Cầu hôn


Còn có, buổi tối hôm nay, Cảnh Hảo Hảo viết cho mình một tờ giấy, nói buổi tối nói chuyện với mình một chút, bản thân cô không có chờ cô ta, cô ta lại lo lắng đuổi theo tới như vậy, còn dùng vẻ mặt ủy khuất, nhìn chằm chằm cô, nói cô quá phận, vì sao không đợi cô ta!

Nam sinh kia hẹn cô ăn cơm, cô ta lại trực tiếp thay cô cự tuyệt nam sinh kia......

Nếu chuyện cô gửi tin nhắn với bạn trai cô ta bị cô ta biết, bạn trai cô ta hẳn là đã sớm không gửi tin nhắn với mình rồi.

Đây là nói rõ, cô ta không biết, chuyện mình gửi tin nhắn với bạn trai cô ta, cô ta tìm mình như vậy, rốt cuộc là muốn nói chuyện gì với mình

Hà Nam Nam nghĩ đến đây, đột nhiên đáy lòng dâng lên một tia dự cảm không tốt.

Sẽ không phải là...... Cảnh Hảo Hảo có ý tứ với cô...... Cho nên, mới muốn dùng hết biện pháp xem cô ngồi ở nơi nào, cô ta cũng sẽ ngồi ở đó theo. Sau đó mỗi lần chạm mặt cô, ánh mắt đều như là dính ở trên người cô, làm sao cũng không chịu rời đi......

Cho nên, đêm nay, Cảnh Hảo Hảo là muốn thổ lộ với cô?

Hà Nam Nam nghĩ đến đây, đáy lòng hiện lên một tia sợ hãi, cô có thể nhận thổ lộ của tất cả nam sinh, nhưng là một phụ nữ......

Hà Nam Nam chợt hất cổ tay Cảnh Hảo Hảo ra, nghĩ cũng không có nghĩ liền xoay người, bước nhanh chạy về phía cửa trường học

Cảnh Hảo Hảo bị Hà Nam Nam hất ra, đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền xác định Hà Nam Nam khẳng định là chột dạ, không dám đối mặt với mình!

Cảnh Hảo Hảo nghĩ cũng không nghĩ, liền đuổi theo phía sau Hà Nam Nam.

Tối hôm nay, cô phải nói rõ ràng với cô ta!

Hà Nam Nam nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo lại có thể đuổi theo mình không rời, cô ta càng thêm tin tưởng suy đoán vửa rồi của mình.

Tốc độ dưới chân Hà Nam Nam càng nhanh hơn, thế cho nên Cảnh Hảo Hảo thật đúng là kéo ra một khoảng cách với cô ta.

......
Hà Nam Nam chạy ra cửa học trường đại học, lúc đang chuẩn bị chặn xe taxi lại, nhìn thấy Lương Thần đứng ở một bên, cô ta mấp máy môi, suy nghĩ một chút, liền đi về phía Lương Thần.

Hà Nam Nam đứng ở trước mặt Lương Thần, chào hỏi với anh một tiếng: “Hi.”

Lương Thần thấy Cảnh Hảo Hảo qua nửa ngày vẫn chưa đi ra, đang chuẩn bị lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Cảnh Hảo Hảo, đột nhiên nghe được tiếng chào hỏi, ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Hà Nam Nam.

Hà Nam Nam bình ổn trái tim nhảy lên do chạy nhanh một chút, nuốt hai ngụm nước miếng, mở miệng, nói: “Anh đang đợi Cảnh Hảo Hảo?”

Đây không phải là vô nghĩa sao! Đáy lòng Lương Thần âm thầm phun ra một câu.

Hà Nam Nam hiểu được Lương Thần ngâm thừa nhận, cô ta do dự một chút, cuối cùng vẫn mở miệng nói: “Người Cảnh Hảo Hảo thích, không phải anh.”

Lương Thần nhẹ nhàng nhíu mi tâm lại, sắc mặt hơi chút trở nên có chút lạnh, tính toán vào bên trong trường học tìm Cảnh Hảo Hảo.

Hà Nam Nam kéo cánh tay Lương Thần lại, hít sâu một hơi, nói: “Em cảm thấy, Cảnh Hảo Hảo thích là phụ nữ!”

Lương Thần nghe câu này, bước chân hơi lảo đảo một chút, chính mình suýt nữa tự té trật chân.

......

Lúc này, Cảnh Hảo Hảo đã chạy ra từ trong trường học, nhìn thấy Hà Nam Nam lại đang lôi kéo Lương Thần.

Lửa toàn thân cô đều thiêu đốt lên.

Người phụ nữ này, lại có thể kéo bạn trai cô trước mặt công chúng!

Cảnh Hảo Hảo rất nhanh xông về phía Lương Thần.

......

Lương Thần ổn định tinh thần bị câu “Cảnh Hảo Hảo thích phụ nữ” đánh rách tả tơi một chút, lúc vừa định cảnh cáo Hà Nam Nam đừng bịa đặt lung tung, đột nhiên một đạo thân ảnh, bổ nhào vào trong lòng mình, sau đó dang hai cánh tay ôm cổ mình, tiếp đó, cánh môi mềm mại mà lại quen thuộc, ngăn chận miệng của mình.

Lương Thần ổn định tinh thần bị câu “Cảnh Hảo Hảo thích phụ nữ” đánh rách tả tơi một chút, lúc vừa định cảnh cáo Hà Nam Nam đừng bịa đặt lung tung, đột nhiên một đạo thân ảnh, bổ nhào vào trong lòng mình, sau đó dang hai cánh tay ôm cổ mình, tiếp đó, cánh môi mềm mại mà lại quen thuộc, ngăn chận miệng của mình.

Lương Thần cứng ngắc ngay tại chỗ.

Trong nháy mắt Cảnh Hảo Hảo dán lên môi Lương Thần, tinh tường cảm giác được một trận cảm tê dại truyền khắp toàn thân, sau đó lúc này trong đầu mới thanh tỉnh ý thức được, chính mình lại có thể ở dưới xúc động, chủ động hôn môi Lương Thần trước mặt bao nhiêu người.

Một trận e lệ, nháy mắt lắp đầy toàn thân Cảnh Hảo Hảo.

Cô theo bản năng muốn dời khỏi bên người Lương Thần, nhưng nghĩ đến Hà Nam Nam đứng ở một bên, như hổ rình mồi với Lương Thần.

Cảnh Hảo Hảo âm thầm cắn chặt răng, nhất thời không quan tâm cửa trường học người đến người đi, liền càng dùng sức dán cánh môi của mình lên môi của Lương Thần.

Lương Thần tựa như bị người điểm huyệt nói, hoàn toàn không thể nhúc nhích.

Chung quanh tiếng bước chân lộn xộn, tiếng xe khởi động, tựa hồ đều bị kéo xa vô hạn

Tay nhỏ bé ôm cổ Lương Thần của Cảnh Hảo Hảo nhẹ nhàng run rẩy, môi cô chậm rãi vươn đầu lưỡi ra, liếm qua môi Lương Thần, sau đó, cạy mở môi anh, tiến vào trong miệng của anh.

Đầu óc Lương Thần trống rỗng, chỉ cảm thấy giờ này khắc này, hết thảy phát sinh, tựa như một giấc mộng ảo.

Đầu lưỡi Cảnh Hảo Hảo chống đỡ đầu lưỡi Lương Thần, đã có chút không biết tiếp tục thế nào, thân thể kề sát da thịtLương Thần của cô run lên rất nhỏ.
Lương Thần chậm chạp không có hành động, Cảnh Hảo Hảo nhắm mắt lại, lông mi run rẩy đặc biệt lợi hại, cô chưa bao giờ chủ động mà lại trực tiếp hôn môi một người đàn ông như bây giờ, từ trước đều là Lương Thần chủ động hôn môi cô.

Cảnh Hảo Hảo nuốt nuốt nước miếng, chậm rãi rụt đầu lưỡi của mình từ trong miệng Lương Thần về.

Ấm áp mềm mại trong miệng đột nhiên biến mất, làm cho Lương Thần nhịn không được nhíu mi tâm, mắt vẫn mở to của anh nhẹ nhàng lóe lên, vào lúc đầu lưỡi Cảnh Hảo Hảo sắp rời khỏi miệng anh, anh đột nhiên nâng tay lên, một tay ấn thắt lưng của cô, một tay giữ đầu cô, hóa bị động thành chủ động, hoàn toàn làm sâu nụ hôn này hơn.

Cảnh Hảo Hảo bị anh kiềm chế đến không thể nhúc nhích, chỉ có thể tùy ý anh, cường thế mà lại mãnh liệt hôn môi chính mình, Cảnh Hảo Hảo tinh tường cảm giác được, hô hấp trong phổi của mình, càng ngày càng mỏng manh.

Tay cô, dần dần trở nên có chút vô lực, chậm rãi rơi từ trên cổ Lương Thần xuống, như là cầm lấy cọng cỏ cứu mạng, nắm áo sơ mi của anh.

Anh xô đẩy lưỡi của cô, từ chiến địa trong miệng anh, càn quét đến trong miệng của cô, dùng sức mút thỏa thích, phát ra tiếng vang ái muội rất nhỏ chỉ có hai người có thể nghe thấy.

Hai chân Cảnh Hảo Hảo, dần dần trở nên mềm nhũn vô lực, cả người cô tựa như đều mềm nhũn đi, vô lực tê liệt ở trong lòng anh, tùy ý anh hôn môi muốn làm gì thì làm.

Mãi đến khi Cảnh Hảo Hảo cảm thấy chính mình sắp vì hít thở không thông bỏ mình, lúc này Lương Thần mới hơi tách ra khỏi môi của cô.

Hơi thở anh dồn dập, hơi thở của cô hỗn loạn, xen lẫn cùng một chỗ.

Sau một lúc lâu, Cảnh Hảo Hảo mới mở mắt, nhìn đôi mắt đen nhánh tỏa sáng của Lương Thần, mặt cô nháy mắt trở nên đỏ bừng.

Cô vội vàng đứng lên từ trong lòng Lương Thần, nghiêng đầu, nhìn thấy Hà Nam Nam đứng ở một bên, đang trợn mắt há hốc mồm.

Cảnh Hảo Hảo hít sâu một hơi, bình ổn hô hấp của mình một chút, cầm lấy cánh tay Lương Thần, nhìn chằm chằm Hà Nam Nam, hơi ngẩng cằm nhỏ một chút, nói: "Hà Nam Nam, có thấy được không? Đàn ông, là phải theo đuổi giống như tôi vậy!”

Hà Nam Nam sớm đã bị nụ hôn môi vừa rồi của Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần làm chấn động tại chỗ, đầu óc bị vây ở trạng thái tắt máy.

Cho tới bây giờ cô ta cũng không biết, mỗi lần lúc mình tan học, nhìn thấy người đàn ông cưỡi xe đạp, diện mạo tuấn mỹ mê người đón Cảnh Hảo Hảo tan học, vào lúc hôn môi phụ nữ, lại còn có thể dụng tâm như vậy, giống như là đang dùng hết toàn lực biểu đạt ra tình yêu say đắm toàn thân toàn tâm của mình.

Hà Nam Nam như là hoàn toàn không có nghe thấy giọng nói của Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt si ngốc nhìn chằm chằm Lương Thần, đắm chìm bên trong chấn động người đàn ông mang đến cho mình.

Cảnh Hảo Hảo theo bản năng mở bước chân đi về phía trước, chắn trước mặt Lương Thần, khí định thần nhàn nhìn chằm chằm Hà Nam Nam, bởi vì vừa mới hôn môi, sắc mặt của cô mang theo một chút hồng nhuận chưa lui, cả người thoạt nhìn xinh đẹp động lòng người, mở miệng, âm điệu hơi nhẹ nhàng linh động: “Chỉ là thực đáng tiếc, người đàn ông phía sau tôi, đã là hoa có chủ, cô muốn theo đuổi anh ấy, cũng phải xem tôi nguyện ý hay không.”

Lúc này Hà Nam Nam mới trừng mắt nhìn, phục hồi tinh thần lại, cô ta nhìn bộ dáng định liệu trước của Cảnh Hảo Hảo, giống như Lương Thần thật sự chính là của cô, cô ta nhịn không được có chút không phục mở miệng, nói: “Cảnh Hảo Hảo, cô có tin tưởng như vậy sao?”

Đổi lại là Cảnh Hảo Hảo trước kia, thật sự không có tin tưởng và dũng khí lớn như vậy, nhưng cô và Lương Thần, từng trải qua sống chết, cho nên Cảnh Hảo Hảo hơi nâng nâng cằm về phía Hà Nam Nam, không có hé răng, nhưng thần thái của cô, lại nói cho Hà Nam Nam biết, cô là thật sự tự tin.Hà Nam Nam cười khẽ một chút: “Cảnh Hảo Hảo, cô ít ở nơi này tự cho là đúng, cô hoàn toàn không biết, người đàn ông phía sau cô này, đoạn thời gian này, mỗi ngày anh ấy đều đang liên hệ với tôi.”

Lương Thần nghe thế câu, nháy mắt nhíu mày lại, theo bản năng bắt lấy tay Cảnh Hảo Hảo: “Hảo Hảo, anh chưa từng liên hệ với cô ta......”

Cảnh Hảo Hảo đương nhiên biết Lương Thần chưa từng liên hệ với Hà Nam Nam, nhưng hiện tại cô phải làm là đối phó tình địch, cho nên lập tức hất tay Lương Thần ra: “Vấn đề anh có liên hệ với cô ta, đợi lát nữa chúng ta nói sau, hiện tại có chuyện quan trọng hơn cần xử lý.”

Lương Thần cảm thấy chuyện lớn hơn nữa, đều kém quan trọng hơn bộc lộ sự trong sạch của mình, anh khóc không ra nước mắt lại mở miệng với Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hảo Hảo, anh thực chưa từng liên hệ với cô ta, anh ngay cả tên cô ta là gì anh cũng không biết.”

Cảnh Hảo Hảo trừng mắt liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, ý bảo anh im lặng, sau đó đuôi mắt thản nhiên nhìn lướt qua Hà Nam Nam: “Hà Nam Nam, cô nói cô là một cô gái rất xinh đẹp, sao lại thích chen vào chuyện người khác như vậy? Tôi nói cho cô biết, đây thật sự không phải là một thói quen tốt, người đàn ông phía sau tôi này, từng có liên hệ với cô không, đây thật đúng là không phải trọng điểm, trọng điểm là, anh ấy là hoa đã có chủ, cô chủ động liên hệ với anh ấy như vậy, vốn đã đủ không đạo đức, bây giờ còn dùng liên hệ này, đến trước mặt tôi diễu võ dương oai, tôi cũng không biết rốt cuộc chuyện này thì có cái gì đáng giá khoe khoang, chỉ là cô đã thích khoe khoang như vậy, tôi cũng không cần không thành toàn cho cô, cùng lắm thì, chúng ta liền mang nội dung cô và anh ấy liên lạc ra cho mọi người xem một chút, phân tích thử, ai đúng ai sai, cô cảm thấy đề nghị này của tôi thế nào?”

Hà Nam Nam bị Cảnh Hảo Hảo nói đến cả người hơi sửng sốt, cô ta còn chưa phục hồi tinh thần lại, Cảnh Hảo Hảo liền trực tiếp lấy di động của mình ra, ở ngay trước mặt Hà Nam Nam, gọi một cú điện thoại ra ngoai.

Qua còn chưa đến nửa phút, trong túi Hà Nam Nam liền truyền đến tiếng chuông điện thoại di động.

Hà Nam Nam nhẹ nhàng nhíu mi tâm, theo bản năng nhìn về phía di động trong tay Cảnh Hảo Hảo.

Cảnh Hảo Hảo mặt mang mỉm cười mở miệng nói với Hà Nam Nam: “Cô không định mở di động ra, nhìn một chút sao?”

Đáy lòng Hà Nam Nam mơ hồ đã đoán ra cái gì, cô ta dừng một lát, sau đó lấy điện thoại di động ra, nhìn tâấy trên màn hình di động của mình, biểu hiện là số điện thoại Lương Thần mà mình đã lưu.

Cảnh Hảo Hảo giơ di động của mình lên trước mặt Hà Nam Nam, Hà Nam Nam nhìn số điện thoại của mình biểu hiện phía trên, sắc mặt trong nháy mắt trở nên khó coi đi.

Cảnh Hảo Hảo hơi thẳng lưng của mình, nhìn chằm chằm Hà Nam Nam, mở miệng, nói: “Hiện tại, cô hẳn là đều đã rõ ràng đi? Từ đầu đến cuối, người gửi tin nhắn với cô, đều là tôi, không phải người đàn ông phía sau tôi, số điện thoại lúc trước anh ấy nói cho cô biết, là của tôi. Hiện tại tôi cho cô một lời khuyên, đừng nhớ thương đồ của người khác, giành được thì coi như tiện của cô có bản lãnh, nếu giành không được, làm không tốt, cuối cùng là chính mình giông như thằng hề, bị người đùa bỡn!”

“Hôm nay thời gian cũng không còn sớm, chúng tôi còn phải về nhà nghỉ ngơi sớm một chút, cho nên, Hà Nam Nam, gặp sau!”

Lời nói của Cảnh Hảo Hảo còn chưa hoàn toàn hạ xuống, Hà Nam Nam liền quay đầu, nâng tay lên, lau khóe mắt của mình, chạy về phía đường phố đối diện.

Cảnh Hảo Hảo nhìn bóng dáng Hà Nam Nam, khóe môi nhịn không được câu lên, cô xoay qua, có chút đắc ý hỏi Lương Thần đứng sau lưng: “Thế nào? Nhìn em có soái hay không?”

Lúc này Lương Thần mới hiểu được, liên hệ với anh trong miệng Hà Nam Nam, là từ chuyện Cảnh Hảo Hảo gửi tin nhắn này, anh hung hăng thở dài nhẹ nhõm một hơi dưới đáy lòng, sau đó nhìn Cảnh Hảo Hảo che chở chính mình như là đang che chở đồ trân quý, che ở trước mặt anh, thần thái đúng lý hợp tình nói chuyện với Hà Nam Nam, cả người nhịn không được hơi có chút thất thần.
Đến hiện tại anh và Cảnh Hảo Hảo, còn chưa mở miệng nói hợp lại.

Gần đây, anh vẫn đều đang do dự, chính mình có nên mở miệng trước hay không.

Nhưng vừa nghĩ đến, lúc trước chính mình ở dưới tình huống lo được lo mất, không có tin tưởng như vậy, nói chia tay với cô, anh liền cảm thấy có chút khó có thể mở miệng.

Nhưng vừa rồi cô lại có thể ở ngay trước mặt Hà Nam Nam, nói, đàn ông là phải theo đuổi giống như cô vậy?

Những lời này của cô, là ý tứ gì?

Cô đang theo đuổi anh?

Trong đầu Lương Thần nhanh chóng chuyển động mấy tin tức này, có một tầng một tầng vui sướng, bắt đầu khởi động ở trong trái tim của anh, kinh hỉ đến quá mức bất ngờ không kịp phòng như vậy, làm cho anh có chút không dám tin tưởng, anh chỉ có thể liều mạng kiềm chế kích động nơi đáy lòng của mình, ánh mắt nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo thật sâu.

Cảnh Hảo Hảo vui vẻ phấn chấn đòi hỏi khen tặng với Lương Thần, lại không nghĩ rằng đổi lấy là trầm mặc của anh, hơn nữa ánh mắt anh nhìn chằm chằm cô, có chút quỷ dị.

Cảnh Hảo Hảo nhíu mày một chút, ý cười nơi khóe môi đều thu hồi, cô hơi tránh né tầm mắt của Lương Thần một chút, vòng vo đảo mắt hạt châu, sau đó, nửa hay nói giỡn cười khanh khách với Lương Thần nói: “Thực đáng tiếc, anh lại ít đi một chuyện đáng giá khoe khoang.”

Lương Thần thu liễm thần thái nơi đáy mắt của mình một chút, ngữ khí có chút khinh thường: “Anh cần dùng một phụ nữ để khoe khoang chính mình sao?”

“Đương nhiên cần!” Cảnh Hảo Hảo theo lời nói của Lương Thần, nghĩ cũng không nghĩ liền thốt ra: “Ví dụ như hiện tại chuyện em theo đuổi anh này, cũng rất đáng giá để khoe khoang!”

Lương Thần đầu tiên là nâng mí mắt một chút, sau đó, cả người như là bị điểm huyệt, đứng ở tại chỗ, vẫn không nhúc nhích.

Những lời này của Cảnh Hảo Hảo, là hoàn toàn chưa trải qua suy nghĩ trong đầu óc, liền phun ra từ trong miệng của mình.

Sau khi nói ra, trong đầu của cô, mới chậm rãi tiêu hóa những lời này một chút.

Lúc ban đầu khi cô nói với Hà Nam Nam, đàn ông là phải theo đuổi như vậy, chỉ là nói cho Hà Nam Nam nghe được.

Nhưng hiện tại, chỉ có hai người cô và Lương Thần...... Cô còn chưa suy nghĩ qua, liền nói ra chờ mong nơi đáy lòng của mình.

Mặt Cảnh Hảo Hảo, chợt đỏ lên, cả người có chút lo lắng bất an lui ra sau hai bước, sau đó vội vàng sửa miệng nói: “Chúng ta về nhà đi.”

Lương Thần không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo trong chốc lát, sau đó liền cưỡi lên xe đạp.

Cảnh Hảo Hảo nhảy lên.

Lương Thần cưỡi xe đạp, chở Cảnh Hảo Hảo, xuyên qua đường phố đủ loại ngô đồng cao lớn trước cửa đại học Giang Sơn.

Trước kia, ở trên đường, Cảnh Hảo Hảo luôn sẽ lải nhải nói với Lương Thần giảng thuật chuyện ở cửa hàng bán hoa hoặc là trong trường học của mình.

Nhưng hôm nay cô lại đặc biệt trầm mặc, cô thường nâng mí mắt lên, vụng trộm quan sát Lương Thần đang chở cô.

Anh và cô từ sau lần tai nạn kia, liền như là quên hết những chuyện quá khứ kia, mỗi ngày đều gặp mặt cùng một chỗ, nhưng anh lại chưa bao giờ mở miệng, đưa ra chuyện hòa hảo với cô.

Cô nhiều lần muốn nói với anh, nhưng đến tột cùng vẫn là một cô gái, nên có chút thẹn thùng.Nhưng đêm nay, cô đã nói đến như vậy, anh lại có thể không có phản ứng...... Anh là có ý tứ gì?

Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo, lập tức trở nên trĩu nặng.

......

Xe đạp lưu loát quẹo cua một cái, vững vàng phanh lại, dừng ở lầu dưới tiểu khu của Cảnh Hảo Hảo.

Cảnh Hảo Hảo nhảy xuống xe đạp, còn không quên mở to đôi mắt đen bóng, vụng trộm quan sát Lương Thần hai lần, đứng ở tại chỗ, dừng trong chốc lát, nhìn thấy anh không có ý tứ mở miệng, mới mang theo vài phần mất mát giống như thường ngày, nâng tay lên, quơ quơ tay với Lương Thần, nói: “Em lên đây.”

Lương Thần còn ở bên cạnh xe đạp, gật gật đầu với Cảnh Hảo Hảo, nhưng không có giống như thường ngày, mở miệng nói “Gặp sau.”, mà là nói: “Hảo Hảo, những lời hôm nay, đều là thật sao?”

Những lời này...... Là cô theo đuổi anh sao?

Ánh mắt Cảnh Hảo Hảo thẳng tắp nhìn chằm chằm ánh mắt Lương Thần, đáy lòng có một cỗ khẩn trương nói không nên lời, cô trước nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó mới lên tiếng “ừ” một tiếng, sau đó nữa, liền có chút ngượng ngùng cúi đầu xuống.

Lương Thần nhìn đỉnh đầu của Cảnh Hảo Hảo, khóe môi hơi tạo nên một tầng cười yếu ớt, lặp lại câu nói kia một lần nữa: “Hảo Hảo, em đang theo đuổi anh?”

Ngón tay Cảnh Hảo Hảo dùng sức cầm lấy túi sách của mình, hung hăng cọ xát ở phía trên hai cái, mới ngẩng đầu, đáy mắt đen bóng trong suốt, nhiễm một tầng sóng nước, đẹp đến làm say lòng người: “Lương Thần, em là đang theo đuổi anh nha, bằng không vì sao em phải uy hiếp anh đưa em tan học về nhà chứ!”

Lương Thần cúi đầu cười ra tiếng: “Hảo Hảo, phương thức theo đuổi người của em, thực đặc biệt.”

“Đó là, bởi vì em là Cảnh Hảo Hảo thôi!” Cảnh Hảo Hảo dõng dạc khoe khoang.

Sau khi khoe khoang xong, cô liền rũ mi mắt xuống, trên mặt mang theo một tầng hồng nhạt, càng thêm dùng sức xoa xoa túi sách của mình, sau đó giọng nhỏ đến không thể nghe thấy: “Vậy, Lương Thần...... anh chừng nào thì sẽ đồng ý?"

Lương Thần lại cười khẽ ra tiếng, bộ dáng tâm tình rất vui vẻ, dừng một lát, anh mới mở miệng, nói: “Hảo Hảo, lúc trước anh theo đuổi em có thể dùng thời gian lâu như vậy, hiện tại, rốt cục đảo ngược, anh khẳng định phải kéo dài em thật lâu.”

Cảnh Hảo Hảo bĩu môi: “Muốn kéo dài em bao lâu?”

Lương Thần nhìn bộ dáng đáng yêu của Cảnh Hảo Hảo, chỉ cảm thấy tâm nhột khó nhịn: “Vậy nhìn xem em theo đuổi anh có thành ý hay không.”

“Vậy anh cảm thấy, hiện tại em có thành ý không?” Cảnh Hảo Hảo nâng ánh mắt lên, trông mong nhìn Lương Thần, chớp động hai cái.

Lương Thần chỉ cảm thấy toàn thân giống như muốn mềm nhũn, anh cố gắng khống chế thanh tuyến của mình vẫn duy trì vững vàng, nói: “Tạm thời không có nhìn ra được thành ý, nếu không lâu như vậy, sao anh cũng không biết em đang theo đuổi anh?”

Không thấy được thành ý? Cảnh Hảo Hảo chợt mở to hai mắt, giương miệng, nhìn Lương Thần trong chốc lát, sau đó có chút phẫn nộ nói: “Sao em lại không đủ thành ý!”

Lương Thần nhìn bộ dạng căm tức của Cảnh Hảo Hảo, cười nhẹ xuống xe đẹp, dựng xe ở ven đường, chậm rãi đạp bước chân, đi tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo: “Thành ý của em rất đủ ư?”

Bóng đêm thật sâu, ánh đèn đường mờ nhạt, tĩnh đạm chiếu vào trên người Lương Thần.

Dung nhan anh tuấn tú tinh mỹ, mặt mày giãn ra, mở miệng, nói chuyện, giọng nói nhẹ cao nhã: “Em đã tràn đầy thành ý như vậy, Hảo Hảo, em nói, sao anh có thể nhẫn tâm cự tuyệt em tràn đầy thành ý theo đuổi như vậy?”

Cảnh Hảo Hảo kinh ngạc ngẩng đầu, chống lại ánh mắt của Lương Thần.

Ánh sáng đèn đường, chiếu ánh sáng ngọc vào mắt anh, cô há miệng, hơi có chút mất đi giọng nói.
Lương Thần nâng tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve tóc dài của Cảnh Hảo Hảo một chút, sau đó, lại chậm rãi mở miệng, âm điệu không nhanh không chậm, mang theo mười phần nhàn nhã và tản mạn, lại lộ ra nhu tình nồng đậm: “Cho nên, Hảo Hảo, hiện tại anh đáp ứng theo đuổi của em.”

Đầu óc Cảnh Hảo Hảo kinh ngạc, còn chưa hồi thần, lại chịu đòn nghiêm trọng thêm lần nữa, hoàn toàn ngây ngốc ở trước mặt Lương Thần.

Lương Thần nhìn bộ dáng ngơ ngác của cô, câu môi lộ ra nụ cười, sau đó liền cúi đầu, ngăn chận cánh môi của cô.

Từ lúc ban đầu anh hôn cẩn thận mềm nhẹ, đến cuối cùng hung mãnh nóng bỏng, sau đó còn có chút không khắc chế được ôm lấy Cảnh Hảo Hảo, đi vào phía trong tòa nhà của cô.

Anh đặt Cảnh Hảo Hảo ở trên vách tường, dùng sức hôn, nâng tay lên, ấn thang máy, đợi cho cửa thang máy mở ra, anh lôi kéo Cảnh Hảo Hảo tiến vào thang máy, vừa nhấn số tầng lầu của Cảnh Hảo Hảo, vừa lại giữ chặt đầu của cô, dùng sức hôn môi.

Cửa thang máy mở ra, Lương Thần trực tiếp ôm Cảnh Hảo Hảo hôn môi, quen cửa quen nẻo đ đến trước cửa của cô, vừa lấy  chìa khóa từ trong túi cô ra, mở cửa, vừa tiếp tục lưu luyến cọ sát hôn môi với cô.

Mở cửa ra, Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo ngay cả giày cũng không có đổi, trực tiếp đóng cửa, mà bắt đầu động thủ kéo quần áo, đợi khi Cảnh Hảo Hảo bị Lương Thần đè ở trên giường, quần áo hai người, đã bị kéo rớt sạch.

Hô hấp của Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo, trở nên dồn dập mà lại nặng nề.

Bọn họ nhìn nhau, nhìn hồi lâu, sau đó Lương Thần cúi đầu, ngăn chận môi Cảnh Hảo Hảo.

......

Tối hôm qua túng dục quá độ, trực tiếp khiến cho ngày hôm sau, Cảnh Hảo Hảo mở to mắt, đã qua giờ mở cửa hàng hoa thường ngày.

Cô lười nhác lật người, vừa định ngồi dậy, lại bị Lương Thần kéo anh vào trong lòng: “Ngủ thêm một lát nữa rồi rời giường.”

Lương Thần lại cười khẽ ra tiếng, bộ dáng tâm tình rất vui vẻ, dừng một lát, anh mới mở miệng, nói: “Hảo Hảo, lúc trước anh theo đuổi em có thể dùng thời gian lâu như vậy, hiện tại, rốt cục đảo ngược, anh khẳng định phải kéo dài em thật lâu.”

Cảnh Hảo Hảo bĩu môi: “Muốn kéo dài em bao lâu?”

Lương Thần nhìn bộ dáng đáng yêu của Cảnh Hảo Hảo, chỉ cảm thấy tâm nhột khó nhịn: “Vậy nhìn xem em theo đuổi anh có thành ý hay không.”

“Vậy anh cảm thấy, hiện tại em có thành ý không?” Cảnh Hảo Hảo nâng ánh mắt lên, trông mong nhìn Lương Thần, chớp động hai cái.

Lương Thần chỉ cảm thấy toàn thân giống như muốn mềm nhũn, anh cố gắng khống chế thanh tuyến của mình vẫn duy trì vững vàng, nói: “Tạm thời không có nhìn ra được thành ý, nếu không lâu như vậy, sao anh cũng không biết em đang theo đuổi anh?”

Không thấy được thành ý? Cảnh Hảo Hảo chợt mở to hai mắt, giương miệng, nhìn Lương Thần trong chốc lát, sau đó có chút phẫn nộ nói: “Sao em lại không đủ thành ý!”

Lương Thần nhìn bộ dạng căm tức của Cảnh Hảo Hảo, cười nhẹ xuống xe đẹp, dựng xe ở ven đường, chậm rãi đạp bước chân, đi tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo: “Thành ý của em rất đủ ư?”

Bóng đêm thật sâu, ánh đèn đường mờ nhạt, tĩnh đạm chiếu vào trên người Lương Thần.

Dung nhan anh tuấn tú tinh mỹ, mặt mày giãn ra, mở miệng, nói chuyện, giọng nói nhẹ cao nhã: “Em đã tràn đầy thành ý như vậy, Hảo Hảo, em nói, sao anh có thể nhẫn tâm cự tuyệt em tràn đầy thành ý theo đuổi như vậy?”

Cảnh Hảo Hảo kinh ngạc ngẩng đầu, chống lại ánh mắt của Lương Thần.

Ánh sáng đèn đường, chiếu ánh sáng ngọc vào mắt anh, cô há miệng, hơi có chút mất đi giọng nói.
Lương Thần nâng tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve tóc dài của Cảnh Hảo Hảo một chút, sau đó, lại chậm rãi mở miệng, âm điệu không nhanh không chậm, mang theo mười phần nhàn nhã và tản mạn, lại lộ ra nhu tình nồng đậm: “Cho nên, Hảo Hảo, hiện tại anh đáp ứng theo đuổi của em.”

Đầu óc Cảnh Hảo Hảo kinh ngạc, còn chưa hồi thần, lại chịu đòn nghiêm trọng thêm lần nữa, hoàn toàn ngây ngốc ở trước mặt Lương Thần.

Lương Thần nhìn bộ dáng ngơ ngác của cô, câu môi lộ ra nụ cười, sau đó liền cúi đầu, ngăn chận cánh môi của cô.

Từ lúc ban đầu anh hôn cẩn thận mềm nhẹ, đến cuối cùng hung mãnh nóng bỏng, sau đó còn có chút không khắc chế được ôm lấy Cảnh Hảo Hảo, đi vào phía trong tòa nhà của cô.

Anh đặt Cảnh Hảo Hảo ở trên vách tường, dùng sức hôn, nâng tay lên, ấn thang máy, đợi cho cửa thang máy mở ra, anh lôi kéo Cảnh Hảo Hảo tiến vào thang máy, vừa nhấn số tầng lầu của Cảnh Hảo Hảo, vừa lại giữ chặt đầu của cô, dùng sức hôn môi.

Cửa thang máy mở ra, Lương Thần trực tiếp ôm Cảnh Hảo Hảo hôn môi, quen cửa quen nẻo đ đến trước cửa của cô, vừa lấy  chìa khóa từ trong túi cô ra, mở cửa, vừa tiếp tục lưu luyến cọ sát hôn môi với cô.

Mở cửa ra, Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo ngay cả giày cũng không có đổi, trực tiếp đóng cửa, mà bắt đầu động thủ kéo quần áo, đợi khi Cảnh Hảo Hảo bị Lương Thần đè ở trên giường, quần áo hai người, đã bị kéo rớt sạch.

Hô hấp của Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo, trở nên dồn dập mà lại nặng nề.

Bọn họ nhìn nhau, nhìn hồi lâu, sau đó Lương Thần cúi đầu, ngăn chận môi Cảnh Hảo Hảo.

......

Tối hôm qua túng dục quá độ, trực tiếp khiến cho ngày hôm sau, Cảnh Hảo Hảo mở to mắt, đã qua giờ mở cửa hàng hoa thường ngày.

Cô lười nhác lật người, vừa định ngồi dậy, lại bị Lương Thần kéo anh vào trong lòng: “Ngủ thêm một lát nữa rồi rời giường.”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro