngày bôi vẽ, nghĩ như vậy cô ta lại kiềm chế không được nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo thêm vài lần, nói: “Lương tiên sinh, cô yên tâm, tôi khẳng định sẽ khiến cho vị tiểu thư này phong quang xinh đẹp.”
Lương Thần gật gật đầu, không nói gì, lôi kéo Cảnh Hảo Hảo trực tiếp đi vào bên trong.
Nơi này là hội sở tạo hình tốt nhất thành phố Giang Sơn, giá đắt tiền dọa người, không phải trường hợp đặc biệt quan trọng, Cảnh Hảo Hảo rất ít tới nơi này.
Vòng qua trước đài, bên trong đó là các loại người mẫu bày ra đủ loại tư thế, trên người mặc đủ loại kiểu dáng phối hợp tốt phục sức.
Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo ở dưới sự dẫn dắt của người phụ nữ, đi tới phòng nghỉ, Lương Thần đi vào trước, chỉ là bước một bước, bước chân của anh liền dừng lại, Cảnh Hảo Hảo nghi hoặc ngẩng đầu, liếc mắt nhìn bả vai Lương Thần một cái, sau đó chợt nghe được giọng nói trong trẻo của người đàn ông, tự nhiên truyền ra:“A, không nghĩ tới, các người cũng ở nơi này.”
Nói xong, Lương Thần liền lôi kéo Cảnh Hảo Hảo đi vào, lúc này Cảnh Hảo Hảo mới thấy rõ ràng trên sô pha dựa vào cửa sổ phòng nghỉ, ngồi Từ Dung và Thẩm Lương Niên.
Từ Dung nghe được giọng nói Lương Thần, nhanh chóng xoay qua, trên mặt mang theo ý cười, trong nháy mắt nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo, liền hơi dừng một chút, đây là tình huống gì? Sao Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo lại chạm mặt với Thẩm Lương Niên chứ? Vậy thì rất lúng túng?
Chỉ là, rất nhanh Từ Dung liền khôi phục bình tĩnh, cười dương dương tự đắc: “A Thần tới rồi?”
Lương Thần cũng không nói chuyện, chỉ dắt Cảnh Hảo Hảo đi tới trên sô pha trước mặt Từ Dung, tư thái tao nhã ngồi xuống.
Thẩm Lương Niên vừa vặn ngồi ngay phía trước Cảnh Hảo Hảo, trong tay người đàn ông mang theo một điếu thuốc, trên mặt cũng không có thần thái gì, nhưng khi Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần sóng vai ngồi xuống, tay liền hung hăng run lên một chút, khói bụi tuôn rơi xuống.
Từ Dung ngồi ở một bên, mắt sắc thấy một màn như vậy, vội vàng vươn tay, lặng yên không một tiếng động chạm chân Thẩm Lương Niên dưới đáy lòng.
Thân thể Thẩm Lương Niên cứng ngắc một chút, trong nháy mắt, liền bình tĩnh giơ tay lên, hút một hơi thuốc, sau đó, đối với Lương Thần, thần thái tự nhiên chào hỏi một tiếng: “A Thần, năm mới vui vẻ.”
Ngay sau đó Từ Dung liền có chút khẩn trương nhìn về phía Lương Thần.
Lương Thần bưng cà phê hội sở chuẩn bị lên, chậm rãi uống một ngụm, giọng nói cũng rất tự nhiên: “Năm mới vui vẻ.”
Từ Dung sợ hai người bởi vì Cảnh Hảo Hảo mà náo loạn, hiện tại nhìn thấy mọi người khách khách sáo sáo chào hỏi, lúc này mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lương Thần chậm rãi buông ly cà phê, nói với phục vụ đứng ở một bên: “Đi lấy kiểu mới nhất của các người tới đây, chọn lựa cho tốt.”
Đợi cho người phục vụ rời đi, Lương Thần lại dừng tầm mắt ở trên mặt Thẩm Lương Niên: “Hai ngày trước xem tin tức, nghe nói anh sắp kết hôn?”
Thẩm Lương Niên rũ mí mắt, nâng lên liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, liền nhanh chóng rũ xuống, gật gật đầu.
Chương 317: Chúc Mừng [2]
Lương Thần cười nói: “Trước chọn cho vị tiểu thư này.”
Cô ta nghe nói như thế, đáy lòng không nhịn được bắt đầu nghĩ, Lương tiên sinh chính là khách quen nơi này của bọn họ, trong ngày thường có tụ hội yến hội gì, cần mặc quần áo lễ phục, đều sẽ đến nơi này của bọn họ, nhưng mỗi lần Lương tiên sinh không phải đến cùng trợ lý, thì chính là tới cùng với mây người bạn, bên người gần như chưa từng mang theo phụ nữ, các cô còn suy nghĩ có phải Lương tiên sinh bài xích phụ nữ hay không, kết quả ngày đầu tiên năm mới, Lương tiên sinh liền trực tiếp mang đến một cô gái, nhìn dáng dấp rất tốt, trên mặt không trang điểm gì, nhưng làn da còn trắng noãn hơn những người mỗi ngày bôi vẽ, nghĩ như vậy cô ta lại kiềm chế không được nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo thêm vài lần, nói: “Lương tiên sinh, cô yên tâm, tôi khẳng định sẽ khiến cho vị tiểu thư này phong quang xinh đẹp.”
Lương Thần gật gật đầu, không nói gì, lôi kéo Cảnh Hảo Hảo trực tiếp đi vào bên trong.
Nơi này là hội sở tạo hình tốt nhất thành phố Giang Sơn, giá đắt tiền dọa người, không phải trường hợp đặc biệt quan trọng, Cảnh Hảo Hảo rất ít tới nơi này.
Vòng qua trước đài, bên trong đó là các loại người mẫu bày ra đủ loại tư thế, trên người mặc đủ loại kiểu dáng phối hợp tốt phục sức.
Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo ở dưới sự dẫn dắt của người phụ nữ, đi tới phòng nghỉ, Lương Thần đi vào trước, chỉ là bước một bước, bước chân của anh liền dừng lại, Cảnh Hảo Hảo nghi hoặc ngẩng đầu, liếc mắt nhìn bả vai Lương Thần một cái, sau đó chợt nghe được giọng nói trong trẻo của người đàn ông, tự nhiên truyền ra:“A, không nghĩ tới, các người cũng ở nơi này.”
Nói xong, Lương Thần liền lôi kéo Cảnh Hảo Hảo đi vào, lúc này Cảnh Hảo Hảo mới thấy rõ ràng trên sô pha dựa vào cửa sổ phòng nghỉ, ngồi Từ Dung và Thẩm Lương Niên.
Từ Dung nghe được giọng nói Lương Thần, nhanh chóng xoay qua, trên mặt mang theo ý cười, trong nháy mắt nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo, liền hơi dừng một chút, đây là tình huống gì? Sao Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo lại chạm mặt với Thẩm Lương Niên chứ? Vậy thì rất lúng túng?
Chỉ là, rất nhanh Từ Dung liền khôi phục bình tĩnh, cười dương dương tự đắc: “A Thần tới rồi?”
Lương Thần cũng không nói chuyện, chỉ dắt Cảnh Hảo Hảo đi tới trên sô pha trước mặt Từ Dung, tư thái tao nhã ngồi xuống.
Thẩm Lương Niên vừa vặn ngồi ngay phía trước Cảnh Hảo Hảo, trong tay người đàn ông mang theo một điếu thuốc, trên mặt cũng không có thần thái gì, nhưng khi Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần sóng vai ngồi xuống, tay liền hung hăng run lên một chút, khói bụi tuôn rơi xuống.
Từ Dung ngồi ở một bên, mắt sắc thấy một màn như vậy, vội vàng vươn tay, lặng yên không một tiếng động chạm chân Thẩm Lương Niên dưới đáy lòng.
Thân thể Thẩm Lương Niên cứng ngắc một chút, trong nháy mắt, liền bình tĩnh giơ tay lên, hút một hơi thuốc, sau đó, đối với Lương Thần, thần thái tự nhiên chào hỏi một tiếng: “A Thần, năm mới vui vẻ.”
Ngay sau đó Từ Dung liền có chút khẩn trương nhìn về phía Lương Thần.
Lương Thần bưng cà phê hội sở chuẩn bị lên, chậm rãi uống một ngụm, giọng nói cũng rất tự nhiên: “Năm mới vui vẻ.”
Từ Dung sợ hai người bởi vì Cảnh Hảo Hảo mà náo loạn, hiện tại nhìn thấy mọi người khách khách sáo sáo chào hỏi, lúc này mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lương Thần chậm rãi buông ly cà phê, nói với phục vụ đứng ở một bên: “Đi lấy kiểu mới nhất của các người tới đây, chọn lựa cho tốt.”
Đợi cho người phục vụ rời đi, Lương Thần lại dừng tầm mắt ở trên mặt Thẩm Lương Niên: “Hai ngày trước xem tin tức, nghe nói anh sắp kết hôn?”
Thẩm Lương Niên rũ mí mắt, nâng lên liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, liền nhanh chóng rũ xuống, gật gật đầu.
Chương 318: Chúc Mừng [3]
“Vậy thì thật không có ý tứ, anh kết hôn mà tôi lại phải nghe thấy từ tin tức, cũng không nói trước với tôi một tiếng.” Lương Thần nửa nói đùa nói: “Là cô gái nhà ai, khi nào thì giới thiệu một chút?”
“Lương Niên, anh xem bộ này đẹp mắt không?” Lời nói của Lương Thần vừa dứt, cửa gian thay quần áo cách đó không xa liền bị kéo ra, Kiều Ôn Noãn mặc một thân áo cưới trắng noãn đi ra, vui sướng đứng ở cách đó không xa, quay một vòng, hỏi.
Cảnh Hảo Hảo vừa nhìn thấy Thẩm Lương Niên, liền nghĩ đến hình ảnh anh và Kiều Ôn Noãn xích lõa thân thể cùng một chỗ, đáy lòng hơi có chút khó chịu, cho nên vẫn luôn im lặng ngồi ở bên người Lương Thần, lắc lắc đầu nhìn ngoài cửa sổ.
Kiều Ôn Noãn đột nhiên nói ra, khiến cho cô theo bản năng nâng đầu một chút.
Kiều Ôn Noãn mặc áo cưới cô dâu khảm đầy kim cương, trên mặt lộ ra nụ cười phấn khởi, chỉ là trong nháy mắt cô ta nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần, tươi cười hơi trở nên có chút cứng ngắc, sau đó liền nhấc làn váy, đi tới trước mặt Thẩm Lương Niên.
Lương Thần nhìn Thẩm Lương Niên, biết rõ còn cố hỏi: “Lương Niên, vị này là?”
“Vị hôn thê của tôi, Kiều Ôn Noãn.” Thẩm Lương Niên thực trấn tĩnh nhìn về phía Lương Thần, nói giới thiệu Kiều Ôn Noãn: “Lương Thần, CEO tập đoàn Giang Sơn, Tiểu Noãn, em hẳn là biết đi.”
Kiều Ôn Noãn thật không ngờ Thẩm Lương Niên lại sẽ giới thiệu mình ở trước mặt Cảnh Hảo Hảo như vậy, đáy lòng nhịn không được mừng thầm một trận, liền thẹn thùng ngồi ở bên người Thẩm Lương Niên, kéo cánh tay anh, thân thiết nói: “Đương nhiên biết, Lương tổng ở thành phố Giang Sơn, có ai không biết chứ.”
Tuy rằng giữa bốn người, có nói ân oán tình thù nói không rõ, nhưng giờ này phút này, ở nơi trường hợp công cộng này, mọi người lại đều thu liễm cảm xúc của mình lại, Kiều Ôn Noãn vẫn luôn hiểu chuyện, sau khi nói xong câu nói kia, liền thoải mái vươn tay về phía Lương Thần, nói: “Lương tổng, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.”
“Hóa ra người Lương Niên muốn kết hôn là Kiều tiểu thư.” So sánh với vẻ trấn định của Thẩm Lương Niên, Lương Thần có vẻ càng khí định thần nhàn hơn, ngữ khí hơi có vài phần tản mạn, nhìn Kiều Ôn Noãn vươn tay tới, cũng không có bất kỳ ý tứ muốn tiếp, chỉ tự mình tiếp tục nói: “Hảo Hảo cũng từng nhắc tới Kiều tiểu thư với tôi đấy.”
Kiều Ôn Noãn theo bản năng nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng nghĩ Cảnh Hảo Hảo nhất định không phải nói điều gì tốt đẹp về cô, nhưng trên mặt vẫn duy trì ý cười nhợt nhàn, nhìn thấy Lương Thần vẫn không có vươn tay như trước, đáy lòng hơi có chút xấu hổ, vừa định ngượng ngùng rút về, Lương Thần lại hơi hơi đứng dậy, vươn tay, giống như chuồn chuồn lướt nước chạm vào đầu ngón tay cô ta một chút, sau đó ngay lập tức thu hồi, rút khăn tay bên cạnh, lau lau tay, câu môi, nói: “Xin lỗi, tôi có chút thích sạch sẽ, sau khi chạm vào một vài đồ vật bẩn, không nhanh chóng lau sạch sẽ, đáy lòng sẽ không thoải mái.”
Lời này của Lương Thần, nói tàn nhẫn không lưu tình.
Mọi người ở đây, đều hiểu được Lương Thần đây là lộ liễu mắng Kiều Ôn Noãn là đồ vật bẩn không sạch sẽ!
Kiều Ôn Noãn bị nói như vậy, sắc mặt đỏ lên, theo bản năng nhìn về phía Thẩm Lương Niên, nhìn thấy biểu tình thờ ơ của Thẩm Lương Niên, không nhịn được liền âm thầm nắm chặt quyền đầu.
Không khí trong nháy mắt trở nên có chút xấu hổ, nhưng mà Lương Thần lại như là hoàn toàn không có cảm thấy có gì không ổn, tiếp nhận quyển phục vụ đưa tới, đẩy tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo, mở ra, âm điệu hoàn toàn khác với khi nói chuyện với Kiều Ôn Noãn vừa rồi, lộ ra ôn nhu rõ ràng: “Nhìn xem thích bộ nào, để cho người ta mang cho em mặc thử.”
Chương 319: Chúc Mừng [4]
Cảnh Hảo Hảo cúi đầu, nhìn về phía quyển sổ, một tay Lương Thần tự nhiên khoát lên trên sô pha sau đầu cô, một tay giúp cô lật tập, thỉnh thoảng còn có thể chỉ vào lễ phục xinh đẹp phía trên, thấp giọng hỏi một câu “Có thích cái này không?”.
Hình ảnh như vậy, thoạt nhìn hai người giống như là một đôi tình nhân đang trong tình yêu cuồng nhiệt, nam tuấn nữ mĩ, mang theo hình ảnh có mấy phần cảnh đẹp ý vui.
Thẩm Lương Niên lại cảm thấy mắt chua xót, cánh tay bị Kiều Ôn Noãn ôm, mơ hồ dâng lên một tầng cực nóng, anh nâng tay lên, bóp tắt thuốc, xoay qua nhẹ giọng nói với Kiều Ôn Noãn: “Đi thôi, anh giúp em chọn lựa bộ áo cưới khác.”
Kiều Ôn Noãn nghe giọng nói mềm nhẹ của Thẩm Lương Niên, trên mặt lập tức nở rộ ra nụ cười ngọt ngào, nhu thuận đi theo Thẩm Lương Niên đứng lên: “Được, chỉ cần là anh chọn, em đều thích. Nhân tiện , em cũng giúp anh chọn lễ phục chú rể.”
Thẩm Lương Niên nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, không có cự tuyệt, để lại một câu: “Chúng tôi đi qua xem một chút”, rồi mặc cho Kiều Ôn Noãn ôm cánh tay của mình, đi về trước lễ phục kết hôn hoa lệ ở một bên.
Cảnh Hảo Hảo chỉ mặc vì tham gia tụ hội tối nay, một bộ là đủ, Lương Thần chọn từ trong tập ra được bảy tám bộ, cân nhắc qua lại một chút, liền chọn một váy dài màu đỏ thẫm.
Lúc Lương Thần đang chuẩn bị phân phó người phục vụ mang Cảnh Hảo Hảo đi mặc thử, Kiều Ôn Noãn và Thẩm Lương Niên cũng mang theo người phục vụ, cầm vài bộ quần áo đi trở về.
Kiều Ôn Noãn thấy được Cảnh Hảo Hảo, tay ôm cánh tay Thẩm Lương Niên càng dùng sức hơn, giống như là hận không thể đều dán gắt gao cả người ở trên người Thẩm Lương Niên, cũng cố ý phóng đại một ít âm lượng, nhõng nhẽo nói với Thẩm Lương Niên: “Lương Niên, lễ phục hôn lễ của chúng ta sáu bộ là đủ rồi, không cần phải chọn tám bộ giống như anh nói vậy.”
Cảnh Hảo Hảo không phải không biết, Kiều Ôn Noãn đây là đang khoe khoang cho mình nghe, ngụ ý, chính là Thẩm Lương Niên hy vọng bọn họ chọn tám bộ lễ phục, mà cô ta cảm thấy có chút lãng phí, sáu bộ đã đủ.
Thẩm Lương Niên cũng không có lên tiếng phản bác, hết thảy, phảng phất giống như đều là sự thật.
Mặt mày Kiều Ôn Noãn đều giương lên cao, như là một cô gái ngây thơ, kéo cánh tay Thẩm Lương Niên, ngang đầu, giơ tay mang nhẫn của mình lên, nói: “Em muốn bộ áo cưới kim cương vừa mặc thử, bọn họ nói, là trấn điếm chi bảo trong tiệm này, phía trên tổng cộng có hơn ba ngàn viên kim cương đấy! Cũng rất phù hợp với chiếc nhẫn này của em.”
Thẩm Lương Niên biết, Kiều Ôn Noãn đây là cố ý nói cho Cảnh Hảo Hảo nghe, cổ họng nghẹn đến có chút khó chịu, nhưng lại vẫn khẽ gật đầu.
Ý cười trên mặt Kiều Ôn Noãn càng ngày càng sâu.Bạn nào mún đọc trước full liên hệ : [email protected] nhé
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến mình hẳn là sẽ không khổ sở, nhưng khi nhìn thấy hôm nay Thẩm Lương Niên theo cô gái khác chọn lựa áo cưới, vẻ mặt dung túng cô gái khác, đáy lòng cô vẫn truyền đến từng luồng không thoải mái nhàn nhạt.
Lương Thần cảm giác được Cảnh Hảo Hảo cứng ngắc, vươn tay, nắm ở thắt lưng của cô, đột nhiên mở miệng nói: “Hảo Hảo, em đều quen biết với Lương Niên và Kiều tiểu thư đúng không, hiện tại bọn họ muốn vui vẻ kết hôn, chuyện tốt như vậy, chẳng lẽ em không nên chúc phúc một chút ư?”
Cảnh Hảo Hảo nhẹ nhàng ngẩng đầu, nhìn Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn dán gắt gao chung một chỗ ở trước mặt, chính mình như là đang đọc lời kịch trong tổ phim, nói: “Thẩm tiên sinh, Kiều tiểu thư, chúc mừng hai người, mong hai người hạnh phúc mỹ mãn, bạch đầu giai lão.”
Ánh mắt Thẩm Lương Niên nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, qua nửa ngày, mới mở miệng nói một câu: “Cám ơn.”
Chương 320: Chúc Mừng [5]
Ngữ điệu anh rất bình tĩnh, giống như là anh cam tâm tình nguyện cưới Kiều Ôn Noãn, Cảnh Hảo Hảo cảm thấy chính mình thực rất không có tiền đồ, sao vào lúc nghe được câu “Cám ơn” như thế, đáy lòng lại còn đau theo.
Kiều Ôn Noãn nghe được Thẩm Lương Niên nhận lấy chúc phúc, đáy lòng càng yên tâm hơn, cô ta nghiêng đầu, nhìn Cảnh Hảo Hảo, vẻ mặt tao nhã cười nói: “Hảo Hảo, hôn lễ của tôi và Lương Niên đã đặt vào ngày 14 tháng sau, là lễ tình nhân trắng, ngày đó nếu cô có thời gian, hy vọng cô và Lương tổng cùng nhau tới tham gia.”
Thẩm Lương Niên đứng ở một bên, cũng không tỏ vẻ gì, giống như ý tứ của Kiều Ôn Noãn, liền đại biểu ý tứ của anh.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ, ở phương diện giơ tay chém xuống, nhẫn tâm quyết tuyệt này, chung quy cô vẫn còn kém hơn Thẩm Lương Niên, giống như là một trận tình yêu của bọn họ, trong mười năm đó, không hề cố kỵ hy sinh nhất là cô, cô sủng ái anh, luyến tiếc anh chịu một chút khổ sở, kết quả là, anh cho cô một tấm thẻ ngân hàng, liền nghĩ muốn lật đổ tất cả quá khứ của bọn họ.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo khổ sở hơn nữa, cũng không cho phép chính mình lộ ra một chút manh mối ở trước mặt Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, cô cũng nhẹ nhàng cong môi lên, nhìn Thẩm Lương Niên, cười càng tao nhã, càng quyến rũ hơn Kiều Ôn Noãn, ngữ khí cũng càng chân thành, càng vui vẻ hơn: “Được, ngày đó, tôi và Lương Thần, khẳng định sẽ đưa đại lễ đến.”
Nói xong, Cảnh Hảo Hảo thong thả quay đầu, nhìn Lương Thần, mặt mày cong cong cười nhàn nhạt, nói: “Tôi đi thay quần áo trước.”
Lương Thần ngẩng đầu, nhẹ nhàng vén tóc ra sau tai cô, cho người phục vụ đứng sau Cảnh Hảo Hảo một ánh mắt, người phục vụ liền thức thời dẫn Cảnh Hảo Hảo đi vào phòng thay đồ.
Đợi khi cửa phòng thay đồ đóng lại, lúc này Lương Thần mới lười nhác quay đầu, nhìn Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, như là rất nghi hoặc, mở miệng nói với Thẩm Lương Niên: “Đúng rồi Lương Niên, lúc trước anh từng bảo Kiều tiểu thư đưa cho Hảo Hảo một tấm thẻ ngân hàng sao?”
Lương Thần vừa nói ra những lời này, trong nháy mắt sắc mặt Kiều Ôn Noãn trở nên có chút khó coi.
Chuyện này, là cô vụng trộm đi làm sau lưng Thẩm Lương Niên, anh hoàn toàn không biết, cô thật không ngờ, Cảnh Hảo Hảo lại có thể nói cho Lương Thần biết.
Kiều Ôn Noãn thật cẩn thận nâng mí mắt lên, liếc mắt đánh giá Thẩm Lương Niên một cái, phát hiện sắc mặt người đàn ông cũng không có khác thường gì, đáy lòng của cô lại càng thêm bất ổn.
Lương Thần nhìn thần thái cố ra vẻ trấn định nhưng thật ra đã sớm khẩn trương thành một đoàn của Kiều Ôn Noãn, ý cười nơi khóe môi càng sâu, càng như là tán gẫu về chuyện kia, nói: “Lương Niên, tôi biết lúc trước anh là dùng tiền của Cảnh Hảo Hảo sáng lập công ty, hiện tại hai người tách ra, trả tiền lại cũng đúng thôi, những tiền kia cũng là Hảo Hảo nên có, nhưng lúc trước Hảo Hảo cho anh bao nhiêu tiền, hiện nay liền trả lại cho cô ấy bấy nhiêu tiền, anh cần gì trả lại gấp mười cho Hảo Hảo, đây không phải là dùng tiền cắt đứt quan hệ ư, lại nói...... hiện tại Hảo Hảo đi theo tôi, làm sao hiếm lạ chút tiền này, anh có thể cho cô ấy bao nhiêu, cho nhiều hơn nữa, cũng không bằng tiền tôi có.”
Từ khi Thẩm Lương Niên nghe được câu đầu tiên, liền biết là Kiều Ôn Noãn ra tay, anh đối mặt với châm chọc khiêu khích của Lương Thần, thần thái vẫn như cũ, chỉ là sau khi Lương Thần nói xong, ngẩng đầu, ngữ khí bình tĩnh nói: “A Thần, anh nói đúng, là tôi thiếu suy tính.”
Cũng đã đến nước này, còn gánh vác thay Kiều Ôn Noãn?
Lương Thần cười lạnh một tiếng, nhìn Kiều Ôn Noãn, có thâm ý nói: “Lương Niên, có thể lấy được Kiều tiểu thư - người phụ nữ như vậy, thật là phúc khí của anh.”
Anh cố ý tăng thêm hai chữ “Phúc khí” này.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro