CHƯƠNG V: BĂNG ĐỎ VÀ MÁU

Mùi. Đó là thứ đầu tiên xâm chiếm giác quan Pal khi ý thức trở lại – mùi sắt nồng nặc của máu khô hòa với vị ngọt thối rữa của bụi thời gian phân hủy và mùi khét lẹt của da thịt cháy. Anh mở mắt, tầm nhìn mờ ảo bởi lớp màng nước mắt và mồ hôi. Vũng ánh sáng loang lổ dưới chân họ – thứ hỗn hợp quái dị giữa máu đỏ tươi của Suki và ánh sáng tím hoàng gia từ vết rách thời gian – vẫn nhấp nháy yếu ớt, hình thù như một trái tim bị chọc thủng, bốc lên làn khói đen độc hại. Trên nền đất nứt toác lạnh ngắt, chiếc khuyên thánh giá nứt vỡ nằm lăn lóc như một lời nguyền.

Suki bất động trong vòng tay anh. Quá bất động. Pal giật mình hoảng hốt, tay trần đầy sẹo lập tức đặt lên cổ cô. Một mạch đập yếu ớt, thoi thóp, chạy dưới lớp da tái nhợt như sáp nến. Cơ thể cô lạnh ngắt, chỉ còn chút hơi ấm le lói nơi ngực áp sát vào người anh. Máu. Rất nhiều máu. Từ vết bỏng rộp loang lổ trên cánh tay và vai, từ trăm ngàn vết châm kim nhỏ do bụi thời gian găm vào, từ đầu gối bị dập nát trong ảo giác nhưng cơn đau thật đến mức cơ bắp co quắp, và đặc biệt là từ vết rách sâu trên bắp chân trái – nơi một mảnh đồng hồ vỡ sắc như dao đã cào xé khi cô ngã. Máu vẫn rỉ ra không ngừng, thấm ướt đẫm chiếc quần trắng của đồng phục Chronos Guard, biến nó thành một tấm vải đỏ sậm, dính bết vào da thịt. Mặt cô nhợt nhạt, đôi môi nứt nẻ tím tái, chỉ còn đôi mắt đỏ là vẫn mở hé, nhưng trống rỗng, đờ đẫn, như hai hòn than tàn.

"Suki! Em nghe anh không? Suki!" – Pal gọi, giọng khản đặc đầy hoảng loạn. Anh rút Chrono-Device từ thắt lưng – nó đã nứt màn hình, nhưng vẫn hoạt động. Anh bấm liên tục vào nút cứu thương khẩn cấp. "Đây là Agent Pal! Yêu cầu hỗ trợ y tế KHẨN CẤP tại tọa độ Nghĩa Địa Thời Gian! PT-07 bị thương nặng, mất máu nghiêm trọng! Lặp lại, mất máu nghiêm trọng! Cần truyền máu và hỗ trợ sự sống ngay lập tức!"

Chỉ có tiếng nhiễu trắng chói tai phản hồi. "Đường truyền bị nhiễu Chroniton cực mạnh... Kairos? Hay ai đó?" – Pal nghiến răng. Anh nhìn xuống dải băng đỏ PT-07 nhuộm đẫm máu Suki mà anh vẫn nắm chặt trong tay trần. Máu vẫn còn ấm, đặc quánh, có vẻ như... sáng hơn, lấp lánh những hạt li ti màu vàng nhạt so với máu thường. Thứ máu đặc biệt này, kết hợp với nước mắt đỏ của cô, đã tạo ra tia sáng vàng mạnh mẽ. "Không thể chờ đợi."

Không do dự, Pal xé toạc ống tay áo nỉ xám của mình. Anh lấy con dao nhỏ từ khuyên thánh giá Suki đã dùng, khử trùng sơ qua ngọn lửa Chrono-Blaster, rồi rạch một đường dài, sâu trên cẳng tay trái mình. Máu đỏ thẫm của anh tuôn ra. Anh áp vết rạch đó vào miệng vết thương lớn nhất trên chân Suki. "Hãy sống, Suki... Hãy hút lấy sự sống của anh..." – Anh thì thầm, mặt tái đi vì đau đớn và mất máu, nhưng ánh mắt kiên định. Tĩnh mạch tím trên cổ anh đập mạnh, như đang cố gắng bơm thêm sinh lực. Anh dùng dải vải xé từ áo buộc chặt cẳng tay mình vào chân cô, ép hai vết thương sát vào nhau, tạo thành một đường dẫn máu thô sơ, man rợ. Máu Pal chảy vào vết thương Suki, hòa lẫn với thứ máu lấp lánh của cô.

Bỗng, một tiếng động lạch cạch khô khốc vang lên từ đống đổ nát gần đó. Clone vô mắt – giờ chỉ còn là một đống thịt nát nhừ, một chân gãy lìa, ngực lõm sâu, nhưng con mắt xanh dương lạnh lẽo trên trán vẫn mở to – đang dùng tay còn nguyên vẹn cào cấu trên nền đất, thu thập từng giọt máu đỏ tươi của Suki còn sót lại. Ngón tay nó nhúng vào vũng máu, đưa lên miệng hốc không có môi, như đang nếm thử. Tiếng lách cách rùng rợn từ cổ họng nó phát ra.

"Mi... làm gì thứ máu đó?" – Pal gầm lên, Chrono-Blaster trong tay kia đã nhắm thẳng vào nó, nhưng anh không thể bắn. Di chuyển có thể làm đứt đường truyền máu mong manh.

Clone quay cái đầu méo mó về phía hắn. Con mắt xanh lạnh như băng. Nó giơ ngón tay nhỏ xuống, vẽ lên nền đất bằng máu Suki: V-A-N-C-E. Rồi nó cười, một âm thanh khúc khích rợn người, trước khi thân hình nát bươm bỗng co giật dữ dội, nổ tung thành một cơn mưa thịt vụn và xương trắng, phủ lên đống đổ nát một lớp nhầy nhụa màu hồng nhạt.

Vance! Commander Vance! Tên lãnh đạo tối cao của Chronos Guard! Sự thật như gáo nước lạnh dội vào Pal. Tên nội gián! Kẻ đứng sau Kairos! Hắn muốn máu Suki!

Rầm! Rầm! Rầm!

Ba quả lựu đạn khói tím nổ tung từ trên cao, bao trùm cả khu vực trong biển sương mù dày đặc, độc hại. Mùi ozone và thứ gì đó ngọt ngào gây tê liệt xộc thẳng vào phổi. Pal ho sặc sụa, mắt cay xè. "Khói Chroniton nhiễm độc! Cạm bẫy!" Anh gồng mình che chắn cho Suki, rút chiếc khăn ẩm cuối cùng trong túi áp lên mũi miệng cô.

Vèo! Vèo! Vèo!
Những tia laser tím sậm xuyên qua làn khói, bắn xối xả vào vị trí của họ. Đạn laser cày nát những mảnh đồng hồ vỡ xung quanh, bắn tóe tia lửa và đá vụn. Pal ôm chặt Suki, lăn tránh đi, nhưng một viên đạn cắt ngang bắp tay phải anh. "Rẹt!" Một đường rãnh sâu, cháy đen, máu đen sẫm ồ ạt tuôn ra, rơi xuống mặt Suki. Cô rên rỉ yếu ớt.

"Tìm lấy máu nó! Bắt sống PT-07! Giết Pal!" – Giọng nói lạnh lùng, vô cảm của Commander Vance vang lên từ loa phóng thanh ẩn trong khói. Sáu bóng đen mặc đồ Combat Chronos Guard đen kịt, đeo mặt nạ phòng độc hình đầu lâu, lặng lẽ như bóng ma, xuất hiện từ làn khói. Chúng di chuyển nhanh như rắn độc, ánh mắt đỏ rực qua kính mặt nạ không chút nhân tính. Mỗi tên cầm một thanh rods năng lượng phát sáng xanh lè và một bình hút chân không đặc biệt gắn ống dẫn nhọn hoắt.

"Lũ chó săn của Vance!" – Pal nhe răng, đau đớn và giận dữ dâng trào. Anh nhấc bổng Suki lên, cô gái giờ nhẹ tênh như búp bê vỡ, ôm chặt vào ngực. Anh rút Chrono-Blaster bắn xối xả về phía bọn chúng. Một tên bị trúng ngực, ngã vật ra, nhưng không chết – áo giáp Chroniton hấp thụ phần lớn sát thương. Chúng vẫn tiến tới, như những cỗ máy không biết sợ.

Pal lùi dần, chân dẫm lên đống đổ nát, máu từ tay và bắp tay anh chảy ròng ròng, thấm đẫm cả người Suki. Anh phát hiện ra một lối thoát hẹp giữa hai chiếc đồng hồ vỡ khổng lồ. Không do dự, anh lao vào đó, cõng Suki trên lưng, dùng dây đai buộc chặt cô vào người mình. Vết thương trên bắp tay rách toác ra từng lần anh di chuyển, máu bắn thành tia. Anh gầm lên đau đớn, nhưng không dừng lại. Phía sau, tiếng bước chân rượt đuổi dồn dập. Thanh rods năng lượng quật vào vách đồng hồ sát bên anh, bắn tóe tia lửa và mảnh kim loại nóng đỏ.

Họ chạy ra khỏi nghĩa địa, lao vào một rừng cột năng lượng Chroniton đã ngừng hoạt động. Những cột kim loại cao ngất, đen xỉn, đứng sừng sững như rừng cây chết trong bóng đêm. Pal cố gắng kích hoạt Chrono-Device để dịch chuyển, nhưng màn hình chỉ hiện chữ "TỪ CHỐI TRUY CẬP. LỆNH CẤM TỪ COMMANDER VANCE."

"Khốn nạn!" – Pal thốt lên. Hắn đã khóa mọi đường thoát!

Vèo! Một tia laser tím sượt qua tai Pal, đốt cháy một vạt tóc. Anh quay lại, thấy ba tên lính mặt nạ đầu lâu đã đuổi sát. Một tên giơ bình hút chân không lên, ống nhọn hoắt chĩa thẳng về phía chân Suki đang rỉ máu.

"KHÔNG!" – Pal gào thét. Anh vứt Chrono-Blaster, dùng tay trần chộp lấy ống hút đang chuẩn bị đâm vào da thịt Suki. Xèo! Dòng năng lượng hút khủng khiếp bắt đầu hút máu từ chính vết thương trên tay Pal! Máu đỏ thẫm tuôn ra thành dòng, bị hút vào ống dẫn trong suốt, để lộ rõ từng cục máu đông, từng sợi tơ huyết. Da tay anh co rúm lại, tĩnh mạch nổi lên như sắp vỡ. Pal giật mạnh, dùng hết sức bình sinh bẻ gãy ống hút bằng kim loại đặc biệt. Rắc! Mảnh vỡ găm vào lòng bàn tay anh. Máu tóe lên mặt tên lính.

Tên lính gầm lên, giơ thanh rods năng lượng lên đập thẳng xuống đầu Pal. Pal né bật người, nhưng thanh rods quật trúng vai trái Suki. Rẹt! Tiếng thịt cháy xèo xèo. Mùi khét lẹt bốc lên. Suki hét lên một tiếng thảm thiết dù đang hôn mê, cơ thể giật giật trong dây đai. Vạt áo vest xanh hải quân cháy đen, lộ ra vết thương sâu hoắm, cháy đen, rỉ máu vàng nhạt lẫn dịch bạch huyết.

"Suki!" – Pal điên cuồng. Đau đớn và phẫn nộ biến anh thành con thú. Anh lao tới, dùng đầu húc thẳng vào mặt nạ đầu lâu của tên lính. Cụp! Kính mặt nạ vỡ tan, lộ ra khuôn mặt đàn ông trẻ tuổi với đôi mắt đỏ ngầu không chút ý thức. Pal không ngừng lại. Tay trần đầy máu và vết thương của anh bóp chặt cổ họng tên lính. Rắc! Tiếng xương cổ gãy vụn. Tên lính gục xuống, mắt trợn ngược.

Nhưng hai tên kia đã tới. Một tên đâm thanh rods vào bụng Pal. Pal vặn người né, nhưng mũi nhọn xuyên qua hông trái anh. Xoẹt! Cảm giác kim loại nóng rát xé rách nội tạng. Pal gầm lên, máu trào ra từ miệng. Tên lính còn lại chĩa bình hút vào chân Suki, ống nhọn đâm vào vết rách sâu. Xoẹt! Một dòng máu đỏ tươi, lấp lánh hạt vàng, bị hút mạnh vào ống dẫn!

"BUÔNG NÓ RA!" – Pal gào thét, giật mạnh thanh rods ra khỏi hông mình, máu phun thành tia. Anh dùng chính thanh rods đó đập vỡ tan bình hút. Thủy tinh và kim loại vỡ vụn. Nhưng đã muộn. Gần nửa bình máu lấp lánh đã được thu thập.

Tên lính cầm bình máu quý giá lùi lại nhanh chóng. Tên bị thương cũng rút lui. Chúng biến vào rừng cột năng lượng, để lại Pal và Suki trong biển đau đớn và tuyệt vọng. Pal gục xuống, ôm chặt Suki. Máu từ hông anh, từ tay anh, từ vết thương trên vai Suki, hòa lẫn nhau, tạo thành một vũng đỏ loang rộng dưới chân. Tĩnh mạch tím trên cổ anh giờ bỗng đập loạn xạ, màu sắc chuyển sang tím sẫm gần như đen, nổi gồ lên như những con giun độc dưới da. Anh cảm thấy một luồng năng lượng hủy diệt đang trào dâng trong cơ thể, nhưng cũng đồng thời, sự sống đang rút nhanh.

"Cố... lên... Suki..." – Anh thều thào, nước mắt lẫn máu từ miệng rơi xuống mặt cô. "Anh... không thể..."

Bỗng, ánh đèn pha chói lòa từ trên cao rọi xuống. Một Chrono-Jet mang biểu tượng Chronos Guard hạ cánh khẩn cấp. Cửa mở ra, Commander Vance bước xuống. Không mặc đồng phục chỉ huy, mà là một bộ Combat Suit đen bóng, gương mặt lạnh lùng như mặt nạ, đôi mắt xám xịt không chút cảm xúc. Hắn đi thẳng tới chỗ tên lính đang cầm bình máu Suki, cầm lấy nó, nâng lên ngang tầm mắt. Ánh sáng lấp lánh vàng nhạt trong máu khiến đôi mắt xám của hắn sáng lên một tia thỏa mãn tàn nhẫn.

"Làm tốt," – Vance nói, giọng đều đều. Hắn quay sang nhìn Pal đang ôm xác Suki gần như đã lạnh, nằm giữa vũng máu. "Thương thật. Tình yêu đẹp đấy, Pal. Nhưng mọi thứ đều có giá."

Hắn giơ bình máu lên. "Với thứ này, Kairos sẽ có một cơ thể mới. Mạnh mẽ hơn. Hoàn hảo hơn. Và Chronos Guard... sẽ có một đội quân bất tử." Một nụ cười lạnh băng nở trên môi Vance. "Bắt đầu quy trình 'Clone Máu' ngay tại đây. Cho Pal thấy tương lai hắn đã giúp tạo ra."

Từ Chrono-Jet, một thiết bị hình lồng ấp bằng kim loại trong suốt được đưa xuống, phát ra ánh sáng tím nhạt. Bên trong là một khối chất lỏng đặc sệt màu hồng nhạt. Vance cẩn thận đổ dòng máu lấp lánh của Suki vào trong đó.

Xèo xèo...! Khối chất lỏng bắt đầu sôi sùng sục. Những bong bóng tím lớn nổi lên, vỡ tung. Một hình hài người bắt đầu thành hình trong tốc độ kinh hoàng. Da thịt trắng bệch, không tóc, không lông. Không có mắt, chỉ hai hốc đen ngòm. Nhưng quan trọng nhất, nó mang khuôn mặt y hệt Suki! Một bản sao chính xác đến rợn người, như một con búp bê thịt sống chưa hoàn chỉnh.

"PT-07... phiên bản máu," – Vance thì thầm đầy khoái trá. "Chào mừng đến với thế giới, đồ vật thứ bảy rưỡi."

Clone Máu trong lồng ấp bỗng mở cái miệng không môi, phát ra một âm thanh rên rỉ dài, não nề: "U... u... h..." Nước mắt đỏ, giống hệt của Suki, bắt đầu rỉ ra từ hai hốc mắt đen.

Pal, từ dưới vũng máu, nhìn lên cảnh tượng kinh dị ấy. Sự phẫn nộ, đau đớn, và một thứ cảm giác bị phản bội tột cùng dâng lên ngập tràn. Máu từ miệng anh trào ra nhiều hơn. Tĩnh mạch tím trên cổ anh giờ bỗng bùng cháy lên một ánh sáng tím hoàng gia rực rỡ, như một ngọn đuốc cuối cùng. Anh gầm lên, một tiếng gầm không phải của con người, mà của một con thú bị thương đến đường cùng:

"VANCE! TAO SẼ XÉ XÁC MÀY!"

Anh cố gắng đứng dậy, nhưng vết thương ở hông khiến anh quỵ xuống. Máu phun ra như suối. Trước mắt anh, Clone Máu trong lồng kính vẫn rên rỉ, nước mắt đỏ chảy dài trên khuôn mặt vô hồn. Và Suki, trong vòng tay anh, thân thể lạnh dần, dải băng đỏ PT-07 rách tươm, đẫm máu cả hai, vô tình thắt chặt quanh cổ tay họ như một sợi dây chuyền định mệnh bằng máu. Vance quay lưng, bước lên Chrono-Jet, mang theo bình máu quý giá còn lại và lồng ấp chứa Clone Máu đang khóc những giọt đỏ. Cánh cửa đóng lại, để lại Pal và Suki trong bóng tối, giữa rừng cột chết, ngập trong biển máu của chính họ, với lời hứa báo thù rỉ máu trên môi Pal.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro